Loay hoay mãi mà làm gì

Nguyễn Đình Cống

9-10-2021

Đó là loay hoay trong việc xây dựng và chỉnh đốn đảng CSVN dưới thời TBT Nguyễn Phú Trọng. Loay hoay mãi mà chẳng làm nên trò trống gì. Vì sao vậy?

Hiện nay, việc chỉnh đốn đảng là quan trọng, cấp thiết, còn xây dựng đảng, tuy có, nhưng chỉ là phụ, vì rằng tổ chức của đảng, trên cơ bản đã được xây dựng xong. Nếu muốn xây dựng thì đó là xây dựng một đảng mới, tuy có thể bao gồm nhiều hoặc toàn bộ đảng viên hiện nay, nhưng phải khác về bản chất, là một đảng chính trị chứ không phải là đảng cách mạng.

Một đảng, sau khi thành lập 15 năm (1930-1945) đã giành được chính quyền. Sau 76 năm cầm quyền (1945- 2021), đáng ra phải trở thành hùng mạnh, thế mà vẫn còn loay hoay với việc chỉnh đốn, càng chỉnh càng nát thêm. Vậy phải chăng có điều gì vô lý ở đây. Không những vô lý mà rất vô lý, sai quy luật.

Điều vô lý là rõ ràng, chứ chẳng phải tìm tòi gì mới biết. Đó là việc tôn thờ Mác Lê cùng lý thuyết cộng sản cộng với sự lệ thuộc vào Trung Cộng. Mác Lê đã bị vứt vào đống rác lịch sử vì bên ngoài hào nhoáng nhưng bên trong chứa đầy rác rưởi và độc hại. Trung Cộng thì đầy nham hiểm, kẻ có nhiều dã tâm thôn tính đất nước Việt, nô dịch dân tộc Việt.

Thế là người ta chỉ thấy được một bên, nghe được một chiều mà không nhận ra sự thật, mặc dầu vẫn hót như vẹt, rằng hãy nhìn vào sự thật. Người ta thấy khá rõ sự rã rời, sự thoái hóa, sự tham nhũng trong đảng, họ động viên nhau, thúc ép nhau tìm nguyên nhân và biện pháp khắc phục. Đã vài lần vui mừng cho là “Tìm thấy rồi” nhưng thật ra chỉ mới tìm thấy vài điều nhỏ lẻ, vụn vặt mà chưa đụng đến bản chất, chưa tìm thấy gốc rễ.

Tìm thấy bằng cách ra nhiều Nghị quyết, nhiều Quy định, nhiều điều cấm, tổ chức học tập và các cuộc thi, rồi đốt lò. Tất cả được hô hào làm với niềm tin tất thắng. Ông TBT tự hào kể ra hàng chục văn bản đã ra trong hơn chục năm qua. Tự hào mà làm gì khi các văn bản ấy có được rất ít giá trị trong thực tế, vì không vạch ra được bản chất mà còn phạm một số sai lầm, có một số điều phản dân chủ, phản tiến bộ, phản khoa học, phản đạo lý.

Khi đọc câu trên đây chắc rằng nhiều cán bộ cao cấp, nhiều trí thức của Đảng sẽ nổi giận mà phán rằng: Láo, láo, đây là luận điệu vu cáo của “thế lực thù địch”. Chúng tao, từ người đề xuất và soạn thảo, người thảo luận và phê duyệt, đến người tiếp nhận đều thấy rõ ràng các văn bản là hoàn chỉnh, là chặt chẽ, là tuyệt vời. Thế thì sai lầm ở đâu, phản dân chủ, phản khoa học, phản… phản… ở đâu.

Xin thưa rằng các vị không thấy, nhưng chúng tôi thấy và đã chỉ ra cho các vị, nhưng các vị có chịu nghe đâu. Bài “Phản biện đường lối cán bộ cộng sản” đã đăng trên Tiếng Dân và Boxit trước đây là một trong những bài như thế. Nếu các vị có thiện chí, thật lòng muốn biết sai ở đâu, phản chỗ nào, thì mời một số trí thức phản biện đến trình bày cho mà nghe và đối thoại với họ.

Lãnh đạo đảng CSVN loay hoay, không thoát ra được đống bùng nhùng hoặc vũng lầy vì cố tìm mọi cách dối trá để che giấu mâu thuẫn giữa bản chất và sự tuyên truyền.

Bản chất là độc tài toàn trị, là đảng cướp quyền của dân, nhưng tuyên truyền là chế độ vô cùng tốt đẹp, rất ưu việt, rất tự do dân chủ, rằng chính quyền của dân, do dân, vì dân. Phải bịa ra sự tốt đẹp để lôi kéo sự ủng hộ của dân, nhưng khi dân bắt đầu thấy bộ mặt thật thì lại tìm cách che giấu và nói dối. Như vậy cho nên lâm vào thế loay hoay.

Ông TBT sẽ loay hoay suốt đời, sẽ cố viết ra vài nghị quyết và quy định nữa, sẽ thêm vài điều cấm nữa, nhưng trước khi trút hơi thở cuối cùng, ông phải ôm hận mà nghĩ rằng: Suốt đời, ta đã đem hết trí tuệ và sức lực để chỉnh đốn và làm trong sạch đảng của ta, nhưng không làm được. Có phải Trời làm hại ta chăng.

Trời không làm hại gì ông, nhưng ông đang làm hại đất nước và dân tộc, thế mà ông nhầm tưởng rằng, được một số người nịnh hót ca ngợi rằng đang ở trên đỉnh vinh quang.

Một đảng đã nắm được chính quyền trên ba phần tư thế kỷ mà cứ loay hoay với việc chỉnh đốn và làm trong sạch. Đó là một nghịch lý, một mâu thuẫn nội tại quá lớn. Sự loay hoay này làm tốn rất nhiều công sức, nhưng hầu như không có kết quả.

Có người sẽ hỏi, vậy tôi có cách gì giúp Đảng thoát khỏi loay hoay này hay chỉ làm anh hùng bàn phím. Xin thưa rằng có, nhưng đang tìm dịp thuận lợi để trình bày, viết ra ở đây thì làm cho bài dài quá.

Bình Luận từ Facebook

4 BÌNH LUẬN

  1. Tạp chí Nghiên cứu quốc tế ( thuộc Bộ ngoại giao VN ) ngày 12/10/2021 đang giới thiệu bài “” Khảo sát về Chủ nghĩa xã hội kiểu Thụy Điển “”.
    Theo bài báo này , năm 1981 , ông Phạm Văn Đồng nguyên Thủ tướng Chính phủ VNDCCH từng nói : Sau khi suy nghĩ kỹ , tôi thấy ta không theo được mô hình Xô Viết ( Văn hóa Việt Nam trang 923 ) . Ông Vũ Oanh , nguyên UVBCT ĐCSVN đề nghị nghiên cứu về mô hình CNXH Thụy Điển .
    Trong bài khảo sát về CNXH kiểu Thụy Điển , Tạp chí NCQT giới thiệu vài nét về Thụy Điển : Đảng Xã hội dân chủ Thụy Điển thành lập năm 1889 . Khi đó Thụy Điển là 1 trong số những nước lạc hậu nhất Châu Âu . Kinh tế lạc hậu rất nhiều so với nước Nga hồi CM Tháng 10 năm 1917 . Nhưng đến thập kỷ 80 Thụy Điển đã trở thành 1 nước có nền kinh tế phát triển , đứng thứ 2 thế giới về GDP tính theo đầu người . GDP đầu người năm 2000 của Thụy Điển là 22.000 USD . GDP đầu người cùng năm đó của Nga là 4000 USD . Thụy Điển đứng thứ nhất thế giới về phúc lợi xã hội .
    Xin giới thiệu bài báo này của tạp chí NCQT để bác Cống và các bạn đọc tìm đọc , tham khảo .
    Tìm tại ( http://www.nghiencuuquocte.org )
    Lê Duy Ngọc

  2. Hihi em nghĩ Đảng và trí thức đảng các bác đều ăn giỏi ngủ giỏi nên đều bóng mượt cả. Loay hoay cũng tương tự trở mình trong lúc khò. Đảng Ngủ, Trí Gật cả

  3. Có sự “ngây ngô” trong suy nghĩ của bác Cống đó ạ, người ta không cần xây dựng chỉnh đốn theo cách nghĩ lành mạnh đâu. Ông Trọng muốn đảng phải nắm thật chắc quyền lực, đó mới là căn nguyên của vấn đề, còn nó loay hoay làm gì thì việc nội bộ của họ thôi. Thử nhìn ra thế giới xem, các đảng chính trị được gọi là “nắm chính quyền”, thực ra họ chỉ được ủy thác để làm việc thôi chứ quyền lực vẫn ở và thuộc về nhân dân. Một quy trình sai thì phải sửa cả quy trình chứ không phải sửa bộ phận.

  4. “là một đảng chính trị chứ không phải là đảng cách mạng”

    Nhiệm vụ cách mạng của Đảng Cộng Sản chưa hoàn thành thì làm sao mà đổi thành đảng chính trị được . Bác Hồ lập ra Đảng Cộng Sản để hoàn thành mục tiêu cuối cùng là giải phóng giai cấp . Giải phóng miền Nam những tưởng sẽ tiến hành giải phóng giai cấp, ai dè “Đổi Mới” cài số de nên cuộc cách mạng giải phóng giai cấp phải bỏ dở giữa chừng, và hổng biết chừng nào mới bắt đầu lại . Và nếu có ai muốn bắt đầu chắc cũng hổng biết phải làm gì . Thật ra, nên gọi Đảng Cộng Sản các bác là đảng phản cách mạng, có vẻ đúng hơn .

    “Bản chất là độc tài toàn trị, là đảng cướp quyền của dân”

    Ậy, vì thế mới thu hút được những người dân & trí thức yêu nước từ xưa tới giờ . Và tất cả các thế hệ trí thức, be it thời Bác Hồ hay thời Sáu Dân liệng lựu đạn vào dân, ai cũng giữ rịt quyền dân cho Đảng, hổng bao giờ nhả . Chứ Đảng Cộng Sản mà hành xử như Ngụy coi, cả nước đứng lên đạp chúng xuống tận bùn đen đấy chớ . Đảng mới sẹ sẹ trong chuyện dựng lại cờ vàng đã bị trí thức nhà mềnh phản biện -thật ra là chửi rủa- muốn điếc con ráy luôn .

Comments are closed.