Bàn về “dân chủ tào lao” của ông Phúc

Trương Nhân Tuấn

11-5-2021

Báo chí và các “trang mạng” hôm qua rùm beng về ý kiến của ông Phúc “dân chủ tào lao thì đất nước sẽ loạn”.

Theo RFA, ông Phúc nói vụ này hôm 9/5/2021 nhân đi “vận động bầu cử” ở huyện Hóc Môn, Củ Chi. Ông Phúc là ứng cử viên đại biểu Quốc hội khóa tới 2021-2026, ở đơn vị Sài Gòn. RFA dẫn lời ông Phúc: “Việt Nam là một nhà nước pháp quyền luôn đề cao, phát huy dân chủ và quyền làm chủ của nhân dân, nhưng nếu không giữ vững ‘kỷ cương, phép nước’ thì sẽ không đảm bảo an ninh, quốc phòng và trật tự an toàn xã hội.”

Trùng hợp ngẫu nhiên hay “chí lớn gặp nhau”, hôm 5/5 tôi có viết bài “Quốc gia thất bại” trên trang cá nhân facebook. Trong bài tôi có nói về trường hợp Đệ Nhị VNCH: “VNCH đã vừa là một ‘quốc gia chưa hoàn tất’, có đủ lý do để thất bại và sụp đổ. Vì ở đó có nền dân chủ xà bần ‘nhứt đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng’.”

“Dân chủ xà bần” (của tôi) và “dân chủ tào lao” (của ông Phúc) xem ra có cùng một nội dung. Đệ nhị VNCH có dân chủ, cho dầu “xà bần”, nhưng ít ra có “dân chủ”. Dưới chế độ này, các quyền tự do cơ bản của người dân (nhân quyền) đều được tôn trọng như quyền tự do bầu cử và ứng cử, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do hội họp và biểu tình, tự do tín ngưỡng, tự do báo chí, tự do biểu lộ chính kiến v.v…

Nếu so sánh “mức độ nhân quyền”, VNCH thời đó lớp trí thức “lạm dụng”, xài “tẹt ga”, xem ra không khác chi với dân Mỹ bây giờ (nhứt là thời Trump).

Còn bây giờ, VN vừa không có dân chủ, cũng không có một chút tôn trọng nhân quyền. Nền dân chủ xà bần Đệ Nhị VNCH ra sao, sẽ viết rõ ở phần dưới.

Vấn đề là, cái gọi là “nhà nước pháp quyền XHCN” của VN thực tế là một “nhà nước tào lao”. Còn cái gọi là “dân chủ” ở CHXHCNVN thực tế cũng chưa xứng đáng gọi là “dân chủ xà bần”.

Ông Phúc nói về “dân chủ tào lao”, VN hiện thời làm gì có dân chủ để nói tới “dân chủ tào lao” hay “dân chủ xà bần”? Nhưng cái “nhà nước pháp quyền XHCN” của ông Phúc đích thị là một nhà nước (rất) “tào lao”.

1- Tào lao thứ nhứt vì nó bắt chước. Thấy TQ có chủ trương “quốc gia pháp trị Xã Hội Chủ Nghĩa” mấy ông CSVN rập khuôn rồi thay đổi chút đỉnh thành ra “nhà nước pháp quyền XHCN”.

“Quốc gia pháp trị” ở đây là “Etat de Droit” (Etat – Quốc gia và Droit – pháp luật). TQ gọi “Etat, State” là “quốc gia”. VN “dịch” ra thành “nhà nước”. (Quốc = nước, gia = nhà) (sic!). Tào lao quá phải không?

Còn từ “pháp quyền” đến từ đâu? Truy ra thì biết nó đến từ “bài vè” của ông Hồ: Bảy xin hiến pháp ban hành, Trăm điều phải có “thần linh pháp quyền”.

Nguyên thủy đây là bài dịch, “phóng tác” nôm na từ bản “Yêu sách của dân An Nam” gởi phe Đồng minh chiến thắng tại hội nghị Versailles năm 1919. Nội dung điều 7 là yêu cầu nhà nước Pháp ban bố luật lệ để cai trị dân bản xứ, thay thế chế độ cai trị bằng nghị quyết của bộ Thuộc địa.

“Thần linh pháp quyền” ở đây là thần Thémis, tượng trưng cho “công lý” trong thần thoại Hy lạp. Pháp quyền vì vậy có nghĩa là “jurisdiction”, tự điển Pháp-Việt của VNCH ngày trước, hay của Đài loan, TQ, Nhật… dịch “jurisdiction” thành “pháp quyền”, tức “quyền được xét xử”. Hiểu rộng ra, “pháp quyền” trong câu “trăm điều phải có thần linh pháp quyền” có nghĩa là “quyền thực thi công lý”.

Mấy ông học giả VN xã nghĩa lấy “pháp quyền” thay thế “pháp trị” (của VNCH), tào lao trên mọi thứ bậc tào lao. Vậy mà mọi người im re nghe theo. Thực tình tôi bái dân VN tám lạy!

Tạm công nhận “nhà nước pháp quyền” là “Etat de Droit”.

Đảng CSVN được Hiếp pháp qui định là “lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội”.

Nguyên tắc nền tảng của “Nhà nước pháp quyền” là nhà nước theo đó có “pháp thể” (tư cách pháp nhân) đồng đẳng về quyền với mọi pháp thể khác trong quốc gia. Nhà nước làm gì cũng theo “luật” mà làm. Nhà nước lạng quạng bị dân kiện đền bồi mệt nghỉ.

Vậy đâu là “pháp thể” (còn gọi là tư cách pháp nhân) của đảng CSVN, trong một quốc gia (nói là) được xây dựng trên nền tảng luật lệ?

Đảng CSVN không có tư cách pháp nhân, vậy dựa vào cái gì để đảng lãnh đạo một “nhà nước được xây dựng trên nền tảng luật lệ”?

Tào lao thiên đế phải không?

2- Tào lao thứ hai là sự hiện hữu trong “quốc gia pháp trị” một “trật tự các tiêu chuẩn”. Thí dụ, tiêu chuẩn cao nhứt là hiến pháp. Còn gọi là “luật cơ bản” hay luật mẹ. Sau đó là các bộ luật. Dưới luật là các “nghị định”, quyết định… của chính phủ, tỉnh, thành… Tất cả các bộ luật đều không được mâu thuẫn với Hiến pháp. Các nghị quyết, nghị định, quyết định… của chính phủ thì không được mâu thuẫn với các bộ luật hay hiến pháp.

Vụ bãi nhiệm các nhân sự chính phủ, ngay sau khi Đại hội 13 bế mạc.

Vụ bãi nhiệm tương tự năm 2016 tôi đã nói, lúc bãi nhiệm các ông Ba Dũng, Tư Sang và Hùng hói, chiếu theo luật thì Quốc hội không thể bãi nhiệm mấy ông này, vì không có lý do (như phạm các tội cực nặng, kiểu phản bội quốc gia…). Hiến pháp đã quy định nhiệm kỳ của nhân sự nội các.

Nhớ đâu thời đó có trên 50 đại biểu bỏ phiếu chống lại vụ bãi nhiệm tào lao này.

Ông Dũng sau đó có nói: Đảng hết chủ trương thì mình nghỉ. Đảng muốn ông X nghỉ sớm thì ông này phải nghỉ, bất kể Hiến pháp giải thích ra sao. Rõ ràng quyết định của đảng có hiệu lực trên Hiến pháp.

Vậy thì cái gọi là “nhà nước pháp quyền” không thể gọi là “Etat de Droit”. Lại càng không phải là “Rule of Law”. Đó là “nhà nước tào lao” phải không ông Phúc?

Lại còn có cái quyết định 1722/qđ/ttg do ông Phúc ký. Quyết định này có nội dung “ban hành danh mục bí mật nhà nước của đảng”. Đọc qua “té ghế”, tào lao trên mọi chuyện tào lao.

Hiến pháp qui định “chủ quyền quốc gia thuộc về nhân dân”. Vì vậy mới có nguyên tắc “dân biết, dân bàn, dân kiểm tra”. Người dân có thể biết, bàn và kiểm tra bất cứ chuyện gì có liên quan đến “chủ quyền quốc gia”, ngay cả khi chuyện đó là chuyện riêng tư của đảng.

Khoản 3 Quyết định 1722: Thông tin về công tác đối ngoại đảng, đối ngoại nhân dân:

“a) Quyết định, kết luận, báo cáo, kế hoạch, đề án, phương án, tờ trình, công văn của Trung ương Đảng về chiến lược đối ngoại liên quan đến an ninh quốc gia, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ; quan hệ đối ngoại của Đảng ta với các đảng, các nước lớn, các nước láng giềng về vấn đề biên giới lãnh thổ, chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán quốc gia trên đất liền, vùng trời, vùng biển, hải đảo, thềm lục địa của nước ta”.

Từ khi nào các vấn đề biên giới lãnh thổ, chủ quyền quốc gia, chủ quyền và quyền chủ quyền các vùng đất, vùng trời, vùng biển, thềm lục địa… của đất nước VN lại trở thành “chuyện riêng” của đảng? Dựa vào đâu để ông Phúc ký quyết định, liệt các chuyện này vào hàng “tuyệt mật quốc gia”? Luật nào đã qui định cho đảng sự độc quyền có quyết định về các vấn đề này?

Ông Phúc tào lao đã ký một quyết định, một văn bản dưới luật, vi phạm hiến pháp, chà đạp lên nguyên tắc nền tảng của “nhà nước pháp quyền”, có mục đích cấm dân bàn chuyện đất nước.

3- Tào lao thứ ba, nguyên tắc Habeas Corpus (của Rule of Law) bị đảng CSVN ngồi xổm.

Nguyên tắc “habeas corpus” theo đó một người không thể bị bỏ tù tùy tiện nếu không thông qua một phiên tòa phân xử.

CSVN đối xử với tập thể quân đội VNCH ngày trước, tù không ra tù, tội không ra tội. Có người “học tập cải tạo” 2 năm, có người 10 năm, có người bỏ thây nơi rừng sâu nước độc. Họ không phải là “tù binh”, cũng không thuộc diện “hàng binh”. Họ không phải “tù nhân”, vì không có tòa án nào xử họ hết.

Vậy mà có người cãi rằng “pháp quyền” của VN tương ứng với “Rule of Law”. Đúng là tào lao thiên đế.

Tạm chấm dứt chuyện “dân chủ tào lao” của ông Phúc, giờ nói lại chuyện “dân chủ xà bần”, “nhứt đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng” của Đệ nhị VNCH.

Nguyên nhân VNCH sụp đổ là do “sụp đổ từ bên trong”, thứ nhứt bởi những “con đĩ chính trị”.

Thành phần này cực đông, chiếm lĩnh phần lớn “sân khấu chính trị”, kiểu “thành phần thứ ba”, các “lực lượng yêu nước”, thành phần “phản chiến”… mà bản chất của họ hoặc là “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”, hoặc ngây thơ bị CS lợi dụng.

Thứ hai (và ba) là thành phần tăng lữ, bao gồm mấy ông cha, mấy ông sư, các “lực lượng” tôn giáo… “dấn thân” làm chính trị. “Thần quyền” cạnh tranh quyền lực với thế tục. Mấy ông tăng lữ bị cộng sản lợi dụng “đem bàn thờ xuống đường” chống chính quyền. Cảnh sát nương tay không dám đàn áp. Rốt cuộc, làm quốc gia suy yếu.

Thành công của ông Diệm là dẹp được các lực lượng vũ trang của các giáo phái (do Pháp gài lại).

Thứ tư thành phần quân đội sử dụng vũ lực chiếm đoạt quyền lực. Ông Diệm bị ông Dương Văn Minh lật đổ ngày 1-11-1963. Hai anh em Diệm, Nhu bị đại úy Nhung, vốn là đàn em ông Minh giết. Ông Minh được khối Phật giáo của Thích Trí Quang “chống lưng”. Vấn đề là ông Trí Quang làm việc cho CIA (theo lời tướng Nguyễn Khánh).

Đệ Nhị Cộng hòa được xây dựng lên từ một cuộc đảo chánh. Chế độ này bị cả thế giới tự do nghi kỵ. Danh không chánh, ngôn không thuận. Ngay sau khi “chính lý” 1965, một cuộc bầu cử tự do được thực hiện, chính quyền dân cử lên nắm quyền. Thế giới bắt đầu có một ánh mắt tương đối thiện cảm đối với VNCH. “Tương đối” là vì thành phần lãnh đạo xuất thân từ quân đội.

Đó cũng là các lý do khiến MTGPMN được một số các quốc gia Tây Âu tôn trọng và giúp đỡ.

Nếu (lại chữ nếu bất lương!) VNCH không có vụ “nhứt đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng” thì Sài gòn không bao giờ sụp đổ.

Đánh giặc kiểu “nhà nghèo” của ông Diệm, đánh giặc bằng trí tuệ, bằng tấm lòng của toàn dân muốn bảo vệ quốc gia… thì còn lâu CSVN mới thắng. Chỉ cần “cấm vận” lương thực, đào hào lập “ấp chiến lược”, cô lập thành phần khủng bố, tiếp tay cho giặc, không cần Mỹ, VNCH cũng đã đủ ngăn chặn sự nổi dậy và xâm nhập của quân phản loạn.

Bình Luận từ Facebook

11 BÌNH LUẬN

  1. Cụm từ “Dân chủ xà bần” là tư duy chủ quan và lố bịch vì không đặt vấn đề trong hoàn cảnh chiến tranh phá hoại của Cộng sản bắc Việt dưới sự tài trợ vô điều kiện và chỉ đạo liên tục của Cộng sản quốc tế mà trực tiếp là Trung Cộng và Liên Sô.

    Trong khi đó, các quốc gia như Hàn Quốc, Đài Loan vẫn chưa hề có xu hướng dân chủ như Việt Nam Cộng Hoà. Hàn Quốc dân chủ hóa từ năm 1987 sau nhiều cuộc biểu tình, còn Đài Loan năm 1991 mới có cuộc bầu cử dân chủ đầu tiên sau 45 năm chịu sự kiểm soát toàn diện của Quốc dân Đảng.

    https://www.bbc.com/vietnamese/world-48423554
    Lịch sử dân chủ hóa đẫm máu của Hàn Quốc

    https://www.luatkhoa.org/2021/05/tu-doc-dang-sang-da-dang-dai-loan-da-dan-chu-hoa-cuoc-bau-cu-nhu-the-nao/
    Từ độc đảng sang đa đảng: Đài Loan đã dân chủ hóa cuộc bầu cử như thế nào

  2. Bọn “học sinh miền nam” như Phúc, Bá Thanh,Triết, …là loại chăn trâu, du kích xã thì vô học là đúng rồi, đến khi làm lãnh đạo thì nổ vô số kể, làm trò cười cho thiên hạ!

  3. Theo thiển ý , thực tâm để nói , xã hội ” dân chủ ” là hình thái chính trị có nhiều tiến bộ so với các hình thái trước đó . Xã hội nầy chủ trương , mọi công dân cùng tham gia lãnh đạo đất nước (dù gián tiếp ) , ở đó , công dân có nhiều quyền cá nhân …chứ không là ” nô lệ” như ở thời bộ lạc , sứ quân, vua chúa ( ngoại trừ vua ở quân chủ lập hiến ) . Tuy nhiên , không phải không có khoảng cách giữa lý thuyết , luôn” lý tưởng ” , với thực tế đầy ” phủ phàng” …. Các xứ Mỹ ,Tây Âu, Nhật ..trình độ kinh tế , dân trí cao , phù hợp với hình thái chính trị nầy hơn cả ,( dù cũng cần phải hoàn thiện để hạn chế mặt trái , như vụ biểu tình ở điện Capitol , kẻ tình nghi ám sát tổng thống Mỹ bị bắn chết ngay trước mắt cảnh sát, thế lực tài phiệt làm” méo ” luật lệ như ” râm ran ” đâu đó , trong vụ kiện công ty sản xuất chất độc da cam ở Pháp mới đây). . Ở các nước ” nhược tiểu , mới giành độc lập ” như Á , Phi ..Kinh tế còn nghèo , số có học vấn cao còn ít . Nói khí không phải ,( xin miễn chấp) , ” nhân quyền ” mà tuyệt đại đa số dân ở đấy mong , trước mắt , chỉ giản đơn là quyền sinh tồn , là cơm ăn , áo mặc , chữa bệnh, xa hơn là học hành. ….Thành công của Nam Hàn (thời Park Chung Hy bị coi ” độc tài”) , đặc biệt là Singapore từ thời Lý Quang Diệu ( bây giờ vẫn phạt đánh roi ). Hay ” thất bại ” vì bắt chước ” trưởng giả học làm sang ” , hoặc bắt chước không chọn lọc (giống cách ở truyện ” nhăn mặt cho giống như Tây Thi “) ( xin lõi) , như thấy ở Thái lan, Myanma . Cả hai dạng trên, đều đáng để tham khảo và ” khắc cốt ghi tâm ” ! Nói xa không bằng nói gần , Việt nam Cộng hoà thời đệ nhất, tuy bị mang tiếng ” gia đình trị ” nhưng có sự ổn định và kỷ cương. Kịp khi có thành viên “nhóm Caravelle ,( đối lập với chính quyền Ngô đình Diệm )” tham chính vào thời đệ nhị , thì tình trạng” tự do ngôn luận” theo kiểu ” tự ý đục bỏ” trên báo chí ..càng ngày càng xấu đi . “Chiếc áo không làm nên thầy tu ” ( dù không phải vô ích ) . Nên phải làm sao , chí ít vào lúc nầy , giữ cho được độc lập , tự chủ ,ổn định , đoàn kết . Ra sức phát triển kinh tế , kỹ thuật , “quyền lực mềm”. Có bộ máy lãnh đạo liêm chính , hiệu quả , có tâm lẫn tầm , biết ” lắng nghe” những gì chính đáng , mang tính xây dựng , từ đó chọn lọc , quyết đoán những gì có lợi nhất cho đất nước. Xin cảm ơn

  4. Ngoài ra,khối CS.quốc tế cũng tiếp tay đắc lực trong việc lật đổ VNCH.
    Mới đây,trên bào DĐ.cũng có bài viết nói về nhà báo Tây Đức Stephan
    Koster vốn theo CS.vì ngây thơ với “lý tưởng” nhưng sau 1975 anh ta
    mới nhận ra mặt thật VC.còn nhiều tên khác vẫn ngoan cố biện hộ cho
    việc mình theo CS.mà không biết phục thiện để hối lỗi.
    Tiếc là chỉ có một trường hợp điển hình như nhà báo người Úc Wilfred
    Burchett bị Úc phanh phui là CS.làm việc cho KGB rồi sau y chạy qua ở
    LX và cuối cùng chết ở Roumania.
    (Muốn biết thêm về Stephan Koster,hãy đọc bài “30/4/1975 nhìn từ một
    góc khác” trên báo mạng D.Đ.).

  5. Ông quan Phúc nghễnh ngãng và quá TÀO LAO. Khi làm thủ tướng thì NỔ, giờ xuống chó làm CTN thì lộ rõ là tư lệnh bưng bô.

  6. Trương Nhân Tuấn nói viết chuyện dân chủ tào lao, đọc cũng vui nhưng chuyên dân chủ xà bần vừa vô duyên vừa lỗi thời , không đọc đoan này .

  7. Công bằng mà nói, toán bài này có rất nhiều lý lẽ đúng với sự thật nhưng đạt đến
    mức chính xác hoàn toàn thì chưa vì có một thiếu sót cực kỳ quan trọng.
    Đó là VNCH.sụp đổ trước hết ở mặt trận TÌNH BÁO – GIÁN ĐIỆP mà chỉ có thời
    ông Diệm mới chống được vì ông biết rõ thủ đoạn của CS.nên ông đã làm tan rã
    hầu hết mạng lưới “nằm vùng” của VC.,kể cả trùm cao cấp Trần Quốc Hương (tức
    Mười Hương) bị bắt giam bời Đoàn Công tác Đãc biệt miền Trung của Ngô Đ.Cẩn
    và nhiều cán bộ khác nhưng thời DVMInh thì họ đều được thả ra hết rồi từ đó mà
    dần dần miền Nam tràn ngập bọn gián điệp,ngay cả một người đáng kính như TT.
    Thích Minh Châu cũng là đảng viện CS.nên Đại Học Vạn Hạnh là nơi hoạt dộng của
    nhiều phần tử nằm vùng !
    Tự do nửa với nhưng bị VC.lợi dụng tối đa thì sụp đổ là điều tất yếu vì các tổ chức
    chống đối chính phủ hợp pháp nhưng biến thành nơi VC.núp bóng và nhân danh
    nên không làm gì được vì nếu bắt dược thì chúng ngoan cố chối là VC.là xong !
    (còn tiếp)

    • Ngoài ra,khối CS.quốc tế cũng tiếp tay đắc lực trong việc lật đổ VNCH.
      Mới đây,trên bào DĐ.cũng có bài viết nói về nhà báo Tây Đức Stephan
      Koster vốn theo CS.vì ngây thơ với “lý tưởng” nhưng sau 1975 anh ta
      mới nhận ra mặt thật VC.còn nhiều tên khác vẫn ngoan cố biện hộ cho
      việc mình theo CS.mà không biết phục thiện để hối lỗi.
      Tiếc là chỉ có một trường hợp điển hình như nhà báo người Úc Wilfred
      Burchett bị Úc phanh phui là CS.làm việc cho KGB rồi sau y chạy qua ở
      LX và cuối cùng chết ở Roumania.
      (Muốn biết thêm về Stephan Koster,hãy đọc bài “30/4/1975 nhìn từ một
      góc khác” trên báo mạng D.Đ.).

  8. Xuân Phúc- Xúc Phân,
    Con […] này chỉ biết cắm mặt vào máng xộc chứ nào biết gì khác ngoài cái máng cám xú.

  9. Níu xét zìa đối tượng cần được xã hội bảo vệ & nâng đỡ, thì “nhứt đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng” chính là biểu hiện của dân chủ, là xã hội mà tớ mún sống . May quá, “chiến thắng huy hoàng” giải phóng miền Nam đã đảo lộn lại tất cả . Bi giờ tốp ten, heck, tốp 50 lun đều thuộc về Đảng hết; 1-Lãnh đạo Đảng, 2-Trí thức đảng viên, 3-Đảng viên, 4-Tướng, 5-Quân đội, 6-Gia đình có công với cách mạng, … Mà hổng chỉ trong hệ thống công quyền . Ý Đảng lòng dân nên hệ thống giá trị đó cũng tồn tại ngoài xã hội lun .

Comments are closed.