Nếu vào tay tôi…

Nguyễn Đình Cống

5-5-2021

Borries Gallasc, phóng viên của báo Der Spiegel của Đức, chụp hình chung với ông Tùng trước Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975. Nguồn: BBC

Sáng nay ngồi uống chè với ông bạn già hàng xóm. Ông nói: “Này, ông Cống, tôi vừa đọc bài Sự thật là xa xỉ phẩm… trên báo Tiếng Dân, kể về chuyện lùm xùm trong ngày 30 tháng 4 năm 75 tại Dinh Độc Lập. Ông có biết tại sao lại có chuyện như vậy và phải nhờ đến chị người Pháp và anh người Đức mới vở lẽ”.

Tôi nói: Không biết vì kém trí tuệ, thiếu trách nhiệm hay vì một âm mưu nào khác mà người ta để cho cuộc tranh cãi kéo dài, nếu việc đó vào tay tôi, chỉ cần khoảng một giờ, tôi giải quyết xong, êm thấm, trả sự thật về cho lịch sử.

Ông bạn già trừng mắt: Ông có quá chủ quan và bốc phét không đấy? Người ta, nào là Thanh tra Bộ Quốc phòng, Quân ủy Trung ương, Tuyên huấn Trung ương, Thanh tra của Trung ương Đảng và Chính phủ mà đành bịt mắt, bưng tai, bó tay trong mấy chục năm. Sự việc quá phức tạp, may nhờ có các phóng viên nước ngoài mới gỡ được. Nếu vào tay ông thì ông làm sao, nói thử nghe xem có hợp lý không nào?

Tôi nói: Tôi dạy học lâu năm, lại dạy cả môn Phương pháp luận NCKH nên quen với cách “Đơn giản hóa vấn đề phức tạp”. Còn người ta, không biết tại sao lại thích “Phức tạp hóa vấn đề đơn giản”. Để biết tại Dinh Độc Lập, ông Tùng và ông Thệ đã làm gì, nói gì thì tôi, với cương vị cấp trên hoặc được giao trách nhiêm (để có chính danh khi làm việc), mời hai ông đến, trước mặt tôi (và có thể thêm vài cán bộ cao cấp nữa, cũng nên mời thêm vài người có mặt hôm đó cùng chứng kiến), mỗi ông trình bày, có sự chấp nhận và phản biện của ông kia. Lời trình bày được ghi biên bản. Thế là xong.

Việc xe tăng 390 hay 843, cũng được làm tương tự. Mời các chiến sĩ cả hai xe cùng đến (không cần thật đầy đủ, miễn rằng có người ở cả hai xe). Hãy để cho các chiến sĩ tường thuật và tranh luận nếu cần.

Nghe xong ông bạn già à lên một tiếng, nói rằng: Đúng, đúng. Rồi bảo tôi: Ông biết thế sao không viết báo hoặc kiến nghị mách cho người ta. Tôi chỉ cười xòa, chắp hai tay, hướng lên Trời.

Ông bạn già đặt nhẹ chén nước chè xuống bàn, nói chậm rãi: Kể ra nhiều việc vào tay ông thì chắc ông sẽ làm khác người ta và đạt hiệu quả cao hơn. Tôi chắp hai tay trước ngực và nói “Không dám”.

Bình Luận từ Facebook

5 BÌNH LUẬN

  1. “Tôi nói: Không biết vì kém trí tuệ, thiếu trách nhiệm hay vì một âm mưu nào khác mà người ta để cho cuộc tranh cãi kéo dài”

    Hy vọng cuộc tranh cãi Cụ Hồ Chí Minh là ngừ Cộng Sản chân chính hay mạo danh Cộng Sản sẽ có lúc kết thúc .

    “nếu việc đó vào tay tôi, chỉ cần khoảng một giờ, tôi giải quyết xong, êm thấm, trả sự thật về cho lịch sử”

    Thus spoke Eichmann Nguyễn Đình Cống .

  2. Cũng biết đến khi nào câu chuyện ông Trần đại Quang “ngỏm” và ông Trọng “nghỉm” ngay cái ghế chủ tịch nước mới được lý giải.
    Tôi thấy riêng cái chuyện người ta đưa đoạn phim tài liệu bánh xích xe tăng ngày 30/4 dẫm đè lá cờ vàng ba sọc (vô tình hay cố ý đạo diễn) là vô học, dù anh có thắng kiểu gì chăng nữa cũng là đứa đại bại đồi bại.

  3. Chỉ những sự việc rất thật, rất cỏn con như vậy, mà cả một hệ thống ncq gồm nhiều ban bệ lớn bé cứ để cho “người ta” dành công, tranh cãi nhau cả mấy chục năm trời, không sao giải quyết nổi !?
    Cũng như những sai lầm, tắc trách… của đường sắt CátLinh-HàĐông chỉ mới xảy ra cách nay có mươi năm, họ cũng chẳng làm sao để biết được ai làm sai, tại sao sai, sai ở chỗ nào ?!
    Để cho cái bè lũ cs ngu dốt, tham lam, vô trách nhiệm… này nó lãnh đạo “toàn diện, tuyệt đối” cả đất nước, không xuống hố cả lũ mới là chuyện lạ ?

  4. Có thể thấy, cái sai, cái hỏng, cái suy thoái trong bộ phận nắm quyền Việt Nam xuất hiện từ lâu rồi. Nó gặm nhấm xã hội này đến mục nát.

    Sau nó lan ra diện rộng, người ta mới bới bèo đổ cho tàn dư xã hội cũ, cho kinh tế thị trường, cho lợi ích nhóm…chứ không dám thừa nhận mầm mống những sự ấy có từ thời Lê nin, Stalin, Mao, Hồ.

    Không sửa được cũng là vì thế.

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây