28-8-2020
Tôi tin rằng nếu tập hợp toàn bộ những bài phát biểu của ông Phạm Phú Quốc, với những tư cách sau: Đảng viên ưu tú của đảng liên tục bốn tốt, lãnh đạo một Tổng công ty lớn của Nhà Nước không ngừng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, đại biểu quốc hội luôn thao thức với nhân dân ngoài đồng ruộng cũng như ngoài ngư trường đẫm máu, những bài viết thu hoạch, luận văn tốt nghiệp của ông tại Trường Đảng Cao cấp.
Thêm vào đó, các bài báo (thể nào chả có) in ở báo Nhân dân, tạp chí Cộng sản, Sài gòn giải phóng…; cùng với những lời sụt sịt mũi dãi nước mắt chảy tong tong mỗi khi ông cùng các đại biểu Quốc hội vào lăng viếng chủ tịch Hồ Chí Minh; cùng với những lời hùng hồn chống lại các thế lực thù địch trong mỗi cuộc hội thảo về sự bất diệt của chủ nghĩa Mác-Lenin; cùng với vô số những lời hứa thống thiết trước lãnh đạo đảng, rằng là sẽ trọn đời mong được hy sinh vì dân vì nước…
Rồi, cứ nguyên như thế, dùng những huân huy chương, bằng khen, giấy khen các loại, kèm thêm ít ảnh chụp mỗi dịp gặp gỡ, giao lưu với cử tri… để làm hình minh họa, còn bìa sách thì nhất định phải là hình tràn trang tấm thẻ đảng đỏ rực, chói ngời lý tưởng, với cái logo là thẻ miễn trừ dành cho đại biểu quốc hội và tuyệt nhất là có thêm lời giới thiệu của ông Lê Thanh Hải hay ông Tất Thành Cang hay một ông lãnh đạo Ban tuyên giáo (cựu, nguyên, đương nhiệm đều tốt)… thì bạn đọc nước nhà lập tức có ngay một kiệt tác hài trứ danh, lai giữa tiểu thuyết và lịch sử, mang tên Phạm Phú Quốc, mà ngay đến vua hài Vũ Trọng Phụng sống lại cũng phải vái mấy cái rồi quyết định chết thêm lần nữa.
Nó xứng đáng là cuốn cẩm nang cho tuổi trẻ, nhất là các đoàn viên thanh niên cộng sản, về bí quyết khởi nghiệp sao cho vừa giầu nhanh vừa giữ được sự đạo mạo của một đầy tớ từ mỗi sợi lông đều thấm đẫm đạo đức cách mạng. Nó cũng mặc nhiên mang tầm vóc quốc tế bởi tác giả của nó, từ năm 2015, đã quyết định sau khi hoàn thành nghĩa vụ với sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa tươi đẹp, sẽ tự đày mình đến đảo Cyprus khỉ ho cò gáy, để có cơ hội tận hiến những giọt máu cộng sản cuối cùng cho việc tiêu diệt tận gốc chủ nghĩa tư bản.
Về phần mình, dù đã về hưu, tôi vẫn sẽ rất hãnh diện xin được nấn ná ở lại thêm vài hôm chỉ để biên tập cuốn sách như vậy, tất nhiên là in song ngữ Việt-Cyprus và sẵn sàng giới thiệu để nó nhận giải thưởng lớn hàng năm, ở hạng mục tác phẩm có ý tưởng đột phá, của Hội đồng Lý luận Văn học nghệ thuật trung ương.
Đã một lòng theo đảng,
Thờ Mác – Lê, tức là
Căm ghét bọn tư bản
Giãy chết và xấu xa,
Thì những người cộng sản
Dứt khoát phải nêu gương
Lòng kiên trung với đảng
Cho “phản động”, dân thường.
Gương phát huy lý tưởng
Và phẩm chất anh hùng
Trong việc thề sống chết
Chống tư bản đến cùng.
Vì vậy, tôi đề nghị
Điều lệ đảng từ nay
Bổ sung và ghi rõ
Một điều khoản thế này:
Các đảng viên cộng sản,
Bất kỳ hoàn cảnh nào,
Về hưu hay tại vị,
Chức thấp hay chức cao,
Không được cho con cháu
Đi học ở nước ngoài,
Trừ những nước cộng sản
Và những nước độc tài.
Cấm bố mẹ, con cái
Và bản thân đảng viên
Không sang xứ giãy chết
Mua nhà và giấu tiền.
Cấm định cư, thậm chí,
Cấm cả việc đi chơi.
Chúng nó, bọn thối nát,
Xem làm gì, dở hơi.
*
Đảng trước sau như một,
Trong sáng và kiên trinh,
Chắc thấy đề nghị ấy
Hợp lý và hợp tình.
Vì không thể có chuyện
Miệng thì chửi xấu xa,
Mà lén lút, chạy chọt
Làm công dân người ta.
Luôn tự khoe kiên định,
Vĩ đại và quang vinh,
Làm thế thì chẳng khác
Tự ị vào mặt mình. TBT
Bác nhà văn TDA đã nêu lên những đóng góp không hề nhỏ của một công dân đảo quốc Cyprus cho đảng csVN và nhân dân VN . Tinh thần quốc tế vô sản muôn năm !
Bác viết hay lắm nhưng chính phủ Cyprus cũng hay suy luận và “có lí luận ” nữa , nên luật pháp nước ấy có thể quy tội bác bôi tro trét trấu công dân của họ, bởi vì chúng nó nhìn ra ai cũng là phản động dù người của chúng đã tự diễn biến, tự chuyển hóa đã nhiều năm rồi ( chính thức là hai năm nhỉ ! ).