Trương Nhân Tuấn
2-7-2020
Vụ ASEAN ra tuyên bố “tầm nhìn” chung trong đó có nhắc Luật quốc tế về Biển (UNCLOS) cần được xem là cơ sở pháp luật để giải quyết các tranh chấp Biển Đông. Điều này hiển nhiên là “quan trọng” cho VN, nhưng không phải là một “thắng lợi” để báo chí Việt Nam “nổ” tung trời đất. Sẵn dịp còn đưa ông Xuân Phúc lên tận mây xanh. Làm như ông này có công lao nhiều lắm trong vụ này.
Trong khi điều trọng đại (mà không thấy ông Phúc lên tiếng) là Trung Quốc hiện đang “cấm biển” khu vực Hoàng Sa để tập trận.
Sự im lặng của Việt Nam trước hành vi của Trung Quốc được xem là sự đồng thuận.
Luật quốc tế có nguyên tắc: “ex injuria jus non oritur”. Có nghĩa (đại khái) là lẽ phải (luật lệ) không thể phát sinh từ một hành vi bất hợp pháp.
Trung Quốc đã chiếm Hoàng Sa của Việt Nam bằng vũ lực, vi phạm hiến chương Liên Hiệp quốc. Tức hành vi xâm lăng Hoàng Sa là một việc làm “bất hợp pháp”. Điều này đưa đến mọi hành vi của Trung Quốc sau này ở Hoàng Sa đều không chính đáng.
(Nguyên tắc “ex injuria jus non oritur” cũng có thể áp dụng trong trường hợp tử tù Hồ Duy Hải. Mọi lời khai của Hải, trong trường hợp bị bức cung, đều không có giá trị bằng chứng).
Tuy nhiên, luật quốc tế cũng có nguyên tắc đối nghịch: “Ex factis jus oritur”. Ý nghĩa đại khái là luật lệ phát sinh ra từ hành vi thực tại.
Tức là hành vi cấm biển của Trung Quốc ở Hoàng Sa, nếu thực thi nhiều lần không gặp phản đối, hành vi đó trở thành “efffectivité”. Tức nó có hiệu lực “pháp lý”, buộc các quốc gia khác phải “tuân thủ” luật cấm biển của Trung Quốc.
Tình hình đến nay Việt Nam và các quốc gia khác, kể cả Mỹ, đều “im lặng” trước hành vi cấm biển của Trung Quốc. Việc “cấm biển” để tập trận của Trung Quốc trở thành “fait accompli” chuyện đã rồi.
Giả tỉ bây giờ Trung Quốc ra tuyên bố ADIZ vùng Hoàng Sa. Việt Nam xem như “bó tay”. Việt Nam không có lý lẽ để phản biện. Khả năng Việt Nam cũng không có để ngăn cản.
Biển Đông không chấp nhận “Đường Lưỡi Bò” láu cá
Không chấp nhận tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính thưa em (thứ tàu lạ mơ hồ)
Biển Đông không có dầu hỏa cho bọn cường hào, không có thềm lục địa cho ác bá
Nhưng có ngư dân hiền lành và tuổi trẻ khát tự do
Biển Đông tang thương từ những rặng san hô
Nơi xác cha ông trồi lên thành quần đảo
Nơi bọn xâm lăng đang gióng trống giương cờ
Tưởng đất nước Tiên Rồng thời bình trôi hết máu
Anh đã từng nếm mùi chiến tranh, từng nếm mùi đói cơm thiếu áo
Thoát chết ở Trường Sơn, sống lại ở đồng bằng
Thuộc lòng sử Việt Nam như một người tử đạo
Thương cọc nhọn Ngô Quyền, mê chiến thắng Bạch Đằng Giang
Làm sao có thể thờ ơ trước bầy cá mập ăn đêm
Dám lồng lộn khắp Biển Đông dọa nạt
Chúng săn anh và chúng đuổi em
Bằng lý luận của Thiên Triều xưa… “quá đát”
Em ơi em tự do có thật
Mộ gió cha ông cũng có thật kia kìa
Sờ lên ngực anh đi, khi trái tim còn đập
Thì đâu dễ gì giặc phương Bắc được hả hê ?
Em ơi em khi sinh tử cận kề
Mới hiểu hết thế nào là nhân quả
Mới thấy “cháy nhà ra mặt chuột” ngô nghê
Thấy “tàu lạ” thành tàu quen… dối trá
Biển Đông không có chỗ cho Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống rạp mình hèn hạ
Không có chỗ cho tàu Hải Giám, tàu Ngư Chính “giả nai” quen thói mơ hồ
Càng không có dầu hỏa cho cường hào, không có ngư trường cho ác bá
Chỉ có cọc nhọn Bạch Đằng và cánh tay “Sát Thát” khát tự do ! BCV
Xương máu Tổ tiên giành từng tấc đất ngọn cỏ Biên giới Bắc – con cháu Kụ Hồ im mồm đồng lõa với sư tổ Mao Trạch Đông !
************************************************
Yên lặng trước kẻ thù truyền kiếp Bắc phương
Tức đồng lõa với bọn cướp Nước – Quê Hương
Chậm mỗi khắc mỗi giây xiềng xích càng nặng
Đại Hán tầm thực trên khắp mặt trận chiến trường
Biển Đông nay thành Ao nhà của Trung C..uốc
Chúng cấm ngư phủ Việt ngay hải phận Quê Hương
Lâu dần tự nhiên thành Luật Tàu cộng trước Quốc tế
Chúng sẽ khoanh vùng nhận dạng Phòng Biển Đông
Vùng trời Vùng biển Tổ Quốc Việt thuộc về Đại Hán
Tân Giao chỉ Thế kỷ 21 Lời nguyền Tây Tạng thế là xong !
Xương máu Ông Cha giành từng tấc đất ngọn cỏ Biên giới Bắc
Con cháu Kụ Hồ im mồm đồng lõa với bác Mao Trạch Đông !
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Một dân tộc không dám phản biện về nền chính trị và nhà nước của mình , nhất là trong thời hiện đại, thông tin rộng mở, để cho chính quyền đó suy bại, thì dân tộc đó không xứng đáng được hưởng những diều tốt đẹp, chỉ xứng phận đê hèn nhất trên thế gian này. Cho mỗi người trong chúng ta, hãy biết tự nhục, và can đảm hành động những gì cần thiết, chứ không phải im lặng hay chờ đợi người khác, hoặc múa lưỡi chứng tỏ trí khôn của ta đây.
Cộng sản VN đã nhiều lần lên tiếng rằng quần đảo Hoàng Trường Sa không phải của chúng để giải thích tại sao Phạm Văn Đồng lại ký công hàm công nhận tuyên bố chủ quyền của Tàu cộng về các đảo này. Bây giờ im lặng cũng là chuyện bình thường vì biết há miệng sẽ bị mắc quai. Cái này người ta gọi là bán nước có văn tự, rất ư là đàng hoàng và chân chính, chẳng có điều gì phải gian dối cả!
Vụ nầy cũng do cụ Rốt bày đặt ra chữ quốc ngữ nên mới gây “tâm tư”. Nào ngay cái “zăng bảng” này mà “ziếc” chữ Nôm có phải đỡ rách việc không, vì hổng có “viral speed” gì ráo chọi. Lấy tên tác giả PVĐ đặt cho cái đại lộ đẹp nhất xứ An Nam là phải đạo rồi, chớ chẳng lẽ lại thay bằng cái cụ “Xăng đờ Rối” phải hông mấy nhà Huế học?