Nếu Việt Nam không có đảng Cộng sản

Trần Trung Đạo

20-5-2020

Không ít người đến nay vẫn lấy làm tiếc vì chính phủ Mỹ đã bỏ lỡ cơ hội khi không đoái hoài gì đến những lá thư của Hồ Chí Minh gởi TT Truman và Bộ Ngoại Giao Mỹ.

TT Truman không trả lời nhưng có kiểm chứng.

Mặc dù Mỹ đã có tài liệu và bằng chứng Hồ Chí Minh là lãnh tụ CSVN và là nhân viên của Đệ Tam Quốc Tế, những lá thư của Hồ không phải vì thế mà được tự động đưa vào văn khố. Chính phủ Mỹ qua trung gian tòa đại sứ Mỹ tại Paris trực tiếp liên lạc với Hồ.

Như người viết đã trình bày trong Chính Luận, theo tài liệu lưu trữ trong văn khố Hoa Kỳ, tổng số gồm 11 lá thư Hồ Chí Minh gởi TT Truman, Ngoại trưởng James Byrnes và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Lá thư thứ nhất ký ngày 17 tháng 10 năm 1945 và lá cuối cùng vào ngày 28 tháng Hai năm 1946.

Ngày 12 tháng 9 năm 1946, George M. Abbott, lúc đó là Đệ nhất Tham Vụ Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ tại Paris, đã điện đàm với Hồ Chí Minh. Dĩ nhiên quan tâm hàng đầu của Hoa Kỳ vẫn là gốc gác của họ Hồ. Theo báo cáo của George M. Abbott cho đại sứ Hoa Kỳ tại Pháp, Hồ Chí Minh không thừa nhận ông ta là Cộng Sản. Không những thế, Hồ còn chỉ ra cho George M. Abbott thấy “không một người nào trong nội các của ông ta là Cộng Sản.”

Trong thực tế, các chức vụ then chốt gồm Chủ tịch (Hồ Chí Minh), Bộ trưởng Quốc Phòng (Võ Nguyên Giáp), Bộ trưởng Tài Chánh (Lê Văn Hiến), Bộ trưởng Tư Pháp (Vũ Đình Hòe) trong nội các liên hiệp kháng chiến đều do các đảng viên đảng CS hay đảng Dân Chủ (ngoại vi của đảng CS) nắm giữ.

Khi George M. Abbott hỏi có hay không có một đảng CS tại Việt Nam, Hồ Chí Minh thừa nhận là trước đây có nhưng đã giải tán mấy tháng trước rồi. Dĩ nhiên, như viết trong báo cáo, George M. Abbott cũng biết những câu trả lời của Hồ Chí Minh chỉ là những câu nói dối.

Với đảng CS, việc thay tên đổi họ, từ một người hay thậm chí cả đảng, theo nhu cầu chiến lược mỗi thời kỳ là chuyện bình thường. Đảng CS tổ chức tinh vi và chặt chẽ đến mức dù dùng tên gì vẫn hoạt động thống nhất và tuân chỉ triệt để một cương lĩnh. Vào thời điểm 1946, trước khi CSTQ chiếm toàn lục địa Trung Hoa, nếu Mỹ viện trợ, Hồ Chí Minh sẽ nhận và nếu Mỹ lên tiếng phản đối Pháp, Hồ Chí Minh sẽ cám ơn nhưng chắc chắn không bao giờ có chuyện “giải tán đảng CS” hay thành thật từ bỏ đảng CS.

Mỹ không đánh giá cao tinh thần dân tộc hay chủ nghĩa dân tộc trong người Hồ Chí Minh. Hầu hết các đảng CS từ Á sang Phi đều núp dưới bình phong “giải phóng dân tộc”.

Bản thân hai tổng thống Franklin D. Roosevelt và người kế nhiệm là Harry Truman đều là những người có cảm tình với các dân tộc bị trị.

TT Franklin D. Roosevelt là người đã khẳng định việc tôn trọng quyền tự quyết dân tộc của các quốc gia như ông đã đề ra trong Hiến Chương Đại Tây Dương (Atlantic Charter) tháng 8, 1941.

Ngày 24 tháng 1, 1944, TT Roosevelt khẳng định lần nữa ước muốn của ông để đặt Đông Dương dưới sự quản trị của quốc tế thay vì trả lại cho Pháp.

TT Roosevelt viết: “Tôi gặp Halifax [Ngoại trưởng Anh] tuần trước và nói với ông ta một cách thẳng thắng rằng một điều hoàn toàn đúng là hơn một năm trước tôi đã bày tỏ ý kiến Đông Dương không nên trả lại cho Pháp mà đặt dưới sự quản trị của một cơ quan ủy thác quốc tế (international trusteeship). Pháp đã chiếm dân tộc này, với ba chục triệu người, gần cả thế kỷ, và điều kiện của người dân còn tệ hại hơn lúc bắt đầu. (Tài liệu Mật Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ, giải mật 2011 theo Quyết Định Tổng Thống 13526)

Trong cùng tài liệu, TT Roosevelt cũng viết một câu cảm động “Pháp đã vắt sữa các dân tộc Đông Dương suốt một trăm năm và người dân của các nước Đông Dương xứng đáng được sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.” (France has milked it for one hundred years and people of Indo-china are intitled to something better than that).

TT Truman kế nhiệm đã chia xẻ quan điểm TT Roosevelt. Trong thời gian sau khi Thế Chiến Thứ Hai chấm dứt, TT Truman nghiêm cấm các tàu bè Mỹ giúp chở quân đội và võ khí của Pháp để tái chiếm Viêt Nam. Chính phủ Anh, vì quyền lợi của một đế quốc thực dân đã thông đồng để đưa Pháp trở lại Việt Nam.

Ngay trong lúc Hồ Chí Minh nói với George M. Abbott không có một đảng viên CS nào trong chính phủ thì Võ Nguyên Giáp, Trần Quốc Hoàn và Văn Thừa Vũ đang ra tay tận diệt các đảng phái không CS như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt v.v.. Vụ Ôn Như Hầu tiêu diệt Việt Nam Quốc Dân Đảng vào tháng 8, 1946 là một bằng chứng.

“Cuối tháng 5 [1946] khi quân đội Trung Quốc bắt đầu rút hết ra khỏi Việt Nam, Võ Nguyên Giáp ra lệnh cho các lực lượng Việt Minh tấn công vào các cánh quân quốc gia tại miền Trung, tiêu diệt số lực lượng nhỏ nhoi của các đảng quốc gia tại vùng này.” (Lê Mạnh Hùng, Nhìn Lại Sử Việt, thời cận hiện đại 1945-1975, chương 6).

Các vụ tàn sát các đảng phái quốc gia chống thực dân diễn ra suốt 1946 không chỉ riêng tại Hà Nội, miền Bắc mà cả nước. Một chương sử đầy máu xương và hận thù trên đất nước Việt Nam vốn đã chịu đựng gần một trăm năm dưới gót thực dân bắt đầu từ đó.

Lịch sử không có “nếu” nhưng cần phải đặt lại những “nếu” để đọc, để ôn, để học và để đi về phía trước là trách nhiệm của các thế hệ Việt Nam yêu nước ngày nay.

Chữ “nếu” lớn nhất là với xu hướng giải thể chế độ thực dân sau Thế Chiến Thứ Hai, sự suy yếu của Pháp, quyết tâm ủng hộ của các TT Mỹ, nếu không có đảng CSVN thì ngày nay Việt Nam không phải mất đất, mất biển, lệ thuộc mọi thứ vào Trung Cộng mà là một quốc gia dân chủ giàu mạnh, đứng oai hùng và đầy kiêu hãnh như bên bờ Thái Bình Dương.

Bình Luận từ Facebook

9 BÌNH LUẬN

  1. Thơ Nhân Dân

    Nếu không có cộng sản,
    Chuyện gì sẽ xẩy ra?
    Nếu không có cộng sản,
    Chắc chắn Việt Nam ta

    Như các thuộc địa khác,
    Sẽ độc lập ngon lành.
    Tự do và dân chủ
    Mà không cần chiến tranh.

    Tức là không chết chóc,
    Không đói khổ, chia ly.
    Không có Điện Biên Phủ
    Và Kháng Chiến trường kỳ.

    Không chiến tranh chống Mỹ,
    Không chết nhiều triệu người.
    Không chiến tranh biên giới,
    Không “hận thù ngút trời”.

    Nhưng quan trọng không kém –
    Đất nước sẽ yên hòa,
    Không suy đồi đạo đức,
    Con cái đấu mẹ cha.

    Chùa chiền không bị phá.
    Những người dân hiền lành
    Sẽ không bị nhồi sọ
    Thành khôn lõi, lưu manh…

    Nhìn nước khác thì biết.
    Họ na ná như ta,
    Nhờ không có cộng sản,
    Mà bây giờ khác xa.

    Nguồn Mạng.

  2. Dĩ nhiên,người CS.nói dối đứng đầu thế giới thì làm sao họ không chối bỏ
    sự thật họ là CS.,từ lãnh tụ cho đến thần dân đều nói dối hơn Cuội.
    Bà Nguyễn Thị Bình lúc làm trưởng phái đoàn cái gọi là MTGPMNVN.trong
    Hoà đàm Paris được báo Pháp phỏng vấn cũng “to mồm” chối phăng đảng
    viên CS.của đương sự khi nhà báo hỏi “thưa bà,xin bà nói thật bà có phải
    là đảng viên CS.hay không” thì bà ta đáp tỉnh như…ruồi “không,thưa ông
    (đóng vai thưa gửi rất lịch sự ) tôi không phải đảng viên CS.” !

  3. – Hồ gian trá (muốn lừa Mỹ) để làm gì và sẽ được cái gì?
    Chính thời điểm này Stalin cũng không tin Hồ.
    Câu hỏi này (và một số câu tiếp theo) cần có sự giải đáp để việc nghiên cứu lịch sử đi xa hơn.
    Còn để bày tỏ thái độ chính trị, thì tác giả Trần Trung Đạo và các vị đã thành công.

    • Bức cung là đặc sản của chế độ độc tài, không thể chấp nhận nó- nhân danh mục tiêu văn minh dân chủ. Người chết không thể biện minh!
      Năm 1960, HCM đã 70 tuổi. Cuộc sống bôn ba lo nghĩ đã khiến ông suy nhược nhanh hơn tuổi, và khuynh hướng hưởng thụ sau chiến thắng giành độc lập từ tay Pháp khiến ông muốn nghỉ ngơi, giao quyền lại cho Lê Duẩn.
      Bí thư thứ nhất LD là kiến trúc sư trưởng của chiến tranh tại miền nam. Kế hoạch này không được thông báo cho HCM, và Võ nguyên Giáp cũng không nhất trí nên bị vô hiệu hoá quyền lực.
      Băng ghi âm lời hô hào “tiến lên” đêm giao thừa Mậu thân 1968 là do đạo diễn yêu cầu danh ca thực hiện. Bảo làm thì làm, cũng không biết lời của mình trở thành hiệu triệu nổ súng.
      Có gì nói nấy, không bức cung, thế mới là thế giới tự do. Chống cộng hồ đồ chỉ làm hàng triệu người hoang mang thất vọng, chỉ có lợi cho chính đối tượng anh muốn chống!

    • Hồ cáo không gian trá. Hồ cáo đại xảo trá. Chỉ có trí lợ là gian trá, đánh bùn sang ao vì cái nồi cơm nhà trí lợ to hơn mả gia tộc trí lợ

  4. Bài nào của bác Trần Trung Đạo cũng hay. Nếu,.. tiếng kêu trong rã rời. Thôi thì do nghiệp chướng của dân tộc. Chẳng lẽ cứ ôm cái nghiệp chướng mà kêu than, khóc lóc
    1. Bắn vỡ tượng đài hcm. Rất khó vì đa phần dân xứ Bắc kỳ vưỡn còn iu bác Hồ Bacho nắm. Đặc biệt là đám Trí lợ. Why so vì nhờ có Bacho và đảng,đám bần cố nông nay đã hóa thành giáo sư, tiến sĩ nước Đảng và lợi nhuận tư bản đỏ. Đám này mồm miệng đỡ chân tay. Không tin đi hỏi cụ Kình
    2. Quẳng Đảng sang 1 bên, cũng rất khó hòa giải dân tộc. Why so, vì đa phần đám trí thức hcm là đám hèn. Nồi cơm to hơn mả giòng họ. Đảng to hơn mả Vua Hùng.
    Kết luận: Chờ cho chúng chết bớt đi.

  5. Không khó thấy, nếu không có CSVN, người dân Việt Nam sống hạnh phúc hơn rất nhiều so với hiện tại.

  6. Sau khi quân đội Nhật tuyên bố đầu hàng, thiếu tá quân đội Mỹ Allison Thomas, chỉ huy trưởng toán OSS Deer Team ngồi ăn bữa cơm tối cuối cùng trước khi về nước với Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp vào ngày 15 tháng 9 năm 1945. Ông ta đã đi thẳng vào tâm điểm của vấn đề và hỏi Hồ Chí Minh rằng: Các ông có phải cộng sản không? Hồ Chí Minh trả lời không một chút do dự: Đúng! Nhưng chúng ta vẫn có thể là bạn phải không? (https://www.historynet.com/how-american-operatives-saved-the-man-who-started-the-vietnam-war.htm)

    Tuy Mỹ giúp Soviet chống Đức Quốc Xã nhưng Mỹ không chấp nhận chế độ cộng sản. Từ những năm 1920, dân Mỹ đã có những phong trào chống cộng khá gay gắt. Nếu không có thế chiến thứ 2 Mỹ không bao giờ đồng minh với cộng sản Soviet. (American History: Fear of Communism in 1920 Threatens Civil Rights https://learningenglish.voanews.com/a/americas-fear-of-communism-in-1920-becomes-a-threat-to-rights-111561904/116001.html)

  7. Nhìn thằng Đốc đề Nguyễn Văn Hiến hạt giống đỏ của Bác trước vành móng ngựa hầu Toà như thằng hề !
    *************************************************

    Thầu Tàu cộng Khựa xúi bọn tướng Vệ
    Đề đốc lo đi làm kinh tế quên đáng Tề
    Bảo vệ chủ quyền trên biển chẳng lo học
    Không một phút học quản trị kinh tế lại Mác Lê
    Học nghị quyết đảng học đạo đức giả Hồ Chủ tị..T
    Gái gú tuổi cháu chắt Bác ‘bốn lù’ đến đê mê !

    https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2020/05/VN-Nguyen-Van-Hien-phien-toa-1.jpg
    THẰNG HỀ đốc đề Nguyễn Văn Hiến được phép ngồi tại tòa ‘do đau yếu.’ (vì ‘ĐẠP MÁI’ gái gú quá độ đêm nào cũng NHẤT DẠ ĐẾ VƯƠNG !!! ) HẮN CÒN MỞ MỒM xin “án nhẹ” để về chăm sóc mẹ già.

    Thằng Đốc đề Nguyễn Văn Hiến hạt giống đỏ của Bác
    Trước vành móng ngựa hầu Toà như thằng hề !
    Lên giọng đạo đức giả xin giảm án về Quê gầu Mẹ
    Đúng là con siêu vi Cô Vi dơ bẩn nguy hại đấy óc mề !

    TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

Comments are closed.