Đường lưỡi bò: Phải cương quyết cắt đứt

Nguyễn Ngọc Chu

1-11-2019

1. Tập Cận Bình hoàng đế muốn để lại cho sử sách Trung Hoa biên cương mới của Trung Quốc là đường lưỡi bò. Đây là chính sách không lùi bước của Tập. Cho nên chưa bao giờ như lúc này Tập hành động mạnh mẽ đến như vậy về đường lưỡi bò.

Về mặt truyền thông – biên giới Trung Quốc khắp mọi nơi được vẽ thêm đường lưỡi bò: Trên bản đồ, trong sách giáo khoa, trên hộ chiếu, trong phim ảnh, trong mọi ấn phẩm và đồ vật…, thậm chí ngay cả tại cuộc duyệt binh – lãnh thổ Trung Quốc được nối dài bằng đường lưỡi bò.

Về thực địa, Tập cho xây đảo nhân tạo. Tập đặt căn cứ quân sự ở Hoàng Sa và trên đảo nhân tạo ở Trường Sa. Đưa người ra sinh sống và du lịch ở Hoàng Sa và Trường Sa. Đuổi Việt Nam, Philippines, Malaysia ra khỏi đường lưỡi bò. Khống chế, kiểm soát toàn bộ vùng biển đường lưỡi bò. Trên thực tế, khi mà ngư dân Việt Nam, Philippines, Malaysia không được đánh cá ở trong đường lưỡi bò thì đó là sự khẳng định chủ quyền thực tế của Trung Quốc.

Với việc Trung Quốc ngăn cản Việt Nam khai thác dầu trong vùng đặc quyền kinh tế ở Bãi Tư Chính, đưa tàu Địa chất 8 ra khảo sát ở Bãi Tư Chính, tuyên bố Bãi Tư Chính là của Trung Quốc – Tập đã thành công tiến xa thêm một bước trên con đường mở rộng biên giới mới của Trung Quốc đúng bằng biên giới đường lưới bò.

Cần thiết phải lưu ý rằng, trong khi ở Biển Hoa Đông, tuy tuyên bố đảo Senkaku (Điếu ngư đài) là của Trung Quốc, nhưng Tập không dám vẽ đường biên cương mới. Đó là sự khác biệt giữa Nhật Bản và các nước Đông Nam Á.

Mở rộng lãnh thổ Trung Quốc bằng đường lưỡi bò là mở rộng lãnh thổ thực. Còn mở rộng quyền lực bằng “một vành đai một con đường” là mở rộng quyền lực mềm. Đó là hai mục tiêu rất quan trọng và thực tế của Tập Cận Bình nhằm đạt được hai mục tiêu khác nữa: Một là, biến Trung Quốc thành cường quốc số 1 thống trị thế giới; Hai là, gom trọn uy tín, loại bỏ các đối thủ chính trị, thâu tóm quyền lực tuyệt đối.

Đường lưỡi bò là mục tiêu đá tảng số 1 của Tập Cận Bình nhằm phục vụ cho hai mục tiêu lịch sử của Tập: Quyền lợi quốc gia và danh vọng cá nhân.

2. Bởi thế, Việt Nam phải hành động cương quyết, cắt đứt đường lưỡi bò tham lam vô độ của Tập. Cũng trên hai mặt trận, truyền thông và thực địa.

Về mặt truyền thông, Nhà nước phải tức thì đưa ra các nghị định – và đúng hơn nữa là các luật mới – về đường lưỡi bò. Tình trạng khẩn cấp phải có những bộ luật khẩn cấp. Đó là điều đương nhiên Trong đó, đến mức cho phép bỏ tù những người vi phạm. Chẳng hạn sau đây là vài đề nghị phác hoạ.

Không cho bất kỳ ai nhập khẩu vào Việt Nam bất cứ thứ gì có đường lưỡi bò. Phải thiêu huỷ tức thì, tại chỗ mọi thứ chứa đựng đường lưỡi bò khi phát hiện. Xử phạt bao gồm cả bỏ tù: Người nhập khẩu và người kiểm duyệt.

Với công dân Trung Quốc: Từ chối nhập cảnh khi mang bất cứ thứ gì có đường lưỡi bò, bao gồm cả hộ chiếu có in hình lưỡi bò, vì xâm phạm chủ quyền Việt Nam.

Nếu công dân Trung Quốc sau khi đã nhập cảnh, lại mang đồ vật hình lưỡi bò, thì tiêu huỷ, phạt nặng tiền, bỏ tù ngắn hạn rồi trục xuất.

Những điều vừa nêu chỉ là thí dụ. Bộ luật về đường lưỡi bò ra đời kịp thời sẽ cho phép đối phó hiệu quả với các hành động xâm phạm chủ quyền từ Trung Quốc.

3. Không phải cực đoan, mà trước hành động xâm lược lãnh thổ không khoan nhượng của Tập Cận Bình thì Việt Nam phải có đối sách cương quyết. Nếu không sẽ mất thêm biển đảo cho Tập.

“Mềm dẻo” đến nỗi không dám gọi đích danh quân xâm lược Trung Quốc chỉ là vỏ bọc của những kẻ khiếp sợ.

Đây là thời điểm Đất Nước cần những nhà lãnh đạo trí tuệ và dũng mãnh.

Bình Luận từ Facebook

11 BÌNH LUẬN

  1. Rất hoan nghênh tính bỗ bã, lộn, trung thực của Nguyễn Ngọc Chu, có điều những biện pháp hắn đưa ra … toàn là tư di ước muốn cả . Hay nói thẳng ra, không có tính khả thi trước thực tế khách quan của Việt Nam .

    Đây là đề nghị của tớ, nếu muốn cắt bỏ đường lưỡi bò, chỉ còn cách 2 đảng sáp nhập . Khi 2 đảng sáp nhập, đường lưỡi bò hoàn toàn mất hiệu lực . Chính Trung Quốc cũng sẽ lẳng lặng dẹp yêu sách đường lưỡi bò không kèn không trống . Có thể lúc đó nó sẽ thành vầng trăng lưỡi liềm, nhưng đó là những yêu sách của Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, Việt Nam cũng có lợi .

    Hiện bây giờ về kinh tế, Trung Quốc đứng thứ 2, quân sự đứng thứ 7. 2 đảng sáp nhập, kinh tế vẫn đứng thứ 2, quân sự vẫn đứng thứ 7, vì quân sự VN so với TQ như muối bỏ bể . Nhưng thế giới sẽ phải lo ngại trước sự trỗi dậy của cường quốc xã hội chủ nghĩa mới .

    Kiến nghị Đảng Cộng Sản hãy nghĩ tới đại cục & tư tưởng Hồ Chí Minh vốn đã bao gồm đại cục . Cơ hội ngàn năm có 1 không nên bỏ lỡ . Nếu 2 đảng sáp nhập, Đảng chắc chắn sẽ mãi mãi trường tồn cùng đất nước & dân tộc như lòng mong đợi của rất nhiều người, trong đó có (rất) nhiều người trong câu không lạc đạn Lê Hiếu Đằng .

  2. Cảm ơn sự thành thật của nghiemnv, tự nhận là KHÔNG đoc bài của ông NNCHU, nhưng cứ viết comment.

    Lần sau, hễ comment, nghiemnv nên viết trước rằng “chưa đọc bài, nhưng thấy tên tác giả là tao chửi”
    Sẽ không ai mất công vạch mặt nữa

    • Việt Nam Cộng Hòa khi đã tính và thực hiện “hạ sách” tháo chạy để thua bọn vẹm. Trong nổ lực cuối cùng, họ cố gắng cho Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa ba lý do chính:

      1. Nhân dân miền Nam là những người hiền lương chất phát. Họ đã bị bọn vẹm đầu độc quá nhiều đến mức phần lớn nhân dân miền Nam không tin vào chánh phủ VNCH mà lại đi tin vào bọn vẹm.
      Trong số những kẻ ủng hộ bọn vẹm, phải kể đến bọn hèn nhát sợ chết. Trước sự khủng bố tàn bạo man rợ của bọn vẹm, bọn hèn nhát lên tiếng bênh vực cho bọn khủng bố họ vẹm vì BỌN HÈN NHÁT NÀY MONG CHO VẸM GIẾT AI THÌ GIẾT NHƯNG CHỪA GIA ĐÌNH BỌN NÓ RA.
      Một bọn nữa là được vẹm hứa hẹn nhiều lợi ích nếu như vẹm thành công chiếm được miền Nam.

      Vậy nguyên nhân thứ nhất là VIỆT NAM CỘNG HÒA phải tự sụp đổ để cho nhân dân thấy được sự thật, thấy được bản chất của cộng sản.

      Hôm nay, mọi người đã thấy bản chất dối trá, vắt chanh bỏ vỏ của bọn vẹm rồi. Hàng đống những kẻ đã nuôi dấu cộng sản, thậm chí những kẻ có con đã chết cho lý tưởng đảng vẹm bị chính cái chú phỉnh mà họ đã đổ mồ hôi, xương máu xây dựng nên cướp nhà cướp đất.
      Hàng đống những kẻ nằm vùng “thờ ma cộng sản” bị vứt vào sọt rác sau khi “kháng chiến thành công”.
      Mọi người dân bây giờ đã thấy chú phỉnh vc không hề tốt đẹp như bọn chúng đã từng phỉnh.
      Ngày xưa có nói thế nào họ cũng không tin, thôi thì đành dùng hạ sách cho họ sống với cộng sản rồi họ tự biết.

      2. Nguyên nhân thứ 2: Trung cộng.
      Lúc nội chiến, VNCH dựa vào đồng minh Mỹ. Vẹm dựa vào Trung cộng và Liên xô. Đánh nhau mấy chục năm, vẹm chỉ sống sót nhờ sự “nhân đạo” của VNCH. Các bạn thấy cuộc diện là VNCH thì chống VC, còn Mỹ đối trọng với Trung cộng tạo thế cân bằng.
      Không thắng được trên chiến trường, vẹm cho bọn thờ ma cộng sản tạo kế ly gián VNCH với đồng minh Mỹ.
      Khi ly gián hoàn thành, Mỹ rút quân. Phía VNCH mất cân bằng vì không còn đối trọng với Trung quốc. Việt gian cộng sản cấu kết ngoại bang cho ngoại bang chiếm đất nước VN.
      Mất đối trọng với Trung quốc, VNCH chỉ có con đường thua trên chiến trường với Trung cộng. Nhận thấy Trung cộng có dã tâm xâm chiếm miền Nam Việt Nam. VNCH trong tình thế mất nước về tay ngoại bang nên bắt buộc phải ra hạ sách tháo chạy, MÀ THỰC CHẤT LÀ CUỘC TRIỆT THOÁI QUÂN ĐỘI ĐỂ GIỮ LÃNH THỔ KHÔNG RƠI VÀO TAY NGOẠI BANG.

      Ở đây VNCH đã sai lầm khi nhận định bọn vẹm là người Việt Nam. Bọn vẹm đã bán biển đảo Việt Nam cho Trung cộng từ lâu để gán nợ. Nhưng cũng qua việc này chúng ta thấy rõ hơn bộ mặt bọn bán nước. Ngày hôm nay các bạn vẫn thấy bọn vẹm cười nhạo VNCH tháo chạy quá nhanh. Nhưng thực chất đây là sự cay cú, bực tức của bọn vẹm vì bọn chúng không “giao hàng” biển đảo VN cho Trung cộng được như hợp đồng bán nước mà bọn vẹm đã ký kết

    • Bảo mấy thằng trí thức nhà đảng mở đối thoại, tao sẽ nói chuyện về “NGU, HÈN, NHỤC,”. Tao sẽ LỘT TRUỒNG BỌN TRÍ NÔ CHỈ LO CÁI NỒI CƠM, CÁI DANH CHÓ HÃO

  3. Cái đầu đề của bài là một khẳng định rất kiên quyết của tác giả”
    ĐƯỜNG LƯỠI BÒ: PHẢI CƯƠNG QUYẾT CẮT BỎ
    Toàn bài, tác giả tập trung vào chủ đề. Đúng với ý chí toàn dân VN.

    Rất khó hiểu, liệu nghiemnv có đọc không? và có bộ não bình thường để hiểu không?

    Nhưng rất dễ hiểu, nếu nghĩ rằng nghiemnv được CS giao việc. Nếu đúng vậy, cần khôn khéo hơn.

  4. Câu cuối bài của Nguyễn Ngọc Chu (nguyên văn) như sau:
    Đây là thời điểm Đất Nước (viết hoa) cần những nhà lãnh đạo trí tuệ và dũng mãnh.

    Rất đúng, rất minh bạch, rất kiên quyết.
    Đây chính là lúc Đất Nước ta CẦN có những nhà lãnh đạo vừa trí tuệ, vừa dũng mãnh.
    Toàn bài, từ đầu chí cuối, Nguyễn Ngọc Chu chỉ nói đến VN (và kẻ thù trực diện với ta: là TQ). Không có “đất nước” nào khác.

    Câu của Nguyễn Ngọc Chu thì người mù chữ (nghe người khác đọc) cũng hiểu đầy đủ, không thể hiểu sai.

    Một dư luận viên đặt câu hỏi (còn hiện hữu ở diễn đàn này):
    (Chu nói Đất Nước, vậy đó là) đất nước nào, của ai???? (kèm 4 dấu hỏi)…
    Mong mọi người cho một lời bình. Chắc là nhiều ý lắm.

    Riêng tôi, xin đưa ra một ý như sau: Bài của Nguyễn Ngọc Chu trực tiếp vạch mặt sự hèn hạ của CS, chúng không thể cãi. Tác dụng của bài rất lớn. Do vậy tên tay sai CS (chúng ta nhẵn mặt) nhảy ra cực sớm và nói năng như đứa mất trí.

    • Thôi thì “thầy nào, trò đó” cố gắng theo thầy “Hề” diễn xiéc kiếm ăn

  5. Câu cuối” đây là thời điểm đất nước..”
    Đất nước nào, của ai????? Trả nhời đươc thì đang NGỌNG thành bộ trưởng bộ dục
    Bác Hồ quang, bí danh hcm là một trong những đệ tử xuất sắc của bác Mao lồn lộn
    Lãnh đạo của nước đảng bác Chu, hằng hà bao lớp là học trò ưu tú của bác hồ cha già kính iu của bác Chu.
    Em kính hết vì em hết vốn,

Comments are closed.