Bao giờ nắng lên?

Trần Quốc Việt

22-9-2019

Bãi Tư Chính mất là một phần trách nhiệm của tôi.

Người phụ nữ oằn mình đau đớn dưới cơn mưa đấm đá của công an là một phần trách nhiệm của tôi.

Em bé bán hàng rong đứng ngoài cổng trường nhìn vào sân trường trong ngày khai giảng với ánh mắt thèm thuồng là một phần trách nhiệm của tôi.

Cụ già cuối chiều lê la hàng quán van nài khách mua vé xố là một phần trách nhiệm của tôi.

Người dân bất lực nhìn nhà bị tà quyền đập phá tan tành là một phần trách nhiệm của tôi.

Thiếu nữ bán thân bên lề đường hay trong khách sạn hay phòng trà là một phần trách nhiệm của tôi.

Người bị đụng xe nằm trên đường dưới tấm chiếu đắp tạm bên mấy cây nhang cắm vội xiêu vẹo dưới cái nhìn dửng dưng của dòng người qua lại là một phần trách nhiệm của tôi.

Tôi là tôi, tôi là anh, tôi là chị, tôi là em, tôi là người Việt. Tôi là giọt nước đời tan dưới ánh nắng thời gian. Một giọt nước lẻ loi của muôn triệu giọt nước lẻ loi mà nếu tụ lại sẽ thành sóng đại dương cuốn tan bao bất công oan trái hay chặn đứng lại quá trình ngoại xâm đang diễn ra thầm lặng không ngừng dưới sự im lặng của tà quyền.

Tôi chịu trách nhiệm không hẳn vì tôi là người xấu gây ra cái ác mà vì tôi là người tốt im lặng để được yên thân được ngày nào hay ngày đó.

Tôi chịu trách nhiệm vì dù sao tôi vẫn còn có lương tâm để mà đôi lúc phán xét tôi giữa đêm trường về những gì tôi thấy trong ngày.

Bên ngoài mưa gió gào thét. Bên trong lòng tôi là thêm một ngày bình yên và ấm cúng bên gia đình, và từ đấy tôi mỗi ngày chờ ngày mai nắng lên. Bao giờ nắng lên?

Bình Luận từ Facebook

5 BÌNH LUẬN

  1. Than khóc, chửi rủa…. cũng không thay đổi được gì, người Việt phải nghiêm túc để nhìn ra được nguyên nhân chính là sự kém cỏi của con người. Người Việt không hiểu hết được cái sâu thẳm của kiến thức và cách sử dụng chúng. Người Việt hay nói :lý thuyết suông, để mô tả cái sai trong học tập, nhưng đâu có biết ở nước ngoài những người xuất sắc nhất thường học rất sâu về lý thuyết, bởi đó mới là nguồn gốc của những phát minh. Một Ví dụ đơn giản cho thấy cái sai ngay từ trong nhận thức. Lý thuyết sai, nhận thức sai, không biết cách…,cộng với cái truyền thống “uống rượu làm thơ”… và cuối cùng là chẳng có làm được một cái gì .

  2. Ở cõi Nam dương phù đề Việt Nam này, từ ngày có bác có đảng, phương pháp luận sáng tạo về ăn xin giỏi lắm lắm” LẤY THƯƠNG HẠI LÀM MỦI LÒNG”.
    MỘT DÂN TỘC KHÔNG MUỐN LỚN.
    NGHĨ RỒI CĂM ĐÁM BÊ THA U90

  3. “vì dù sao tôi vẫn còn có lương tâm để mà đôi lúc phán xét tôi giữa đêm trường về những gì tôi thấy trong ngày”

    Chắc đêm nào tác giả cũng nước mắt đầm đìa, uất ức đập đầu vào gối đến chết tới sáng lại “hồi sinh”, trở thành 1 con người mới toe. Ăn sáng rùi lại đi làm . Tất nhiên, nếu tác giả có gia đình, “cái chết” mỗi đêm có vẻ tuyệt vời hơn . Ngoại trừ xích mích với “người ta” (cant tell, nowaday. thus “người ta” cho trung tính) nên phải ra xa-lông ngủ .

    Đamn, Mai Lệ Huyền phải gọi bằng sư tổ . Ngày xưa có sư tổ xạo, bây giờ có thêm sư tổ xến . Xến kiểu này, xạo included.

Comments are closed.