Kông Kông
22-6-2019
Bài viết khá dài của ông Võ Văn Thưởng, Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương đã có một số tác giả chịu khó đọc kỹ và phản biện mấy ngày qua.
Chuyện là ông cho phổ biến đúng vào thời điểm người Hồng Kông có cuộc biểu tình vĩ đại phản đối dự luật dẫn độ về Hoa Lục do tập đoàn lãnh đạo Hồng Kông thân Bắc Kinh (chính xác là do Bắc Kinh tuyển chọn) tìm cách thông qua. Tương tự như Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân nói là phải làm cho ra luật để thông qua dự luật Đặc khu vì Bộ Chính trị nói là không vi phạm Hiến Pháp (!)
Trưởng Ban Tuyên giáo chọn thời điểm như vậy thì chắc chắn mục đích là để định hướng cho nội bộ đảng biết cách đối phó với công luận. Vì Trung ương biết rõ đảng viên đang hoang mang. Còn người dân, qua mạng xã hội, thì đang sôi nổi bàn luận với mong ước: Bao giờ đến lượt VN?
Sự “định hướng” của bài viết là vấn đề cốt lõi. Tại sao phải định hướng?
Bất cứ những cuộc biểu tình nào phản đối chế độ hiện tại cũng đều có nguyên nhân cụ thể và rõ ràng. Ví dụ phản đối giàn khoan HD 981, khai tác boxit, Formosa, luật cướp đất đai… và đúng một năm trước đây là luật An ninh mạng, dự luật Đặc khu… Đó là những vấn đề quan trọng thiết thực, có hệ lụy lâu dài đến đất nước và dân tộc. Nhưng tất cả đều bị Tuyên giáo chụp mũ là do “các thế lực phản động thù địch xúi giục”!
“Các thế lực phản động thù địch xúi giục” là câu cửa miệng của quan chức để dùng vũ lực và nhà tù đàn áp, buộc dân phải câm miệng? Chưa nói đến vô số các nhóm, các cá nhân bị oan ức, chỉ ví dụ riêng vụ cướp đất của đồng bào Thủ Thiêm với 20 năm ròng rã đi khiếu kiện, có người đã qua đời trong oan ức cay đắng, hiện vẫn còn sờ sờ ngay trước mắt!
Do đó bài viết của Trưởng ban Tuyên giáo cũng chỉ lý luận loanh quanh để biện minh rồi răn đe “không để thế lực thù địch lợi dụng, chiếm lĩnh truyền thông xã hội”!
Một bên là đảng nắm trong tay tất cả phương tiện truyền thông với cả trăm ngàn cái gọi là phóng viên, bình luận viên, nhà báo… cùng với cả một Bộ phụ trách chuyên biệt, đó là Bộ Thông tin & Tuyên truyền và an ninh đủ loại, theo dõi chặt chẽ, nhất cử nhất động phản ứng của dân nhưng tại sao mạng xã hội vẫn bùng nổ? Xin thưa: Tức nước phải vỡ bờ, người dân không thể câm nín được nữa!
Giữa thời buổi internet này đảng không còn có thể tự tung tự tác, tuyên truyền đổi trắng thay đen như từng làm mưa làm gió trong quá khứ. Đảng không thể thắng được hàng triệu cái iPhone của dân có đầy đủ tính năng ghi nhận tại chỗ, đưa tin ngay lên internet, vừa chính xác, vừa cụ thể ở khắp mọi nơi, mọi lúc.
Đây là cuộc chiến giữa sự dối trá cộng sản với sự thật không còn có thể che đậy, đơn giản chỉ có thế. Vì thế cái mũ “thù địch, phản động” của Tuyên giáo chụp lên đầu dân tất yếu sẽ thất bại.
Các nước theo thể chế Dân chủ, Tự do thì quyền được nói, được phổ biến tư duy là bất khả xâm phạm. Họ không hề có cái gọi là Ban Tuyên giáo hay Bộ Thông tin & Truyền thông để định hướng dư luận. Còn Hiến Pháp VN do đảng viết ra cũng tương tự nhưng chỉ để lừa bịp thế giới. Viết một đàng, làm một nẻo!
Thủ Tướng tham nhũng Nguyễn Tấn Dũng thời còn đương chức đã huỵch toẹt trong đại hội một câu nói ngắn gọn đại ý là “không thể bịt miệng được mạng xã hội”. Sự thật đúng như vậy. Không còn có thể “lấy vải thưa che mắt Thánh” như thời chưa có internet. Bây giờ thì vô phương qua mắt được “Thánh Internet”!
Như vậy Trưởng Ban Tuyên giáo Võ Văn Thưởng đang lội ngược “dòng chảy thông tin”, nên cho dù có thành lập thêm vài cái gọi là Lực lượng 47 nữa, chắc chắn cũng thất bại!
Giai đoạn người dân bị tuyên truyền dối trá đã qua rồi. Vĩnh viễn! Vì thế muốn “yên dân” để “ổn định chính trị” thì chỉ còn cách duy nhất là việc điều hành đất nước phải công khai, minh bạch. Trắng đen rõ ràng. Báo chí phải được tự do để người dân giám sát, theo dõi và có tiếng nói. Chính kiến phải được tôn trọng. Đảng cộng sản cũng chỉ là một đảng như mọi đảng phái khác, phải cạnh tranh để tồn tại. Phải được dân tín nhiệm bằng phổ thông đầu phiếu và ứng cử tư do, là xu thế tất yếu.
Đó là “dòng chảy thông tin” và cũng là dòng chảy của lịch sử. Dòng suối chảy xiết đương nhiên có mang theo rác rưởi, gặp mưa lũ thì càng dữ dội hơn nữa, nhưng rác rưởi sẽ lắng xuống và được tắm trong dòng suối trong lành đó là hạnh phúc nhất. Còn ngăn dòng là ao tù. Ao tù đương nhiên ô nhiễm, sẽ gây tai họa!
Ông Võ Văn Thưởng, người miệt cực Nam, vốn rất mộc mạc, chơn chất. Hy vọng ông không tìm cách lấy lòng đồng bào theo kiểu của ông Bí thư Nguyễn Thiện Nhân: “Tôi nói giọng Bắc nhưng là người Nam. Tôi không gạt bà con đâu”!
(*) Một ý trong bài viết định hướng dư luận của ông Võ Văn Thưởng
Nếu ông này là con của VVKiệt thì đúng là “hổ phụ sinh cẩu tử” !
Mặt non choẹt nhưng làm “thầy” giảng dạy thiên hạ thế này thì chỉ
có ở những nước CS.độc đảng độc tài !