12-11-2018
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
ĐƠN XIN CẦU CỨU
Kính gởi:
Ông Đặng Xuân Hải Chủ Tịch Hội Điện Ảnh Việt Nam
Bà Dương Cẩm Thúy Chủ Tịch Hội Điện Ảnh Tp.HCM
Ông Vũ Ngọc Thanh Hiệu trưởng Trường ĐH SK-ĐA Tp.HCM
Ông Phạm Ngọc Tuấn Trưởng phòng thông tin bạn đọc, báo nhân đạo & đời sống cơ quan đại diện phía Nam
Tòa soạn Zing
Tòa soạn Người Lao Động
Tòa soạn Báo Thanh Niên
Tòa soạn Báo Tuổi Trẻ
Tòa soạn Báo Pháp Luật
Tòa soạn Báo Phụ Nữ
Tòa soạn Báo Sài Gòn Giải Phóng
Tòa soạn Báo Văn Hóa Thể Thao
Tòa soạn Báo Công An Nhân Dân
Tòa soạn Báo Văn Hóa
Tòa soạn Báo Tạp chí Điện ành
Tòa soạn VOV (phòng công tác xà hội bạn nghe đài – PV Phương Nam)
Đài truyền hình VTV
Đài truyền hình HTV
Đài truyền hình ANTV
Đài truyền hình Nhân Dân
Đài truyền hình Quốc Hội
Đài truyền hình VTV9
Tôi tên: Đặng Quốc Việt. Sinh ngày 23-03-1972. Nguyên quán: Hội An, Quảng Nam
CMND: 024307264 Cấp ngày 11-11-2011 Tp.HCM
Thường trú: 595/60 Nguyễn Đình Chiểu P2 – Q3 – Tp.HCM
Là hội viên Hội Điện Ảnh Việt Nam – hội viên Hội Điện Ảnh Tp.HCM
Cán bộ Trường ĐH SK-ĐA Tp.HCM
Nghề nghiệp: Giảng viên Trường Đại học Sân Khấu Điện Ảnh
Tôi xin tường trình sự việc như sau: Ngày 09/11/2018 tôi đến Thành phố Cần Thơ, thuộc quận Ninh Kiều, với mục đích chụp hình và chọn bối cảnh trong bộ phim 12H (dự trại sáng tác Tam Đảo 2018) do Hội Điện ảnh VN tổ chức, hãng phim Sơn An sản xuất vào năm 2019.
Tôi có thuê một người xe ôm tên thường gọi là Thành – Phan Trung Tính – Sinh: 1975 Tp Cần Thơ. CMND 362308599 – ĐT 0914206742. Anh Thành chở tôi đi vòng quanh chọn cảnh với giá 300.000đ/1 ngày. Khi tôi đi đến cầu Quang Trung thuộc Tp Cần Thơ, đang đứng trên cầu chụp hình thì có một nhóm người ập tới áp chế tôi bắn súng và đánh tôi. Tôi chưa biết chuyện gì xảy ra, sau một hồi giằng co, họ đè tôi xuống đất, còng tay tôi và áp giải tôi về Công An Tp Cần Thơ.
Trên đường đi tôi có bảo tôi bị mất tài sản gồm: Một đôi kính Ray-ban, Made in USA, trị giá 600 USD và 150.000.000 VN đồng + 300 USD. Mong các anh cho tôi quay lại vị trí bị bắt để tìm, nhưng mọi lời khẩn cầu của tôi đều vô nghĩa.
Khi đưa tôi về đến đồn CA Tp Cần Thơ cùng với anh xe ôm, họ ép và đánh đập tôi, bắt tôi khai có tàng trữ ma túy (gồm có 8 người tra khảo). Họ luôn miệng ép tôi và chửi thề văng tục, với một người chiến sĩ Công An mà trình độ văn hóa nói chuyện với một giảng viên như tôi, họ dùng nắm đấm và chửi thề khi tôi không hề dính líu và không hề biết gì.
Tôi có nói tôi bị bệnh tim mãn tính, cứ đến giờ trưa tôi phải uống thuốc, hiện giờ tôi khó thở mong các anh cho tôi về khách sạn để lấy thuốc, nhưng lời đề nghị của tôi không được thực hiện. Lúc 12h30 ngày 9-11-2018, tôi lên cơn đau không thở được, họ chấp nhận đưa tôi đến bệnh viện Tp Cần Thơ.
Tôi bảo cho tôi vào cấp cứu, anh chiến sĩ Công an nói: Đụ má mày, mày ngồi yên tao đưa đi đâu thì đi, câm cái miệng lại. Cuối cùng anh chiến sĩ Công An đưa tôi vào khu khám bệnh, nhưng khu khám bệnh 13h30 mới làm việc, trong lúc ngồi đợi khám tôi tiếp tục lên cơn đau và tôi yêu cầu cho tôi đi tiểu trong lúc tay tôi bị còng, nhưng không được đáp ứng.
Mãi đến 14h00 mới đưa tôi vào phòng khám, trong lúc này tôi không thể nhịn tiểu được, cuối cùng tôi phải đái trong quần tại chỗ. Cùng lúc, bác sĩ yêu cầu đưa tôi lên phòng cấp cứu, bác sĩ hỏi chiến sĩ Công an, tôi là ai? Chiến sĩ Công an nói với bác sĩ tôi là phạm nhân đặc biệt nên cần còng tay & canh gác cẩn mật.
Các y, bác sĩ đã siêu âm, thử máu, thử nước tiểu, chụp phim phổi, kết quả phổi tôi bị chấn thương do bị đánh. 16h00 tôi xin liện lạc với người thân để mua thức ăn nhưng không được, các chiến sĩ Công An không đáp ứng. Tôi quá mệt và ngủ đến 22h00. Tôi bị viêm phổi do bị đánh đập từ nhiều người và xây xát bên vai phải, khó thở. Họ vẫn liên tục chửi thề, nhục mạ danh dự thầy giáo và nghề nhà báo của tôi.
Sau 22 giờ cùng ngày, không tìm được chứng cứ, họ áp tải tôi về Công An phường Xuân Khánh Tp Cần Thơ, tay tôi vẫn bị còng. Về đến phường Xuân Khánh họ tiếp tục hỏi cung tôi với nhiều thành phần Công An khác nhau và thử một lần nước tiểu vẫn kết quả âm tính với ma túy.
Cuối cùng vào lúc 00h30” sáng 10-11-2108, Công An phường Xuân Khánh lập biên bản tạm giữ tang vật cây gậy ba khúc đã qua sử dụng (gậy này tôi có nói là đạo cụ diễn xuất của tôi) nhưng họ vẫn quyết định tạm giữ. Biên bản số: 0013421/ BB-TGTVPTGPCC. Quyển số: 0269, người lập biên bản: Nguyễn Thành Bé, Phó trưởng CA phường Xuân Khánh Tp Cần Thơ.
Khi các xét nghiệm cho thấy, tôi không dương tính với ma túy, họ thả tôi ra và không có một lời xin lỗi hay mua thuốc cho tôi uống khi họ vừa đánh đập tôi, và không có một câu trả lời thỏa đáng. Mặc dù có rất nhiều người dân tại quận Ninh Kiều chứng kiến, họ nói đây là khách du lịch vừa xuống thuê xe đi chụp hình chứ không liên quan đến việc ma túy, nhưng Công An hình sự Tp Cần Thơ vẫn không chấp nhận và hành xử với tôi như một phạm nhân thực thụ, không cho tôi giao dịch hay liên lạc với người thân, không cho ăn uống, không cho tiểu tiện, bắt tôi đi tiểu trong quần tại chỗ.
iện tại sức khỏe tôi kém, khó thở, tức ngực do bị đánh. Nay tôi về TP Châu Đốc và được bác sĩ chuyên khoa tại đây chỉ định nhập viện trong tình trạng đa chấn thương do ngoại lực bên ngoài.
Nay tôi làm đơn này, xin quí cơ quan truyền thông tìm lại sự công bằng cho tôi, giúp tôi giải quyết vụ việc trên và tìm lại tài sản tôi đánh mất. Là một công dân tại sao tôi lại bị hành xử như vậy? Công An Nhân Dân “vì nước quên thân vì dân phục vụ”, tại sao đánh dân và chửi dân như giang hồ xã hội đen không cần lý do?
Kính mong quí cơ quan, chia sẻ và tìm lại công bằng cho tôi. Số tài sản bị mất, do tính chất đặc thù của công việc điện ảnh nên không thể mất được đạo cụ diễn xuất.
Tôi xin thành thật biết ơn.
Người trình đơn
Đạo diễn Đặng Quốc Việt. ĐT: 0918 84 42 42
____
LS Lê Văn Luân bình luận: HAI VẤN ĐỀ KHÁC BIỆT
Vấn đề vị giảng viên có dương tính với chất gây nghiện thì cũng không có nghĩa rằng việc tố giác về bắt giữ hay dùng bạo lực với người đó là bị phủ nhận đi. Và đó là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau của luật pháp.
Vì ngay cả tội phạm khủng bố cũng không thể bị bắt giữ trái pháp luật hoặc bị tra tấn, dùng nhục hình để lấy lời khai hoặc nhận tội. Mọi lời thú nhận trong trường hợp bị đánh đập, dụ dỗ, mớm, ép, mua chuộc, đều trở thành vô hiệu trước pháp luật.
Vì vậy, vấn đề mà người dân đang quan tâm là, việc tố giác bị bắt giữ và đánh đập trong đơn tố giác của vị đạo diễn kia có đúng với sự thực mà nó diễn ra hay không. Và kể cả anh ta có buôn bán, tàng trữ ma tuý (hoặc chất gây nghiện) mà sự việc anh ta tố giác là có thật thì cả hai phía đều phải chịu trách nhiệm về hành vi đã thực hiện của mình.
Do vậy, vấn đề dương tính với chất gây nghiện của đối tượng hoàn toàn không phải là căn cứ để coi là nguyên nhân của các hành xử của phía còn lại, nhất là đối với những người thực thi công vụ, trừ khi anh ta là kẻ đã phản kháng hay chống trả bằng vũ lực.
____
Mời đọc thêm: Đạo diễn Quốc Việt nói gì về thông tin của Công an TP Cần Thơ? (PLTP). – Đạo diễn Đặng Quốc Việt tố bị công an đánh: Công an Cần Thơ nói gì? (Infonet). – Đại tá Trần Văn Sáu: “Công an quận Ninh Kiều phải trả viện phí cho đạo diễn Việt” (TTT). – Vụ đạo diễn phim “tố” bị đánh: Công an khẳng định là bịa đặt (DV). – Công an Ninh Kiều: ‘Không cán bộ nào đánh đạo diễn Đặng Quốc Việt’ (TT). – Vụ đạo diễn Đặng Quốc Việt: Hít thụ động cần sa có dương tính? (PLTP). – Thực hư việc đạo diễn phim tố cáo bị công an Cần Thơ đánh (VTV).