Phản ánh về một cán bộ của Công an TPHCM

Tp. HCM, ngày 12 tháng 02 năm 2018

ĐƠN PHẢN ÁNH

(V/v: Cán bộ công an Thành phố Hồ Chí Minh Võ Ngọc Mẹo thờ ơ, qua loa trong công tác tiếp dân; phát ngôn tuỳ tiện, sai sự thật; tuyên truyền sai lệch đường lối, chủ trương của Nhà nước Việt Nam về Pháp Luân Công)

Kính gửi: ……………………….

Tôi tên là: Phan Hoàng Linh

(đã lược phần thông tin cá nhân)

NỘI DUNG SỰ VIỆC:

Vào ngày 28/12/2017, tôi đến Cơ quan cảnh sát điều tra (PC45-Đ1) thuộc Công an Thành phố Hồ Chí Minh để trình báo về việc tôi bị một nhóm đối tượng lạ mặt đe dọa tính mạng. Người tiếp tôi là cán bộ công an tên Võ Ngọc Mẹo thuộc Đ1, PC 45. Sau khi đọc đơn trình báo của tôi, cán bộ Võ Ngọc Mẹo đã làm tôi ngạc nhiên bởi, thay vì quan tâm đến việc tính mạng của người dân đang bị một nhóm đối tượng đe dọa thì ông Mẹo lại tuyên truyền bôi nhọ Pháp Luân Công theo luận điểm của nhà cầm quyền Trung Quốc, tuyên truyền trái đường lối, chủ trương của Nhà nước, thờ ơ vô cảm và cáo buộc tôi “dựng chuyện”.

Trong khi đó, mục đích của tôi khi đến cơ quan Công an trình báo là để được bảo vệ tính mạng trước lời đe dọa của những kẻ giấu mặt nhưng cán bộ Võ Ngọc Mẹo lại lạc đề, dành phần lớn thời gian để tuyên truyền với tôi những nội dung sai lệch nghiêm trọng không liên quan đến vụ việc. Chính vì vậy, nay tôi viết đơn này để phản ánh về những nội dung sai lệch trong buổi làm việc với ông Mẹo.

NỘI DUNG PHẢN ÁNH

Nội dung thứ nhất: Cán bộ Võ Ngọc Mẹo tuyên truyền rằng Nhà nước Việt Nam xác định Pháp Luân Công là tà đạo (sau đây viết tắt là xx).

Hiện nay, theo tôi được biết có một văn bản do Bộ Nội vụ ban hành xác định rõ Pháp Luân Công là một bộ môn khí công bình thường không phải là một đạo giáo. Như vậy phát biểu của trên của ông Võ Ngọc Mẹo là hoàn toàn sai sự thật. Tôi xin nói rõ Pháp Luân Công chỉ là một bộ môn tập luyện khí công, không mang những đặc điểm của một đạo (hay tôn giáo) như: không thờ phụng thần linh, không thực hành nghi thức tôn giáo, không có giáo đường, không có tổ chức như đạo Phật hay đạo Thiên Chúa. Do đó, Pháp Luân Công không phải là một tôn giáo hay đạo. Đồng thời, vào năm 2009, Người phát ngôn của Bộ Ngoại giao – ông Lê Dũng – khi trả lời về vấn đề Pháp Luân Công trước báo giới quốc tế đã phát biểu rằng: “Hiện tại ở Việt Nam không có Pháp Luân công. Hoạt động rèn luyện sức khỏe của người dân được tôn trọng trên cơ sở tuân thủ luật pháp Việt Nam” [1] trong bối cảnh khi đó, tại các công viên lớn thuộc các thành phố lớn trên cả nước hàng ngày có rất nhiều người dân tập luyện Pháp Luân Công.

Như vậy, xét trên phương diện quản lý nhà nước, phát biểu của ông Lê Dũng có thể hiểu là tại Việt Nam, không có một tổ chức tôn giáo hay đạo nào tên là Pháp Luân Công được ghi nhận, và các hoạt động rèn luyện sức khoẻ của người dân như tập khí công (bất kỳ môn khí công nào) được Nhà nước bảo hộ trên cơ sở tuân thủ pháp luật của quốc gia. Nói rõ ra phát ngôn của ông Lê Dũng đồng nghĩa với việc Nhà nước ta không xem Pháp Luân Công là một tổ chức tôn giáo hay một đạo. Do đó, câu nói “Nhà nước Việt Nam xác định Pháp Luân Công là xx” của cán bộ Võ Ngọc Mẹo là rất chủ quan và hoàn toàn không có căn cứ pháp lý và đi ngược lại với chủ trương của Nhà nước và Chính phủ.

Tôi không biết cán bộ Võ Ngọc Mẹo dựa vào đâu để phát ngôn như vậy, nhưng tôi biết trên thế giới chỉ có duy nhất một tổ chức tuyên truyền như vậy để hợp thức hoá cuộc đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc – đó là: Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Việc cán bộ Võ Ngọc Mẹo tuyên truyền theo Đảng Cộng Sản Trung Quốc như vậy trong khi không dẫn chứng được bất cứ văn bản pháp lý nào, theo tôi là rất tuỳ tiện bởi ở vị trí là cán bộ công an nhân dân ngồi ở vị trí tiếp dân, ông có trách nhiệm và phải rõ ràng về mặt pháp lý trong những phát ngôn của mình, tránh nhầm lẫn giữa chủ trương của nước khác với nước ta. Việc tuyên truyền vô trách nhiệm như vậy rất dễ gây hiểu lầm rằng Nhà nước ta có chủ trương như Trung Quốc, gây ảnh hưởng đến uy tín của Nhà nước Việt Nam và sẽ rất dễ tạo cơ hội cho các thế lực đối lập công kích Nhà nước ta đi ngược lại với các văn bản quy phạm pháp luật được đề ra về vấn đề tôn trọng quyền tự do của người dân.

Nội dung thứ hai: Cán bộ Võ Ngọc Mẹo hướng dẫn tôi đến Mặt trận tổ quốc để tìm hiểu chính sách, pháp luật của Nhà nước về Pháp Luân Công.

Sau khi tôi chất vấn cán bộ Võ Ngọc Mẹo rằng cơ quan nào thuộc Nhà nước Việt Nam ban hành văn bản xác định Pháp Luân Công là xx thì vị cán bộ này không thể cung cấp căn cứ pháp lý mà hướng dẫn tôi đến Mặt trận Tổ quốc để tìm hiểu. Trong khi đó, theo tôi được biết thì Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam chỉ là một tổ chức chính trị xã hội, không phải là cơ quan có chức năng ban hành các văn bản pháp luật trong quản lý nhà nước và phổ biến, hướng dẫn thực hiện đến người dân. Khi tôi tiếp tục chất vấn thì cán bộ này lại hướng dẫn qua loa vô trách nhiệm là tìm hiểu trên mạng internet.

Qua việc này, tôi thấy cán bộ Võ Ngọc Mẹo không những không nắm được đường lối, chủ trương của Nhà nước Việt Nam về Pháp Luân Công, không có trách nhiệm trong phát ngôn của mình mà còn rất mơ hồ trong việc hướng dẫn người dân, như vậy là gây phiền hà cho dân. Đặc biệt trong bối cảnh tính mạng của người dân đang bị một thế lực bí ẩn đe dọa thì cách làm việc thiếu trách nhiệm, thờ ơ của ông Võ Ngọc Mẹo đã làm ảnh hưởng đến hình ảnh mẫu mực của người cán bộ công an nhân dân trong lòng người dân.

Nội dung thứ ba: Cán bộ Võ Ngọc Mẹo nói rằng lý do Pháp Luân Công là xx là vì Pháp Luân Công hướng con người ta rũ bỏ hết trách nhiệm gia đình, công việc để mà theo Pháp Luân Công.

Tôi không rõ ông Võ Ngọc Mẹo dựa vào đâu mà phát ngôn sai sự thật như vậy về Pháp Luân Công nhưng tôi khẳng định Pháp Luân Công không có những yêu cầu như vậy đối với người tập Pháp Luân Công. Bất cứ ai tập luyện Pháp Luân Công hay tìm hiểu về môn khí công này một cách nghiêm túc thì đều biết Người Sáng lập Pháp Luân Công đã dạy người học phải làm tốt công việc, hiếu kính với cha mẹ, không ngừng đề cao đạo đức của bản thân. Không chỉ tôi mà với bất cứ một người nào tập luyện Pháp Luân Công một cách nghiêm túc, họ đều hiểu rằng bản thân phải là một người tốt, sống có trách nhiệm với gia đình và xã hội [2].

Những người tập luyện Pháp Luân Công cũng là người dân có cuộc sống bình thường như những công dân khác, có công việc, phải lao động để nuôi sống bản thân và chăm sóc gia đình. Nếu như trong xã hội có nhiều người thích rèn luyện sức khoẻ và tinh thần bằng phương pháp tập thể dục, Yoga, dưỡng sinh,… thì nhiều người dân khác lại thích tập luyện môn khí công Pháp Luân Công và sống theo giá trị Chân – Thiện – Nhẫn. Ai cũng có quyền tự do rèn luyện sức khỏe và chọn cho mình một phương pháp phù hợp, không ai đáng phải bị kỳ thị hay phân biệt đối xử chỉ vì điều đó, và tập luyện Pháp Luân Công chỉ là một trong số rất nhiều phương pháp rèn luyện sức khoẻ và tinh thần trên thế giới . Bản thân tôi là một minh chứng, tôi tập Pháp Luân Công trong suốt 6 năm qua nhưng gia đình không phàn nàn tôi rũ bỏ trách nhiệm gia đình hay công việc để đi theo Pháp Luân Công.

Từ những nhận định sai về Pháp Luân Công của cán bộ Võ Ngọc Mẹo, tôi nghĩ rằng có lẽ ông đã có sự nhầm lẫn giữa cách thức tu hành trong Phật giáo với việc tập luyện môn khí công Pháp Luân Công. Bởi trong Phật Giáo, những người chuyên tu phải thoát ly khỏi gia đình, công việc nơi cơ quan và xã hội để xuất gia tu hành, tham thiền nhập định thời gian dài. Như vậy, theo cách nói của ông Mẹo liệu chúng ta có thể nói rằng Phật giáo hướng con người ta rũ bỏ hết trách nhiệm gia đình và công việc hay không? Nhưng thực tế, chúng ta không nghe ai nói Phật giáo là xx vì hướng dẫn người tu hành làm như vậy. Trong khi đó, tập luyện những bộ môn khí công như Pháp Luân Công thì không có những yêu cầu này.

Nội dung thứ tư: Cán bộ Võ Ngọc Mẹo nói rằng Trung Quốc bài trừ Pháp Luân Công.

Hiện nay, ngoại trừ Trung Quốc, các nước phát triển trên thế giới đều ủng hộ Pháp Luân Công. Tại Việt Nam, Báo Sài Gòn Giải Phóng Đầu Tư Tài Chính trực thuộc Đảng bộ Đảng cộng sản Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh trong bài viết “Chợ đen nội tạng người (K2): Điểm đen Trung Quốc”[3] nói rằng ngày 13/06/2016 Hạ viên Hoa Kỳ đã thông qua Nghị quyết 343 lên án hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức được nhà nước bảo hộ ở Trung Quốc đại lục. Trước đó vào tháng 12 năm 2013, Nghị viện Châu Âu đã thông qua một Nghị quyết[4] lên án hoạt động mổ cướp nội tạng các tù nhân lương tâm ở Trung Quốc, trong đó nạn nhân phần lớn là những người tập Pháp Luân Công.

Từ đó cho thấy, các hoạt động của Nhà cầm quyền Trung Quốc nhắm vào người tập Pháp Luân Công tại Trung Quốc là “đàn áp đẫm máu” chứ không phải là “bài trừ”. Vì vậy, việc cán bộ công an Võ Ngọc Mẹo nói rằng “Trung Quốc bài trừ Pháp Luân Công” là không có đầy đủ thông tin về Pháp Luân Công, không khách quan và dường như ông chỉ được nghe những thông tin tuyên truyền một chiều từ phía nhà cầm quyền Trung Quốc mà không biết được tình hình thế giới trong nhiều năm qua, các nước phát triển đã lên án cuộc đàn áp vô nhân đạo và tội ác chống lại loài người – mổ cướp nội tạng của người tập Pháp Luân Công – mà Đảng Cộng sản Trung Quốc đã tiến hành trong gần 20 năm qua. Thậm chí, báo chí trong nước cũng đã đăng tin về phương diện này.

Là một cán bộ công an làm việc tại cơ quan Công an Thành phố Hồ Chí Minh nhưng ông Võ Ngọc Mẹo lại không vững về mặt chuyên môn nghiệp vụ, điều này thể hiện qua việc ông qua loa và mơ hồ trong công tác tiếp dân, không nắm được chức năng nhiệm vụ của các cơ quan nhà nước, không nắm được chủ trương của Nhà nước Việt Nam đối với những bộ môn rèn luyện sức khỏe như Pháp Luân Công mà cụ thể chủ trương này đã được Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam – ông Lê Dũng khẳng định trước báo giới quốc tế năm 2009.

ĐỀ NGHỊ

Qua Đơn phản ánh này, tôi hy vọng rằng cán bộ công an Võ Ngọc Mẹo sẽ nghiêm túc xem xét lại cách làm việc của mình để làm tốt nhiệm vụ vì dân phục vụ của một người cán bộ công an nhân dân mà Nhà nước đã giao phó. Đồng thời, tôi đề nghị Cơ quan Công an Thành phố Hồ Chí Minh quan tâm, bồi dưỡng thêm kiến thức về chính sách pháp luật, chuyên môn nghiệp vụ để cán bộ Võ Ngọc Mẹo có thể nắm rõ và truyền đạt đúng đường lối, chủ trương của Nhà nước Việt Nam, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của người dân.

_____

Tài liệu đính kèm theo đơn:

  1. Phát ngôn của Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam năm 2009. http://www.sggp.org.vn/o-viet-nam-khong-co-phap-luan-cong-211233.html
  2. Thủ tướng Canada Harper ca ngợi những người tập Pháp Luân Công vì họ đã có đóng góp to lớn cho xã hội. http://vn.minghui.org/news/25934-thu-tuong-canada-ca-ngoi-cac-hoc-vien-phap-luan-cong-vi-dong-gop-to-lon-cho-xa-hoi.html
  3. Bài báo “Chợ đen nội tạng người (K2): Điểm đen Trung Quốc” đăng trên Báo SGGP Đầu Tư Tài Chính ngày 11/07/2016. http://saigondautu.com.vn/ho-so/cho-den-noi-tang-nguoi-k2-diem-den-trung-quoc-24331.html
  4. Tháng 12 năm 2013 Nghị viện Châu Âu ra Nghị quyết lên án hoạt động mổ cướp nội tạng các tù nhân lương tâm ở Trung Quốc.

– Bản gốc: http://www.europarl.europa.eu/sides/getDoc.do?pubRef=-//EP//TEXT+MOTION+P7-RC-2013-0562+0+DOC+XML+V0//EN

Bản tiếng Việt có thể đọc tại đây: http://vn.minghui.org/news/45113-nghi-vien-chau-au-ra-nghi-quyet-ve-viec-thu-hoach-noi-tang-o-trung-quoc.html

Người viết đơn

Ký tên

PHAN HOÀNG LINH

Bình Luận từ Facebook

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây