27-8-2020
1. Không lâu sau khi nhận chức (tháng 12/1997), cố TBT Lê khả Phiêu đã có được danh sách của hơn bốn mươi lãnh đạo cao cấp Việt Nam gửi tiền ở ngân hàng nước ngoài. Đây là những lá bài quan trọng của ông Lê Khả Phiêu trong ván bài nhân sự và chống tham nhũng. Nhưng thực tế đã không theo ý muốn của ông Phiêu. Chẳng những không công khai được danh sách để chống tham nhũng, mà còn dẫn đến mâu thuẫn phe nhóm, làm cho ông Lê Khả Phiêu phải rời chức TBT vào tháng 4/2001, nhường chỗ cho ông Nông Đức Mạnh.
Như vậy, Bộ Chính Trị và Ban chấp hành Trung ương ĐCS Việt Nam, ít nhất là từ thời cố TBT Lê Khả Phiêu đến giờ, đều biết một thực tế – là lãnh đạo cao cấp Việt Nam gửi tiền ở nước ngoài. Tiền ấy ở đâu ra? Tại sao phải che giấu ở nước ngoài? Tại sao lại là đảng viên giữ chức vụ cao cấp?
Tại sao cố TBT Lê Khả Phiêu lại bất lực trước làn sóng tham nhũng ở hàng ngũ cán bộ cấp cao?
Đến bây giờ thì quốc nạn tham nhũng ở tầng lớp cán bộ trung cao cấp “đếm không xuể” với phạm vi nhiều lần lớn hơn. Minh chứng cho điều này là các vụ kỷ luật cả gần 100 cán bộ cấp cao trong thời gian vừa qua, trong đó có cả hàng chục tướng lĩnh công an và quân đội.
2. Nhưng sự tha hoá của nhiều cán bộ cao cấp không chỉ là gửi tiền ở nước ngoài. Sự tha hoá đạt đến mức tội phạm, và cả mức ở tội phản bội, khi các tham quan phải trốn chạy khỏi tổ quốc bằng con đường tìm kiếm hộ chiếu nước ngoài.
Phải phân biệt những người muốn có cuộc sống tốt hơn ở nước ngoài với những kẻ cướp đoạt tiền bạc của nhân dân để trốn chạy ra nước ngoài. Ở đây muốn lưu ý đến 4 nhóm người Việt tìm kiếm cuộc sống ở nước ngoài qua con đường sở hữu hộ chiếu nước ngoài trong 30 năm gần đây.
– Nhóm thứ nhất là những người muốn có một môi trường sống tốt hơn – có thu nhập cao hơn, được thể hiện khả năng tốt hơn, được tôn trọng hơn, được bảo vệ hơn, an toàn hơn, đi lại dễ hơn… Nhu cầu có một môi trường sống tốt hơn là nhu cầu chính đáng. Câu hỏi cần đặt ra là tại sao môi trường sống ở Việt Nam làm cho họ phải ra đi?
– Nhóm thứ hai là nhóm buộc phải đi kiếm sống. Đây là nhóm người mà hoàn cảnh ở Việt Nam buộc họ phải ra đi để có một điều kiện kinh tế tốt hơn cho cá nhân họ và cho cả người thân của họ đang ở Việt Nam. Trong nhóm người này có bao gồm cả những người vượt biên bất hợp pháp, mạo hiểm cả tính mạng chỉ vì kiếm sống. Điển hình bi thương là trường hợp 39 người bị chết ngạt trong công ten nơ năm 2019.
– Nhóm thứ ba là nhóm người buộc phải lưu vong do bất đồng chính kiến.
– Nhóm thứ tư là những quan tham, những kẻ tham nhũng từ cơ chế, những kẻ tội phạm muốn lẩn trốn dưới sự che chở của hộ chiếu nước ngoài. Đây là nhóm tội phạm, dù là tội phạm đã bị vạch trần hay đang được che dấu.
3. Hiện đã biết có 33 người Việt Nam sở hữu hộ chiếu Cyprus. Đó là hai loại người: quan tham và tư bản đỏ tham nhũng.
Còn bao nhiêu người tương tự sở hữu hộ chiếu của các nước khác?
Những quan tham cướp đoạt tiền bạc của nhân dân để trốn chạy ra nước ngoài, đau đớn thay, là những kẻ hàng ngày rao giảng đạo đức, ca ngợi chế độ. Nhưng bên trong thì mục nát, thối rữa, ngấm ngầm tìm cách trốn chạy khỏi chế độ.
4. Trong 496 vị ĐBQH có bao nhiêu ông bà như ông Phạm Phú Quốc?
Trong cả ngàn cán bộ do Bộ Chính trị và Ban Bí thư quản lý, có bao nhiêu ông bà như bà Hồ Thị Kim Thoa?
Trong hàng chục ngàn doanh nghiệp có bao nhiêu ông bà như ông Trịnh Xuân Thanh?
5. Cuộc trốn chạy bằng con đường nhập quốc tịch nước ngoài của quan tham và tư bản đỏ tham nhũng là nỗi sỉ nhục và nỗi đau của người ở lại.
Bị sỉ nhục là vì: Những kẻ chức cao vọng trọng hàng ngày ngồi lên đầu mình, lãnh đạo mình, rao dạy đạo đức cho mình – cuối cùng thì hoá ra là kẻ tội phạm thối tha đến mức phải trốn chạy khỏi tổ quốc.
Phải đau xót là vì: Tại sao lại đến nông nỗi này?
Đã một lòng theo đảng,
Thờ Mác – Lê, tức là
Căm ghét bọn tư bản
Giãy chết và xấu xa,
Thì những người cộng sản
Dứt khoát phải nêu gương
Lòng kiên trung với đảng
Cho “phản động”, dân thường.
Gương phát huy lý tưởng
Và phẩm chất anh hùng
Trong việc thề sống chết
Chống tư bản đến cùng.
Vì vậy, tôi đề nghị
Điều lệ đảng từ nay
Bổ sung và ghi rõ
Một điều khoản thế này:
Các đảng viên cộng sản,
Bất kỳ hoàn cảnh nào,
Về hưu hay tại vị,
Chức thấp hay chức cao,
Không được cho con cháu
Đi học ở nước ngoài,
Trừ những nước cộng sản
Và những nước độc tài.
Cấm bố mẹ, con cái
Và bản thân đảng viên
Không sang xứ giãy chết
Mua nhà và giấu tiền.
Cấm định cư, thậm chí,
Cấm cả việc đi chơi.
Chúng nó, bọn thối nát,
Xem làm gì, dở hơi.
*
Đảng trước sau như một,
Trong sáng và kiên trinh,
Chắc thấy đề nghị ấy
Hợp lý và hợp tình.
Vì không thể có chuyện
Miệng thì chửi xấu xa,
Mà lén lút, chạy chọt
Làm công dân người ta.
Luôn tự khoe kiên định,
Vĩ đại và quang vinh,
Làm thế thì chẳng khác
Tự ị vào mặt mình. TBT
“Những quan tham cướp đoạt tiền bạc của nhân dân để trốn chạy ra nước ngoài, đau đớn thay, là những kẻ hàng ngày rao giảng đạo đức, ca ngợi chế độ. Nhưng bên trong thì mục nát, thối rữa, ngấm ngầm tìm cách trốn chạy khỏi chế độ.”; “Cuộc trốn chạy bằng con đường nhập quốc tịch nước ngoài của quan tham và tư bản đỏ tham nhũng là nỗi sỉ nhục và nỗi đau của người ở lại. Bị sỉ nhục là vì: Những kẻ chức cao vọng trọng hàng ngày ngồi lên đầu mình, lãnh đạo mình, rao dạy đạo đức cho mình – cuối cùng thì hoá ra là kẻ tội phạm thối tha đến mức phải trốn chạy khỏi tổ quốc. Phải đau xót là vì: Tại sao lại đến nông nỗi này?”.
-Cám ơn bác Nguyễn Ngọc Chu về bài viết.
Trích: “Cuộc trốn chạy bằng con đường nhập quốc tịch nước ngoài của quan tham và tư bản đỏ tham nhũng là nỗi sỉ nhục và nỗi đau của người ở lại.”
Đảng quy hoạch những ông quan đỏ với những đạo đức cách mạng này thì đảng và cái gọi là CHXHCN VN bị sĩ nhục chứ mắc mớ gì đến người dân?
Trích: “…Phải đau xót là vì: Tại sao lại đến nông nỗi này?…”
Nói ngắn, nói dài, chẳng qua nói thật…mất lòng: “Cũng tại thằng dân ngu hơn lợn!!!” nên cứ để cho bầy đàn ‘đầy tớ nhân dân’ điếm đàng sâu mọt lừa phỉnh ngồi trên đầu trên cổ mình để tiếp tục cai trị, đè nén, cướp nhà cướp đất … ăn không chừa một thú gì… trước khi chúng chuồn ra nước ngoài sống vinh thân phì da, tiếp tục rao giảng đạo đức Cách mạng XHCN!!!
Xin lỗi được góp ý như sau là lỗi dân chỉ 1 phần mà lỗi của đảng viên CsVN.
là chủ yếu,định đoạt sự tồn vong của dân tộc chiếm đến 99% bởi vì dân thì
vô quyền mà chế độ CS lại thừa mứa quyền hành thống trị dân đen.
Chế độ cộng sản Việt Nam là một chế độ bất chính thì những kẻ đứng trong hàng ngũ cộng sản tất phải có nhiều kẻ bất chính. Một thiểu số chân chính theo cộng sản vì mê muội và hoang tưởng không nói làm gì. Những người có chút đầu óc và đang đứng bên trong ắt phải thấy cái ngày chế độ sụp đổ và chuẩn bị đứng chân trong chân ngoài. Đó cũng là chuyện bình thường.