“Hán nô”

Trương Nhân Tuấn

18-8-2019

Ý kiến của tôi trong bài viết ngắn “TQ đang nóng lòng chờ VN đi kiện…” hôm kia đã làm nhiều người không vừa ý. Cộng thêm vụ phê phán “thiên sứ” Trump “ngồi xổm lên luật quốc tế”. Tôi liền bị dán cho cái nhãn “Hán nô”.

Những chuyện chụp mũ thế này tôi không bao giờ quan tâm. Tôi đã có đủ thứ mũ trên đầu, dán thêm vài cái nữa không nhằm nhò gì.

Điều tôi cho là nguy hiểm, là ông Trump, cùng hai ông to đầu khác trong Hội đồng bảo an LHQ là Putin và Tập Cận Bình, cả ba cùng ngồi xổm lên “luật quốc tế”. Trump ủng hộ cao nguyên Golan thuộc chủ quyền của Do thái đồng thời Jerusalem là thủ đô nước này. Các điều này đi ngược lại tập quán quốc tế cũng như các nghị quyết của LHQ về Jerusalem. Putin thì chiếm Crimée. Họ Tập thì (thất hứa) quân sự hóa Biển Đông đồng thời không tuân thủ phán quyết của Tòa trọng tài quốc tế PCA 11-7-2016.

Putin và họ Tập không nói làm chi, họ vốn là những lãnh tụ độc tài, coi sức mạnh là “công lý”. Trước đây thế giới có nước Mỹ như là một “anh cao bồi trừ gian diệt bạo”. Đám côn đồ dầu không coi luật pháp ra gì nhưng chúng không dám lộng hành, ỹ thế hiếp cô. Nhưng từ khi Trump lên, nước Mỹ từ một anh cao bồi mã thượng bị kéo xuống ngang hàng với Putin và Tập Cận Bình. Nhưng nếu ngừng ở đó thì cũng chưa đến đổi. Trump còn cúi xuống thấp hơn để bắt tay với tên đồ tể Kim jong Un, khen ngợi tên này không tiếc lời, lại còn tỏ ý “lấy làm vinh dự” khi được bước qua lãnh thổ Triều tiên.

Thế giới tương đối có nền hòa bình và sự ổn định từ 1945 đến nay, không còn cảnh “cá lớn nuốt cá bé” là nhờ vào luật quốc tế. Các nước nhỏ, nếu không có luật pháp thì lấy cái gì để bảo vệ lợi ích của mình?

Khi đại cường Mỹ không coi luật pháp ra gì thì những nước côn đồ cũng sẽ không coi luật pháp ra gì. VN đi kiện TQ, một thành viên của Hội đồng bảo an LHQ, trong tình trạng luật pháp bị coi rẻ như vậy hiển nhiên là thất thế.

Vấn đề là kiện TQ về cái gì? Chưa thấy ai ủng hộ việc đi kiện giải thích rõ rệt phải kiện TQ về cái gì? ở tòa án nào?

Thử đọc các bản “kiến nghị” của trí thức, học giả, nhà tranh đấu… của VN gởi lên quốc hội. Kiến nghị yêu cầu VN chuẩn bị hồ sơ đi kiện TQ. Nhưng kiện cái gì, kiện ở đâu thì không thấy nói tới.

Ngoại trừ một bài viết của tác giả Dương Danh Huy đăng trên BBC vài tuần trước. Duy nhứt chỉ có tác giả này phân tích đầu đuôi, yêu cầu VN đi kiện TQ ra “hội đồng trọng tài” theo phục lục VII UNCLOS. Tác giả này cho rằng Phán quyết đó (PCA 11-7-2016) chỉ có tính ràng buộc giữa Philippines và Trung Quốc. Nếu Việt Nam muốn có một phán quyết có tính ràng buộc giữa mình và Trung Quốc, Việt Nam phải kiện Trung Quốc”.

Tôi có bài viết cho rằng ý kiến của tác giả vừa “không đúng” vừa “nguy hiểm”. Ai muốn biết tôi viết thế nào thì tìm đọc (7-8-2019).

Theo tôi, trong các lãnh vực “nghiên cứu về chủ quyền lãnh thổ” và “nghiên cứu về Biển Đông” tôi luôn tôn trọng “nước sông không phạm tới nước giếng”. Rõ ràng có hai phe nghiên cứu: một phe nghiên cứu về “lịch sử”. Phe kia nghiên cứu về pháp lý. Ít có người nghiên cứu nào chuyên cả hai lãnh vực lịch sử lẫn pháp lý.

Tôi là người tự cho là mình có nghiên cứu cả hai lãnh vực này.

Nghiên cứu về mặt “lịch sử” có cái “khó” của mặt lịch sử. Tôi đã từng bỏ ra nhiều năm để nghiên cứu lịch sử thành hình biên giới VN và TQ. Vấn đề là “học giả”, “nhà tranh đấu” VN khi viết “kiến nghị” về chủ quyền lãnh thổ, như về Nam Quan, Bản giốc…, chẳng ai đưa được bằng chứng đất của VN là từ đâu đến đâu. Biên giới qua ải Nam quan ra sao ? biên giới qua thác Bản giốc thế nào ? Ai cũng phê phán CSVN “bán đất nhượng biển”. Ai cũng lên án TQ xâm lược, chiếm đất của VN. Bằng chứng của học giả VN hầu hết lấy từ các bộ “lịch sử” hay các bộ “bản đồ”. Hiển nhiên các dữ kiện dẫn từ các tài liệu này không hề được xem là “bằng chứng” trước một tòa án quốc tế.

Khi tôi nói khác họ, dĩ nhiên liền bị dán cho cái nhãn VC!

Về Biển Đông cũng vậy. Các học giả VN thường “lên gân” rằng mình có nguyên cả bộ “bản đồ cổ” trong đó Hoàng sa, Trường sa không thuộc về TQ. Vấn đề là các bản đồ này không có chút giá trị nào trước một tòa án quốc tế.

Học giả VN chỉ chú trọng phần lịch sử (nhưng không sâu, không tới nơi tới chốn), tức chỉ chú trọng về “bề ngoài”.

Khoe rằng ta có cả trăm bộ bản đồ cổ thì ăn thua gì trước tòa án ? Trong khi phần quan trọng hơn hết để khẳng định chủ quyền lãnh thổ là bằng chứng pháp lý.

Ai cũng hô hào: VN phải kiện TQ mà không ai chịu khó thu thập “bằng chứng pháp lý” để củng cố chủ quyền. Tôi có đọc nhiều bài nghiên cứu của học giả VN. Tất cả tài liệu “pháp lý”, không ngoại lệ, đều đến từ:

1/ Bọn phong kiến nhà Nguyễn.

2/ Đám thực dân bóc lột Pháp và

3/ Đám ngụy VNCH.

Nhà nước CSVN hiện nay vẫn chủ trương “bài phong đả thực”, đánh Pháp đuổi Mỹ, coi VNCH là “ngụy”… thì làm gì có tư cách “kế thừa” di sản của các thực thể chính trị này?

Trong khi đó những thứ như công hàm 1958 của ông Phạm Văn Đồng, các tập lịch sử, các bộ bản đồ, báo chí v.v… cũng là “bằng chứng pháp lý”. Ngoài tôi người duy nhứt có những nghiên cứu để “hóa giải” hiệu lực của các thứ này. Học giả VN thì “tay trắng”.

Theo tôi, nếu VN chìu các học giả liều lĩnh đi kiện TQ, thì VN làm thủ tục “dâng hiến” Biển Đông cho TQ. Đối với VN, TQ có 90% bằng chứng để khẳng định chủ quyền của họ ở Hoàng Sa và Trường Sa. Không biết mình vì sao đi kiện, kiện cái gì, kiện ở đâu… 99% là kiện để thua, để “pháp lý hóa” chủ quyền của TQ.

Từ đầu tháng 7 đến nay tôi có hàng chục bài viết về Tư chính. Trong đó tôi đưa ra nhiều giải pháp. Thượng sách là khiếu nại lên Ủy ban ranh giới thềm lục địa thuộc LHQ. Chỉ cần Ủy ban này bác tờ công hàm phản đối của TQ là VN đã thắng. Trung sách là vận động Phi nhìn nhận phán quyết. Điều này nhiều luật gia VN đã khuyến cáo thực thi. Hạ sách là đi kiện TQ. Trong phần hạ sách tôi ghi rõ “nếu và chỉ nếu có chiến tranh” với TQ.

Tức là, nếu có đọc những bài viết của tôi trên Facebook, (hay các bài trên BBC) thì tôi không hề phản đối việc đi kiện. Vấn đề là kiện thế nào mà thôi!

Từ nhiều năm trước, nhân vụ giàn khoan HD981, tôi là người duy nhứt lập được hồ sơ pháp lý để kiện TQ ở Hoàng Sa. Đến nay, ngoài tôi ra, chưa ai chỉ ra được cách hóa giải được công hàm 1958 và những hành vi khác của VNDCCH để khẳng định chủ quyền của VN.

VN kiện TQ ở Hoàng Sa, nếu VN thua thì cũng “không có gì để mất”. Nhưng nếu được thì được rất nhiều. Mọi người có thể tìm đọc lại bài viết của tôi gởi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và bộ trưởng bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh năm 2014.

Tức là, tôi là người đầu tiên, và duy nhứt, chủ trương kiện TQ ở Hoàng Sa với một hồ sơ hoàn chỉnh về lịch sử lẫn pháp lý.

Còn nếu kiện ở Trường Sa, VN có nhiều nguy hiểm. Thắng thì VN không “được” nhiều hơn những cái đã “được” do phán quyết tòa PCA 11-7-2016 đem lại. Mà thua thì VN có thể trắng tay.

Còn vụ Tư Chính, muốn kiện TQ thì mình phải biết TQ đã vi phạm VN ở những cái gì?

Nếu việc vi phạm thuộc về thềm lục địa thì ta không thể đi kiện TQ ở cột nước EEZ (như các học giả đã nói). Điều quan trọng VN phải thu thập được bằng chứng TQ đang thăm dò thềm lục địa VN với chủ đích “kinh tế”. Nếu không làm được việc này, TQ nói là họ làm công tác khoa học, VN sẽ không làm được gì cả. Vụ chiếc tàu Impeccable của Mỹ chạy lòng vòng trong vùng EEZ của TQ để “nghiên cứu khoa học”. Mọi người nên tham khảo lại.

Vì vậy những việc chụp mũ nọ kia tôi bất cần. Đối với nhà cầm quyền trong nước thì tôi là tên “phản động”. Đối với học giả TQ, nhiều bài viết chỉ đích danh tên tôi là là “đối thủ đáng gờm”. Còn học giả VN, họ ganh tị tôi rất nhiều. Lòng ganh tị của họ đã giết chết đầu óc học hỏi, cầu tiến của họ. Chưa có một người nào phản biện được bất kỳ lập luận của tôi về chủ quyền lãnh thổ, biển đảo. Bởi vì tôi nghiên cứu “nói có sách mách có chứng”.

Học giả TQ không ưa tôi, nhưng ít ra họ nể trọng. Còn những người ganh tị chụp mũ tôi bậy bạ. Tôi không trách làm gì. Lỗi là do trăng sáng quá. Chó sủa trăng mà thôi.

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. 1/ Xin phép dc trích dẫn một số dòng viết trong bài viết “Hán Nô” của bác Trương Nhân Tuấn như sau:
    *” Rõ ràng có hai phe nghiên cứu: một phe nghiên cứu về “lịch sử”. Phe kia nghiên cứu về pháp lý. Ít có người nghiên cứu nào chuyên cả hai lãnh vực lịch sử lẫn pháp lý. Tôi là người tự cho là mình có nghiên cứu cả hai lãnh vực này”.
    *“Trong khi đó những thứ như công hàm 1958 của ông Phạm Văn Đồng, các tập lịch sử, các bộ bản đồ, báo chí v.v… cũng là “bằng chứng pháp lý”. Ngoài tôi người duy nhứt có những nghiên cứu để “hóa giải” hiệu lực của các thứ này. Học giả VN thì “tay trắng””.
    *“Từ nhiều năm trước, nhân vụ giàn khoan HD981, tôi là người duy nhứt lập được hồ sơ pháp lý để kiện TQ ở Hoàng Sa. Đến nay, ngoài tôi ra, chưa ai chỉ ra được cách hóa giải được công hàm 1958 và những hành vi khác của VNDCCH để khẳng định chủ quyền của VN”.
    *“Đối với học giả TQ, nhiều bài viết chỉ đích danh tên tôi là là “đối thủ đáng gờm”. Còn học giả VN, họ ganh tị tôi rất nhiều. Lòng ganh tị của họ đã giết chết đầu óc học hỏi, cầu tiến của họ. Chưa có một người nào phản biện được bất kỳ lập luận của tôi về chủ quyền lãnh thổ, biển đảo”.
    -Đọc những dòng viết trên của bác Trương Nhân Tuấn nói vui, giả dụ tình báo Hoa Nam ám sát bác Trương Nhân Tuấn (việc này thì quá dễ, như vụ anh trai lãnh đạo Bắc Hàn Kim Jong-un, Kim Jong-nam, bị ám sát chết ở Kuala Lumpur ngày 13/2/2017) thì VN sẽ ko còn ai để lấy lại “chủ quyền không thể tranh cãi” của VN tại Biển Đông? Thật đau đớn thay!!!!! (nên nhớ VN có câu thành ngữ “Vắng mợ thì chợ vẫn đông, mợ đi lấy chồng thì chợ vẫn vui”).
    -Là 01 nhà nghiên cứu, 01 nhà khoa học rất cần có đức tính khiêm tốn, khiêm nhường vì có đức tính này thì sự nghiên cứu của họ mới phục vụ tốt cho sự phát triển xã hội dc bền vững. Nếu ko có đức tính khiêm tốn, khiêm nhường sẽ dễ biến chất sang độc tài, tư lợi.
    -Là dân Việt có tấm lòng Việt, ko ai nỡ viết lên những dòng hạ thấp, coi thường dân Việt. Dân Việt có chung 01 bào thai nên dân Việt còn gọi nhau là “đồng bào”.
    -Vấn để Biển Đông là việc hệ trọng Quốc gia, ko thể đứng ra tự hào vỗ ngực xưng tên trên mạng dc. Việc trao đổi trên mạng chỉ mang tính chất gợi mở, đưa ra 01 số hướng để có hướng đi tốt. Hội đồng cấp Nhà nc kiện TQ về: “TQ không có “các quyền lịch sử” dựa trên cái gọi là bản đồ “đường chín đoạn” đã có hướng đi chi tiết cụ thể, đây là việc hệ trọng, ko phải là chuyện đưa lên mạng tranh luận hơn thua, đúng sai, đánh đố.
    -Khẳng định chủ quyền VN tại Biển Đông là cả 01 tập thể các nhà nghiên cứu, nhà khoa học, luật gia có uy tín…cùng đồng lòng làm việc trên tinh thần phản biện để vấn đề dc giải quyết tốt hơn, ko phải để kiếm chuyện gây chia rẽ. Với tính cách cao ngạo như bác Trương Nhân Tuấn khó tham gia làm việc nhóm dc. Khi anh ko làm việc nhóm dc thì anh cũng ko làm việc lớn dc (có anh là dễ bể việc). Ng lãnh đạo cũng khó hợp tác với ng mà ng đó luôn tự hào biết nhiều, hơn ng, mình luôn đúng, chỉ có mình giải quyết dc.
    2/” Khoe rằng ta có cả trăm bộ bản đồ cổ thì ăn thua gì trước tòa án ? Trong khi phần quan trọng hơn hết để khẳng định chủ quyền lãnh thổ là bằng chứng pháp lý”.
    -TQ nói về “”các quyền lịch sử” dựa trên cái gọi là bản đồ “đường chín đoạn”” để khẳng định chủ quyền trên Biển Đông, nhưng rất nhiều bản đồ qua các thời kỳ lịch sử do TQ lập nên & phát hành mà VN đang lưu trữ trong đó ko thể hiện Biển Đông, mà ko vẽ Biển Đông chính là TQ ko biết về Biển Đông, ko biết về Biển Đông trong “lịch sử” thì “các quyền lịch sử” ở chỗ nào?
    3/ Bài viết “Kiện Trung Quốc – Việt Nam quá rụt rè của bác Dương Danh Huy” http://www.boxitvn.net/bai/64390 có phân tích khá cơ bản việc VN phải kiện TQ ra Tòa án Quốc tế.
    Bài viết của bác Trương Nhân Tuấn: “Ý kiến ngắn gọn của tôi về kiện hay không kiện, biểu tình hay không biểu tình vụ Tư Chính” https://baotiengdan.com/2019/08/01/y-kien-ngan-gon-cua-toi-ve-kien-hay-khong-kien-bieu-tinh-hay-khong-bieu-tinh-vu-tu-chinh/ có dòng viết:
    *” VN đã phạm “sai lầm chiến lược” vì đã không đứng chung với Phi để kiện TQ ra Tòa Trọng tài quốc tế (PCA) tháng giêng 2013”.
    *” Phán quyết của Tòa PCA 11-7-2016 nếu được áp dụng thì tất cả những yêu sách của TQ ở Trường Sa, như về chủ quyền, về “vùng nước chung quanh” hay về “vùng nước lịch sử” đều bị hóa giải. TQ không còn lý do nào để quấy nhiễu bãi Tư chính như đã thấy hiện nay”
    -Tổng hợp ý kiến của 02 Bác là: VN kiện TQ ra Tòa án Quốc tế giống như Phi đã kiện TQ.
    4/Việc “khiếu nại lên Ủy ban ranh giới thềm lục địa thuộc LHQ” hay “vận động Phi nhìn nhận phán quyết” ko lẽ VN chỉ nói miệng, “vận động hành lang”(Lobby). VN cũng phải có hồ sơ pháp lý đính kèm thì vận động mới hiệu quả. Nhưng VN “khiếu nại” hay “vận động” dc thì TQ có ngồi yên? Là 01 nc lớn, mạnh hơn về mọi mặt so với VN, tiếng nói của TQ khi “khiếu nại” hay “vận động” có trọng lượng hơn VN rất nhiều. “khiếu nại” hay “vận động” phải có hồ sơ Pháp lý hoàn chỉnh, vậy ta lấy luôn hồ sơ đi kiện cho xong. VN phải tự vận động đứng lên chủ động kiện TQ, ko phải ngồi chờ kết quả “khiếu nại” hay “vận động” như ngồi chờ sung rụng.

    P/s:
    -“Trước dã tâm xâm lấn và ngôn từ đe dọa của Trung Quốc trong tranh chấp với Philippines trong khu vực Scarborough, ngày 21/5/2012, một nhóm trí thức trong và ngoài nước đã gửi một lá thư bày tỏ sự ủng hộ cho Philippines” https://boxitvn.blogspot.com/2012/05/thu-gui-ngai-jerril-galban-santos-ai-su.html. BácTrương Nhân Tuấn có bài viết: “Trương Nhân Tuấn – Về bản lên tiếng ủng hộ Phi Luật Tân trong vấn đề tranh chấp bãi cạn Scarborough” https://www.danluan.org/tin-tuc/20120522/truong-nhan-tuan-ve-ban-len-tieng-ung-ho-phi-luat-tan-trong-van-de-tranh-chap-bai, trong bài viết có dòng viết sau: “Bản tuyên bố của các trí thức Việt Nam có nội dung khẳng định nghĩa vụ của nhóm trí thức này đối với Phi trong tranh chấp Trung – Phi tại bãi cạn Scarborough. Không có quyền lợi mà phải gánh vác nghĩa vụ là điều phi lý. Tinh thần về “nghĩa vụ quốc tế” ở các trí thức Việt Nam đã cao hơn bình thường, ở mức độ bất bình thường”. Bác Trương Nhân Tuấn ko đồng ý “Bản tuyên bố” ủng hộ Phi giờ lại đề xuất đi vận động Phi có “nghĩa vụ quốc tế” là sao?
    -Đọc những bài viết của bác Trương Nhân Tuấn nói về tình hình trong nc, ngoài nc, tình hình Biển Đông nhận thấy mang xu hướng gây chia rẽ dân Việt, phù hợp với chủ trương của TQ gây chia rẽ nhân dân trong các nc ASEAN, khiến ng dân ko đoàn kết tạo sức mạnh chống sự xâm chiếm của TQ. Xin dẫn ra một số bài viết độc giả tham khảo:
    *“Dương Danh Huy – Những ngộ nhận của ông Trương Nhân Tuấn liên quan đến bức thư gửi Đại sứ Philippines”
    https://www.danluan.org/tin-tuc/20120529/duong-danh-huy-nhung-ngo-nhan-cua-ong-truong-nhan-tuan-lien-quan-den-buc-thu-gui
    *“Nguyễn Ngọc Già – Trương Nhân Tuấn, ông là ai?!”
    https://www.danluan.org/tin-tuc/20120530/nguyen-ngoc-gia-truong-nhan-tuan-ong-la-ai

  2. Một điều tôi không thể đông ý với lý luận của TNT.là ông ta chỉ coi trọng
    yếu tố pháp lý mà hạ giá yếu tố lịch sử.Ông nên nhớ rằng lịch sử thường
    đi trước pháp lý trong vấn đề CHỦ QUYỀN (sau này,loài người văn minh
    hơn thì mới đặt ra luật pháp).Người ta đang sở hữu một cái gì thì sau đó
    mới nhờ đến pháp lý để hợp pháp hóa nó ! Chứ TC. không thể hợp pháp
    hóa cái mà TC.chưa hề sở hữu !

  3. Theo tớ, Trương Nhân Tuấn là 1 tên phản động cực đoan nước ngoài, rất thâm độc trong những âm miu dựng lại cờ vàng ẩn giấu trong những đề nghị đòi công nhận & kế thừa Việt Nam Cộng Hòa . that dont sit well, at all, với nhóm nghiên cứu biển Đông của Dương Danh Huy mà Phạm Quang Tuấn là 1 thành viên.

    Miu mô đòi dựng lại cờ vàng hiểm độc của Trương Nhân Tuấn không qua mặt được tinh thần cảnh giác cao độ của các trí thức trong & ngoài nước đang rất yêu Đảng . Nếu Trương Nhân Tuấn thật sự yêu Đảng, you one sick puppy, and yo way of showing is rather creepy, it weird everyone out.

    Nếu Trương Nhân Tuấn thật sự muốn “hòa hợp hòa giải” (PT Barnum), thì cần đưa ra những cách giải quyết ôn hòa & có học hơn nữa, với phương châm hàng đầu là “Cứu Đảng là cứu nước”. Muốn cứu Đảng thì phải dựa vào Trung Quốc . Đàng này TNT chỉ đưa ra những đề nghị chia uyên rẽ thúy, chỉ chằm chằm chia rẽ mối quan hệ trên mức tình cảm & trước kẻng của Việt Nam-Trung Quốc do thiếu tá Hồ Quang tức là Bác Hồ kính yêu của triệu triệu trí thức tạo ra . Đã vậy còn đòi dựng lại cờ vàng, công nhận & kế thừa Việt Nam Cộng Hòa!!! Mỹ nô chứ không phải Hán nô . “Phò Mỹ, bài Trung”, đào mả, lộn, lăng Bác Hồ, chửi vung tán tàn chủ nghĩa xã hội, lý tưởng Cộng Sản là con đường Bác Hồ Quang đã lựa chọn cho dân tộc & đất nước . Phản bội lý tưởng Cộng Sản của Bác Hồ, giá chót TNT phải có được quyền cao chức trọng như tổng biên tập tạp hý Cộng sản . Đầu trần, không 1 cọng tóc mà đòi phản bội Bác Hồ … giá chót cũng sẽ bị khai trừ khỏi Đảng như giáo sư Chu Hảo đấy . Gọi “Hán nô” là quá nhẹ .

  4. Khi en Thu Hằng lu loa rằng TQ đang sờ đít VNchxhcn thì nên hiểu rằng thằng hàng xóm khốn kiếp rất có vấn đề. Quan trọng là Vẹm nó có cho sờ tiếp chỗ mỏng hơn hay không. Chỉ có nó mới đi kiện, các ông học giả học thật nên quên đi giấc mộng kiến nghị.
    Không đi kiện thì không nên bàn chuyện chứng cứ ở đây làm gì.

  5. Tôi cũng cho rằng Trung cộng rất mong Việt cộng kiện nó, bởi vì – một khi vụ việc được đưa ra trước tòa quốc tế – thì với những bằng chứng (thép) mà Việt cộng đã trực tiếp hoặc gián tiếp phủ nhận chủ quyền của VN, đồng thời xác nhận chủ quyền của Trung cộng trên Biển Đông từ 1956 đến 1974 – sẽ giúp Trung cộng – một lần và vĩnh viễn – HỢP PHÁP HÓA chủ quyền của nó trên toàn vùng biển mà nó đang tuyên bố “chủ quyền không thể bàn cãi của TQ”.

    Chính những bằng chứng (thép) mà Trung cộng nắm trong tay và thỉnh thoảng nhá nhá trước mặt bọn lãnh đạo Việt công đã khiến cho đám chó má Ba Đình không dám kiện hoặc ngay cả không dám….ẳng lớn tiếng, mỗi khi bị Trung cộng ngang ngược lấn lướt ở Biển Đông.(*)

    Mọi nguồn cơn của sự thua thiệt đều bắt nguồn từ Hồ Chí Minh cho đến tận hôm nay.

    Thua thiệt vì ngu hay vì cả tin vào người “vừa là đồng chí, vừa là anh em” của Hồ Chí Minh ?

    Đừng Xúi dại Việt công kiện Trung cộng; Chỉ một người duy nhất có đầy đủ yếu tố “pháp nhân và pháp lý” để kiện Trung công là VNCH hay người (với danh nghĩa) thừa kế mà thôi!

    Chắc Việt công cũng không ngu để không biết rằng kiện Trung cộng vời danh nghĩa CHXHCNVN – người kế thừa VNDCCH – thì chỉ đi từ chết đến bị….khiêng.

    VN còn bị cai trị bời đảng CSVN càng lâu dài thì cơ hội đòi lại biển đảo càng xa vời và đi đến mất vĩnh viễn.

    (*) Từ bản công hàm 1958 do Phạm Văn Đồng ký theo lệnh Hồ Chí Minh đến nhưng tuyên bố ngu xuẩn của thứ trưởng Ung Văn Khiêm hay câu nói (nửa đùa, nửa thật) của Hồ Chí Minh, hoặc những cuốn địa lý hay những tấm bản đồ VN mà VNDCCH “nhờ” TQ in hộ…v.v…..Ấy là có thể còn những văn kiện “mật” mà VNDCCH hoặc CHXHCNVN ký với Trung cộng mà Trung cộng chỉ cần Việt công kiện ra tòa là sẽ được bạch hóa.

  6. Tôi có quan tâm đến cá nhân ông Trương Nhân Tuấn TNT, do cũng đã đọc không ít bài Ông ta viết với nhiều phân tích và chi tiết tỉ mỉ về Việt Nam cả biển đảo và trước hết với tôi cương vị bạn đọc là trân trọng (nếu là ăn cơm nhà vác ngà voi). Tuy nhiên đang ngày càng nhiều người muốn biết vậy rốt cuộc TNT là ai? Trong lời góp ý mới đây của tôi không hề chụp mũ Ông ta thế này thế nọ, mà chỉ kỳ lạ sao Ông ta lại khuyên các nước nên vượt cái thâm của Tàu – và với tôi hỏng cả bài viết dài của Ông ta. Mọi người đều biết câu: „ăn cơm chúa, múa tối ngày“ và nếu TNT không hề nhận 1 xu của tàu để ủng hộ Việt Nam vô điều kiện thì cực kỳ đáng quý, tuy vậy Ông ta cần nói rõ hơn „vậy mình thực chất là ai“ (muốn hiến kế những chuyện đại sự thì tối thiểu phải cho biết mình hoàn toàn không liên quan tàu và yêu quý đất Việt và cái đó quan trọng hàng đầu! Sau đó là học lực, bằng cấp, công trình, sự thành công khi giúp ai, giúp ai …) – chứ kể Ông ta có giỏi như Hoa Đà và người dân không cần đa nghi bằng 1/100 Tào Tháo thì với chuyện đại sự nghe Ông bàn lùi trong khi chuyên gia nước ngoài bàn tiến thì rõ ràng độc giả đọc báo lề trái (hình như Ông chỉ quan tâm học giả chứ ít nhắc tới độc giả!) không tin Ông là dễ hiểu! Chưa kể đọc bài hôm nay tôi cũng chưa có lí do tin Ông nhiều hơn, vì Ông hơi tự tin về mình quá (người chưa nói ra công khai chuyện này mà lại quả là „thùng đầy nội dung chất lượng“ theo tôi hiểu giá trị hơn thùng „chứa nhiều nội dung không chất lượng“ nên chớ chê ai vội khi người ta chưa lên tiếng!). Ở đây chưa biết chừng Ông là thùng đầy có chất lượng và không phải „thùng rỗng kêu to“ – và như thế Ông phải nói cho mọi người tin được! Cá nhân tôi không phải chuyên gia pháp luật mà chỉ là 1 bạn đọc quan tâm luật pháp và tôi vẫn bảo lưu chuyện đại sự phải có các chuyên gia pháp lý quốc tế giỏi, có uy tín tư vấn và tiến hành nếu kiện. Một số lí luận của ông TNT nói „Vấn đề là các bản đồ này không có chút giá trị nào trước một tòa án quốc tế.“ đáng tiếc tôi không là chuyên gia cũng không trùng quan điểm với Ông TNT. Ông nên biết tôi hiểu điều tối thiểu ở Tòa án là họ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, dù là nhỏ. Ông nên biết 1 vụ án họ phát hiện ra nhiều khi không phải những điều đao to búa lớn, mà do những chi tiết rất vụn vặt. Và Ông cho là Việt Nam cho mình là kẻ chiến thắng . Thưa Ông TNT, ở đây vấn đề là chân lý, tài sản của Việt Nam là của Việt Nam và hình như Ông quên ngay Hiến pháp hiện nay vẫn nói rõ ràng „Nhà nước của Dân, hay Dân là chủ đất nước“ thì nếu Việt Nam có tiến hành kiện mà nêu lí lẽ không phải của mình thì điều quan trọng nhất lí lẽ đó là chân lý, là công lý và lẽ phải chứ không nên nhấn mạnh là của ai! Ông hãy nhớ đến bản tuyên ngôn ông Hồ có nhắc tới các tuyên ngôn Pháp, Mỹ – thực chất là công nhận và ca ngợi đó sao! Và ngay câu gần đầu bài viết: tôi cũng thấy có gì đó không ổn: „Khi đại cường Mỹ không coi luật pháp ra gì thì những nước côn đồ cũng sẽ không coi luật pháp ra gì. VN đi kiện TQ, một thành viên của Hội đồng bảo an LHQ, trong tình trạng luật pháp bị coi rẻ như vậy hiển nhiên là thất thế.“ Vậy thì rốt cuộc phải làm gì, nên làm theo gợi ý của Ông sao? Ông không thấy Mỹ hiện nay lên tiếng ủng hộ Việt Nam hơn cả các quốc gia khác sao! Không nên quá đề cao vị trí Hội đồng bảo an LHQ của TQ, vì khi TQ lộ rõ bộ mặt kẻ cướp,tấn công quốc gia khác thì vị trí đó cũng tự nhiên hết thiêng và chỉ cần 1 Liên minh quan sự khu vực bảo vệ chủ quyền chính đáng – hoàn toàn tuân thủ Hiến chương LHQ – như các cuộc chiến tranh trước đây của Việt Nam với các cường quốc hàng đầu ngồi trong HĐBALHQ như Mỹ, Anh nhưng Việt Nam dù chết chóc, đau thương nhưng đã không khuất phục. Tôi tạm không muốn đề cập tới mục đích cuộc chiến tranh lúc đó giải phóng Miền Nam bị nhiều người phản đối. Còn hiện nay cuộc chiến tranh bảo vệ chủ quyền trước tàu khựa thì tôi tin Việt Nam còn được củng hộ cuả dân Việt và Quốc tế hơn các cuộc chiến tranh trước đó!

    • Chỉ đọc qua vài dòng trong bài là biết tên Trương Nhân Tuấn là vẹm chính hiệu được vẹm chúa Minh râu ấn chứng. Đâu cần phải chụp mũ, gắn mác.

Comments are closed.