10-5-2018
Nếu tỷ lệ đất có thể xây dựng ở Thủ Thiêm (sau khi làm hạ tầng và các công trình công cộng khác) là 10%, thì cứ một hộ dân trước đây có 1.000 mét vuông, cho dù là “đất nông nghiệp”, cũng xứng đáng có một căn hộ 100 mét vuông ở trung tâm đô thị mới. Vì sao? Vì các cao ốc căn hộ có thể xây 5-7 tầng thậm chí hàng chục tầng. Phần bán những căn hộ khác dư để xây nhà, công viên, đường sá.
Lãnh đạo Thành phố nên nhóm họp khẩn cấp; đừng để những oan khuất mất đất của người dân Thủ Thiêm kéo dài nữa. Ngoài phần “đền bù” họ đã nhận trước đây, Thành phố nên: hoặc dành hẳn một khu để xây nhà tái định cư đạt tiêu chuẩn Thủ Thiêm [chứ không phải là những cao ốc ổ chuột như các khu tái định cư hiện nay]; hoặc, yêu cầu các nhà đầu tư dành một lượng căn hộ nhất định trong các khu nhà kinh doanh của mình để hoàn trả cho người dân mất đất [theo tỷ lệ ở trên đã nói].
Người dân chọn sinh sống trong những căn nhà này hay bán là quyền của họ. Chỉ khi, đã có hướng xử lý thoả đáng với dân rồi mới tiếp tục đấu giá những “lô” còn lại. Đấy không phải là “chính sách mới”; đấy là trả lại cho dân phần tài sản cũ các nhiệm kỳ trước đây thu giữ.
Tôi không nghĩ nước mắt người dân đủ khả năng phục hồi lương tâm của các ông Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua… Nhưng, tôi cho rằng, nếu những người đang nắm quyền ban hành chính sách, đặc biệt là chính sách đất đai hiện nay, mà trơ cứng trước những giọt nước mắt đó, không sớm thì muộn sẽ gặt “vạ trong tường vách”.
Muốn không tái lập những Văn Giang, Ecopark, Thủ Thiêm…, Quốc hội nên nhanh chóng sửa luật Đất Đai, theo đó, nghiêm cấm sử dụng khái niệm “thu hồi, giải toả”. Pháp luật không phải là “bom”; ruộng vườn, nhà cửa của dân không phải là đồn địch.
Một nhà nước chính danh thì phải bảo vệ được tài sản cho dân. Một chính quyền tử tế phải là thành luỹ giữ sự an cư. Nước có phát triển tới đâu cũng trở nên vô nghĩa khi sự phát triển đó tạo ra một nhóm trọc phú mà tiền bạc có được nhờ làm cùng đinh phần dân chúng khác.
Chính quyền phải là chỗ dựa chứ không phải là nơi mang đến sự sợ hãi. Dù sự sợ hãi chỉ do những kẻ tha hoá cấu kết với phường trộm cướp gây ra. Những người tử tế, nếu còn, phải loại bỏ những chính sách tiếp tay cho bọn xấu. Tử tế mà im lặng thì khi dân lắc mạn thuyền, quý vị không đủ tiền mua nhà, mua quốc tịch như bọn Vũ Đình Duy, Trịnh Xuân Thanh… đâu.
Học Giả Nguyễn Duy
con ơi mẹ dặn câu này
cướp đêm là giặc cướp ngày là quan – (ca dao xưa)
Cướp xưa băng nhóm làng nhàng
cướp nay có đảng có đoàn hẳn hoi
có con dấu đóng đỏ tươi
có còng có súng dùi cui nhà tù
cướp xưa lén lút tù mù
cướp nay gióng trống phất cờ phóng loa
con trời bay lả bay la
cướp trên bàn giấy cướp ra cánh đồng
dân oan tuôn lệ ròng ròng
mất nhà mất đất nát lòng miền quê
tiếng than vang động bốn bề
cướp từ thôn xóm tiến về thành đô
ai qua thành phố Bác Hồ
mà coi cướp đất bên bờ Thủ Thiêm
bây giờ mẹ phải dặn thêm
quan tham là cướp cả đêm lẫn ngày.
Nguồn Mạng.
Không phải chỉ đến bây giờ qua vụ thủ thiêm mới lòi ra mặt chuột .ông đua ngay từ khi làm pct quận 3 đả rất nổi tiếng là ăn dơ ăn dầy .trước những năm 1995 vẫn còn bao cấp nặng nề .các cơ sở thủ công nghiệp nằm trên địa bàn khi muốn mua nguyên liệu về sản xuất mà đặc biệt là hóa chất thì đều phải qua cty XNK quận để duyệt và cấp phép cho nhập và danh tiếng của ông cũng nổi như cồn trong đám doanh nhân quận 3 lúc trà dư tửu hậu .và quận 3 cũng chính là bệ phóng kinh tài cho ông lên ngồi trong ubnd tp.những con sâu gặm tiền ở đâu cũng thế .đi đến đâu là đem tai ương hoạn nạn cho dân đến đó .bây giờ thì hạ cánh chắc cũng không còn an toàn .bác trọng sẽ hõi thăm sức khỏe của ông ..ông thành tài ông hửu tính ông cang .ông hải chúc các ông sớm thu vén việc gia đình cho tinh gọn