Lại hăm hở sắp xếp lại bộ máy nhà nước

Phạm Đình Trọng

7-12-2024

Trước văn minh công nghiệp, nhà nước là tài sản riêng cha truyền con nối của lãnh chúa, chủ nô, của hoàng gia phong kiến, của một thế lực quý tộc. Lãnh chúa, chủ nô, hoàng gia phong kiến làm chủ đất đai lãnh thổ, nắm vận mệnh sơn hà xã tắc, cũng nắm vận mệnh muôn dân. Muôn dân chỉ là thần dân vô danh tồn tại trong bầy đàn, không có cá nhân, chỉ là công cụ của lãnh chúa, chủ nô, chỉ là kho sức lao động để nhà nước phong kiến sử dụng làm ra của cải cho lãnh chúa, chủ nô, cho hoàng gia phong kiến và là kho máu giữ ngai vàng cho nhà nước phong kiến.

Đến kỷ nguyên Ánh Sáng giải phóng cá nhân khỏi bầy đàn cũng giải phóng sức sáng tạo to lớn và vô tận của con người đã làm xuất hiện dồn dập những phát minh khoa học, đưa loài người bước vào văn minh công nghiệp.

Sự xuất hiện của cá nhân mở ra văn minh công nghiệp. Luật pháp của nhà nước văn minh công nghiệp lại khẳng định sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời, khẳng định quyền của những cá nhân, quyền của những con người, quyền của những công dân trong xã hội. Quyền thiêng liêng nhất của con người trong cuộc đời là quyền sống, quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, quyền tư hữu và quyền mưu sinh. Quyền lớn nhất của con người trong một quốc gia, quyền lớn nhất của công dân trong xã hội là quyền làm chủ đất nước.

Làm chủ đất nước nhưng cả triệu triệu công dân không thể cùng trực tiếp làm chủ, không thể cùng quản trị đất nước và xã hội. Những cá nhân ưu tú, những tinh hoa trong dân tự ra ứng cử và triệu triệu công dân bằng lá phiếu thực sự tự do, dân chủ chọn ra hiền tài trong dân tạo thành bộ máy hành chính được người dân trao cho quyền lực thay người dân làm chủ đất nước và xã hội được gọi là nhà nước. Được dân trao quyền lực nhà nước và đãi đằng bổng lộc quốc gia, những con người trong bộ máy nhà nước dù ở vị trí nào trên thang bậc công chức cũng đều là những công bộc đích thực của dân.

Nhà nước tạo ra bộ máy hành chính quản trị, phân chia lãnh vực quyền lực cho bộ máy quản trị và tạo ra luật pháp là khuôn khổ, là hành lang pháp luật cho bộ máy nhà nước vận hành quyền lực được người dân giao phó để bảo vệ quyền con người, quyền công dân của người dân. Luật pháp cũng bảo đảm mối quan hệ hài hoà giữa nhà nước và người dân, tạo ra cuộc sống bình yên cho người dân và cho xã hội.

Được người dân trao cho quyền lực quản trị đất nước và xã hội, quyền lực đó được sử dụng công cụ bạo lực nhà nước đầy sức mạnh là quyền lực vô cùng lớn. Người có quyền lực lớn thường có xu hướng lạm dụng quyền lực và trong lịch sử, loài người đã phải chịu quá nhiều thảm hoạ khủng khiếp do sức mạnh to lớn của quyền lực nhà nước bị lạm dụng.

Giải phóng cá nhân, mở ra văn minh công nghiệp dẫn đến kết thúc nhà nước của riêng một giai cấp thống trị, khai sinh ra nhà nước mới, nhà nước của dân, những trí tuệ tạo ra kỷ nguyên Ánh Sáng cũng khởi xướng ra nguyên tắc tổ chức nhà nước của dân, nhà nước Tam Quyền Phân Lập. Chia quyền lực nhà nước thành ba nhánh quyền lực tương tác nhau, kiểm soát, chế ngự nhau, tạo ra giới hạn nghiêm ngặt của quyền lực được luật định, bảo đảm nhà nước thực sự của dân, do dân, vì dân.

Tam quyền phân lập là phát minh vĩ đại của loài người trong đời sống xã hội, đưa xã hội loài người tiến bước rất dài đến văn minh như phát minh ra qui luật vạn vật hấp dẫn trong đời sống tự nhiên, nâng loài người lên một tầm cao làm chủ thiên nhiên.

Loài người đã bỏ lại văn minh nông nghiệp ở phía sau rất xa và đã bước đi đoạn đường rất dài trong văn minh công nghiệp tới văn minh tin học nhưng nhà nước chuyên chính vô sản ra đời lại kéo lùi lịch sử phát triển của xã hội loài người về thời văn minh nông nghiệp khi chuyên chính vô sản giành nhà nước của dân cho một đảng chính trị trở thành một giai cấp thống trị mới. Mọi bản hiến pháp của nhà nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa từ năm 1980 đến nay đều xác định ngay ở điều 4: Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội!

Không cần lá phiếu bầu chọn của người dân, với điều 4 hiến pháp, nhà nước là tài sản lớn và thiêng liêng của dân nghiễm nhiên trở thành tài sản riêng của đảng cộng sản. Với điều 4 hiến pháp người dân mất trắng quyền con người, quyền công dân lớn nhất là quyền làm chủ đất nước, quyền tự do ứng cử vả bầu cử, mất trắng quyền tạo dựng lên nhà nước của dân. Điều 25 hiến pháp 2015 bảo đảm quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí của người dân. Nhưng với các điều luật vi hiến, điều 79, 88, 258 trong bộ luật hình sự 1999 và các điều 109, 117, 331 trong bộ luật hình sự 2015 đã vô hiệu hoá điều 25 hiến pháp và hình sự hoá việc người dân sử dụng quyền tự do ngôn luận. Người dân lại mất trắng quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận.

Quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận xác định sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời. Quyền làm chủ đất nước khẳng định vị trí, tư thế của cá nhân trong xã hội. Các điều luật hình sự phủ nhận sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời. Điều 4 hiến pháp phủ nhận vị trí, tư thế của cá nhận trong xã hội. Người dân không còn cá nhân lại trở về bầy đàn!

Người dân lại trở về bầy đàn. Nhà nước lại là tài sản riêng của một giai cấp thống trị, là tài sản riêng của môt đảng chính trị thì việc tổ chức, sắp xếp lại bộ máy nhà nước chỉ là việc nội bộ của đảng cầm quyền, chỉ là ý đồ của người đứng đầu đảng. Bộ máy nhà nước được cơ cấu, sắp xếp lại cũng phải răm rắp tuân theo mô hình, theo ý chỉ của người đứng đầu đảng cầm quyển.

Mỗi người đứng đầu đảng cầm quyền lại có một ý đồ, một mô hình tổ chức bộ máy nhà nước khác nhau. Do đó những cuộc sắp xếp, tổ chức lại bộ máy nhà nước là vô cùng, vô tận theo chu kỳ thay đổi người đứng đầu đảng cầm quyền. Đảng cộng sản cầm quyền đã nhiều lần tháo ra, lắp lại bộ máy nhà nước. Lần này dù hăm hở, dù rầm rộ cũng chỉ là một chu kỳ lặp lại mà thôi.

Tổ chức bộ máy nhà nước là một khoa học và chân lý khoa học lớn nhất, cơ bản nhất, cần thiết nhất trong tổ chức bộ máy nhà nước là Tam Quyền Phân Lập. Nhưng chỉ mới vài năm trước, người đứng đầu đảng cộng sản cầm quyền lúc đó đã gay gắt lên án chân lý khoa học nhà nước Tam Quyền Phân Lập: “Những kẻ đòi đa nguyên, đa đảng, từ bỏ chủ nghĩa xã hội, đòi Tam Quyền Phân Lập đều là bọn bất hảo”. Coi Tam Quyền Phân Lập, chân lý khoa học xả hội vĩ đại của loài người là bất hảo, người đứng đầu đảng cộng sản cầm quyền đay nghiến: “Đòi bỏ điều 4 hiến pháp, Tam Quyền Phân Lập, đa nguyên đa đảng là suy thoái đạo đức”!

Nhà nước xã hội chủ nghĩa tồn tại bằng bạo lực chuyên chính vô sản nên không cần và không dám tổ chức nhà nước Tam Quyền Phân Lập mà rất cần nhà nước Tam Tầng Chuyên Chính.

Tam Tầng Chuyên Chính. Tầng tầng lớp lớp quản lý hoạt động xã hội, quản lý cuộc sống người dân. Tầng trên cùng là bộ máy lãnh đạo nhà nước của đảng. Tầng giữa là bộ máy quản lý nhà nước của chính quyền được gọi là chính phủ. Tầng dưới cùng sát sạt người dân nhất, quản lý từng người dân theo nghề nghiệp, tuổi tác, giới tính, tôn giáo . . . là các hội đoàn trong Mặt trận Tổ quốc.

Tam tầng chuyên chính. Nhiều tổ chức nhà nước trùng lặp chức năng, trùng lặp việc làm là đương nhiên và được vô tư chấp nhận, cứ vô tư tồn tại, vô tư vét ngân sách của dân nghèo nước kiệt ra duy trì sự tồn tại của tam tầng chuyên chính.

Tam tầng chuyên chính. Bộ máy hành chính công quyền phình to, trải rộng không những tiền lương công chức ngốn kiệt cùng ngân sách quốc gia như vòi rồng hút nước mà bộ máy nhà nước phình to, trải rộng còn dành bổng lộc tối đa cho quan chức bộ máy nhà nước và chiếm diện tích mênh mông đất sinh sống, đất sản xuât của dân xây những trụ sở, văn phòng thênh thang, bát ngát. Chiếm đất xây trụ sở toà ngang dãy dọc đồ sộ khi quan tại chức. Chiếm đất xây biệt thự nguy nga kín cổng cao tường khi quan về hưu. Chiếm đất xây mồ to mả đẹp rộng lớn gấp nhiều lần mộ dân cả khi quan không còn có mặt trong cuộc đời.

Một ông bộ trưởng rời chốn công quyền về hưu sống đời dân thường mới hốt hoảng kêu lên: “Việt Nam 9-10 người dân “nuôi” một người hưởng lương ngân sách, trong khi ở Trung Quốc là 170, Nga 200, Mỹ 400, Nhật Bản 700”. Những con số lạnh lùng, âm thầm nhưng nghiệt ngã về bộ máy nhà nước tam tầng chuyên chính!

Tam tầng chuyên chính. Một tổ chức rất to, cấp trên cả các bộ trong chính phủ nhưng chức năng trùng lặp, mờ nhạt, thừa thãi rất rõ cứ nghiễm nhiên tồn tại. Tổ chức ra đời từ khi đảng cộng sản chưa có chính quyền còn hoạt động bí mật ngoài vòng pháp luật cứ vô tư, bền bỉ tồn tại cả khi đảng cộng sản đã nắm chắc chính quyền trong bàn tay sắt. Đó là ban Dân Vận.

Hoạt động bí mật ngoài vòng pháp luật trong lùng sục, truy nã, diệt trừ quyết liệt của chính quyền thực dân Pháp, đảng viên cộng sản và cả đảng cộng sản chỉ có thể tồn tại và vận động cách mạng được trong sự bao bọc, nuôi dưỡng, che chở của dân. Khi đó dân vận thực sự là sự sống còn của đảng cộng sản.

Đảng cộng sản đã giành được chính quyền, có nhà nước, có pháp luật trong tay, mọi mối quan hệ trong xã hội đều đđược luật hoá. Luật pháp xác định chức năng, nhiệm vụ của các cơ quan quyền lực nhà nước. Luật pháp cũng xác định nghĩa vụ, quyền hạn của người dân. Dân vận là vận động người dân. Quyền lực nhà nước vận động người dân tốt nhất, hiệu quả nhất là thực hiện đúng pháp luật bảo đảm quyền con người, quyền công dân của người dân.

Cần tuyên truyền về chủ trương, chính sách, về những giá trị cao cả, tốt đẹp của nhà nước chuyên chính vô sản thi đã có các cơ quan nhà nước về thông tin, về văn hoá và bộ máy truyền thông nhà nước khổng lồ.

Nhà nước là tài sản lớn lao và thiêng liêng của dân trở thành tài sản riêng của đảng cộng sản thì đảng chỉ phân chia tài sản giành được của dân cho người của đảng mà thôi. Dân tộc văn hiến. Hiền tài trong dân thời nào cũng không thiếu. Hiền tài thực sự bao giờ cũng có khao khát, có đòi hỏi khẩn thiết là được thể hiện, được đóng góp cho đời. Nhà nước của đảng chỉ là tài sản riêng của các đảng viên cộng sản thì hiền tài trong dân không những không được tham gia vào bộ máy quản lý nhà nước mà cá nhân không được nhìn nhận, người dân trở về bầy đàn, không có tự do tư tưởng, không được tự do sáng tạo, hiền tài cứ âm thầm, lặng lẽ bỏ nước ra đi, tìm đến chốn được sống đúng minh, được mang hết năng lực đóng góp cho cuộc đời.

Qua nhũng sự vụ trong đời sống hàng ngày và qua những vụ án tham nhũng khỏng khiếp kéo dài như vô tận từ mấy chục năm qua cho thấy rõ những ngưởi được đảng chia chác tài sản và quyền lực của dân nhưng năng lực và nhân cách không tương xứng với quyền lực đã phơi bày ra hàng loạt bộ mặt quan đảng thấp hèn chỉ chăm chăm sử dụng quyền lực của dân để vơ vét cho đầy túi tham, chỉ là hạng giá áo túi cơm, chỉ là lũ bất tài gây ra những thiệt hại khủng khiếp cho dân, cho nước, làm sụp đổ cả cơ đồ sự nghiệp của đất nước, sụp đổ cả niềm tin của người dân.

Tam Quyền Phân Lập tối cần thiết thay bằng tam tầng chuyên chính, dành quyền lực không giới hạn cho bộ máy nhà nước thiếu vắng hiền tài trong dân thì sắp xếp lại bộ máy nhà nước ấy chỉ là chuyển từ mô hình chưa hợp lý này sang mô hình chưa hợp lý khác mà thôi và chu kỳ sắp xếp, tổ chức lại bộ máy nhà nước còn lặp lại dài dài!

_______

Ghi chú: Tam quyền phân lập là tính từ của danh từ nhà nước, không cần viết hoa. Xin thứ lỗi cho viết hoa Tam Quyền Phân Lập để nhấn nhá chân lý khoa học xã hội vĩ đại này.

Bình Luận từ Facebook

2 BÌNH LUẬN

  1. Tinh giản tối ưu guồng máy nhà nước … Không biết sẽ thế nào, ra sao, tới đâu và về đâu ?? mới đây mình đi bộ trên một đường phố trung tâm một tỉnh Tây Nguyên nọ, đi ngang qua 2 cái cơ ngơi to đùng, chiều ngang khoảng 12 mét, còn chiều sâu thì không thấy…, ngay cổng vào nổi bật lên hai cái tên bảng cơ quan rất hoành tráng là “HỘI NÔNG DÂN” và “HỘI LIÊN HIỆP PHỤ NỮ”, giật mình tự hỏi, hai cái cơ ngơi rất to thế thì ngốn hết bao nhiêu tiền ngân sách cũng là mồ hôi của dân.., rồi bao nhiêu năm trời nuôi bao nhiêu cán bộ, bao nhiêu nhân sự trong hai cái hội ấy mà hai cái hội ấy đã giúp gì được cho những nông dân chân lấm tay bùn thiếu thốn cơ cực, những phụ nữ tất tả khuya sớm lo vừa đủ miếng ăn nghèo nàn… Bỗng mình nhớ lại cách nay khoảng 25 năm, tình cờ đọc được một bài viết của một bạn hướng dẫn viên du lịch nữ, trên một tờ báo ngoài luồng nào đó kể về việc hướng dẫn một đoàn cán bộ hội phụ nữ tỉnh nọ đi Châu Âu học hỏi về phương cách xoá đói giảm nghèo cho chị em phụ nữ trong tỉnh…, chị hướng dẫn viên tâm sự rằng không biết họ học hỏi cái gì, ở đâu mà hầu hết thời giờ đều dành cho việc đi mua sắm, tham quan, ăn uống..v..v, chị hướng dẫn viên còn kể các cán bộ ấy khi về nước bê về không ít đồ và còn được nhận thêm phong bì nữa (có lẽ của công ty du lịch đã được chọn để tổ chức cho đoàn..), mình tin rằng các anh chị hướng dẫn viên du lịch cho các đoàn tương tự vẫn còn nhớ quá trình công tác ấy của mình vì sự việc không chỉ có ở một tỉnh mà là hết tỉnh này đến tỉnh kia, giờ các vị tinh giản bộ máy có biết đến những câu chuyện nho nhỏ này chăng !

  2. Cảm ơn bác đã có bài viết nâng cao kiến thức “chính trị bình dân”.
    Nhưng, muôn hỏi bác là, bác có tin vào chuyện “sắp xếp bộ máy nhà nước” lần này là “thật tâm – thành công – hiệu quả” hay không ?

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây