Nguyễn Khắc Mai
25-10-2024
Sáng hôm 23-10, thấy trên báo có bức ảnh khá ấn tượng. Bốn vị lãnh đạo tối cao của đất nước xếp hàng ngang, nghiêm trang chắp tay trước ngực.
Chắp tay trước ngực là cử chỉ thiêng liêng của văn hóa Việt. Thường người ta chắp tay để bái lạy Thần Phật, Thánh Hiền, Tổ Tiên. Người ta cũng chắp tay để cung kính đối với một sự kiện trọng đại nào đó. Chắp tay để bái lạy người mà mình phải cung kính. Có khi chắp tay là để khấn nguyện cầu xin một ân sủng, một điều tốt đẹp nào đó.
Chắp tay còn để sám hối lỗi lầm và cầu mong được tha thứ và sửa lỗi. Chắp tay thành hình búp sen để ngang ngực là cử chỉ văn hóa đẹp đẽ, cung kính và thành tín đối với người và điều mà mình tôn kính.
Từ trước tới nay tôi chưa thấy “Tứ trụ” làm điều này. Chỉ thấy họ giơ tay vẫy chào thôi. Họ đang chắp tay khấn nguyện điều gì, mình không biết, chỉ thấy cảm động.
Nếu họ thành kính đối với Thần Phật, Thánh Hiền, Tổ tiên nước Việt thì hay quá. Hay hơn nữa là họ đang bái lạy nhân dân, những người mà họ vẫn nói rằng Dân là gốc, là chủ của Nước.
Đạo lý thân dân, tân dân chính là đạo lý Việt. Dẫu những người cầm đầu Đất Nước có tài ba đến đâu, họ có những lý thuyết chủ nghĩa hay ho đến đâu, mà không thân được Dân, vẫn coi Dân như cỏ rác, như thứ dân, thần dân, thì họ không thể là người của nền văn hiến Việt.
Người xưa nói, tân dân tức là phải biết làm cho dân tự mình đổi mới nhân cách, nhân phẩm, nhân tính. Biết làm cho dân đổi mới được chính mình, đổi mới xã hội, mới thật là hiểu được nghĩa của hai chữ tân dân.
Muốn thân dân và tân dân, nên học minh triết của đời Trần. Sang năm ta sẽ kỷ niệm 800 năm lên ngôi của nhà Trần. Trần Thái Tông lên ngôi năm 1225, đến nay là 800 năm. Ông là một vị vua anh hùng, một nhà Phật học uyên bác, người thật sự đã làm theo lời dạy bảo của một thiền sư: “Bậc nhân chủ (người cầm đầu Đất Nước) phải biết lấy ý của thiên hạ làm ý của mình, lấy lòng của thiên hạ làm lòng của mình”.
Trần Hưng Đạo thì dạy “Phải khoan thư sức Dân để làm kế sâu rễ bền gốc”. Còn bà phi của vua Trần Duệ Tông thì để lại Kê Minh Thập Sách (Mười chính sách trị nước an dân). Bà đang được thờ ở Kỳ Anh như một vị thần của biển cả. Sách thứ nhất là “Phù quốc bản, hà bạo khử tắc Dân tâm tự an”. Phù quốc bản, nghĩa là nâng dân lên (chứ không phải đè đầu cởi cổ họ!).
Ý dân, lòng dân hôm nay là gì, phải chân thành suy nghĩ và tìm hiểu. Chúng ta có hình thức tiếp xúc cử tri, nhưng cơ bản vẫn không biết và tuồng như không muốn biết dân nghĩ gì và mong ước gì.
Tại sao ta không trưng cầu ý dân để hỏi dân những vấn đề trọng yếu của đất nước? Hiện nay ta dang gạt dân ra một bên và hành xử có vẻ từa tựa như thời phong kiến. Một nhóm nhỏ người suy nghĩ như Mao, chính quyền ở đầu ngọn súng, và đã làm y như Các Mác từng dự báo:
“Một khi giai cấp công nhân giật được chính quyền, họ sẽ thúc đẩy một thể chế ủy trị, để cho một nhóm người tự bầu cử, để đại diện cho họ và cai trị họ. Ngay lập tức họ sẽ rơi tỏm vào sự lừa dối và lệ thuộc. Sau một hồi hưng phấn cách mạng trong một kiểu nhà nước mới, họ sẽ bừng tỉnh và thấy mình là nô lệ, là con rối và là con mồi của những tham vọng mới”.
Nhiều chuyện lắm, như hiện nay đang hô hào tiến vào “Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc”. Không ai khác, chỉ có dân mới là chủ thể của sự vươn mình. Không thành tâm tạo ra những điều kiện dễ dàng, thuận lợi để dân vươn mình, thì câu chuyện cũng chỉ là khấn vái hình thức mà thôi.
Tôi chợt nhớ, gần đây khi ông Trọng còn sống, ông đã cho người đi cầu xin được công nhận kinh tế thị trường. Thật cũng không khác mấy chuyện ngày xưa đi cầu phong một tước vương, cũng là xin xỏ mà thôi! Cớ sao không xin Dân và tạo điều kiện cho họ làm kinh tế thị trường? Một khi Dân đã làm kinh tế thị trường thì hà tất gì phải đi xin xỏ ai nữa?
Hình như cái não trạng ăn mày đã là một nét của cốt tính Việt. Có những làng đã trở thành phong tục, cứ ăn tết xong thì cả làng phải tay bị tay gậy đi ăn mày. Người ta bảo, có như thế mới may mắn làm ăn!
Những người hô hào vươn mình đã rất có lý khi cho rằng phải tự chủ, tự lực, tự cường… Làm cho dân biết và có năng lực để tự chủ, tự lực, tự cường phải là đột phá của thế hệ cầm quyền mới. Họ phải để dành thời gian cho suy nghĩ đạo lý và một thời gian nhiều hơn cho tư duy chính sách.
Phải thừa nhận rằng, nhiều người cầm quyền của nước ta rất giỏi nói đạo lý, tôi gọi đó là tư duy đạo lý. Nhưng họ rất kém về tư duy chính sách. Rất nhiều Đại hội, những người lãnh đạo vẫn than phiền, đường lối không đi vào cuộc sống. Có anh em trao đổi với tôi, tôi nói rằng, vì đường lối không thật chính xác, mà chính sách thi hành lại không hợp thời, hợp lòng người, hợp tiến hóa và hợp lý.
Chính hai cụ tổ của đảng là Mã Khắc Tư và Ân Cách Tư (*) đã tiên đoán và chỉ ra rằng: Ngững người cộng sản phải biết lấy những thực tế, văn minh của những dân tộc tiên tiến để làm tiền đề cho chính sách của mình. Nhưng những đồ đệ của hai ngài lại không nghĩ được như thế, họ khinh ghét và thù hằn sự văn minh, tiên tiến của những nước hiện đại. Và khi đã không đi được với cái tiên tiến hiện đại, họ chỉ còn nước quay về cường điệu khuếch đại cái phong kiến lỗi thời mà thôi. Lại còn cho một bọn dỏm tung ra lý thuyết rằng, cái này không hợp với tạng Đông phương của mình!
Để vươn mình, phải khai thông dòng chảy, nên anh Tô Lâm có lý khi cho rằng cái nghẽn lớn nhất, nghẽn của nghẽn là thể chế. Nhưng nếu chỉ sửa đổi những luật lệ để đảng hoạt động dễ dàng hơn, chính quyền từ trung ương đến địa phương hoạt động thuận lợi hơn, thì đó mới chỉ khai thông những chỗ nghẽn nhỏ.
Phải tạo ra một nền kinh tế tư nhân phát triển lành và mạnh, làm cho dân không còn nỗi sợ truyền đời, nuôi béo rồi mổ thịt. Làm sao để thu hút dòng đầu tư của người Việt ở nước ngoài, khi họ về nước họ không chỉ mang theo tài cán và tài sản của mình, mà họ còn mang theo cả những bạn hàng của họ.
Đừng sợ họ về rồi tranh quyền. Cha ông ta từng để lại bài học ai tài giỏi hơn thì trao quyền cho họ. Mác từng nói, “cạnh tranh có ích như phân công lao động, không thể thủ tiêu được cạnh tranh”. Cái xấu của nó chỉ là sự biến mất của đối tượng cạnh tranh mà thôi. Có nghĩa rằng nếu ta vẫn cứ tài, cứ giỏi, cứ đức hạnh thì ai mà giành ngôi thứ với ta được? Nhưng nếu có người giỏi hơn ta thì cha ông ta đã có cái đức nhượng quyền. Đừng sợ mất ghế, chỉ nên sợ ta thật bất tài, bất đức. Tôi thật sự ngưỡng mộ cách suy nghĩ của anh Vượng, một ứng cử viên mà ông Trọng từng chọn.
Lại còn phải mở rộng tư duy và chính sách để có một xã hội dân sự lành và mạnh. Khi trong tiêu chí của nhà nước ta là giàu mạnh, văn minh, công bằng, dân chủ, thì không có con đường thứ hai ngoài việc phát triển một xã hội dân sự tử tế, nhân văn và đạo đức.
Quan sát lịch sử hiện đại, phải đi đến kết luận rằng, các nước đã phát triển theo hướng rồng bay đều tăng tốc nhờ có một xã hội dân sự thứ thiệt. Không có bất cứ quốc gia nào bay lên được duy chỉ với chiếc cánh nhà nước. Họ đều bay lên với đôi cánh nhịp nhàng mạnh mẽ, không chỉ có hoạt đông quản trị thông minh và nhân văn của nhà nước, mà còn có một xã hội dân sự tự do bình đẳng, thật sự tự chủ, tự lực, tự cường như ông Tô Lâm đã nói.
Hãy ban hành những luật tự do báo chí, tự do tư tưởng, tự do lập hội như thời đầu Cách mạng Tháng Tám mà Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp từng làm (không phải từng nói).
Thế hệ lãnh đạo mới đang chắp tay khẩn cầu, mong ước điều gì, đang hứa hẹn điều gì, đang lo toan và sám hối điều gì?
Khi thấy họ có vẻ chân thành đến vậy, tự nhiên tôi cũng muốn chắp tay khấn vái hồn thiêng Non Nước hãy phù hộ cho họ sức khỏe, minh mẫn, với tầm nhìn và cái tâm minh triết, để cùng đứng mũi chịu sào làm cho nhân dân là người chủ thật sự của cuộc vươn mình.
________
(*) Ghi chú của Tiếng Dân: Mã Khắc Tư và Ân Cách Tư là phiên âm tên của Karl Mark và Friedrich Engels.
Chuyện tứ trụ chắp tay, cách nhìn -có thể xem là bệnh hoạn- của tớ thì thế này . Tấm hình cho thấy họ đứng trước tượng của Chủ tịch Hồ Chí Minh đang nhìn xuống . Tớ thì nghĩ họ chắc phải làm 1 cái gì đó thất lễ, thậm chí xúc phạm tới Chủ tịch Hồ Chí Minh, nên chắc họ xin lỗi trước .
Mong muốn của tớ thế này . Nhớ các hồi ký của các nhân viên tình báo của TA, khi thực hiện những nhiệm vụ của Đảng cũng là đất nước giao phó, vì bản chất công việc, họ sẽ phải làm những chuyện hoàn toàn đi ngược lại đạo lý của dân tộc, như bắt tay/làm việc với địch . Và có những lúc, như trong sách của Nguyễn Thanh Việt, họ sẽ bị đặt vào vị trí trừng phạt những chiến sĩ Cách Mạng bị rơi vào tay địch . Những cuốn hồi ký đó viết rất xúc động những lúc như vậy, và họ tự hứa với lòng mình họ không phản bội Đảng cũng là đất nước, không phản bội nhân dân, và họ, cũng như những người họ vừa kết án, cũng là những người chiến đấu cho cùng mục tiêu, là đánh đổ Mỹ-Ngụy để lập nên nền dân chủ cộng hòa cho cả nước .
Có lẽ nhiếp ảnh gia đã ghi lại khoảnh khắc này của Tứ Trụ . Mong muốn của tớ là các lãnh đạo chỉ cần kiên định lý tưởng Cách Mạng, kiên định chủ nghĩa Mác-Lê thì mọi thứ, tớ tin, đều sẽ được Bác Hồ rộng lượng tha thứ
“Hãy ban hành những luật tự do báo chí, tự do tư tưởng, tự do lập hội như thời đầu Cách mạng Tháng Tám mà Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp từng làm”
Cho phép tớ hoàn toàn tán thành nhà trí thức Nguyễn Khắc Mai điều này . Cũng trùng hợp với mong muốn của Trân Văn M, lộn, VÓA “những người cộng sản tiền nhiệm đã từng để ông Nguyễn Hữu Thọ đảm nhận vai trò Quyền CTNN khi ông Tôn Đức Thắng (CTNN đầu tiên của Cộng hòa XHCN Việt Nam) qua đời cho đến khi Quốc hội khóa 6 mãn nhiệm, các ĐBQH khóa 7 mới bầu CTNN khác là ông Trường Chinh, mà những người cộng sản thuộc thế hệ hậu sinh lại …”. Điều toát lên là nhân dân cả trong lẫn ngoài nước -học giả Trương Nhân Tuấn, đều chúng khẩu đồng tình mong lãnh đạo mình tái lập 1 chế độ dân chủ cộng hòa II, tức là biện chứng ở mức cao hơn
“Chính hai cụ tổ của đảng là Mã Khắc Tư và Ân Cách Tư (*) đã tiên đoán và chỉ ra rằng: Ngững người cộng sản phải biết lấy những thực tế, văn minh của những dân tộc tiên tiến để làm tiền đề cho chính sách của mình”
Hoan nghênh bác Nguyễn Khắc Mai đã trích chủ nghĩa Mác . Nhưng ý của Mác & Thiên thần là lấy mỡ nó rán nó, dùng súng địch để diệt địch . Và bác cũng đúng luôn khi lên án “còn cho một bọn dỏm tung ra lý thuyết rằng, cái này không hợp với tạng Đông phương của mình!”
Tuyệt vời quá bác Mai ơi!
Những người đang tham gia đấu tranh tư tưởng nên ghi nhận, và nên trích đoạn trên để phản biện (vốn không khó) lại sự khốn cùng của phe phản biện Mác . Và như Tiến Sĩ Mạc Văn Trang đã nhắc nhở, không phải chỉ có Nguyên Ngọc, mà đại đa số phần lớn những người được gọi là “nhân sĩ-trí thức” đều đã & đang có những đóng góp (rất) tích cực cho Tuyên giáo . Các bạn nói chắc sẽ bị tụi này ném đá, nhưng nếu các bạn trích thẳng những kẻ này, bảo đảm tụi nó sẽ có 1 cách nhìn & thái độ hoàn toàn khác, thậm chí ngược lại
Bài này của nhà trí thức Nguyễn Khắc Mai, phó ban dân vận mà bộ trưởng công an Trần Quốc Hoàn là xếp, làm tớ nhớ tới thơ của nhà thơ Cách Mạng Cù Huy Cận, ý hay chen lẫn ý vừa . Thui thì xin phép đóng góp 2 hào
– Trân Văn VOA muốn lãnh đạo nhà mình nên chấm dứt những trò diễn dân chủ, với bài này của nhà trí thức Nguyễn Khắc Mai, có vẻ Đảng nên làm ngược lại . Vả lại, có bày ra thêm nhiều trò nữa, những người như TV của VOA, hay những nhà báo/trí thứct Cách Mạng như Đặng Tâm Chánh … mới được truyền thông tiếng Việt trọng dụng, nâng tầm trí thức của họ lên . Chứ không có những thứ đó, họ phải nghĩ ra điều để viết . Đọc là biết tác giả chắc phải lao tâm khổ tứ lắm, đọc vui gì đâu luôn
– Theo thiển ý của tớ, đây là phép thử của cố Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cho Mỹ, để xem Mỹ có thể nâng mối quan hệ này thành thực chất được không, và TA đã có câu trả lời . Chớ Việt Nam chả cần Mỹ công nhận bất cứ 1 thứ gì . OK, lộn . Nếu VN cần Mỹ công nhận 1 điều gì, thì đó là tính thần thánh trong công cuộc chống Mỹ, theo Phạm Xuân Nguyên đã trở thành dân tộc tính, của dân tộc . Tớ đoán nếu Mỹ chưa/không công nhận, Việt Nam sẽ phải cố gắng chống Mỹ hơn nữa để Mỹ phải công nhận công cuộc chống Mỹ của dân tộc là thần thánh
– Nhưng cách Mỹ trả lời … Hmm, hóa ra Mỹ cũng không phải tay vừa . Làm tớ liên tưởng tới vụ lãnh sự Mỹ ở Tehran bị chiếm, toàn bộ nhân viên bị bắt làm con tin . Đúng thời điểm nước Mỹ đang tranh cử Tổng thống giữa TT đương nhiệm là Jimmy Carter vs Ronald Reagan, sau đó trở thành 1 TT chống Cộng nổi tiếng hàng đầu của Mỹ . Cuộc khủng hoảng Tehran nhanh chóng trở thành tâm điểm của tranh cử với dư luận & RR nghiêng về phía Mỹ dùng bạo lực để giải cứu . TT đương nhiệm Jimmy Carter thì kiên quyết dùng những biện pháp ôn hòa & có học để giải quyết vấn đề này . To make matters worse -só zi BBT & độc giả BTD, vốn từ vựng tiếng Việt của tớ hổng có đủ- lâu lâu Tehran lại đem con tin Mỹ của mình ra xử tử . Cứ mỗi lần vậy, JC lại hứa sẽ giải quyết vấn đề này trước khi có kết quả bầu cử . Tehran giữ toàn bộ con tin . Và TT đương nhiệm Jimmy Carter đi vào lịch sử như 1 tổng thống thất bại, chỉ giữ 1 nhiệm kỳ, thuộc loại thiểu số trong lịch sử Mỹ . Dubya còn được 2. Và hôm Ronald Reagan tuyên thệ Tổng thống, Tehran thả toàn bộ con tin
Mỹ sao y bổn chánh Tehran với Việt Nam, chờ bác Tổng Nguyễn Phú Trọng băng hà, trong lúc tang gia bối rối chơi đòn vỡ mặt này
– Chuyện bên lề chính trị Mỹ, hoàn toàn không quan trọng . Chuyện quyết định này có đưa ra quốc hội, nhưng chỉ do 1 ủy ban đặc nhiệm của quốc hội bỏ phiếu quyết định . Ủy ban đặc nhiệm đó lại dựa trên những bản phân tích của những “chuyên gia” về vấn đề này . Đơn giản vì, lấy ví dụ, nếu Namibia đảo chính, và chính quyền mới muốn thiết lập quan hệ với Mỹ, quá trình quyết định sẽ như đã nêu, vì thành viên quốc hội ngồi nhà là chính, chả biết gì về Namibia, đảo chính hay chính quyền mới . Và trước những vấn đề như vậy, thường có 1 tát phọt Task Force được lập ra để làm chuyện định hướng cho “ủy ban đặc biệt của quốc hội”.
Chuyện Việt Nam cũng không là ngoại lệ . 1 đồng sự cao cấp hơn tớ được gọi về gia nhập nhóm tát phọt chuyện này . Hôm đưa hắn ra phi trường, hắn có hỏi ý kiến tớ về chuyện này . Tớ không trả lời verbally, mà có 1 series những động thái sau, in exact order. Nhún vai, trợn mắt, lắc đầu 2 cái, le lưỡi, rồi nhún vai cái nữa . Thằng chả nói “Hiểu, understood”. Thằng chả làm thế nào để hiểu & hiểu cái gì nằm ngoài khả năng vốn kém cỏi của tớ . Và kết quả có đúng ý tớ muốn hay không, và tớ muốn cái gì, chính tớ cũng không biết .
Thương quá cả hai Bà Chị có cùng tên LOAN !!!
********************************
https://www.youtube.com/watch?v=owyalBNYtmg
Ngày 20/10/2024 Bà Lê Duy Loan, Kiều bào Hoa Kỳ đã được mời làm diễn giả tại Lễ Khai khóa năm 2024 của ĐH Quốc gia với chủ đề “Sinh viên ĐH Quốc gia sẵn sàng cho Kỷ Nguyên Vươn Mình của Đất Nước”.
Có hai Bà Chị cùng tên LOAN !!!
Người : Cháu LÊ Lợi sinh Nha Trang
Người : cháu NGUYỄN Huệ lỡ theo đảng
Như 5.000.000 đực + cái mù cả đàn !
Nhưng LOAN lại Tấm lòng còn tốt
Chỉ nói vài chữ đáng mạ tráng “vàng”
Lại ít hơn 16 chữ th..ơ Đường Tàu cộng
Cóc vương Giang T…ạch Dân giết triệu ngàn !
“Chúng ăn mọi thứ chẳng từ gì cả !”
Ngay cả f..ân tiểu 100.000.000 Dân gian
Chao ơi Đảng đoàn 15.000.000 đực + cái
Toàn óc heo n..ọc tim n..ợn xề huề cả n..àng
Chu choa nước VỆ tận đáy vực đạo đức
Toàn ma tăng quỷ tăng dân tăng đầy đàng !!
Chủ t..ịt phường huyện đến cả nước như ‘thèng’ fuc*k
Chống lưng VẠN THỊNH F..ÁT nhậu cả ngàn tấn vàng
1 cú 100.000.000 đô n..a đâu phải ít
Ả xẩm sờ l..ờ lừa 47.000.000.000 đô n..a đầy càng
May có hai Bà Chị cùng tên LOAN !!!
Người : Cháu LÊ Lợi sinh Nha Trang
Người : cháu NGUYỄN Huệ lỡ theo đảng
Như 5.000.000 đực + cái mù cả đàn !
Nhưng LOAN lại Tấm lòng còn tốt
Chỉ nói vài chữ đáng mạ tráng “vàng”
Lại ít hơn 16 chữ th..ơ Đường Tàu cộng
Cóc vương Giang T…ạch Dân giết triệu ngàn !
“Chúng ăn mọi thứ chẳng từ gì cả !”
May có một Bà Chị cùng tên LOAN !!!
Vốn dòng máu LÊ Lợi sinh Nha Trang
Vịt cộng vào giải f..óng đến f..ỏng d..ái
Cả gia đình vượt biển trên thuyền nan
Cố học thủ khoa cố làm phó thủ trưởng
Công ty Texas Instrument khét tiếng Tập đoàn
Phận nữ nên kỹ năng mềm như bún
Lãnh đạo được cao bồi cao bẹt cả trăm ngàn !
Toàn Mỹ trắng đầy nơ ron đâu chơi súng ngắn
Nghe Bà đầm Việt-Mỹ về Quê lên Diễn đàn
Lên lớp Tâm tình nghe bùi tai khoái ra phết :
“Đừng vì quyền lực mà quên đi chữ NHÂN
Đừng để địa vị làm bạn quên chữ LỄ
Đừng vì phú quý mà quên chữ NGHĨA thân
Cũng đừng hồ đồ mà quên chữ TRÍ
Đừng để tham vọng cuốn đi chữ TÍN Nhân Dân …”
Thế kỷ 21 cứ tưởng lời Lê Lai + hịch Nguyễn Trãi
Vịt gian vịt cộng vịt kìu lên dàn nướng cả đàn !!!
Mới chỉ có hai Vì sao Mai tên LOAN vừa hiện
Còn cả triệu Bà chị tên HỒNG, HẠNH, LAN,…
Ngay cả Mẹ Anh thư THÊU dân dã họ CẤN
Khai sinh đến 2 con Anh hùng Vô danh Dân gian
Đâu rồi cả hàng tấn Hoa hậu mọc như nấm độc
Chắc chán Chánh chủ khảo nguyễn công khế “gãi” đàn
Trong ngục “hén” tiếc giờ ‘khai vị’ Hậu hoa xứ Quảng
Xơi xài sực trước dâng đại ca thủ trưởng Quảng Nam
Fuc*k fuc*k đầu trên niềng đầu dưới đều niểng
Mệnh f..ụ lò tôn nguyẹ(ệ)t thu kiếm chác Đại dịch bạo tàn
Nghe bao Tín hiệu, Toàn Dân Việt thức tỉnh đứng dậy
Vùng lên cùng xây Kỷ nguyên vươn mình… không thôi An Nam !!!
Đại Hán..G vô cùng thâm độc bùa Tàu thôi miên nước lú
F..ạm Minh Chính chính mi N..iêu Trai + ma cà rồng mạ dz..àng
Đã đang thực hiện 4 TỐT từ Quảng Ninh đến xứ VỆ
Thành tỉnh Quảng Nam bên cạnh Quảng Tây + Quảng Đông
Bằng vay mua tầu điện cao tốc chở Đất hiếm về Tàu khựa
Chở qua xứ Vệ nhà máy trốn thuế hàng trăm tỉ đô la
Hồng d(đ)ế Tập Cận Bình tha hồ “hểnh hảo ! hểnh hảo lớ !…”
100.000.000 dân Vệ mớ ngủ thụy duy tựa bóng ma
Tự sa chân Bát quái Trận đồ, Trun..g C..uốc không tốn 1 giọt máu
Hồng d(đ)ế Tập Cận Bình tha hồ “hểnh hảo lớ !…ha ha !!!”
May thay có một Bà Chị cùng tên LOAN !!!
Vốn dòng máu LÊ Lợi sinh Nha Trang
Quy Cố Hương, đăng đàn diễn thuyết
Giục gọi hàng triệu Cháu Trưng & Triệu lên đàng
Còn đợi còn chờ gì 7 Chàng Tráng sĩ Phố Hiến
Mài Gươm luyện Trí Hưng Yên cùng đi với Dân Nam !…
HÀNG CHỤC TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
A di đà Phật!
Thưa bác Mai, Không phải “Tứ Trụ” đang vái đâu ạ!
Các “dzị” đang vỗ tay bằng cách đập 2 lòng bàn tay vào nhau, một cách vỗ tay rất dân giã, “quê mùa” hay “quê 1 cục”! Nhưng “Trụ sòng phẳng, mẹ nó, sợ gì” vỗ tay “điệu đàng” hơn
– hai lòng bàn tay vỗ chênh lệch nên tiếng vỗ tay của ngài “Thủ sướng” nghe ròn rã! Đây là kiểu “vỗ tay tự sướng”, nghe khoái lỗ tai! Và ngài “Thủ sướng” cười “khó hiểu” nếu không muốn nói là “bí hiểm”. Riêng ngài “tổng bí thơ” cười sung sướng như vừa nhai xong “thịt bò dát vàng” tại London, trong khi ngài chủ tịch “Cuốc hội” trông như bị “táo bón”!?
Không biết liệu 4 “dzị” có “trụ” lại được sau đại hội ĐCSVN lần thứ 14 hay lại “tự nguyện xin thôi chức vụ” để về nhà “làm người tử tế” và “đuổi gà giúp vợ”?!
Đức Phật dạy: cuộc đời là vô thường, nếu 4 “dzị” thức tỉnh (có tâm Phật), tử bỏ tham, sân, si và vì dân vì nước thì sẽ đạt cảnh giới niết bàn! Nghe chừng khó hơn lạc đà chui qua lỗ kim.
Hãy đợi đấy! Xin xem hạ hồi phân giải sau đại hội ĐCSVN lần thứ 14.
A di đà Phật!
Thiền sư Thích Nhất Đảng
Mơ giữa ban ngày.
tuị tui cũng vừa xem được bức ảnh chụp trong buổi “Lãnh đạo quốc phòng Việt trung hội đàm …”, ông bạn tui nói “đố mày biết thằng nào là Việt là tàu?”!
Mọi người ngớ ra, NHÌN họ giống nhau quá từ bộ quân phục …
Thưa chú Mai, chú giải thích cái chắp tay đều đúng cả, nhưng vẫn thiếu, chắp tay mà mặt mày hoan hỉ, với nụ cười rạng rỡ thì đích thị không phải là tôn kính khi cầu xin mà thể hiện sự thỏa mãn khi được như ý. Hy vọng vào tương lai, tiền đồ của đất nước thì ai ai cũng hy vọng, mong muốn sự tốt đẹp, nhưng tin tưởng vào cái chắp tay của mấy ông này, thì nhất định không.
Chúc chú Mai sức khỏe.
Tứ quái vật này chắp tay vái Hồ ly tinh .