17-7-2023
Bao nhiêu “công phu” tuyên truyền, “đánh bóng” cho chế độ, tự “tụng ca” nào “ngạo nghễ quá, tự hào quá Việt Nam ơi” cho tới “Nhìn tổng quát, đất nước có bao giờ được thế này không?”… đã hoàn toàn trôi sạch qua hai vụ đại án “Test-kit Việt Á” và vụ chuyến bay gọi là “giải cứu” này.
Thật ra cái bản chất vô nhân đạo, nạn tham nhũng vô phương cứu chữa hay sự thối nát đến tận gốc rễ của chế độ độc tài toàn trị do đảng cộng sản Việt Nam lãnh đạo đã bộc lộ từ lâu, nhưng có thể vẫn còn có những người, vì lý do nào đó, cố bào chữa cho đảng và nhà nước cộng sản. Tuy nhiên đến hai vụ “đại án” này thì còn bào chữa vào đâu được nữa?
Đã có quá nhiều bài viết hay trên các tờ báo trong ngoài nước, trên mạng xã hội những ngày qua xung quanh hai vụ án này, vạch trần sự bất nhân đến tận cùng của quan chức cộng sản từ trên xuống dưới khi nỡ chia nhau “bóp nặn” người dân ngay giữa những ngày đại dịch khốn khổ chết chóc, “ăn” tiền từ những sinh viên đi du học bị kẹt ở nước ngoài, những người lao động nghèo đi làm xa theo diện “xuất khẩu lao động” – thực chất là chính sách buôn người công khai, hợp pháp của nhà cầm quyền cho tới hàng ngàn tù nhân ở Malaysia mãn hạn tù phải trở về nước…
Những bài viết đó cũng phơi bày toàn cảnh nạn tham nhũng đã trở thành trắng trợn, trơ trẽn, và tràn lan như nấm độc trong bộ máy cầm quyền từ trên xuống dưới. Hơn bao giờ hết, câu trả lời cho bất cứ ai còn cố tin vào việc có thể tiêu diệt được nạn tham nhũng khi chế độ độc tài độc đảng này còn tồn tại, lại rõ ràng đến thế.
Câu hỏi là, liệu số tiền thu được từ việc các bị cáo nộp tiền để “khắc phục” hậu quả có được sử dụng phần nào để trả lại cho những người dân đã phải chi cho những cái vé quá đắt hay nhà nước lại lấy hết?
Nhưng điều đáng quan tâm hơn là phản ứng của người dân. Dường như đại đa số người Việt đã trở nên quá quen đến thành “chai lì” cảm xúc trước nạn tham nhũng ở Việt Nam, cho dù những vụ án ngày càng có quy mô đồ sộ với số tiền tham nhũng, hối lộ ngày càng nhiều và những hành vi tham nhũng, hối lộ ngày càng trơ tráo đến mức không tin nổi. Đúng là người dân có phẫn nộ, chửi rủa không tiếc lời (từ trên mạng cho tới ngoài xã hội), nhưng cũng chỉ vài bữa rồi lại… thôi, lại chịu đựng để cho đảng cộng sản tiếp tục cai trị, bóc lột mình đến tận xương tủy!
Cứ mỗi ngày qua, đảng và nhà nước cộng sản lại tự phơi bày thêm sự thối nát, tồi tệ vô giới hạn, đồng thời tự chứng minh lần thứ n rằng, họ hoàn toàn không xứng đáng để được quyền lãnh đạo đất nước này, dân tộc này thêm một giây phút nào nữa; nhưng ngược lại, cứ mỗi ngày qua, người dân Việt Nam lại tiếp tục chứng tỏ khả năng chịu đựng vô giới hạn của mình.
Và đó mới là điều đáng buồn nhất, đáng lo nhất cho tương lai, vận mệnh Việt Nam!
Trích:
“Câu hỏi là, liệu số tiền thu được từ việc các bị cáo nộp tiền để “khắc phục” hậu quả có được sử dụng phần nào để trả lại cho những người dân đã phải chi cho những cái vé quá đắt hay nhà nước lại lấy hết?”
* Phiên toà xử vụ chuyến bay giải cứu mấy hôm nay tạm ngưng để đảng xem lại “tiền khắc phục” khấm khá đến đâu, cũng là cho nghỉ giữa hiệp để đánh đòn cân não…
cho bọn tội phạm có thì giờ suy nghĩ đắn đo, chịu nôn thêm ra hay cứ giữ rịt món thu nhập khổng lồ, quyết hy sinh đời bố củng cố đời con!
Đây là tiền xương máu công dân Việt mắc kẹt ở nước ngoài vì đại dịch, phải bấm bụng chi ra mong thoát địa ngục covid, là tiền đau khổ của bản thân hoặc gia đình bỏ ra;
Giải cứu công dân ở nước ngoài khi đại nạn là nhiệm vụ công tác lãnh sự của quốc gia, phải vô điều kiện, miễn phí, nếu cư xử văn minh theo thông lệ quốc tế.
Đảng, nếu còn chút liêm sỉ, phải trả lại cho các khổ chủ…nếu không muốn bị thiên hạ phỉ nhổ, rằng phiên toà nầy chỉ là thủ đoạn của các đại ca trấn lột từ tay đàn em thôi!
“mong thoát địa ngục covid”
See that? Nên nhớ ở ngoài này là “địa ngục covid” mà dân TA mong thoát khỏi . Đừng có đứng núi này trông núi nọ nữa dân TA ui
Good riddance! Cầu mong dân TA nên tìm mọi cách để thoái khỏi “địa ngục covid” ngoài này, Oh, và nhớ mang theo Cù Huy Hà Vũ . Để hắn ngoài này dơ dáy cái “địa ngục covid” bỏ mịa lên được