Giờ còn mấy ai nhớ tới họ?

Đặng Bích Phượng

16-7-2023

Bà Dư Thị thành, vợ ông Lê Đình Kình. Ảnh: FB tác giả

Mặc kệ “phiên tòa giải cứu”, ba bà già chúng em lại vào Đồng Tâm để chuyển quà cho bà con. Giờ yếu rồi, không đi xe máy nữa, bắt ba chặng xe bus mới vào đến Ba Thá. Đến đó thì bọn con gái từ trong làng đi xe máy ra, đón chúng em vào nhà cụ Kình.

Lâu lắm chúng em không có dip vào Đồng Tâm, nhưng lúc nào cũng canh cánh bên lòng, sự xót thương những người nông dân thấp cổ bé họng nơi đây. Ký ức kinh hoàng 3 năm trước ở thôn Hoành, tưởng chừng như đã lui vào dĩ vãng. Giờ còn mấy ai nhớ tới họ?

Nhà em nói vậy không có ý trách móc gì, chỉ là gặp lại vợ những người tù, người quắt queo, mặt sạm đen vì bươn chải mưu sinh, thương đến não lòng. Còn hai án tử, một án chung thân (đều là con cháu cụ Kình), một án 16 năm, một án 13 năm, một án 12 năm và năm án 5 năm, một án 6 năm…

Vợ Lê Đình Chức kể, mẹ vợ lên xã xin giấy đi thăm con rể, cán bộ xã bắt làm đơn, phải ghi là xin đi thăm con rể đi tù vì tội giết người thì mới cấp giấy. Mẹ vợ Chức cãi nhau một chặp, rồi đành ra về. Cán bộ xã trước đây vẫn cấp giấy bình thường, nhưng người mới về lại gây khó dễ cho bà như vậy. Lẽ ra bố mẹ vợ cũng trong diện được đi thăm nuôi, nhưng sổ thăm nuôi có vài dòng, không đủ chỗ để ghi cho bố mẹ vợ. Thế nên mỗi khi muốn đi thăm con rể, lại phải lên xã xin giấy. Tổ sư cái chế độ dã man.

Có người mách vợ cụ Kình, bảo gia đình làm đơn xin ân xá cho anh em, bố con nhà Lê Đình Chức. Bà Thành (vợ cụ Kình) băn khoăn hỏi chúng em, làm đơn xin ân xá, có phải là nhận mình có tội không? Bọn chúng em bảo để về lên mạng hỏi, ai biết xin giải thích giùm với ạ.

Lúc về, nhà em bảo hai bà chị, thôi mình gọi taxi về bến xe Yên Nghĩa, rồi từ đó bắt nốt hai tuyến xe bus về nhà đi, chứ em thấy mệt lắm. Bà chị Nguyên Bình cứ kêu tiếc 300k, dùng dằng mãi không quyết. Khổ, bả giúp người khác cả chục triệu không tiếc, mà chi cho mình có 100-300k cũng cứ tiếc. Mặc kệ, nhà em và chị Sông Quê cứ quyết, nhờ bà con gọi taxi về bến xe Yên Nghĩa. Rốt cục xe đưa chúng em về tận nhà, vì xe tiện đường ra sân bay đón khách, nhưng chỉ lấy đúng 300k tiền đến bến xe Yên Nghĩa thôi.

Hu hu, bọn chúng em không đi xe máy, vì lần nào bà con cũng bắt đem quà về, treo đằng trước, treo đằng sau như một con la. Giờ đi xe bus, bà con vẫn không tha, nhét vào tay hết bánh tẻ, lạc, vừng và cả… gà nữa. Bao nhiêu lần dọa không vào nữa, mà bà con… không sợ. Mấy đứa con gái còn trêu, may hôm nay bà Thành không bắt đem rau muống về đấy (giờ bà toàn trồng và bán rau muống). Giời ạ, lúc lên xe, hai bên cứ bịn rịn vẫy chào nhau mãi, hẹn hôm nào trời đẹp, đi chơi, thăm bà con cả ngày luôn.

Hôm nay chị Nguyên Bình mới có dịp trao quà của Hội Gioan bên Hoa Kỳ cho vợ cụ Kình.

Bình Luận từ Facebook

4 BÌNH LUẬN

  1. Rất hoan nghênh . Những phụ nữ bao giờ cũng nhìn sự vật theo cách riêng, đầm ấm & tình cảm . Những hành động của các mợ hy vọng sẽ làm cho vết thương chóng lành, để còn khép lại quá khứ, tiến tới dân & Đảng trở thành 1 khối thống nhứt như mong ước của Tiến sĩ Đinh Hoàng Thắng

    Dù sao thì 2 bên đã 1 thời cùng đồng chính kiến . Hãy dẹp bỏ oán thù, & hãy dựa vào quá khứ như mảnh đất màu mỡ để gieo trồng những hạt giống của tương lai chung .

    “Lịch Sử không quên vụ Lê Đình Kình, Hồ Duy Hải… hiên nay cũng như vụ Nguyền Thi Năm”

    Quá khứ nên khép lại . Lê Đình Kình, Nguyễn Thị Năm là phát xít & địa chủ . Cứ chấp nhận như vậy, đừng có tốn giấy mực để nói về những chuyện đó nữa . Để tâm trí lo chuyện khác, vd “Cứu Đảng là cứu nước”

  2. Lịch Sử không quên vụ Lê Đình Kình, Hồ Duy Hải… hiên nay cũng như vụ Nguyền Thi Năm… trước đây

  3. Đọc tin mà lòng quặn đau, xin cảm ơn các chị đã giúp đỡ những nạn nhân của Tô Lâm và Cả Lú, xin ơn trên phù trợ các chị nhiều sức khỏe và may mắn.

  4. Cảm ơn các chị có tấm lòng thơm thảo, thay mặt đồng bào cả nước đến thăm gia đình cụ Kình. Mong bà con đùm bọc nhau vượt qua nỗi mất mát quặn lòng.
    Không ai quên cái đêm khủng bố tàn khốc đã gieo tang tóc xuống thôn Hoành.
    Mỗi lần trông thấy những cái mặt câng câng của Trọng lú, Tô Lâm là hận lại sôi.
    Nguôi làm sao được.

Comments are closed.