Đồng Phụng Việt
25-2-2023
Chuyện Công an Quảng Ninh phát giác và bắt ông Đỗ Hữu Ca – Thiếu tướng, cựu Giám đốc Công an thành phố Hải Phòng – làm nhiều bà con mình nức lòng. Ông Ca trở thành một cái gai làm bà con mình ngứa ngáy, muốn nhổ từ hồi ổng tổ chức… “trận đánh đẹp” ở Tiên Lãng – thành phố Hải Phòng và muốn ghi… “trận đánh đẹp” ấy vào… “giáo trình”. Không may cho bà con mình là sau… “trận đánh đẹp” vào nhân tâm, dân ý ấy, ông Ca vẫn tiếp tục thăng tiến và hạ cánh an toàn…
Cũng vì vậy, việc ông Ca bị tạm giữ rồi chính thức bị tống giam do “lừa đảo chiếm đoạt tài sản” (nhận 35 tỉ đồng để chạy án cho một ông trùm chuyên mua bán hóa đơn, chứng từ nhưng nghe nói… không chịu chi ra đồng nào) khiến nhiều bà con mình phấn khích. Họ khẳng định đó là… “ác giả, ác báo”, là… “nhân quả báo ứng”… Không khó để hiểu tại sao bà con mình hả hê khi có thể “tận mục sở thị” những cá nhân như ông Ca… “đền tội”. Ở xứ này có mấy người không bất bình khi phải thấy cái xấu, cái ác lộng hành, thậm chí còn là nạn nhân thường trực của cái xấu, cái ác nhưng vì nhiều lý do phải cúi đầu cam chịu, cắn răng nuốt giận mà sống. Cũng vì vậy, ông Đinh Văn Nơi – Thiếu tướng, tân Giám đốc Công an Quảng Ninh, nơi vừa bắt ông Ca quy án – tiếp tục nổi như cồn.
***
Ông Nơi – 47 tuổi – có sinh quán và trú quán ở Cần Thơ. Đủ tuổi vào đời là ông Nơi gia nhập lực lượng công an nhân dân và leo dần đến vị trí Phó Giám đốc Công an thành phố Cần Thơ. Giữa năm 2020, ông Nơi được điều động về An Giang làm Giám đốc Công an tỉnh này. Cũng kể từ đó, mấy cậu mần nhật trình bắt đầu tô vẽ ông Nơi như một… viên ngọc trong đá. Nào là ổng đột vô sòng bạc này, ổng phá tổ chức mua bán ma túy, tổ chức buôn lậu kia,… tới mức đám tội phạm quyết định chi 20 tỷ để điều ổng đi chỗ khác (1).
Thời buổi mà quan chức nói chung và công an nói riêng như ai cũng thấy, cũng biết thì tự nhiên một ông như ông Nơi trở thành… hiếm và quý. Thiệt tình là trong thời buổi nhiễu nhương, hỗn loạn, quan chức nói chung và công an nói riêng chỉ nghĩ tới chuyện ăn và “nén bạc” có thể “đâm toạc” mọi thứ “giấy” thì việc giữa đám bùn ấy đột nhiên mọc ra một ông tuyên bố khơi khơi: Tui lựa mấy người nào quen lớn tui bắt trước (2) dễ làm bà con mình mát lòng, mát dạ, ít ai nghĩ tới chuyện chỉ du đãng mới dùng giọng đó, bảo vệ và thực thi pháp luật để bảo đảm công bằng, trật tự xã hội hổng cho phép “lựa” và cũng hổng cho phép bắt “trước” hay bắt “sau”. Sai là phải bắt, vậy thôi! Cũng vì vậy, ở mấy xứ văn minh đâu có ông nào dám tự đánh bóng bằng những tuyên bố kiểu như ông Nơi.
Tuy cũng mơ có ngày xứ mình sẽ an ổn, trộm cướp, côn đồ không còn lộng hành và sạch bóng tham quan ô lại như bà con nhưng tui hổng dám đặt gì vào “cửa” ông Nơi hết. Bà con nghĩ đi, nếu ông Nơi thiệt sự thẳng thắn, hết lòng, hết sức vì trật tự trị an, vì dân sao ổng hổng làm gì coi cho được hồi còn ở Cần Thơ? Hổng lẽ Cần Thơ hổng có gì để làm? Cứ như những gì xưa giờ bà con đã biết về công an xứ mình thì một người thẳng thắn, hết lòng, hết sức vì trật tự, trị an có “leo” được đến vị trí Giám đốc Công an một tỉnh không hay đã bị đá ra ngoài từ… vòng gửi xe? Giám đốc Công an một tỉnh mà “lựa” người để “bắt” thì chuyện “bắt” dẫu cho là “quen biết lớn” đó có phải là vì dân hay chỉ vì… tên tuổi của ai?
Có hai chuyện tuy nhỏ nhưng với tui là lớn và làm tui thấy rờn rợn mỗi khi nghĩ về hay nghe ai đó khen ông Nơi. Chuyện thứ nhất là ổng có học vị “Tiến sĩ ngành An ninh và trật tự xã hội” (3). Người thật sự tử tế và tự trọng thì tử tế và tự trọng trong mọi chuyện kể cả chuyện học, cứ như những gì đã biết về xứ mình thì “Tiến sĩ ngành An ninh và trật tự xã hội” có học hành tử tế và tự trọng hay không thì bà con cứ tự nghĩ và xác định câu trả lời cho riêng mình. Chuyện thứ hai là hồi xảy ra đại dịch, ông Nơi là người ra lệnh cho Công an An Giang cưỡng bức dân “ngoáy mũi”. Thậm chí ra lệnh khởi tố, đề nghị truy tố một cậu tên là Nguyễn Hoàng Suốt, 33 tuổi ở xã Khánh An, huyện An Phú để răn đe vì cậu này kháng cự chuyện cưỡng bức “ngoáy mũi” (4).
“Ngoáy mũi” là hay hay dở, nên hay không nên thì bà con mình biết rồi – biết ngay từ hồi nẩm. Nếu ngay từ đầu chịu nghe lời các chuyên gia đừng cưỡng bức “ngoáy mũi”, đừng săn lùng, cưỡng bức “cách ly tập trung” thì hậu quả không thê thảm như vậy. Tại sao cưỡng bức “ngoáy mũi” thì sau này bà con mình cũng biết luôn. Liệu một người xua quân đi cưỡng bức dân lành “ngoáy mũi” và “cách ly tập trung” để chứng tỏ sự mẫn cán của va thì va có đủ trí và tâm như mình mong muốn không?
***
Xã hội bất công nên từ già tới trẻ, từ đàn ông tới đàn bà ai cũng khát khao công lý. Rồi vì phải vật lộn, phải gánh chịu đủ thứ do xã hội đầy dẫy bất toàn, ai cũng mong có anh hùng “cứu nhân, độ thế”. Biết vậy nên lâu lâu, mấy anh mần nhật trình cho đảng, nhà nước lại giới thiệu một “anh hùng” để bà con mình bơm vào đó niềm tin, hy vọng. Chẳng lẽ mới đó mà bà con mình đã quên ông Đinh La Thăng “trảm tướng” (5), ông Nguyễn Bá Thanh “hốt liền” (6), ông Nguyễn Việt Thành mà bà con từng trầm trồ vì “ăn cơm tập thể, ngủ giường cá nhân” chỉ huy công an tấn công tội phạm có tổ chức và những “đồng đội bán mình” cũng rứa. Cảm kích, khen xong, mấy người biết ổng lạm quyền, chỉ đạo bắt doanh nhân để tống tiền, cưỡng đoạt tài sản, khiến gia đình, sự nghiệp của họ tiêu vong (7)…
Sự bất quá tam, đừng để mấy anh mần nhật trình cho đảng, nhà nước gạt thêm. Đừng trao niềm tin và hy vọng nhầm chỗ. Muốn biết ông Nơi tốt – xấu, thiệt – giả cứ thản nhiên ngồi coi như coi tuồng. Xét cho đến cùng, xưa giờ, chuyện mấy ổng mần đâu có khác gì diễn tuồng mà đã là tuồng thì cứ chờ hạ màn rồi hãy quyết định vỗ tay hay không, bình phẩm thế nào – đâu có muộn! Kẻ gian chỉ toan gạt người nếu thấy dễ gạt, đảng này, nhà nước này cũng vậy.
__________
Tham khảo:
(2) https://plo.vn/chuyen-ong-dinh-van-noi-tui-lua-may-nguoi-nao-quen-lon-toi-bat-truoc-post696421.html
(3) https://vi.wikipedia.org/wiki/Đinh_Văn_Nơi
(4) https://giaothong24h.vn/an-giang-luc-luong-cong-an-quyet-liet-tai-tam-dich-an-phu.html
(5) https://vov.vn/chinh-tri/ong-dinh-la-thang-va-nhung-lan-manh-tay-tram-tuong-477643.vov
(6) https://vietnamnet.vn/cho-hot-lien-khong-noi-nhieu-104754.html
Vẫn mãi là Em – cô nữ sinh Trưng Vương, Sài Gòn Thuở ấy Ngày xưa !
**********************
@ Thân gởi Cô giáo Anh văn Nguyễn Vân Hương tan học Văn Khoa lại đến trường Nhân Chủ, đại lộ Lý Thường Kiệt, Sài Gòn trên con ‘ngựa sắt già’ mobilette cũ thét rống cả Không-Thời gian Sài Ghềnh một thuở …. Thân mong bác gái nào từng cựu sinh viên đồng khóa với Nàng Bạch y Nữ hiệp xin chỉ điện thư cho … Xin đa tạ !
TLDV-NHV
Vẫn mãi là Em – cô nữ sinh Trưng Vương
Sài Gòn Bất diệt thách thức Vô thường !
Quốc Tổ Quốc Hồn trường tồn Ánh Việt
Bên Cali, Sài Gòn Nhỏ – Phố Giữa Đường
Dự Lễ giỗ Hai Bà Trưng Anh thư Nữ kiệt
Cầm quân đánh đuổi Tô Định xưng Nữ vương
Vóc dáng trẻ như xưa dâng hương tưởng niệm
Cùng bao Trinh nữ năm ấy bạn học cùng Trường
Vẫn xinh vẫn đẹp dù Không-Thời gian : Mỹ – Nửa Thế kỷ
Dáng đi thanh thoát theo dòng người đồng hội đồng hương
Vẫn mãi là Nữ sinh Trưng Vương Thủ đô Sài Gòn xưa ấy
Vẻ thánh thiện phút tưởng niệm khấn nguyện thắp nhan hương
Xứng danh Hậu duệ hai Vị Anh thư Thời Đại Việt
Xứng danh truyền thống Tên Người đặt tên trường
Giặc ngoại xâm Bắc đến nhà, đàn bà phải đánh
Nhớ Em gọi thầm vang vọng Thăng trầm Quê Hương
Âm vang bao trang Việt Sử hào hùng tự hào về Nước Việt
Bậc ông cha anh quyết tử quyết chiến bảo vệ Biên cương
Giờ đẹp lão tóc bạc da mồi Bà ngoại Bà nội…
Vẫn mãi là Con cháu Triệu + Trưng Vương
Vượt Thời gian Vẻ đẹp Quốc bảo Quốc tuý
Vẫn mãi là Em – nữ sinh Sài Gòn Trưng Vương
Vọng về Quê Nhà trong Tâm trí yêu Tổ Quốc Việt
Giữ gìn Nhân cách Nghĩa tình cho con cháu theo gương
Nay Cali, Sài Gòn Nhỏ chờ Mai sau kiếp khác nhé !
Biết đâu Vòng Luân hồi : Hoàng hậu – Quân vương ?
Thôi nhé Em – Sài Gòn Nhỏ chân mây viễn mộng Đất khách
Paris nhớ Kỷ niệm như đường sức vạch Tình trường
* * *
Vẫn mãi là Em – cô nữ sinh Trưng Vương
Sài Gòn Bất diệt thách thức Vô thường !
Quốc Tổ Quốc Hồn trường tồn Ánh Việt
Bên Úc Đại Lợi xa vời hỡi Khói sương !
Đến giỗ Hai Bà Trưng Anh thư hào kiệt
Vùng lên đánh đuổi Tô Định xưng Nữ vương
Giờ tóc bạc da mồi Bà ngoại Bà nội…
Vẫn mãi là Con cháu Triệu + Trưng Vương
Vượt Thời gian Vẻ đẹp Quốc bảo Quốc tuý
Vẫn mãi là Em – nữ sinh Sài Gòn Trưng Vương
Nay Úc đợi lại chờ Mai sau kiếp khác nhé !
Biết đâu Vòng Luân hồi : Hoàng hậu – Quân vương ?
Thôi nhé Em – Sydney Úc phố chân mây viễn mộng
Paris nhớ Kỷ niệm như đường sức vạch Tình trường
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Hàng ngàn nữ sinh NỮ TRUNG HỌC Đồng Khánh (Huế) + Gia Long (Sài Gòn) + Hồng Đức (Đà Nẵng) Coi chừng lại… “trao DUYÊN nhầm tướng cướp Đinh Văn Nơi ở CẦN THƠ ” ..thôi để cho GÁI GÚ TÂY ĐÔ …
Quên còm thì đã ENTER nên bài thơ VĂN..G lên mạng biến mất
Kiếp người vãng lai vì Viễn du Viễn mộng: chợt đột tỉnh Giấc mơ thấy Mộng lại bất thành
*****************************
Kiếp người vãng lai vì Viễn du Viễn mộng
Chợt tỉnh Giấc mơ thấy Mộng chẳng thành
Đêm nay lại trắng đêm chợt nhớ tô mog Quảng
Sao nhớ Phố biển Tiên Sa Hải phố Đà Thành
Nhớ Cô Thầy tri ân hồn nhiên chí tình trong sáng
Hỡi một Thời Phan Châu Trinh – Hồng Đức khuynh thành
Nhớ ngàn cố nhân có chi mô như ri mà nhớ ác nhung rứa
Xứ Quảng tha hương thương Đất Mẹ giờ nát tam bành
Trước tháng Ba Đen năm 1975 bóng dáng áo trắng
Qua đò bên kia An Hải dòng Hàn Giang bạt ngàn xanh
Hiện sinh lãng mạn Gió Hạ Lào & Mùa Hè Đỏ lửa
Họa thêm mầu tím siêu thực khói sương cho Đà thành
Từ ấy sau tháng Ba Đen ngay “nằm vùng” ôm cánh quạt
Máy bay trực thăng lên thẳng ra khơi Biển Đong chuồn nhanh
Còn lại man mác Sông Hàn thành con sông mắc Dịch
Nhiều thằng nhiều mệ bỏ Địa linh Nhân kiệt hóa “Thùng nhân”
Lắm thằng lắm con Mẽo bò về dưỡng già chờ thần chết
Đứng núi này trông núi nọ quên mất mới đó Thuyền nhân
Đất Mỹ, Cali nơi Sài Gòn Nhỏ nhớ Sài Ghềnh Lớn
Hâm hâm lập cả Hội con cháu chắt bo..ác Hồ vong thân
Chắc chuyên d..a địa ốc nằm vùng rửa tiền chùi bạc
Sống ký sinh trùng siêu vi trun..g c..uốc chùm gửi bất nhân
Vài trăm vịt kìu iêu nước ao nước lã sống trên mồ hôi xương máu lệ
Bên Quê Nhà quần quật nhịn ăn xuẩ cảng hàng chục triệu Lương Dân
Kiếp người vãng lai vì Viễn du Viễn mộng
Chợt tỉnh Giấc mơ thấy Mộng chẳng thành
Đêm nay lại trắng đêm chợt nhớ tô mog Quảng
Sao nhớ Phố biển Tiên Sa Hải phố Đà Thành
Nhớ Cô Thầy tri ân hồn nhiên chí tình trong sáng
Hỡi một Thời Phan Châu Trinh – Hồng Đức khuynh thành
Nhớ ngàn cố nhân có chi mô như ri mà nhớ ác nhung rứa
Xứ Quảng tha hương thương Đất Mẹ giờ nát tam bành
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Tui lợi thái đời nài chổ nầo củng thái toàng tứng cứp.
Thiếu tướng Nơi thuộc cỡ nào?
Xin nhắc lại: Đại tướng Tô Lâm từng có dư luận “đích thân sang Đức bắt cóc Trịnh Xuân Thanh”.
2 hào của tớ về chuyện này . Nói chung không sao cả
“chỉ du đãng mới dùng giọng đó”
Hổng phải là hổng có tiền lệ . Du côn du kề thời Ngụy, các bác thượng họ lên đầu thành “trí thức đấu tranh” ráo trọi rùi .
“Tuy cũng mơ có ngày xứ mình sẽ an ổn, trộm cướp, côn đồ không còn lộng hành”
Để điều này có thể xảy ra, tại sao nước mềnh hổng làm theo Italo Calvino? Nếu mọi người đều như rứa thì còn ai nữa đâu mà lộng hành
““Tiến sĩ ngành An ninh và trật tự xã hội” có học hành tử tế và tự trọng hay không thì bà con cứ tự nghĩ và xác định câu trả lời cho riêng mình”
Còn hơn gấp mấy lần Tiến sĩ Toán . Nhìn tiến sĩ Toán ở VN nói năng, kinh bỏ mịa lên được . Hay từ của giới chuyên gia, Muốn phát ói .
“Xã hội bất công nên từ già tới trẻ, từ đàn ông tới đàn bà ai cũng khát khao công lý”
Phải làm 1 cuộc cách mạng vô sản, xóa bỏ giai cấp 1 lần nữa rùi . Lòng Dân đấy, ý Đảng thế nào đây ?
“mấy anh mần nhật trình cho đảng, nhà nước gạt thêm”
Hey, Nguyễn Thông ca tụng Đỗ Trung Quân có thể phóng viên quốc doanh & viết đúng chính tả . Ngay cả Phạm Đoan Trang cũng tự hào mình 1 thời mần nhật trình cho đảng, nhà nước . Các “nhà báo tự do” chuyên nghề gạt gẫm thiên hạ cũng mong 1 ngày có được cái thẻ quốc doanh đó, Đoàn Bảo Châu vưỡn tự hào cái thời mình gạt thiên hạ bằng mần nhật trình cho Đảng & Nhà nước nhá . Đồng Phụng Việt đừng có bôi Bác như thế chớ
Nói chớ, no star cả & cũng chả star where. Dân Xã hội chủ nghĩa mí nhao í muh, tại sao cứ phải vạch áo cho muỗi nó đốt thế không biết nữa ?
Cũng giống như tổng Lú giở tuồng cũ “thép đã tôi thế đấy ” ra diễn lại thôi.
Cùng là phường mạt cưa mướp đắng gặp nhau.