Vì sao dư luận phẫn nộ về cái chết của chiến sỹ Đô?

Chu Mộng Long

1-7-2021

K. Marx trong lý thuyết về sự tha hoá (Theory of Alienation) có đặt vấn đề về “tâm lý ghẻ lạnh” (Entfremdung) và “sự phẫn nộ” (der zorn) của tầng lớp bị trị khi quyền lực áp đặt lên họ một thân phận nô lệ. Cái “tâm lý ghẻ lạnh” mà Marx nói dựa trên tinh thần phủ định biện chứng của Hegel, nói gọn là sự đánh mất nhân tính hay bản chất loài (Gattungswesen) với tư cách là một động vật có lý trí hay tính chủ thể người.

Sự trấn áp của quyền lực, sự tuyên truyền ru ngủ của tôn giáo đã biến con người thành một thứ công cụ, một thứ đồ vật bị sở hữu bởi những kẻ tự phong cho nó quyền hành hạ kẻ khác. Điều đáng sợ là kẻ bị hành hạ ấy không chỉ ghẻ lạnh với đồng loại bị hành hạ mà còn ghẻ lạnh cả với thân phận của mình. Marx tuyên bố, chỉ có thể cải thiện quan hệ người với người bằng sự phẫn nộ chính đáng của lý trí chứ không phải thực hiện một phép phủ định bằng cách quay về sự ru ngủ bởi những lời tuyên truyền dối trá mà Hegel chủ trương qua một kiểu nhà nước tôn giáo.

Rào trước là tôi không bình luận về cái chết của chiến sỹ Đô khi chưa có kết luận cuối cùng. Với tư cách là một cựu chiến binh, một phần máu thịt của Quân đội nhân dân Việt Nam, tôi chỉ đề nghị điều tra khách quan, làm sáng tỏ sự thật, ngay cả trường hợp chiến sỹ Đô treo cổ tự sát. Tự sát cũng phải có lý do và người quản lý không phải không chịu trách nhiệm. Sinh mệnh con người là quý, ngay cả trong chiến tranh lẫn hoà bình. Sinh mệnh của người lính còn là sinh mệnh của quốc gia, dân tộc.

Không chỉ điều tra cái chết của chiến sỹ Đô mà còn phải điều tra những cái clip bạo lực trôi nổi trên mạng, rằng có bạo lực trong quân đội hay không và biện pháp xử lý thế nào để ngăn chặn bạo lực?

Trước một cái chết của người lính và những cách trả lời thiếu cẩn trọng, việc trấn áp hay hạ nhiệt sự phẫn nộ là bất khả!

Việc cho dư luận viên chụp mũ sự phẫn nộ chính đáng của người dân càng thể hiện một sự lạnh lùng phi nhân tính không thể dung thứ!

Phải đặt câu hỏi vì sao hàng triệu người lên tiếng phẫn nộ chứ không phải một số cá nhân thù địch lợi dụng tuyên truyền, chống phá chế độ. Tôi trả lời đơn giản vì lẽ này: nghĩa vụ quân sự là bắt buộc, ai cũng có con cháu tham gia nghĩa vụ quân sự, cho nên hàng triệu người đã xem chiến sỹ Đô và những nạn nhân bạo lực trong quân đội như là chính con em của mình. Không đau đớn, phẫn nộ không phải là người.

Lẽ ra, những người có trách nhiệm trong quân đội phải phát ngôn khách quan, cẩn trọng. Rằng “cái chết của chiến sỹ Đô là một sự mất mát lớn, không chỉ mất một sinh mạng mà còn dễ gây mất lòng tin của người dân đối với Quân đội nhân dân Việt Nam. Chúng tôi sẽ điều tra khách quan và xử lý nghiêm minh, ngay cả khi đơn vị để cho chiến sỹ Đô tự sát”. Chưa điều tra khách quan mà đã phán như đúng rồi, chưa nói cách phát ngôn “định hướng” như vậy rất dễ làm cho điều tra bị méo mó lệch lạc, và đó mới là nguyên nhân làm cho dư luận đã phẫn nộ càng thêm phẫn nộ.

Tôi, một cựu quân nhân cộng sản, cũng không tránh khỏi phẫn nộ, kể cả bàng hoàng, vì trong thời gian tại ngũ chưa hề thấy có bạo lực nào diễn ra như các clip người ta đã quay và đưa lên mạng. Hình ảnh Quân đội nhân dân Việt Nam vẫn luôn đẹp và đầy niềm tự hào trong tôi ngay cả sau 30 năm rời quân ngũ; nếu có chuyện bạo lực diễn ra như vậy thì cần phải nghiêm trị thì mới mong giữ được lòng tin của tôi và mọi người.

Trong trường hợp này, sự bàng quan, ghẻ lạnh mới là đáng sợ chứ không phải là sự phẫn nộ. Nếu một ngày kia, hàng triệu dân Việt mang tâm lý “chết ai mặc xác” thì đấy chính là sự tha hoá tột cùng của một dân tộc, tự nó biến thành một bầy đàn nô lệ, không tự chui vào cái gông do chính mình dựng nên thì cũng tự đeo ách nô lệ cho ngoại bang hành hạ. Marx nói, sự ghẻ lạnh là tình trạng thoát khỏi bản chất người, tức phi nhân tính, và vì vậy ghẻ lạnh là sự thiếu giá trị bản thân, sự thiếu vắng ý nghĩa trong cuộc sống của một người, hậu quả là bị ép buộc phải sống một cuộc sống không có cơ hội hoàn thiện bản thân, không có cơ hội trở thành hiện thực, trở thành chính bản thân mình.

Điều Marx nói có thể suy rộng ra, rằng dưới một áp lực của sự thống trị phi nhân tính sẽ làm cho cả một dân tộc trở thành phi nhân tính. Thảm hoạ này từng diễn ra trong lịch sử nhân loại.

Nếu muốn binh hùng nước mạnh, hãy xem sự phẫn nộ hiện tại của người dân là tác động tích cực, buộc các cấp quản lý trong quân đội nhìn lại chính mình và có những chấn chỉnh nghiêm túc. Mỗi người lính hiện đại là một chủ thể, không phải một bầy đàn công cụ. Tôi còn nhớ tướng Nguyễn Chơn, Tư lệnh quân khu 5, khi về nói chuyện với đơn vị của tôi, rằng, trong chiến tranh, vì nước buộc phải hy sinh, nhưng phải quý trọng từng giọt máu của người lính mới đúng nghĩa là yêu nước. Tôi nói thêm, người dân hiện nay có yêu nước mạnh mẽ thì mới phẫn nộ trước cái chết vô nghĩa của con em họ trong tư thế mặc áo lính.

– Chú thích: Đây chỉ là một trong những clip bạo lực mà người ta cho là ở trong quân đội.

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Trích :”Điều Max nói có thể suy rộng ra, rằng dưới sự áp lực của một hệ thống vô nhân tính sẽ làm cho cả một dân tộc trở thành phi nhân tính. Thảm hoạ này từng diễn ra trong lịch sử nhân loại”. Hết trích.
    Và xin được thêm vào :”và kể từ ngày chế độ “chủ nghĩa xã hội” do chủ tịt Hò kính yêu” tìm tòi, học hỏi từ phương xa mang về áp đặt lên tổ quốc thân yêu Việt Nam của chúng ta !

  2. Về kiến thức chủ nghĩa Mác, Chu Mộng Long khá hơn Nguyễn Đình Cống

  3. Thời của bọn ” khố rách áo ôm” ” tâdm áo mẹ vá năm xưa” đi bộ đội quả là ” thà nghèo mà bình an” xưa rồi thầy Long. Giờ là thời của bọn lắm tiền nhièu của nhưng con hư hỏng dốt nát đi bộ đội để mà “phấn đấu” làm sĩ quan. Nếu chỉ lĩnh lương vài ” củ” / tháng thì bọn huấn luyện tân binh ” bốc cứt ăn vã cho đời ấm no” hả thầy. Tất cả đều phải làm ăn. Thầy cô mà không bắt chẹt phụ huynh, học sinh thì nhẹ là ” tháo giầy ra bán” nặng hơn thì bán phôi mà sống, như Lê Bá Khánh Trình.
    Tóm lại: kiến thức ” uyên thâm” cũng chỉ là đồ giả trang trí để dễ bề kiếm ăn nuôi con du học, lập An toàn Khu thôi.
    Nghèo như mẹ của bác Cả Trọng cũng phải cố mà có Ổ Trứng Gà nhà quê mang ” biếu” gọi là có tí quà. Nhờ vậy mà bây giờ bác Í làm tổng bí thư đớ.

  4. Thưa, “không bình luận về cái chết của chiến sỹ Đô khi chưa có kết luận cuối cùng”. Giả như kết luận y chang lãnh đạo QĐND VN đã lên loa, bọn sỹ quan vô can thì tác giả đồng ý?
    Vì sao dư luận phẫn nộ, tôi trả lời giùm tác giả là cái quân đội này là của đảng, mà đảng mất uy tín thì chẳng còn ai tin, đảng diễn lại trò lưu manh 1 lần là không bao giờ đủ.
    Nhưng trước bài viết tự hào nhân thân (CCB) về thứ quân đội đánh úp đồng bào Huế tết Mậu Thân 69 thì tôi không dám bàn thêm.

  5. Vài trong những việc cần làm để mong có sự ‘giảm nhiệt’ trong xã hội đó chính là: 1. Trung Thực, Trung Thực và Trung thực 2. Phải hỗ trợ gia đình dưới mọi hình thức ví dụ: gia đình muốn bảo vệ cơ thể của Trần Đức Đô cho tới khi gd tự tìm lấy những cơ sở được gia đình tin trong việc khám nghiệm tử thi với mục đích có được những kết quả công minh thay cho việc chỉ thị những chỗ đủ tiêu chuẩn giữ cơ thể đông lạnh “từ chối nhận giữ lạnh Trần Đức Đô”. 3. không nên ngăn chặn gia đình tiếp xúc với cộng đồng (cắt điện, chặn người không cho đến …) hành động này chỉ phù hợp với những băng đảng lưu manh … chứ không phù hợp với nhà nước pháp quyền … 4. Cứ làm đúng tư cách của người lãnh đạo có đạo đức và có tầm nhìn thì tự khắc uy tín sẽ được bảo vệ … thay vì ăn bậy, nói càn … rồi lại mang cái bóng ma “thế lực thù địch” chụp vào bất cứ ai nói khác với ‘kịch bản’ đã soạn (kể cả Người nói”nói thật”)

Comments are closed.