Mai Phan Lợi
30-9-2025

Chỉ một cơn mưa rớt bão số 9 (dân gọi là Bựa Lòi) trút xuống thủ đô sáng nay thôi, mà bao nhiêu điều hời hợt, thiếu trách nhiệm đã lộ ra. Đường phố biến thành sông, trường học biến thành ốc đảo…
Đêm nay, không ít gia đình ly tán, cha mẹ chia lìa con, chắc hẳn giấc ngủ sẽ chập chờn bất an, cho dù nhà trường đã cam kết an toàn. Nhưng sự lo âu thì không thể trấn an bằng lời hứa.
Đáng buồn thay, hình ảnh quân đội phải điều động xe chuyên dụng, vượt qua dòng nước sâu để cứu các cháu ra khỏi khu trường ngập, trong khi mưa vẫn xối xả, đã trở thành biểu tượng cho sự bất lực của bộ máy quản lý dân sự. Đến mức, Tổng Bí thư phải gửi thư, Thủ tướng phải ra công điện khẩn.
Một cơn mưa – nhưng làm rúng động cả hệ thống ở Hà Nội mà lo nhất vẫn là con em.
Mà có phải không ai biết trước đâu. Bản tin thời tiết 5 giờ 20 sáng của VTV đã dự báo rõ về khối mây khổng lồ, về cơn mưa “khủng” sẽ trút xuống Thủ đô. Nhiều phụ huynh đã bồn chồn tự hỏi: “Có nên cho con đến trường không?” Nhưng không có một thông điệp chính thức nào để họ nương theo.
Đến tận đầu giờ chiều, Sở Giáo dục mới buông một chữ “tùy”, đồng nghĩa đẩy gánh nặng quyết định về phía các trường, các phụ huynh.
Và đến tối, khi nhiều cha mẹ vẫn mắc kẹt giữa dòng nước để đi đón con, khi lãnh đạo thành phố và trung ương “sốt sình sịch”, Sở mới vội thông báo: Ngày mai (1/10) học sinh được nghỉ – Một việc mà một tỉnh miền Trung khó khăn như Hà Tĩnh còn làm được từ rất sớm trước khi bão đổ bộ.
Ngẫm mà xót xa. Hà Nội tự hào chỉ số “chuyển đổi số” cao, những con số đẹp về kênh mạng xã hội, kênh điện thoại kết nối phụ huynh – nhà trường từng là một khoản thu cố định gây tranh cãi nhưng lại được báo cáo như một thành tích về sự kết nối…
Nhưng hôm nay, tất cả lại hiện ra như lớp son phấn trôi theo nước mưa, để lộ một khuôn mặt nhợt nhạt và trách nhiệm bị đẩy đi đâu đó xa xăm.
Trong đêm ướt át và bất an này, tôi lại nhớ về một con người của hơn hai thập kỷ trước – ông Lê Huy Ngọ, nguyên Bộ trưởng Bộ NN&PTNT. Khi vụ án Lã Thị Kim Oanh nổ ra, ông có thể chọn né tránh, nhưng đã không. Ông ra tòa làm nhân chứng. Ông rơi nước mắt. Và rồi, ông xin từ chức – một hành động hiếm hoi trong chính trường thời ấy. Những giọt nước mắt ấy, khi ấy, đã thuyết phục cả những nhà báo hoài nghi như tôi, tin rằng đó là sự thật, là nhân cách.
Chính vì vậy, đêm nay, khi hàng ngàn gia đình Thủ đô còn chưa kịp an giấc, khi bao đứa trẻ vẫn đang trải qua nỗi sợ trong trường lớp ngập sâu, xa vòng tay cha mẹ, thì câu hỏi không thể không đặt ra: Ai chịu trách nhiệm cho sự chậm trễ, hời hợt ấy?
Và nếu có một sự liêm sỉ, một tinh thần chính trị đúng nghĩa, thì người đứng đầu ngành giáo dục thủ đô có lẽ nên hành xử như ông Lê Huy Ngọ ngày ấy: Hãy từ chức!



Các chương trình loa phường tới đâu gòi, hay là mưa bão thì hổng có làm việc được ? Rùi nhà hát opera nữa
Kiến nghị của tớ, mỗi lần Hà Nội thành Hà Lội vì, nhắc lại lời Tiến sĩ Nguyễn Quang A, “Hà Nội không vội được đâu”, sẽ phát bản Barcarolle là nhạc chính trong Conges d’Hoffmann của Jacques Offen(but not quite)bach, nâng cao thẩm mỹ âm nhạc của người Hà Nội lun thỉa .
“nếu có một sự liêm sỉ, một tinh thần chính trị đúng nghĩa”
Tác giả nhắc lại những thứ chỉ tồn tại trước Đổi Mới, làm bùn thúi rụt lun
Bây giờ kiếm đâu ra những thứ đó nữa đây Trời, ngay cả tác giả cũng hổng có lun muh
Trách nhiệm của lãnh đạo Hà Nội ở đâu? Câu hỏi này hơi bị… thừa và cũng hơi bị… thiếu ! “Hà Lội” là thủ đô của cả “lước” CHXHCNVN nơi có trụ sở Đảng Cướp Sạch (= ĐCSVN) và Chính Phủ. Nhưng các “nãnh đạo nhân dân” còn đang bận “chia chác ghế” ủy viên Trung ương và ủy viên Bộ Chính trị thì còn thời giờ và hơi sức đâu mà nghĩ đến “phận mỏng, cánh chuồn” của “nhăn răng”, huống chi là số phận của các “thiếu nhi, cháu ngoan Bác Hù vĩ dzại” !?!? Đến lúc này, “những người Việt Nam chân chính” của Bại tướng Tô Đao bỗng nhiên biến sạch như chưa từng hiện ra ?! Có lẽ phải chờ sau “Đại hội XÙI” (= Đại hội XIV) của Đảng Cướp Sạch “thành công” khi Nghị quyết mới được thông qua thì lúc đó nước đã rút từ đời tám hoánh nào để các xe hơi bóng “nộn” chở các “đầy tớ nhăn răng” vào “Năng” viếng “Hồ Chủ Hụi vĩ dzại” !!! Shadu ! Shadu ! Thiền sư Thích Không Đảng
Ngày 30/9/2025 , chỉ sau trận mưa lớn , nước lụt ngập gần sâu như các khu vực nội và cận ngoại thành Hà Nội. Tình huống này không phải là lần đầu tiên và duy nhất từ vài chục năm qua . Trách nhiệm của lãnh đạo Hà Nội ở đâu? Vai trò , nhiệm vụ của Sở Giáo dục ở đâu mà gây ra tình trạng này ?. Mùa mưa bão ở VN đã có từ hàng ngàn năm do vị trí địa lý đặc biệt . Công tác phòng, chống mưa bão là thường xuyên , liên tục, đâu phải chỉ hô hào, điều động các cơ quan, LLVt đi cứu hộ là xong . Phòng , chống mưa bão trước, trong, sau mùa mưa bão mới có tính quyết định . Hà Nội, hễ trời mưa to là ngập nước cục bộ hoặc gần như toàn bộ thành phố như ngày 30/9 . Nguyên nhân do hệ thống thoát nước không đủ sức tiêu nước , do mặt hồ bị lấp làm nhà .. Trách nhiệm của lãnh đạo Hà Nội để ở đâu, hay chỉ trên N/Q , công văn, chỉ thị ..??