Quy hoạch đưa đất nước quay lại thời “quan liêu bao cấp”

Huy Đức

10-6-2023

Trong buổi tọa đàm “Giải bài toán thiếu điện” [do CLB Café Số tổ chức chiều 9-6-2023] ông Hà Đăng Sơn (một chuyên gia) có ý phê bình những người phê bình “Quy hoạch điện VII”. Ông mô tả công việc của những người làm quy hoạch là rất phức tạp và đòi hỏi trí tuệ. Tuy nhiên, ông Sơn than là Quy hoạch “quá cứng nhắc, 5 năm mới được điều chỉnh, trong khi thực tế thay đổi chóng mặt”.

Cùng trên bàn chủ tọa, tiến sĩ Nguyễn Đình Cung, cho rằng, “Thực tế thay đổi sao không viết lại quy hoạch. Sao lại tự mình vẽ ra (quy hoạch) rồi buộc mình”. Theo ông Cung, “phải để thị trường ban hành”. Ông Cung cho rằng, “Phải thay đổi cách thức làm chính sách, phải để các nhà đầu tư đưa ra quyết định, đừng bàn nữa, đừng chỉ thị nữa”.

TS Nguyễn Đình Cung giải thích, “Thiếu điện là cơ hội kinh doanh, cơ hội đầu tư. Thay vì ngồi xét duyệt hồ sơ [mua điện từ 85 dự án năng lượng tái tạo không kịp giá fit] thì chỉ cần dùng giá là mua được”. Nguyên Long, một nữ nhà báo rất thuộc bài và dẫn chương trình khá duyên dáng, cắt lời, “Nhưng điện là hàng hóa đặc biệt”. TS Nguyễn Đình Cung dơ hai tay lắc đầu. Có cảm giác như ông rất tuyệt vọng khi đã cố giảng giải về “thị trường” mà những người xung quanh ông vẫn tư duy “hành chánh”.

85 dự án năng lượng tái tạo [phần lớn đã xong] ngồi chờ duyệt giá và ngay cả khi EVN có mua điện của họ, cũng không thể chuyển điện ra miền Bắc nơi đang thiếu điện.

Các đại diện của EVN trong Tọa đàm này không nói ra nhưng rõ ràng không phải EVN không phải không biết năm nay miền Bắc thiếu điện, không phải không biết miền Nam sẽ dư điện nếu khai thác từ 85 dự án năng lượng tái tạo. Nhưng EVN, nơi kiểm soát 100% việc truyền tải điện, không làm đường dây 500kv nối “mạch 3” từ Vũng Áng – Quảng Trạch ra. EVN chịu ràng buộc bởi Quy hoạch điện VII và chỉ tư duy trong “Quy hoạch”.

TS Nguyễn Đình Cung nằm trong số 37 cán bộ trẻ của Việt Nam được gửi sang các nước phương Tây, năm 1992, học về kinh tế thị trường theo học bổng của UNDP. Ông là người trực tiếp thiết kế Luật Doanh nghiệp 1999.

Trong thập niên 1990s, không chỉ có những cán bộ trẻ như ông Cung, những nhà lãnh đạo của quốc gia như ông Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, cùng các bộ trưởng đều hiểu, nguyên nhân chính đưa đất nước chìm xuống tận đáy là do áp dụng mô hình xô viết [khi chưa thấy sai ta gọi là “nền kinh tế kế hoạch hóa”, khi thấy sai ta gọi là “cơ chế quan liêu bao cấp”]. Họ biết, chỉ có kinh tế thị trường mới “đánh thức được tiềm lực” của dân, của nước.

Toàn bộ cơ chế chính sách được thiết lập trong giai đoạn ông Võ Văn Kiệt và ông Phan Văn Khải làm thủ tướng đều là khai thông, là thiết lập một hành lang pháp lý cho kinh tế thị trường. Việt Nam lúc đó đã chấp nhận các đòi hỏi của phương Tây qua các hiệp định song phương, đặc biệt là Hiệp định BTA với Mỹ, qua các định chế quốc tế như UNDP, IMF, WB… và về sau là WTO để sửa hàng trăm điều luật.

Tôi hay nói với trưởng đoàn đàm phán Hiệp định thương mại Việt – Mỹ, ông Nguyễn Đình Lương, “Điều gì ở trên bàn đàm phán, các anh thua thì nhân dân Việt Nam chiến thắng”. Đấy không phải là một câu đùa. Ông Lương cũng thừa nhận là hầu hết những điều họ đòi hỏi là cần thiết cho nền kinh tế và mở ra cho dân mình.

Luật Doanh nghiệp 2005, là một trong những văn bản luật cuối cùng được sửa theo tinh thần cam kết gia nhập WTO [không còn phân biệt doanh nghiệp nước ngoài và trong nước]. Những quy định trong Luật Doanh nghiệp 2005 vẫn trên tinh thần ấy, thông thoáng.

Hôm qua, PTGĐ EVN, ông Võ Quang Lâm nói rằng, “Sau đường dây 500kv mạch 1, được làm dưới thời Thủ tướng Võ Văn Kiệt, ta có mạch 2, làm rất nhanh, hoàn thành năm 2005. Nhưng, mạch 3, đoạn từ Vũng Áng – Quảng Trạch ra, nếu làm không thể nào nhanh được vì thủ tục vô cùng rắc rối”.

Số 6 Hoàng Diệu là trụ sở của Ủy ban Kế hoạch Nhà nước, nhưng từ “sào huyệt của quan liêu bao cấp” ấy, “con đẻ” của Ủy ban, Bộ Kế hoạch Đầu tư lại đã cung cấp cho đất nước các tác giả của những chính sách đổi mới. Nếu Bộ Kế hoạch Đầu tư “tuyên bố hoàn thành nhiệm vụ” từ cuối nhiệm kỳ của Thủ tướng Phan Văn Khải thì về chính sách, chúng ta vẫn có thể theo hướng thị trường.

Từ 2011, một thế hệ lãnh đạo mới bắt đầu thay thế. Khi ở cấp trung ương, nhiều nhà lãnh đạo cay đắng nhận ra “con đường làm khánh kiệt quốc gia” thì họ đang ở cấp rất thấp hoặc đang ở địa phương. Khi các nhà lãnh đạo đổi mới biết mình phải “học phương Tây” để có kinh tế thị trường, thì họ đang bổ sung các chứng chỉ chính trị để tìm đường thăng tiến.

Họ không thực sự hiểu kinh tế thị trường mà đang nắm kinh tế thị trường; họ không có tư duy chính sách mà say sưa làm chính sách.

Luật Đầu tư 2014 là một trong những luật mẹ đẻ ra “trận đồ bát quái” về thủ tục. Đặc biệt, Luật Quy hoạch 2017 là một ví dụ tiêu biểu về “quan liêu”. Tôi chưa từng thấy có cái luật nào trên thế giới mà tư duy tối tăm như Luật ấy. Điều nguy hiểm hơn, Luật Quy hoạch 2017, đe dọa những nỗ lực đưa đất nước phát triển theo hướng kinh tế thị trường [thị trường thất bại thì lấy đâu phúc lợi cho định hướng] và có nguy cơ tiến gần tới mô hình “tập trung”, mô hình đã và chắc chắn sẽ dẫn đến “quan liêu – bao cấp”.

Tôi hiểu nỗi tuyệt vọng của TS Nguyễn Đình Cung. Làm sao mà không đau khi cũng từ số 6 Hoàng Diệu có những thế hệ đã từng khát vọng xây dựng kinh tế thị trường và đã “thể chế hóa” thành công những khát vọng ấy. Cũng từ số 6 Hoàng Diệu, lại xuất hiện tác giả của những chính sách đi ngược với kinh tế thị trường. Đau nhất là không rõ, họ có biết họ đang làm gì với đất nước.

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Ở bài trước, Huy Đức đã trích dẫn 1 nhận định hàm chứa lời giải

    “khi Trung Quốc bắt đầu đúng [trong cải cách kinh tế – từ 1978] ta với họ lại là kẻ thù không đội trời chung”

    Trung Quốc vẫn đúng vì vẫn đang phát triển, vấn đề là Việt Nam các bác là chúa bỏ lỡ cơ hội . Có thể nhận định “VN hổng chịu phát triển” phần lớn xuất phát từ chủ nghĩa dân tộc cực đoan, nên cơ hội sờ sờ ra đó vẫn “Em chã, em chã”. Và Huy Đức cũng nêu rõ, bỏ lỡ cơ hội đó là có tội, “ta với họ lại là kẻ thù không đội trời chung”. Nhắc lại, Lê Kiến Thành cần nêu rõ đây là quyết định của bộ các chị, và cha mình chỉ là kẻ thừa hành . Tiện thể, cũng nên bổn cũ soạn lại trong âm mưu ám sát Chủ tịch Hồ Chí Minh . Quyết định của bộ các chị, và cha mình chỉ là kẻ thừa hành . Hồ Ngọc Đại hát “Im lonely, im lonely oh oh oh”.

    Hiện tượng phát triển của Trung Quốc cũng chỉ rõ vấn đề hổng phải ở thể chế . Vậy thì vứn đề ở đâu nếu hổng phải là tư di ? Trích 1 người được đề nghị xem là “quốc sư” -cái con cá sặc í, “THÓI QUEN TỰ HẠ THẤP MÌNH VÀ TỰ COI THƯỜNG MÌNH PHẢI BỊ XOÁ BỎ”. Đôi khi VN hổng chịu phát triển vì có (quá nhiều) những người như thía này, nói thì như -từ của ông già- “bố chó xồm”, nhưng làm được gì chỉ có Trời biết .

    Huy Đức cũng đã chỉ ra Trung Quốc hổng có tham vọng xâm lược . Còn nhớ thời chống Mỹ hông ? Trong khi các bác đang đồng hành cùng họ, chia sẻ chiến hào chống Mỹ, thì Thủ Đô ngàn năm quăng quật lại do chính họ bảo vệ . Và quyết định này chính là của Lê Duẩn nhá “Lê Duẩn đi với Bắc Kinh, ông để hơn 300 nghìn “lính và công nhân làm đường” người Trung Quốc tràn ngập ở các tỉnh phía Bắc”. Và kết quả là “chiến thắng huy hoàng”, miền Nam được giải phóng, cộng hòa XHCN Việt Nam “thừa kế” Ngụy -từ của Caligula tiếng Việt, Kim Văn Chính- và dân Việt bắt đầu vượt biên . Đúng, có sai lầm là đã để Lê Đức Thọ thanh trừng những ai cổ vũ cho “mô hình xô viết” . Mở ngoặc ở đây, hóa ra VNDC Cộng Đồng cũng hổng phải áp dụng “mô hình xô viết”, mà là áp dụng mô hình Trung Quốc, và điều này tạo ra những thành tích Bùi Quang Vơm & báo đài hải ngoại đã ngợi khen 1 thời . Đóng ngoặc

    Then WTF ya waitin fo? Trung Quốc có lời giải đáp thỏa đáng cho tất cả mọi vấn đề của Việt Nam, kể cả “tư di”. Nhắc lại, Trung Quốc vưỡn phát triển có nghĩa Trung Quốc vẫn đang ĐÚNG . Và Trung Quốc có cái hay là luôn ở đó đón chờ, có nghĩa TA có thể sửa cái sai của bộ các chị thời đó -hổng phải của Lê Duẩn- ngay tắp lự . Vậy tại sao mọi người hổng học tinh thần Phan Chu Trinh, thay vì chống lại, hãy dựa vào họ mà phát triển . See, killin the whole flock of birds w just one stone ma ze in Trung Hoa. Dựa vào Trung Quốc sẽ sửa được cái sai của bộ các chị thời Lê Duẩn, cũng là sửa cái sai của các bác khi đã ignore tư tưởng của Phan Chu Trinh, lại làm theo di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh, đoàn kết dựa trên các nguyên tắc của chủ nghĩa Mác .

    Alan Turing, the name speak for itself, nói về elegant solution, Trung Quốc chính là cái elegant solution của mọi vấn đề VN đang phải đối mặt, & it look like không ai -trong VN- có thể come up w a decent, let alone good solution cho bất cứ 1 chiện gì .

    Nếu “kinh thế thị trường” nguyên mẫu, nanh vuốt đủ cả chính là đi theo vết xe đổ của Ngụy, là chính những gì dân TA đã thẳng thừng nói không & quyết tâm đánh đổ, và cái “định hướng Xã hội chủ nghĩa” là loại thị trường TA áp dụng ngày hôm nay, thì Trung Quốc chính là cái định nghĩa “định hướng Xã hội chủ nghĩa” mà Việt Nam các bác cần . Hòa giải đã hoàn thành, hòa điện chính là a Great Leap Forward về hướng hòa hợp . Hòa điện chính là cú sút lá vàng rơi vào khung thành các thế lực thù địch đứng đầu là Đế quốc Mỹ . Kết hợp được cả kinh tế thị trường -phá vỡ tính độc quyền của EVN, là điều dân mong muốn, & Trung Quốc chính là “định hướng XHCN”, vốn là chủ trương lớn -hy vọng là vậy- của Đảng . Thuận lòng dân, vừa ý Đảng . Áp dụng tư di Phan Chu Trinh, dựa vào Trung Quốc chính là ĐỔI ĐÚNG mà VN cần (lém lém lun!)

    Nếu mà là tớ, sẽ áp dụng tư di của Kim Văn Chính, cho họ “thừa kế” toàn bộ cộng hòa XHCN Việt Nam . Tướng lãnh đã không ra gì, the best of youse, Đại Tướng Võ Nguyên Giáp chỉ đáng làm hậu cần cho cố vấn Trung Quốc . Đổi Mới tạo ra quân lọi, quân lụi . Thiệt tình lun . Hội doanh nhưn cựu chiến binh … Take a load of that xít . it make about as much sense as Đoàn thanh niên chống Cộng Hồ Chí Minh, & Sở Giao Dịch Chứng Khoán Tp Hồ Chí Minh .

    Nếu bị con Vinazi bug cắn, ngứa ngáy hổng chịu nổi, nghĩa là phải chống Tàu mới chịu được thì TA nên chống Đài Loan . Đài Loan bắt chúng ta chọn Thép, No Phúc Kđinh way, là câu trả lời đanh thép của dân mình . Đài Loan là the villain trong nhạc pop Việt thời nay, con chim le le lấy chồng xa, rùi làng Đài Loan khi 90% thiếu nữ làng lấy chồng Đài . Phúc Kđinh Đinh Kim Phúc cũng khẳng định Đài Loan hổng có lý do gì để khẳng định chủ quyền ở biển Đông, vì, Trương Nhân Tuấn đã chỉ ra, hổng có cả được 1 tư thế chính thức của quốc gia . Đài Loan là Tàu Tưởng, là cái thứ Tàu mà chủ tịch Hồ Chí Minh cương quyết chống lại . Chống Đài là ĐÚNG ĐẮN nhứt . Chưa kể chống Đài rất phù hợp với Thời-Sử-Tính . Trịnh Hữu Long đã chỉ ra ở Đài, những người quá đam mê với 2 chữ “thống nhứt” như Lê Học Lãnh Vân đã tạo ra 1 lực lượng thứ 3, đủ mạnh để ra tranh cử chính thức mỗi kỳ bầu cử Tổng thống . Its one election away from thống nhứt . May mà tụi Đài Ngụy vưỡn gian lận, và có Mỹ chống lưng, quyết hổng cho Cộng Sản thắng ở thùng phiếu, nên mới đứng được cho tới giờ .

    Nhưng cho tới bao lâu thì anyone’s guess. Mỹ muốn Quad ủng hộ Đài Loan nếu Trung Quốc muốn “thừa kế”, như Nga đang muốn “thừa kế” U Cà, nhưng với tính nhân văn của người Việt, rất có khả năng Mỹ sẽ phải do this one alone. Tòa Seoul tuyên bố Nguyễn Thị Thanh thắng đã làm cho lãnh đạo quân sự các nước phải nghĩ lại trong chuyện ủng hộ Đài về quân sự . Dân TA, Lê Nguyễn Di Họa đã rất tự hào về thắng lợi này, & ritefully so. Có nghĩa Đài Loan chỉ là thỏi chewing gum trong túi Trung Quốc, muốn lấy lúc nào cũng được .

    Đảng các bác, có lẽ nghe theo Phúc Kđinh Đinh Đinh Kim Phúc đã nghiêm khắc lên tiếng cảnh báo Đài Loan, mọi người cần ủng hộ Đảng các bác . Người Việt có thể ủng hộ chuyện này bằng thói ăn vạ, kiện cho bằng hết (chỉ còn Úc & Nhật) chuyện họ đã gửi quân tham chiến tới Việt Nam nhà các bác .

    Đó là điều tốt nhứt mà người Việt trong nước có thể làm lúc này

  2. Trong bài này, Huy Đức cũng chỉ ra 1 số điều/cá nhân cụ thể đã gây ra sự thoái hóa trầm trọng của Đảng, mà theo Đoàn Bảo Châu & những trí thức đáng kính khác, là thảm họa của đất nước . Cũng rất trân trọng tính trung thực của Huy Đức là hổng viết tắt kiểu, VVK, PVK hay NĐL …

    “Khi các nhà lãnh đạo đổi mới biết mình phải “học phương Tây” để có kinh tế thị trường, thì họ đang bổ sung các chứng chỉ chính trị để tìm đường thăng tiến

    Huy Đức vừa cho TA định nghĩa của thoái hóa, leo cao luồn sâu . Những người kế thừa vị trí của đồng chí Lê Đức Thọ cần lưu ý điểm này . Chỉ lưu ý “học phương Tây” để có kinh tế thị trường” là con đường Ngụy đã đi theo, và vì vậy, tạo ra những hệ lụy như “lai căng” mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã lên án, “văn hóa phản động mang màu sắc thực dân” mà Lữ Phương đã nêu ra & được giải thưởng Phan Chu Trinh về văn hóa .

    Mở ngoặc ở đây, Việt Nam Dân Chủ Cộng Đồng theo Trung Quốc thì tạo được nền văn hóa cách mạng, văn hóa chống Mỹ, tiên tiến & đậm đà bản sắc dân tộc của các bác, và cũng được giải thưởng Phan Chu Trinh . Thật ra, giải thưởng Phan Chu Trinh chỉ để trao cho những đại diện tiên tiến của nền văn hóa này . Đóng ngoặc .

    And here we go again “Họ không thực sự hiểu kinh tế thị trường mà đang nắm kinh tế thị trường; họ không có tư duy chính sách mà say sưa làm chính sách”. Hú hồn hú vía! Nếu tinh ý, sẽ thấy chính Huy Đức cũng hoàn toàn bất lực khi ôm đồm 2 trách nhiệm vô khả thi, vừa chích đùi vừa hết biết phải gọi là gì . Lô dít lung tung beng cả lên, câu sau chửi câu trước như mất gà .

    Và có vẻ Sáu Dân lênh láng máu dân Võ Văn Kiệt, trong mắt của Huy Đức & nhiều người, đã trở thành 1 thứ hót commodity. Ai chụp hình chung với ông trùm T-4 Biệt Động Thành đều, trong mắt (rất) nhiều người, đáng kính trọng hẳn lên . 2 hào của tớ . Thế này nhá, Huy Đức cổ động cho việc tuân thủ các luật lệ của tư bửn là 1 cách làm đất nước “phát triển”, take a load of that xít, thì Sáu Dân lênh láng máu dân Võ Văn Kiệt is anything but. Nếu ổng có thể làm gương điều gì, thì điều đó là ẻ vào luật lệ của tư bửn . Jus ad bello, jus in bellum, luật quốc tế về chiến tranh được soạn thảo ở Geneva được 196 nước công nhận, có bao nhiêu điều Võ Văn Kiệt nhà các bác vi phạm cho bằng hết . Và nếu có 1 ban nghiên cứu & bảo vệ di sản của ông này, và họ công bố những nghiên cứu của mình, những công bố đó sẽ biến bản công ước Geneva về chiến tranh thành lạc hậu ngay tắp lự . Và nếu “khát vọng xây dựng kinh tế thị trường” & thân Tây phương -tất cả những gì “Ngụy”- là “phát triển”, 1 lần nữa, nếu quên những đóng góp của Sáu Dân lênh láng máu dân VVK, & Phan Văn Khải “ĐM, chào cờ chào!” là lỗi hệ thống . Vì so với công lao của những người như vậy, Nguyên Ngọc chỉ là con tem trên mông voi .

    Nếu phải học những gì ở họ, đó là những điều cần học . Nhưng đừng học tư di của họ trong thời bình . Với tư di ẻ vào luật lệ, đưa vào thời bình sẽ là những thứ “dám nghĩ bậy, dám làm bậy”. Liệng lựu đạn vào tụ họp hướng đạo đưa vào thời bình sẽ gây ra những mất mát, ok, đã được tiên đoán trước & có thể chịu đựng được . Nhưng đv người dân, đó là những mất mát rất cụ thể . Chính thời VVK & PVK làm thủ tướng, số người rời khỏi VN cao ngất ngưởng, cũng là 1 thứ tạo thành “lợi thế” cho họ vì đã quẳng được 1 gánh lo, nhà bớt miệng ăn . Nhưng đề cao cái tinh thần dám liệng lựu đạn vào dân trong thời bình là SAI LẦM trầm trọng nhứt mà giới lãnh đạo có thể mắc phải .

    Đổi Mới nhưng phải Đổi Đúng . Kinh tế, xã hội, chính trị … Việt Nam hổng phải là nghệ thuật, tức là phải phân biệt rõ ràng ĐÚNG & SAI, và nhứt là hổng thể làm ra những thứ vô dụng, chỉ để ngó mà trầm trồ . Và nhứt là hổng thể nghe theo PicASSo là “giữ lại cái Sai-đúng”. Đổi Mới mà SAI thì chỉ tạo ra những thứ vô dụng . Và để biện hộ cho những thứ “vô dụng”, chưa nói “phản nghệ thuật”, tác giả của nó sáng lập ra môn phái Xuyên Quyền Thế, chủ trương xóa nhòa mọi ranh giới giữ Đúng vs Sai . & we’re lookin at this heap of xít . Worse, its gettin bigger every Phúc Kđinh day.

    Ls Đặng Đình Mạnh đã gióng lên tiếng chuông cảnh tỉnh, đó là Việt Nam cần ĐỔI ĐÚNG trước khi Mới . Và nếu có tạo ra cái MỚI, cái MỚI đó phải tuân thủ những nguyên tắc nghiêm túc của ĐÚNG .

    Chớ hổng phải là đem tư di liệng lựu đạn vào trường học, vào họp hướng đạo vào thời bình

  3. OK thì tiếp . Tư di trí thức XHCN khá quái đản ở chỗ bài trước Huy Đức đã cho ra 1 giải pháp rất hợp lý, với bài này lại đưa vấn đề vào ngõ cụt . Again, i will try my worst

    “quá cứng nhắc … trong khi thực tế thay đổi chóng mặt”

    Nhận xét này cực kỳ sai lầm, chứng tỏ tư di cực kỳ kém cỏi . Thực tế là do chính những cá nhân nắm bắt được những quy luật của Thời-Sử-Tính tạo ra, mà Chủ tịch Hồ Chí Minh là 1 trong những . Bài trước vừa lên án chủ nghĩa dân túy, đưa câu này ra hóa ra bù trất . Lãnh đạo đúng nghĩa, không ai theo đuôi thực tế cả, mà tạo ra 1 thực tế mới . Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là 1 người hiểu & cố gắng làm, nhưng vì tính Cộng Sản chỉ bằng 1 góc của Trường Chinh, như lời nhận định khách quan của ai đó, nên lực bất tòng tâm . Muốn ý định của bác Tổng trở thành thực tế, cần có sự ủng hộ của toàn dân . Đảng & dân phải trở thành 1 khối thống nhứt như ước mơ của Tiến sĩ Đinh Quang Thắng cũng là ước mơ của RFA. Dưới bài của Ts Đinh Quang Thắng hổng có câu thòng, bài chỉ thể hiện quan điểm riêng của tác giả .

    “phải để các nhà đầu tư đưa ra quyết định”

    Điên nặng hít gòi! Không có nước nào đủ khùng để có những phát biểu “nước mình nó thế” kiểu này . Nếu để “các nhà đầu tư ra chính sánh”, mite as well bán sạch Đảng, đất nước & nhân dân to the highest bidder. You wanna know what wouldve happened? Chính sách do “các nhà đầu tư” soạn thảo ra, họ sẽ không phải đóng 1 cắc thuế, hổng có trách nhiệm giải trình, rũ bỏ trách nhiệm về chất lượng, an toàn hay bất cứ thứ gì có thể gọi là phí tổn . Họ sẽ tạo ra những chính sách chỉ có lợi cho chính họ, loại bỏ các cạnh tranh … Oh xít, it already happened. Đó là chế độ chuyên chính tư bửn mà Đổi Mới đã tạo ra, và Tiến sĩ Nguyễn Quang A là tác giả của quy trình đào tạo thứ tư bửn man rợ, cut-throat mà chúng ta đang chứng kiến

    Giữa 2 người, thiến sót Nguyễn Đình Công (cốc) & nhà báo Nguyên Long, nếu hổng phải là đệ tử của phái Xuyên Quyền Thế, tớ thiên về nhà báo . Đúng, điện là món hàng hóa đặc biệt, Trương Nhân Tuấn đã viết cả 1 bài để nhấn mạnh chuyện này .

    “TS Nguyễn Đình Cung nằm trong số 37 cán bộ trẻ của Việt Nam được gửi sang các nước phương Tây, năm 1992, học về kinh tế thị trường theo học bổng của UNDP”

    That explains it, aint it? Chính những quyết định trời ơi đất hỡi kiểu này làm cho nhà thơ Bùi Minh Quốc thốt lên Đảng TA đã trở thành Đảng NÓ, nhà giáo mẫu mực Mạc Văn Trang nói Đảng lúc này mạo danh Cộng Sản, & vì vậy, trở thành độc tài toàn trị, triết gia Nguyễn Hữu Liêm nhận định hổng ai chống Cộng triệt để hơn Đảng Cộng Sản, và nhiều nhận định của hổng ít những người khác … Tất cả bắt đầu bằng những thứ trời ơi đất hỡi kiểu này . Hổng ít người nhận định quá trình nhân sự của Đảng có vứn đề, well, now we know where that xít come from. Đây là lý do Đảng muốn lựa chọn những người thấm nhuần tư tưởng Mác-Lê-Hồ, nhưng cứ đem ai lên, răng như ì chỉ là thành viên dự khuyết của trại tạm giữ . Cái pool nhân sự bi giờ đục ngầu đến tởm lợm vì những quyết định như thế này .

    “nguyên nhân chính đưa đất nước chìm xuống tận đáy là do áp dụng mô hình xô viết”

    Đổi Mới, WTF you expect, Phúc everything up hít rùi . Nên nhớ cái “mô hình xô viết” đó đã đưa người đầu tiên lên không gian, yểm trợ TA tới “chiến thắng huy hoàng”. RFA phong danh hiệu nhà nghiên cứu Bùi Quang Vơm đã minh chứng 1 cách hùng hồn kinh tế Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa vượt mặt kinh tế Ngụy, và được nhiều báo đài tiếng Việt hải ngoại ê cô lại . Tinh thần Goebbels & hội chứng Stockholm đã trở thành dân tộc tính, và vì vậy, bất tử . Đó, mô hình xô viết đó . Tính “ai thắng ai” đã lộ rõ qua cuộc giải phóng miền Nam mà những đóng góp của Sáu Dân lênh láng máu dân Võ Văn Kiệt, và Phan Văn Khải “Đổi Mới, chào cờ chào” nếu quên sẽ là lỗi hệ thống . Đúng, sau giải phóng, tình hình có khác, nhưng quan trọng là vạn sự khởi đầu nan . Nếu xây dựng chủ nghĩa xã hội mà dễ dàng thì tư bửn đã làm xong từ lâu gòi . Ở đây, bản tính dân VN mà Trần Tố Nga & Nguyễn Thị Thanh là điển hình, là ăn vạ nên vài nan đã khởi đầu Đổi Màu . Và tới bây giờ là 1 đống bầy hầy, hổng có gì cho ra hồn

Comments are closed.