13-4-2023
(Để nhớ ngày Nguyễn Lân Thắng bị kết án 6 năm tù 2 năm quản chế).
Khi cuộc cách mạng mang tính dây chuyền bùng nổ tại các nước Bắc Phi trong Mùa Xuân Á Rập (Arab Spring) hay Cách Mạng Hoa Lài (Jasmine Revolution) 2011, nhiều người Việt hy vọng một cuộc cách mạng tương tự sẽ bùng nổ ở Việt Nam.
Thật ra, cuộc vận động cách mạng dân chủ Việt Nam khác và khó khăn hơn nhiều so với cuộc vận động đã diễn ra tại Bắc Phi.
Điều kiện ra đời và tồn tại của chế độ độc tài CS tại Việt Nam không giống các chế độ độc tài cá nhân như Muammar Gaddafi tại Lybia, Ḥosnī Mubārak tại Ai Cập hay Ben Ali của Tunisia và cũng không giống các chế độ Cộng Sản chư hầu chùm gởi sống bám vào cây đại thụ Liên Xô một thời tồn tại ở Đông Âu.
Phần lớn các chế độ độc tài quân sự, dù cá nhân hay phe nhóm, hình thành do kết quả của các cuộc đảo chính, lật đổ các chính phủ tiền nhiệm, nhiều khi cũng rất độc tài. Cơ hội đã đưa một số sĩ quan từ những người lính trở thành những nhà chính trị. Ngoài lòng tham quyền lực và địa vị, họ không sở hữu một vốn liếng chính trị và không có một sự chuẩn bị đầy đủ để lãnh đạo quốc gia. Các quốc gia Libya, Ai Cập, Tunisia không trải qua cuộc chiến tranh ý thức hệ tàn khốc suốt mấy mươi năm và vai trò của các đế quốc Mỹ, Liên Xô cũng không mang tính quyết định như trong cuộc chiến Việt Nam.
Việt Nam thì khác. Giới lãnh đạo CSVN được đào tạo để hoạt động, tổ chức, lãnh đạo chuyên nghiệp, kiên quyết theo đuổi đến cùng các mục tiêu ngắn và dài hạn của đảng CS. Từ khi thành lập vào năm 1930 cho đến nay, tuy khác nhau về chiến lược của mỗi thời kỳ và hoạt động dưới nhiều tên gọi như Đảng Cộng sản Đông Dương (1929), Hội nghiên cứu chủ nghĩa Mác ở Đông Dương (1945), Đảng Lao động Việt Nam (1951), Đảng Nhân dân Cách mạng ở miền Nam (1962), Đảng Cộng sản Việt Nam (1976) nhưng hoàn toàn thống nhất về tư tưởng và mục tiêu.
Nạn sùng bái cá nhân dưới các chế độ độc tài không Cộng Sản có nhưng không tác hại trầm trọng đến nhận thức của người dân. Những viên chức phân phối Sách Xanh (Green Book) chứa đựng “tư tưởng Muammar Gaddafi” chỉ là những người thừa hành, làm việc, lãnh lương. Họ không quan tâm và cũng chưa chắc biết gì nhiều về nội dung cuốn sách. Việt Nam thì khác. Hình ảnh một “cha già dân tộc” Hồ Chí Minh một thời rất lâu đóng một lớp băng dày trong nhận thức của nhiều người. Không một dẫn chứng nào, tài liệu khoa học nào có thể làm tan chảy niềm tin mù quáng trong lòng những người Việt cuồng tín.
Khác với Gaddafi, đảng CSVN có cả kho lý luận, trong đó có những câu trả lời thích hợp cho từng lứa tuổi, từng ngành nghề, từng giới, từng trình độ học vấn. Hệ thống tuyên truyền phản khoa học như cây đinh đóng sâu vào ý thức của con người từ tuổi ấu thơ cho đến lúc trưởng thành. Không ít người Việt bị tẩy não mà không chịu thừa nhận hay không biết mình bị tẩy não.
Chế độ Cộng Sản tại Việt Nam cũng không giống như chế độ độc tài Cộng Sản tại các quốc gia Đông Âu. Nếu không có sự chiếm đóng của Hồng Quân Liên Xô và sự thỏa thuận của các cường quốc Anh, Mỹ, Liên Xô tại hội nghị Yalta 1945, đã không có một nhóm quốc gia Cộng Sản được gọi là Cộng Sản Đông Âu.
Việt Nam thì khác. Đảng CSVN bám sâu vào cây đại thụ Việt Nam, sinh sôi nẩy nở bằng nhựa nguyên và nhựa luyện Việt Nam. Quá trình hình thành và phát triển của đảng CSVN là một quá trình đầy ngộ nhận lịch sử và họ tồn tại đến ngày nay, một phần lớn cũng nhờ vào những ngộ nhận đó. Chiến thắng của đảng CSVN ngày 30-4-1975 là kết quả của một cuộc lừa gạt lớn nhất trong lịch sử Việt Nam.
Nhưng cục diện thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Ánh sáng tin học đã soi rọi vào mọi ngõ ngách của xã hội và đời sống con người. Sau 48 năm mài tới mài lui, lưỡi gươm tuyên truyền của đảng đã ngắn gần tới cán.
Những bản án dài hạn chụp lên đầu những người yêu nước khi họ chỉ vừa cất lên tiếng nói trước những bất công xã hội như trường hợp Nguyễn Lân Thắng cho thấy ngoài nhà tù đảng không có vũ khí gì khác hay phương tiện nào khác.
Nhưng nhà tù đang mất dần tác dụng và không còn làm nhiều người sợ hãi vì cả nước Việt Nam thực chất cũng chỉ là một nhà tù. Nguyễn Lân Thắng, Phạm Đoan Trang khác với những người sống bên ngoài cỗng sắt là không gian rộng hay hẹp chứ không phải có tự do hay mất tự do. Tự do quan trọng nhất của con người là tự do ngôn luận nhưng tự do ngôn luận không tồn tại dưới chế độ CS.
Một số người lo lắng vì phong trào dân chủ tại Việt Nam quá ít oi, rời rạc. Quan tâm đúng nhưng đó là một thực tế không tránh khỏi của mọi cuộc cách mạng. Không chỉ Việt Nam mà các cuộc cách mạng tại Đông Âu, Baltics đều bắt đầu từ những nhóm nhỏ. Cách mạng dân chủ tại Mông Cổ bắt đầu chỉ với vỏn vẹn với 13 người trong mùa đông 1989.
Cuộc vận động dân chủ cho Việt Nam cũng bắt đầu từ những nhóm nhỏ nhưng đang lớn dần.Từng giọt nước đã và đang được rót vào ly. Không ai biết giọt nước nào làm sẽ làm tràn ly và khi nào sẽ rót xuống nhưng chắc chắn một điều mọi người đều biết, sẽ rót xuống từ lòng dân tộc Việt Nam và thời điểm không còn xa xôi nữa.
Năm 2002, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn dịch bài Thế Nào Là Dân Chủ trích từ website của Tòa Đại Sứ Mỹ tại Việt Nam. Năm 2014, Nguyễn Lân Thắng viết Thư Gởi Bé Đậu, con gái của anh. Khoảng cách giữa hai bài viết là 12 năm. Hai người chưa hẳn đã biết nhau nhưng có một khát vọng giống nhau về tương lai đất nước.
Khi được hỏi lý do dịch bài viết, Bs Phạm Hồng Sơn trả lời vì “khao khát Tự do, Hòa bình và mưu cầu một cuộc sống đầy đủ trên đất nước Việt Nam.” Tương tự, Nguyễn Lân Thắng viết cho Bé Đậu: “Bố ước gì con được sống trong một tương lai tốt đẹp hơn bố. Con được sống trong tình thân ái, trong niềm tin, niềm hân hoan và những thứ mà một con người đáng được hưởng.”
Khát vọng giống nhau đó phát xuất từ nội lực của dân tộc Việt, một dân tộc trong suốt dòng lịch sử luôn tìm mọi cách để vươn lên, tìm mọi cách để vượt qua thử thách.
Khát vọng tự do như ngọn lửa không bao giờ tàn. Bản án của đảng CSVN dành cho những người yêu nước càng nặng chỉ làm ngọn lửa càng bốc cao hơn và đốt cháy chế độ nhanh hơn.
Các phiên tòa xử những người như anh Nguyễn Lân Thắng hay chị Phạm Đoan Trang không dựa trên cơ sở những gì gọi là công lý hay pháp quyền. Nó đơn giản chỉ là cách một chế độ cũ, một hệ thống cũ, một hệ giá trị cũ áp chế bạo quyền lên những con người mới, những vị sứ giả của tương lai, những vị thiên sứ báo tin mừng về một xã hội mới, một hệ giá trị mới đang âm thầm nhưng mạnh mẽ đâm chồi giữa chúng ta.
“Tự do – dân chủ – pháp quyền”, những giá trị cốt lõi mà những người như anh Nguyễn Lân Thắng, chị Phạm Đoan Trang khao khát, có thể vẫn còn xa lạ với đời sống thường ngày của nhiều (thậm chí đa số) người dân Việt Nam bây giờ, nhưng đó lại là những giá trị hết sức thực tiễn, gắn bó mật thiết với cuộc sống mưu sinh hàng ngày cũng như tương lai bền vững của từng người dân và tất cả người dân.
Các vị đại gia, quan chức mới bị xộ khám thời gian gần đây có lẽ chính là những người thấm thía nhất điều này. Bởi trong một hệ thống khác, ở một nơi khác, khi “tự do – dân chủ – pháp quyền” hiện diện đầy đủ, có thể họ đã không phải chịu cảnh ngục tù đày ải như ngày hôm nay.
Họ trước đây, cũng như nhiều (thậm chí đa số) người dân Việt Nam bây giờ không hiểu (có khi còn lên án, thậm chí kịch liệt lên án) những giá trị cốt lõi mà những người như anh Nguyễn Lân Thắng, chị Phạm Đoan Trang khao khát, nhưng điều đó, cũng như chính các phiên tòa phi nghĩa đã xét xử anh Thắng, chị Trang, chỉ càng làm tôn thêm vẻ đẹp, sự rạng ngời của các anh chị mà thôi.
Mạng Xã Hội
Học Giả: Thái Bá Tân
“Tôi long trọng xin hứa
Trước bà con cộng đồng,
Khi cộng sản sụp đổ
Tôi là người xung phong
Làm anh phụ hồ nhỏ,
Làm việc không nghỉ ngơi,
Xây tấm bia thật lớn,
Lưu danh cho muôn đời
Tên các quan cộng sản
Đã cướp đất của dân,
Để chúng bị ném đá
Và nguyền rủa nghìn lần”.
NGUỒN MẠNG.
Phải xác định cộng sản là nội xâm thì mới có sách lược phù hợp. Mơ hồ trong phân rõ địch ta sẽ bị cộng sản cài cắm và lợi dụng.
Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, biết được cộng sản là thế thì đối sách sẽ như thế nào?
Làm chính trị là phải có lòng tin vào con người nhưng phải luôn cảnh giác cao độ, có vậy mới tránh bị nội gián và lộ bí mật của tổ chức.
Muốn quyền lực được kiểm soát thì chính mình phải học cách kiểm soát quyền lực, trông chờ vào kẻ khác thì tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.
Vận khí của cộng sản đang rất mong manh nhưng ai sẽ chấm dứt được nó?
Chúng ta là những chiến sĩ thầm lặng hãy cứ cống hiến hết mình, vinh quang đó hãy dành cho đất nước và dân tộc.
Học Giả Thái Bá Tân.
Người bất đồng chính kiến,
Chỉ trích nhà nước mình
Là những người yêu nước,
Dám chấp nhận hy sinh.
Lên tiếng nói phản biện
Là biểu hiện tối cao
Của tinh thần yêu nước,
Yêu quốc dân đồng bào.
Khi chính quyền sai trái,
Mà người ta lặng thinh,
Tức người ta đồng lõa
Phản bội đất nước mình.
Nguồn Mạng.
TRÍCH
https://baotiengdan.com/2023/04/13/dan-chu-cho-viet-nam-kho-khan-va-hy-vong/
Năm 2002, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn dịch bài Thế Nào Là Dân Chủ trích từ website của Tòa Đại Sứ Mỹ tại Việt Nam. Năm 2014, Nguyễn Lân Thắng viết Thư Gởi Bé Đậu, con gái của anh. Khoảng cách giữa hai bài viết là 12 năm. Hai người chưa hẳn đã biết nhau nhưng có một khát vọng giống nhau về tương lai đất nước.
Khi được hỏi lý do dịch bài viết, Bs Phạm Hồng Sơn trả lời vì “khao khát Tự do, Hòa bình và mưu cầu một cuộc sống đầy đủ trên đất nước Việt Nam.” Tương tự, Nguyễn Lân Thắng viết cho Bé Đậu: “Bố ước gì con được sống trong một tương lai tốt đẹp hơn bố. Con được sống trong tình thân ái, trong niềm tin, niềm hân hoan và những thứ mà một con người đáng được hưởng.”
HẾT TRÍCH
Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh !!
Trần Trung Đạo có nhắc qua đến phạm hồng sơn !!!!
Tôi thấy phạm hồng sơn 1 TRƯỜNG HỢP THẤT RẤT LẠ !!! Đến Pháp đã bao năm nơi cái nôi của Dân chủ và Cách mạng Chân chính của Thế giới VẪN IM LẶNG lo làm ăn và gia đình ….như loại DI DÂN thời Toàn cầu hóa VÀNG phân KIM CƯƠNG thủy tinh LẪN LỘN !!!
Cũng lạ trên Đất Pháp và nhất là Paris cũng nên liên lạc chỉ cần 1 LẦN cảm ơn qua email khi tôi viết về phạm hồng sơn trên mạng Ý KIẾN những năm đầu …mà cũng chẳng lạ gì khi ngay chính NGUYỄN LÂN chủ trang mạng Ý kiến LẶN MẤT từ ngày bắt đầu NGHỈ HƯU làm cho nhà băng bên Bruxelles, BỈ ký tên Lội Ngược NAY CŨNG CHẮC Lội Xuôi về 4 khoái bên VN …
phạm hồng sơn PHẢI BIẾT khi DÂN TỘC PHÁP tạo điều kiện cho MỘT NGƯỜI HOẠT ĐỘNG chính trị bị tù đày mang qua PHÁP rất tốn tiền thuế Dân PHÁP … Vợ con và ngay chính phạm hồng sơn ỔN ĐỊNH XONG cuộc sống là LẶN MẤT LUÔN
Theo tôi phạm hồng sơn ĐÃ ĐANG PHẢN BỘI lại nguyện vọng của DÂN VIỆT và DÂN PHÁP như những thằng khác như VŨ THƯ HIÊN, nguyễn bá hào (đã mất 2001) Vũ Hùng (mới mất)…. may ra Anh Bùi Tín đúng như tư cách của Người Tị nạn chính trị
Nhìn về trong Nước cỡ nằm vùng thời trẻ như HUỲNH NGỌC CHÊNH… giải thưởng cao quý PHÓNG VIÊN KHÔNG BIÊN GIỚI của PHÁP…. ngồi bất bạo động tại SÀI GÒN cũng IM HƠI BẶT TIẾNG …cho nên tôi vô cùng kính phục PHẠM ĐOAN TRANG, CẤN THỊ THÊU , PHẠM THÀNH, hạt giống đỏ PHẠM CHÍ DŨNG, NGUYỄN TƯỜNG THỤY và nhất là TRẦN KIM ANH và dĩ nhiên CHÍ SĨ Ngô Kỷ đã vượt xa cả Phan Châu Trinh nhiều lắm rồi … còn lại là những nhà dân chủ NỬA MUÀ nửa chừng xuân !!!
Tôi mong Trần gia Phụng và Trần trung Đạo viết về CHÍ SĨ Ngô Kỷ
https://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Khát vọng giống nhau đó phát xuất từ nội lực của dân tộc Việt, một dân tộc trong suốt dòng lịch sử luôn tìm mọi cách để vươn lên, tìm mọi cách để vượt qua thử thách. Khát vọng tự do như ngọn lửa không bao giờ tàn.”
Dựa trên thực tế nào mà tác giả lạc quan như vậy? Ngọn lửa của Điếu Cày mà tác giả hô hào năm xưa có còn hay đã tàn lụn?
“Cuộc vận động dân chủ cho Việt Nam cũng bắt đầu từ những nhóm nhỏ nhưng đang lớn dần.”
Tôi cũng đồng ý với nhận định của anh Đấu. Đâu là thực tế của vấn đề đấu tranh mà tác giả nhận định là đang lớn dần như vậy? Tác giả thiếu khảo sát thực tế nhưng lại nhiều hy vọng nồng nàn. Tác giả nên tham khảo ý kiến với các nhân vật chống cộng tại phố Bolsa, các nhà đấu tranh nổi danh như Điếu Cày và Bác sĩ Phạm Hồng Sơn để tìm hiểu thêm vấn đề xem họ có còn chống Cộng không. Cựu tù chính trị Huỳnh Anh Tú và nhà hoạt động Phạm Thanh Nghiên vừa đến đến Houston, Texas, vào đêm Thứ Năm, 13 Tháng Tư sẽ cho tác giả biết rõ hơn về hiện tình. Hy vọng tác giả sẽ điều chỉnh các hy vọng của mình cho phù hợp với thực tế hơn.
Trần Huỳnh Duy Thức, Cấn Thị Thêu, Phạm Đoan Trang, Nguyễn Lân Thắng…
Dòng người ấy sẽ không dứt.
Dòng nhựa sống sẽ trồi lên, sẽ vươn lên vượt qua khắc nghiệt mùa đông.
Thi Sĩ: Trần Mạnh Hảo.
Những ngày này
Tổ Quốc là cá nằm trên thớt
Tổ Quốc là con giun đang bị xéo quằn
giặc chiếm Hoàng Sa, Trường Sa
Biển Đông bị bóp cổ
Sóng bạc đầu nhe nanh sư tử
biển đập nát bờ
Hồng Hà, Cửu Long giãy giụa thở ra máu
Tuổi trẻ mít -tinh
đả đảo Trung Quốc xâm lược !
Sông Bạch Đằng tràn lên phố biểu tình
Sông Bạch Đằng bị bắt
ải Chi Lăng theo tuổi trẻ xuống đường
ải Chi Lăng bị bắt
gò Đống Đa nơi giặc vùi xương
sẽ bị bắt nếu biểu tình chống giặc !
Có nơi đâu trên thế giới này
như Việt Nam hôm nay
Yêu nước là tội ác
biểu tình chống ngoại xâm bị “Nhà Nước” bắt ?
Các anh hùng dân tộc ơi !
Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi !
nếu sống lại, các Ngài sẽ bị bắt !
ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc ?
sao vua Trung Hoa lại chiếm nước Trung Hoa :
“ Bên kia biên giới là nhà
Bên đây biên giới cũng là quê hương !”
Thơ Tố Hữu năm nào từng xóa dấu biên cương !
Đường ra biển dân tộc ta đang bị tắc
Phải giành lại Hoàng Sa từ anh bạn Thiên triều
tôi yêu Tổ Quốc tôi mà tôi bị bắt !
Tổ Quốc yêu Người phải lấy máu mà yêu !
Nguồn Mạng.