19-4-2022
Không. Vài trăm trang sách để học cả năm trời ở tuổi 18 thì không có chi gọi là dài cả, nếu không nói là quá ngắn. Đọc một đêm là xong.
Một học sinh lớp 10 của Tây, để làm một “bài tập về nhà” môn lịch sử, phải đọc cả hàng tá tài liệu, tra cứu đủ thứ sách vở, bàn học ngổn ngang như của một nhà nghiên cứu. Ghi chép, tổng hợp, đánh giá, đưa ra quan điểm và thuyết trình.
Trong khi học sinh VN thì mỗi tuần học vài trang, mà học mãi không xong. Tại sao thế? Vì học sinh ta không được học đúng nghĩa, đó chỉ là học thuộc, không phải là học. Học như con vẹt, học cấm cãi, cấm hỏi, nếu có hỏi thì cũng chỉ cho vui, không dùng vào việc gì, đi thi mà chép sai một chữ là coi chừng. Cái lối học ấy làm cho tất cả đều kinh khiếp. Càng học càng sợ, càng học càng ngán.
Sự thật lịch sử là điều xa xỉ đã đành, đến việc nhìn nhận đánh giá các sự kiện cũng là thuộc lời người khác, thì làm sao chịu nổi.
Môn sử và các môn học khác trong nhà trường đang được dạy và học như tụng kinh. Nếu bạn không tin thì hãy làm khảo sát với những học sinh vừa tốt nghiệp 12 hoặc thậm chí đang học 12, nếu có em nào còn thuộc nổi 10 bài thơ trong chương trình THPT thì phải gọi đó là trường hợp đặc biệt. Tôi tin nó chiếm không quá 10% số học sinh trong mỗi trường học, dù học ngày học đêm, học chính học thêm.
Học mà không được tư duy, không có cơ hội tư duy, không được nói điều mình nghĩ, chỉ lo thuộc bài rồi chép lại như con vẹt thì không hiểu gì đã đành mà còn đâm ra dị ứng, ngán ngẩm, và kinh sợ tri thức.
Chúng ta cứ than rằng chương trình nặng. Không phải. Tri thức trong nhà trường VN không nhiều hơn ở các nền giáo dục tiến tiến, nếu không nói là quá ít. Cái khốn khổ là nó luôn được dán nhãn chân lý tuyệt đối, và người học bị biến thành những chiếc USB di động. Học như thế, lợi thì chưa thấy đâu, mà hại thì vây bủa. Đó là cái hại của sự thù ghét tri thức, cái hại của thui chột tư duy, mài mòn giác quan, và chai sạn về tâm hồn.
Thi Sĩ: Bùi Chí Vịnh.
(Sau một ngày thống kê một cách khách quan những bi hài kịch thời sự nóng hổi)
Chào một ngày giống hệt mọi ngày
Sóng truyền hình phủ toàn phim Trung Quốc
Từ HTV, VTV, BTV, Đồng Nai, Long An, Bà Rịa Vũng Tàu, Cà Mau… cho đến “cáp”
Hết “Triều đại Mãn Thanh” đến “Đại Tống truyền kỳ”
Chào một ngày giống hệt mọi ngày
Đọc báo thấy cha ông mất hút
Thấy thiên hạ quỳ mọp dưới tượng đài Binh Pháp Mặc Công, Ngoạ Hổ Tàng Long, Hoạ Bì, Xích Bích…
Con nít thuộc lòng Hoắc Nguyên Giáp, Hoàng Phi Hồng, Diệp Vấn, Diệp tùm lum hơn thuộc sử Tiên Rồng
Chào một ngày đất nước tự lưu vong
Cội rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc
Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc
Pano giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười
Chào một ngày phát triển giống đười ươi
Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ
Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ
Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì… tiền
Chào một ngày vong bản vì… hèn
Sống chết mặc bây, túi thầy vô cảm
Ải Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam, xưa rồi Diễm…
Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận… nước Tàu
Chào một ngày bãi biển hoá nương dâu
Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh
Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh
Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều
Chào một ngày hình chữ S tong teo
Tài nguyên bôxit bị bới đào như… bọ xít
Nhôm và đô la chẳng thấy đâu, chỉ thấy đất Tây Nguyên rên xiết
Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng
Chào một ngày long mạch bị xới tung
Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo
Ai cho phép Hoàng Sa Trường Sa thành Tam Sa lếu láo
Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng
Chào một ngày giống hệt cõi âm
Những xác chết anh hùng bật dậy
Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy
Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền
Chào một ngày soi rõ mặt anh em!
Nguồn Mạng.
Chính xác.