Không hẳn chuyện đàn chó! Đó là chuyện đàn người…

Lê Đức Dục

12-10-2021

Cũng không định viết nữa, nhưng lại ồn ào những lập luận sao vạn người chết không khóc mà khóc bầy cún bị giết ở Cà Mau? Nên viết.

Vì sao cộng đồng quan tâm đến bầy cún?

Những ngày qua, giữa cái cảnh lê thê tê tái của hàng đoàn lê dân bỏ phố về quê.

Đường xa, mưa gió, xe cũ, hành trang nhếch nhác, tai nạn rập rình, trẻ con, cụ già, nhiều chị bụng mang dạ chửa đẻ rơi bên đường, ngỡ tận cùng khổ ải rồi… Khổ ải thế mà lại còn nghe xôn xao đâu đó chuyện thu xe, biên bản phạt phiếc khi về quê khiến người ta thấy xót thương nỗi điêu linh của đồng bào mình quá.

Giữa bức tranh ảm đạm buồn thương ấy, hình ảnh đàn chó về quê trên chiếc xe máy lao đi phấp phới như một vệt sáng yêu thương ấm áp rọi vào bức tranh di tản xám màu u ám kia.

Và ai ai cũng ôm ấp, vồ vập hình ảnh mấy con cún dễ thương đó.

Họ yêu cún. Có.

Họ yêu hình ảnh ấy. Có.

Họ yêu hai vợ chồng nghèo mà giàu niềm trắc ẩn. Có.

Nhưng bày tỏ tình cảm với câu chuyện bầy cún không chỉ là chuyện yêu chó. Trong thẳm sâu, nó cho thấy những phận người đang về ấy thiếu vắng quan tâm và yêu thương.

Cảm phục ông bà chủ và đàn chó đó là cũng một cách nhắc nhở và ước ao và tỏ bày thái độ. Đàn chó không chỉ là đàn chó.

Câu chuyện về hành trình của bầy cún là nơi để ngươi ta gửi chút yêu thương, gửi thêm thông điệp và hy vọng thức dậy niềm trắc ẩn trong những người lẽ ra phải lo cho lê dân của họ!

Bởi thế khi đàn chó chết tức tưởi thì không phải người ta căm hận bà trưởng trạm xá máy móc đâu. Người ta căm hận bởi chút yêu thương họ bám níu vào đã bị giết chết. Thông điệp họ muốn gửi gắm bị giết chết.

Và đau hơn cả là chút hy vọng thức tỉnh niềm trắc ẩn cho ai kia được ký thác vào câu chuyện đàn chó cũng bị giết chết!

Đừng hỏi vì sao khóc chó mà không khóc người.

Không phải chuyện của đàn chó đâu. Đó là chuyện của đàn người nhờ đàn chó gánh vác.

Bình Luận từ Facebook

9 BÌNH LUẬN

  1. Ôi nếu ngày ấy bến nhà rồng bác té
    Thì ngày nay Tổ quốc có lầm than…..! ???

  2. Thi Sĩ: BÙI CHÍ VINH

    Cuộc sống chưa bao giờ an toàn
    Dù truyền thông nhà nước mỗi ngày tri hô như con vẹt
    Những khẩu hiệu không hề có thật
    “Độc lập, Tự do, Hạnh phúc” hoặc “Công bằng, Dân chủ, Văn minh”

    Độc lập cái gì mà giặc đến cứ làm thinh
    Mất đứt thác Bản Giốc, ải Nam Quan vẫn “bình chân như vại”
    Hoàng Sa, Trường Sa giặc tuột quần đứng đái
    Mất từ mặt nước đến cao nguyên mà có mắt cứ như mù

    Tự do cái gì khi ăm ắp nhà tù
    Dân xuống đường đòi tống cổ Formosa là bị tống ngay vào xà lim giam trước
    Nghệ sĩ, nhà thơ, tu sĩ, trí thức ra tuyên ngôn chống bọn xâm lược Bắc Kinh là bị bịt mồm cho bằng được
    Tự do ăn nhậu điếm đàng thì hoan hô nhưng tự do ăn nói: Đừng hòng !

    Hạnh phúc cái gì mà phố xá biến thành sông
    Trời không mưa, trong lòng người vẫn ngập
    Ngập từ miệng cống ngập rác tối tăm, ngập cho đến những chính sách chủ trương thâm độc
    Móc túi nhân dân từ thuế đất, thuế thân cho đến thuế dị thường

    Cuộc sống chưa bao giờ an toàn
    Dù truyền thông nhà nước mỗi ngày tri hô như con vẹt
    Những khẩu hiệu không hề có thật
    “Độc lập, Tự do, Hạnh phúc” hoặc “Công bằng, Dân chủ, Văn minh”

    Công bằng cái gì khi kẻ đói bị hy sinh
    90 triệu người nghèo làm nền cho 3 triệu vua quan trên chóp bu Kim Tự Tháp
    3 triệu suất bỏ trốn ra nước ngoài kèm quốc tịch thứ 2 bất chấp 90 triệu dân đen tàn mạt
    Bầy sói đỏ từ trang sách Victor Hugo tấn công “Những Kẻ Khốn Cùng”

    Dân chủ cái gì khi tay cóng, chân run
    Từng đoàn dân oan lên kinh thành đòi đất
    Ngăn cản kiến nghị đồng bào không xong, chính quyền liền trổ mòi đàn áp
    Tội nghiệp những bà mẹ từng lập chiến công giờ chiến bại trước bạo quyền

    Văn minh cái gì khi lạc hậu triền miên
    Làm vua đáy giếng có khác gì vua ếch
    Nhân phẩm đạo đức suy đồi thuộc loại nhất hành tinh mà lý luận cứ bô bô như hát nhép
    Dân phải đu dây như xiếc qua sông còn vua quan nằm mơ Vạn Lý Trường Thành
    Cuộc sống biết bao giờ mới hết hôi tanh !?!

    Nguồn Mạng

  3. Người dân phá chốt bỏ SG mà chạy, đẹp đẽ hơn bọn xe tăng húc cổng dinh Độc Lập năm 1975, anh thợ hồ đem cả mạng sống gia đình còn chưa xong huống chi nỗ lực phi thường chở cả 15 con cún trên chiếc xe cùi hai bánh. Chỉ có chế độ cọng sản và bầy ăn hôi mới có thể tàn độc mà hủy diệt bầy cún vô tội. Cẩ bầy lợn Ba Đình câm như hến không nghe không thấy.

  4. Khóc thương cho đàn chó là ng ta đồng cảm với cảnh chó điều này ngĩa là ” đông thanh tương ứng” có lâm vào cảnh khổ mới biết cảm thông nỗi khổ của ng khác.
    Chớ còn những thằng ng, tâm hồn con lợn béo chúng rủ nhau gặp ở Nghi Tàm thì làm sao hiểu nổi, chúng muôn đời chỉ là bạc hơn vôi

  5. Ai cũng ngậm ngùi tiếc thương đàn chó của hai vợ chồng dân Cà Mau nhưng họ lại căm thù đàn khuyển ở làng 3 Đình đến tận xương tủy nhất là con khuyển đầu bạc.

Comments are closed.