3-10-2021
Tiếp theo Phần 1
Phải nói thẳng rằng những cuộc trở về quê, hồi hương của hàng vạn lao động, chủ yếu là người trẻ, và gia đình họ hồi đầu tháng 7, rồi giữa tháng 8, rồi cuối tháng 9 đầu tháng 10 vừa xảy ra là những cuộc chạy trốn. Không có từ nào chính xác hơn.
Trốn dịch chỉ một phần, bởi với những người dưới đáy xã hội, lăn lộn vật vã kiếm sống quen rồi, dịch đối với họ chả là gì. Thứ mà họ sợ là đói, chết đói, không chỉ một mình mình mà cả nhà chết đói.
Khi mới bùng phát dịch lần 4, tâm lý chung là nó sẽ tan, như những lần trước. Lại cộng thêm những lời hứa, trấn an của nhà cầm quyền, của hệ thống chính trị nên người ta ráng chờ. Đếm ngày một ngày hai, tuần này tuần nữa, tháng này tháng sau, niềm hy vọng cạn dần. Nguy nhất là cạn tiền. Chủ công ty, xí nghiệp, nhà máy còn chết dở, huống hồ người làm thuê. Nhà nước chỉ hỗ trợ trên tivi, trên mồm cán bộ. Vài ba mớ rau con cá, thùng mì, chục ký gạo, mấy trăm bạc của hàng xóm láng giềng, nhà hảo tâm, người làm từ thiện, tổ dân phố giúp đỡ họ chỉ như muối bỏ bể. Không công ăn việc làm, mất thu nhập, gạo hết, tiền hết, không thể nợ mãi tiền thuê nhà, chi phí điện nước xăng dầu điện thoại, hàng trăm thứ bà rằn cần thiết. Có thể chịu đựng, thắt lưng buộc bụng, nhịn đói, sống dở vài tuần, một tháng, chứ không thể tháng này qua tháng khác. Chỉ còn cách duy nhất: Về.
Về thì đâm đầu vào đâu? Chưa biết. Người nhà nước, chính quyền, ông thủ tướng dăm ba ngày lại lên tivi khẳng định không bỏ ai lại phía sau. Người tha hương làm thuê không bị bỏ bởi gần như chính quyền không thực sự quan tâm tới họ, không coi họ có trên đời. Họ đang gánh bi kịch thời đại, chạy trốn, vượt biên ngay trên chính quê hương đất nước mình.
Gần nửa thế kỷ sau chiến tranh, những dòng người di cư, bỏ quê đi làm thuê làm mướn ở khắp nơi ngày càng nhiều càng đông. Cuộc sống, xã hội, đất nước chỉ đẹp trên giấy, trên báo chí tivi, trên báo cáo, hội nghị, còn thực tế ra sao, ai cũng biết. “Cửa son rượu thịt để ôi/Bao người chết đói xương phơi trắng đường”, thơ xưa viết vậy, nay không đến nỗi thế nhưng cũng gần như thế. Nhà cai trị đã làm được gì cho dân trên khắp đất nước này khi để họ phải tha hương, dồn về Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai kiếm sống.
Lâu nay, người ta chấp nhận tha phương cầu thực, bỏ quê đi làm thuê xứ người với hy vọng đổi đời, tới miền đất hứa bán sức lao động để nuôi thân, nuôi gia đình, có chút tiền dành dụm gửi về đỡ bố mẹ, vợ con ở quê nhà. Tự cứu mình trước khi trời cứu nhà nước cứu. Điều mà dư luận ít để ý, chính những người tha hương làm thuê ấy lại là lực lượng quan trọng gánh vác nền kinh tế nước này. Những con số tăng trưởng, thành tựu, GDP này nọ một phần nhờ họ.
Sài Gòn, Bình Dương, Đồng Nai phất lên, cờ đầu, đóng ngân sách nhiều nhất nuôi cả nước nhờ có họ. Ngân sách nuôi cả nước phần lớn dựa vào những tỉnh thành công nghiệp này, trong đó phần không nhỏ từ người lao động “tha phương cầu thực”. Chính ông Nên ông Mãi trị nhậm Sài Gòn còn kêu gọi họ đừng bỏ về, hãy ở lại giúp thành phố. Ông Phó thủ tướng Đam cũng có lần nói trên báo Tuổi Trẻ rằng hãy giữ vững miền Tây để hỗ trợ cho TP.HCM. Sao lại chỉ đặt vấn đề “họ giúp” mà không là “giúp họ”. Lúc nào các ông ấy cũng chỉ nghĩ tới sự bóc lột. Khi vui thì vỗ tay vào, đến khi hoạn nạn thì nào có ai.
Thưa ông Đam ông Chính ông Mãi ông Nên và đủ thứ ông bà, suốt mấy tháng qua các ngài đã bỏ mặc họ chống chọi xoay xở, giờ họ dưới vực rồi, có vuốt ve mơn trớn hay bạo lực để giữ lại cũng chả được. Rồi sẽ biết tay nhau khi dịch nhạt, tổ chức lại sản xuất, có trải thảm rước họ về cũng khó. Tất nhiên rồi các vị cũng kiếm được người thay thế họ, nhưng hắt hủi thợ lành nghề để làm lại từ số không, đó không phải là tư duy kinh tế.
Nhà nghiên cứu Nguyễn Xuân Diện viết: Họ làm ra của cải cho TP.HCM. Họ làm ra GDP cho TP.HCM dẫn đầu cả nước. Vậy nhưng thành phố đã không cho họ niềm tin. Mất niền tin là mất hết.
Nhìn cảnh đoàn người chạy trốn cái đói, xơ xác, thiểu não, khổ sở, vợ chồng con cái gia tài sau bao năm làm thuê chất cả lên chiếc xe máy vượt đường dài nắng nôi mưa gió rào chắn công an dân phòng, thật cám cảnh. Hỡi nhà cai trị, an dân, an sinh xã hội không phải lúc nào khác mà chính là lúc này, không phải trên tivi mậu dịch mà ở những chỗ này, không phải với đối tượng chung chung mà những con người cụ thể này.
Nhà báo Huy Đức nói không sai chút nào: Chống dịch chứ không phải chống lại con người. Phải đặt mình vào địa vị của những con người bị nhốt quá lâu trong khu vực bị phong tỏa, dịch bệnh đe dọa, nguồn sống cạn kiệt, cái chết tới gần thì mới hiểu tại sao lại có những người dám thách thức mạng sống của mình như thế.
Đi làm thuê làm mướn, không ai muốn bị mất việc. Cực chẳng đã, hết chịu nổi, bị cùng đường, bị bỏ rơi, mới phải mò về chốn cũ đói nghèo. Mọi hành động ngăn cản họ với lý do chống dịch đều vô cảm, nhẫn tâm. Con người không thể vô tri vô giác như cái hàng rào dây thép gai. Đám dài dân chúng xếp hàng quỳ lạy, cầm những bó nhang khấn vái người chức việc chỉ để xin được mở rào cho họ về quê chả nhẽ không làm động lòng mấy ông to bà nhớn lòng chai sạn. Hãy thôi lý luận, thuyết giáo những lời mị dân sáo rỗng để nghe tiếng kêu đứt ruột (đoạn trường tân thanh) của anh Nguyễn Văn Luân 28 tuổi người huyện Can Lộc, Hà Tĩnh: “Ở lại không chết vì bệnh thì cũng chết vì đói” (theo báo VnEpress ngày 23.9).
Đất nước này đang có hàng vạn, chục vạn anh Luân, những “chị Dậu thời nay”, dù biết “về thì đâm đầu vào đâu” nhưng vẫn phải về. Ông bạn tôi bảo chính phủ Phạm Minh Chính chỉ được cái võ mồm, trong cơn đại dịch này lộ ra cái tài lãnh đạo chỉ cỡ tầm xóm ấp.
CUỘC DI CƯ Thời Di Tản TỪ Nông Thôn VÀO Thành Thị : Bỏ Mồ Bỏ Mả Bỏ Làng bỏ Ruộng Bỏ Nhà THÀNH Ly Nông Ly Hương
***********************************
Biển Đông dậy sóng !
Bạn phải xấu hổ về cơn lũ dữ dội của mình,
Khi tiếng than thầm khóc lẻ hàng vạn Người Sài Gòn
Nhiễm siêu vi Vũ Hán từ ‘đông chí Trun..g C..uốc’
Để át tiếng than âm thầm khóc lẻ loi của bạn.
Biển Đông dậy sóng !
Biển cả Biển lớn không còn có thể tự hào
Về mầ sắc bạt ngàn xanh đậm của mình !
Bây giờ San hô Biển Đông đã đang bị tàn phá
Bởi máu tham lam của nhà nước hải tặc Đại Hán
Hỡi những ngọn núi đá Hoàng Liên Sơn !
Bạn phải ngừng tự hào về chiều cao của mình!
Cho những đỉnh cao cao cả của bạn
Thất bại như một bức màn tang khăn sô trắng
Để trốn tránh những người lao động nhập cư
Bỏ làng bỏ ruộng bỏ nhà thành ly nông ly hương
Những cái đầu chất đống của dân nhập cư nơi Sài Gòn
Bình Dương trong khu nhà máy ăn ngủ làm việc
Trong chung khu công nhân sống như gà công nghiệp nhốt trong chuồng
Đó là Khát vọng Ước mơ cao trên bầu trời.
Ồ! Tượng Nữ thần Tự do!
Ấn bản nhỏ từng hiện hữu trên Tháp Bút Hồ Gươm
Bỏ làng bỏ ruộng bỏ nhà thành ly nông ly hương
Những cái đầu chất đống của dân nhập cư nơi Sài Gòn
Bình Dương trong khu nhà máy ăn ngủ làm việc
Trong chung khu công nhân sống như gà công nghiệp nhốt trong chuồng
Trên đất Sài Gòn – Bình Dương
Chúng tôi tự hỏi
Tại sao bạn vẫn nên nhìn về phía Cờ Vàng với Người cày có ruộng
Chứ đâu để cho thằng hàn xì LÃ (Lê) Thanh Hải nằm vùng gấp hai lần
Cho vịt cộng vịt gian
Và cho cả Tử Cấm Thành + Tình báo Hoa Nam
Ăn cướp ngày của Dân Thủ Thiêm ruộng vườn nhà Tổ tiên lưu lại
Chúng tôi tự hỏi
Tại sao bạn vẫn nên nhìn về phía Cờ Vàng với Người cày có ruộng
Đó là Ngọn Cờ từng tung bay trên đỉnh Dinh Độc lập
Lo lắng về Hoàng Kỳ ?
Ôi ! Cờ máu sẽ không bao giờ dừng lại
Máu lệ cốt xương tong ngọn lửa ‘cắt’ mạng
Kải kách ruộng đất đầu rơi máu đổ
Nhân văn giai phẩm làm vỡ toang Tình tự Dân tộc Việt
Ồ! Tượng Nữ thần Tự do!
Ấn bản nhỏ từng hiện hữu trên Tháp Bút Hồ Gươm
Người Việt không quan tâm đến Mảnh đất dưới chân mình sao?
“Đất Nước của Em của Anh
Vùng đất Hà Nội ngọt ngào của Tự do
Của Em mà Anh hát ngợi ca.”
Tự do! Tự do! Tự do!
Tự do nơi đâu?
Ai có Tự do ?
Người lao động nhập cư ?
Ly nông ly hương sống lưu vong
Lưu đày giữa Bình Dương – Quê Mẹ
Bạn có mang theo sự tự do của mình không
Đối với Người dân Sài Gòn và Hà Nội ?
Ồ! Chúng tôi biết
Thủ tướng Phạm Minh Chính gặp bạn áo quần ướt đẫm mồ hôi
Như Vua hề Charlot như tông tông Pháp bị án tù Sạc cô sặc cậu Sạc bà
Chúng chỉ giả bộ đóng phim
Ngã vào vũng nước Bia ôm quán ngủ trưa ôm Hà L..ội
Chúng chỉ tham quan thanh lý trong giấc mơ của những giấc mơ của họ.
Ồ! Tượng Nữ thần Tự do!
Tại sao Người không quay mặt lại
Và hãy nhìn về Sài Gòn – Hà Nội
Hai vùng đất Đông Nam Á
Gần trăm triệu Con người khổ đau trầm thống suốt gần Thế kỷ
Họ đang khao khát Ánh lửa Thiêng của Ngọn đuốc Người cầm !
Họ đang cần Người cứu vớt cứu rỗi !
Họ đang chiến đấu vì Lý tưởng của Người !
Họ đang chết vì Lời dạy của Người !
Tốc độ cùng gia tốc Thế sử Hôm nay nhanh như chớp
Còn bao lâu nữa, ôi, Tự do cho Việt Nam Mới của tôi ? ? ! !
Hàng triệu Người Hà Nội sẽ đến với chúng tôi chứ?
Bạn sẽ đến với chúng tôi trong bao lâu?
Gió đang thổi quanh Tượng Nữ thần Tự do!
Tượng Bà Đầm Xòe trên Tháp Bút Tháp Rùa như Chí sĩ Phạm Thành đã viết
Sĩ phu Hà thành Phạm Thành đang trong ngục tù
Với Chí sĩ Trần Kim Anh, Phạm Chí Dũng – Sĩ phu Sài Thành
Cùng bao ngàn Tù Nhân Lương tâm Lương tri vô danh hay hữu danh
Mưa đang rơi trên Biển Đông !
Như cơn Đại hồng thủy
Đại dịch siêu vi trun..g c..uốc đang triều cường
Nơi Sài Gòn yêu thương
Những đám mây chì đen nặng đang trôi nổi trên dãy Trường Sơn !
Ôi Gió độc lẫn Gió Lành !
Hai bạn có đang thương tiếc
Cho đau khổ trầm thống của chúng tôi không?
Ôi mưa Sài Gòn !
Bạn có đang khóc cho đau khổ của chúng tôi không?
Đang lây nhiễm từ vụ cố ý làm xổng chuồng siêu vi trun..g c..uốc
Hàng tỉ tỉ ả xẩm Liêu Trai Liêu Gái tấn công “BIỂN ‘người’ ”
Theo lời dạy Tôn Tử :
“Bất chiến tự nhiên thành”
Đảng Tàu cộng thâm hiểm sẵn sàng giết
Ngay cả Dân Tàu chỉ cần đại thắng
Bằng chứng ông chủ báo chí Hồng Kông Jimmy Lai
Cùng Anh hiền Anh hùng Hoàng Chí Phong bị bỏ tù
Những đám mây đen Sài Gòn ơi !
Có phải bạn đang cố chôn vùi nỗi đau của chúng ta?
Ôi, cơn Gió thân yêu!
Hỡi Mưa Sài Gòn thân yêu!
Ngay cả những đám mây đen trên thân yêu!
Bạn có biết tại sao không
Chú thoòng hàn xì LÃ (Lê) Thanh Hải
Cùng mụ xẩm ác ôn Trương Mỹ Lan cướp nhà ruộng đất Dân Thủ Thiêm
Đem con bỏ chợ màn trời chiếu đất
Cắt đầu cắt cổ của hàng triệu Người Sài Gòn như heo lợn trong lò sát sinh ?
Mỗi cái đầu mỗi trái tim phải nặng hơn
Hàng triệu tờ giấy bạc 10.000 Hồ tệ
Cảm ơn “lòng tốt” của bọn LÃ + Trương !
Đây là cách duy nhất để Người Sài Gòn Tự do trút bỏ gánh nặng!
Tống táng thủy táng chúng vứt ra ngoài Biển Đông
Đối với cơ thể mệt mỏi, đói khát của chúng ta
Giữa cơn phong tỏa thành phong giãn cách phong thành
Không còn có thể mang theo những cái đầu không cần thiết của chúng ta.
Thủ trưởng! Cựu chủ tịT LÃ (Lê lết) Thanh Hải đâu
Những cái đầu niểng như Nguyễn Xuân Fuc*k! Những cái đầu như những cái bô
Cái ống nhổ trong Tử Cấm Thành, Bắc Kinh !
Còn đầu Trí tuệ Khí phách của chúng ta ở đâu?
Treo trên cao và trên cột điện thoại 5G !
Hay treo lơ lửng tòn teng
Trên các cột đèn đường Sài Gòn
Nếu biết đi cũng trốn vượt biển vượt biên
Đó là nơi duy nhất an toàn
Từ côn trùng và thú vật đến Con người
Bây giờ không có gì phải lo lắng nữa
Và cơ thể không đầu của chúng ta sau đó có thể yên nghỉ
Cho đến Bình minh Rạng đông của Hà L..ội + Hồ thành
Ôi luận về bàn về cái gọi “Bình minh Rạng đông” ấy !
Chắc chúng ta đợi tiếng gà THIẾN gáy!
Ồ! số lượng công nhân có tổ chức nơi Biên Hoà
Bình Dương của chúng tôi quá ít
Cho nên Tiếng khóc của Ly nông ly hương chúng ta
Không ồn ào nhỏ vào Im lặng
Nhưng hãy nhìn vào bóng tối bao quanh chúng ta Ly hương ly nông !
Tối tăm! tối tăm! tối… tối khủng khiếp!
Vừa chạy di tản khỏi Hồ thành + Biên Hoà + Bình Dương
Rã rượi nhếch nhác đó khát cả gia đình đèo bồng
Các bạn lao động Việt ly nông ly hương !
Nếu bạn thất bại hãy lên tiếng giúp chúng tôi
Hàng ngàn Tù nhân Lương tâm Lương tri vô danh hay hữu danh
Không bao giờ có thể có một Rạng đông – Bình minh
Điều đó đến với chúng tôi và với bạn NẾU không cùng nhau hợp tác liên minh
Anh em Sài Gòn thân mến!
Hãy lên tiếng phản đối!
Phá tan bóng tối với tiếng kêu của Anh em!
Cũng giúp Mẹ Việt Nam chúng ta với hàng triệu Tấm lòng của bạn với Mẹ !
Khi thể chế độc tài thân Tàu hại Dân bán Nước vào ngày tàn tạ
Tất cả Người Việt Tự do chúng ta sẽ được hoàn trả
Hàng triệu lần hằng hà sa số như Bầu trời Sài Gòn ngày đó
Nghe đây! Nghe đây!
Tiếng gà đang gáy !
Nhìn! Nhìn kìa !
Bình minh Rạng đông đang đến gần!
Hàng triệu Người Sài Gòn thân mến!
Hãy lên tiếng phản đối!
Phá tan bóng tối với tiếng kêu của Anh em!
Cũng là giúp Mẹ Việt Nam chúng ta
Với hàng triệu Tấm lòng của bạn với Mẹ !
Khi thể chế độc tài thân Tàu hại Dân bán Nước vào ngày tàn tạ
Tất cả Người Việt Tự do chúng ta sẽ được hoàn trả
Hàng triệu lần hằng hà sa số như Bầu trời Sài Gòn ngày đó
http://universite-digitale1.com/wp-content/uploads/2018/05/MeVietNam.jpg
TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT