26-8-2020
Bình thường ra, mọi người đều muốn có nhiều tiền, nhiều quốc tịch, hay ít nhất là muốn có một tấm hộ chiếu tiện dụng hơn. Mong muốn đó thật chính đáng. Chỉ có hai thứ không chính đáng: dùng phương tiện bất chính để đạt được mục đích, và bụng muốn nhưng mồm lại bảo không muốn.
Đảng Cộng sản đã vận hành dựa trên cả hai thứ không chính đáng đó. Họ đạt được mục đích (mọi mục đích) bằng những con đường bất chính: cướp chính quyền, giết hại đối lập, đàn áp thường dân, chạy chọt mua ghế, v.v. Và trong khi họ là những nhà tư bản thứ thiệt, hay ít nhất là cái tâm hồn dù đã tráng men cách mạng của họ vẫn ánh lên màu xanh đầy ma lực của đồng bạc đô-la, họ lại rao giảng những thứ chẳng ăn nhập gì với lớp men cao quý đó.
Họ tự trói mình vào một thứ văn tự mà chính họ cũng thấy ngược đời, chính họ tự tay xé bỏ, nhưng cũng chính họ bắt người khác phải ca tụng và làm theo.
Cũng giống như có một ông này là chủ tịch một đại học bên Mỹ, cùng với vợ ổng là những tín đồ và lãnh đạo tôn giáo nổi tiếng ở Mỹ, người chuyên cổ súy cho “các giá trị gia đình truyền thống”, cấm tình dục ngoài hôn nhân, và cấm quan hệ đồng tính. Nhưng gần đây ổng lại bị tố là cho vợ quan hệ tình dục với người tình ngay trước mặt cho ổng xem, và cho đến giờ thì ổng chưa phản đối cáo buộc này. Nhiều chính trị gia lớn tiếng phản đối hôn nhân đồng tính, về sau, hóa ra lại là dân đồng tính.
Tôi không thấy có gì sai khi ai đó muốn kiếm quốc tịch khác, hay muốn một mối quan hệ tình dục, tình ái cởi mở. (Dĩ nhiên từ khía cạnh quan chức thì tiêu chuẩn về quốc tịch sẽ khác thường dân.) Tốt hơn hết là nên xé bỏ những thứ văn tự ngược đời đã trói chặt những ước mơ chính đáng của con người, giải phóng cho chính mình và cho nhau, để cho nhau sống cuộc đời mà bản thân mong muốn, và chớ dự phần vào việc của người khác.
Đã một lòng theo đảng,
Thờ Mác – Lê, tức là
Căm ghét bọn tư bản
Giãy chết và xấu xa,
Thì những người cộng sản
Dứt khoát phải nêu gương
Lòng kiên trung với đảng
Cho “phản động”, dân thường.
Gương phát huy lý tưởng
Và phẩm chất anh hùng
Trong việc thề sống chết
Chống tư bản đến cùng.
Vì vậy, tôi đề nghị
Điều lệ đảng từ nay
Bổ sung và ghi rõ
Một điều khoản thế này:
Các đảng viên cộng sản,
Bất kỳ hoàn cảnh nào,
Về hưu hay tại vị,
Chức thấp hay chức cao,
Không được cho con cháu
Đi học ở nước ngoài,
Trừ những nước cộng sản
Và những nước độc tài.
Cấm bố mẹ, con cái
Và bản thân đảng viên
Không sang xứ giãy chết
Mua nhà và giấu tiền.
Cấm định cư, thậm chí,
Cấm cả việc đi chơi.
Chúng nó, bọn thối nát,
Xem làm gì, dở hơi.
*
Đảng trước sau như một,
Trong sáng và kiên trinh,
Chắc thấy đề nghị ấy
Hợp lý và hợp tình.
Vì không thể có chuyện
Miệng thì chửi xấu xa,
Mà lén lút, chạy chọt
Làm công dân người ta.
Luôn tự khoe kiên định,
Vĩ đại và quang vinh,
Làm thế thì chẳng khác
Tự ị vào mặt mình. TBT
Vấn đề ở đây không phải là sai hay đúng trong việc tìm quóc tịch mà là quan chức
chế độ vốn leo lẻo nhân danh những giá trị thiêng liêng “dân tộc,tổ quốc v.v.” mà
chạy đi tìm một nơi chốn dung thân cho bàn thân và gia đình mình sung sướng để
lại một đất nước tan hoang và dân đen phải đau khổ vì những hậu qủa chết người
dọ họ gây ra rồi hạ cánh an toàn ở nước ngoài để hưởng thụ !
Thử hỏi việc này có hữu lý và hợp đạo lý hay không,thưa tác giả ?