Hòa giải từ sự thật

Báo Sạch

Trung Bảo

24-4-2020

“Hai người lính” – chiến sĩ quân giải phóng Nguyễn Huy Tạo (trái) và người lính Việt Nam Cộng hòa Bùi Trọng Nghĩa tại tuyến giáp ranh thôn Long Quang, xã Triệu Trạch, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị tháng 4/1973 và gặp lại nhau đầu năm 2018 ở địa điểm xưa. Ảnh: Chu Chí Thành đăng trên Báo Phụ nữ Việt Nam

Khi tôi gặp M. ở California (Mỹ), cậu ấy đang là nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành Giáo Dục. M. sang Mỹ đã gần 5 năm từ Sài Gòn, hầu hết thời gian M. sống ở miền Nam California, nơi có rất nhiều người gốc Việt cư trú. Miền nam California với thành phố Westminster có khu Little Saigon được mệnh danh là “thủ đô của người Việt tị nạn cộng sản”, ngoài phố Bolsa tấp nập còn có tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ. Một buổi chiều cuối tuần, sau buổi cafe ở đại lộ Bolsa tôi rủ M. đi ra tượng đài chiến sĩ Việt – Mỹ chơi. M. ngần ngừ một chút rồi nói: “Ngoài đó có cờ vàng”.

Lá cờ vàng mà M. đề cập là lá cờ của chế độ Việt Nam Cộng Hoà (VNCH), được treo khắp nơi ở Little Saigon nhưng không hiểu sao M. lại ngần ngại với lá cờ ở tượng đài kia. Sau này, M. mới nói với tôi cậu ấy sợ ra tượng đài kia vì ở đó “chất VNCH quá đậm, thường xuyên có những người lính già mặc lại bộ quân phục cũ đứng đó hoài niệm về chuyện ngày xưa, và chửi cộng sản”.

T. là một cô gái xinh xắn, dáng người dong dỏng và nước da trắng của cô gái xứ Bắc. T. lớn lên ở Hà Nội, đi du học New Zealand rồi về làm việc trong một ngân hàng lớn ở bên hồ Hoàn Kiếm (Hà Nội). Có dạo, mỗi lần tôi ra Hà Nội, chúng tôi lại ngồi uống cafe gần bờ hồ, khi nước hồ và bầu trời rất xanh. Có những lần T. hỏi tôi về Sài Gòn, tôi thích thú kể về những kỷ niệm của mình với Sài Gòn, về những góc của Sài Gòn cũ. T. nhìn tôi bằng cặp mắt to tròn rất đẹp, rồi nói: “Thế bọn Nguỵ nó cũng tốt nhỉ, cứ tưởng phải phá hết Sài Gòn trước khi chạy theo Mỹ ấy chứ”.

Tôi có nhiều câu chuyện khác về những người ở đôi bên vĩ tuyến, đôi bên bờ đại dương. Nhưng, tôi chọn câu chuyện của M. và T. để kể với bạn vì họ là một thế hệ chẳng dính dấp trực tiếp gì với thù hận hay lợi lộc từ cuộc chiến tranh đã qua giữa hai chính thể Việt Nam Cộng Hoà và Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (VNDCCH). Cả hai đều lớn lên trong nước, đều được đi ra nước ngoài, cả hai đều nhìn VNCH như một thứ gì đó cần tránh xa, có phần đáng sợ. Những lúc đó, tôi sẽ trở thành một kẻ dở hơi nếu đem chuyện hoà giải ra nói với họ.

Hai bài viết gần đây trên Báo Sạch không phải là chủ đề mới, đặc biệt với những ai quan tâm đến tình hình biển Đông. Nó trở nên thời sự khi Trung Quốc đem vấn đề Công hàm 1958 của cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng ra Liên Hiệp Quốc. Hai bài viết đều nhắc đến việc phải thừa nhận VNCH là một thực thể chính trị và hai quần đảo Hoàng Sa – Trường Sa thuộc sự quản lý của chính thể ấy. Vì vậy, công hàm 1958 xem như không có hiệu lực về tranh chấp lãnh thổ.

Trên thực tế, sự tồn tại song song của VNCH và VNDCCH sau nghị định Geneve 1954 không khiến cho mỗi chính thể này trở thành một quốc gia độc lập và có chủ quyền. Theo nghị định trên, vĩ tuyến 17 là ranh giới ngăn đôi đất nước để đợi đến ngày tổng tuyển cử thống nhất đất nước. Tiếc thay, ngày ấy không bao giờ đến mà lá phiếu tuyển cử đã bị thay bằng súng AR15 và AK47, bằng tăng T54 và thiết giáp M113, bằng máu xương của hàng triệu người Việt.

Hai thực thể chính trị VNCH và VNDCCH, nói theo ngôn ngữ Công pháp quốc tế, là hai “quốc gia chưa hoàn tất”. Chính vì điều ấy, theo Công pháp quốc tế, thừa nhận sự tồn tại lịch sử của VNCH trong hoàn cảnh hiện tại đồng nghĩa bảo vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ trước các động thái của Trung Quốc.

May mắn thay, Chính phủ Việt Nam đã nhìn ra điều ấy với hai công hàm gửi lên Liên Hiệp Quốc vào năm 2016 và 2018. Điều đáng tiếc, cả hai công hàm này không được phổ biến rộng rãi trong nước.

Chính sách Hoà hợp – Hoà giải dân tộc là một chính sách lớn của Chính phủ Việt Nam trong suốt nhiều năm qua. Thế nhưng, như hai câu chuyện tôi kể ở trên với bạn đọc, những thế hệ trong nước sinh ra sau cuộc chiến vẫn có cái nhìn về một thực thể lịch sử như VNCH đầy thiên kiến và e dè.

Hoà hợp hoà giải sao đây khi lòng người còn cách ngăn? Bạn hãy nghe những người thuộc “bên thua cuộc” kể về những đớn đau, mất mát mà họ đã phải trải qua sau 11:30 ngày 30/4/1975. Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt từng có một phát ngôn để đời về “triệu người vui, triệu người buồn” khi nhắc đến sự kiện 30/4. Nhưng, đó là phát biểu của một chính khách đã về hưu.

Đã 45 năm qua, ba thế hệ đã được sinh ra, kể từ ngày thống nhất đất nước. Nhưng thống nhất lãnh thổ đâu phải đồng nhất với thống nhất lòng người. Khi trong nước vẫn nhan nhản những kẻ hằn học “bọn nguỵ” còn bên ngoài kia vẫn còn giận dữ “bọn cộng sản”.

Sự hoà giải bắt đầu từ đâu nếu chẳng phải từ sự trân trọng sự thật. Dù sự thật ấy có đau đớn hay khủng khiếp đến mức nào. Bởi, không ai có thể bôi xoá được lịch sử khi chính nó có một cách rất riêng để trả về đúng chân diện mạo. Như câu chuyện của Công hàm 1958 là một ví dụ.

Bình Luận từ Facebook

2 BÌNH LUẬN

  1. Dân Việt cả HAI MIỀN Nam + Bắc đã thật sự HOÀ GIẢI DÂN TỘC từ ngay 1945, 1954 và 1975
    bằng chứng là
    HAI NGƯỜI LÍNH HAI BÊN tại HAI THỜI ĐIỂM cùng MỘT ĐỊA ĐIỂM : Người lính Việt Nam Cộng hòa Bùi Trọng Nghĩa + Chiến binh Nguyễn Huy Tạo tại
    – tuyến giáp ranh thôn Long Quang, xã Triệu Trạch, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị tháng 4/1973
    – và gặp lại nhau đầu năm 2018 ở địa điểm xưa

    NHƯNG lỗi chính là chính thể VC thân Tàu đã phá toang TÌNH TỰ DÂN TỘC bằng CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT do MAO XẾNH XÁNG thâm độc áp đặt HCM mục đích làm phá sản KHÁT VỌNG THỐNG NHẤT + HÙNG CƯỜNG của Việt Nam cản trở tham vọng bằnh trướng và NHẤT LÀ lợi dụng LÒNG YÊU NƯỚC VÔ BỜ BẾN của Dân tộc Việt biến XƯƠNG MÁU hàng triệu SINH MỆNH và hàng chục triệu THƯƠNG TẬT SUỐT ĐỜI và biến hàng trăm triệu PHÂN LY LY TÁN từ 02 tháng 9 năm 1945 đến hôm nay PHỤC VỤ không công cho TÀU CỘNG khố rách áo ôm từ 1949 nhảy chổm vào Hội nghị Genève ngang hàng với ANH PHÁP MỸ NGA để ép buộc CHÉM ĐÔI Nước Việt tại VĨ TUYẾN 17, lợi dụng HOÀ ĐÀM BA LÊ để đi đêm với MỸ và Đặng Tiểu Bình nhờ MỸ giúp 4 HIỆN ĐẠI HÓA Tàu cộng mới thành SIÊU CƯỜNG như hôm nay !!!

    Hòa giải từ sự thật MỚI LÀ điều kiện ắt có NHƯNG chưa đủ

    HOÀ GIẢI phải từ SỰ THẬT LỊCH SỬ và CHÍNH SỬ

    HOÀ GIẢI phải từ PHÁP LUẬT như TÂY ĐỨC đã làm với ĐÔNG ĐỨC

    Kinh nghiệm đại gia tộc tôi có cả HAI BÊN 2 PHÍA luôn luôn HOÀ GIẢI qua BƯU THIẾP trung chuyển Đà Nẵng + Sài Gòn QUA PARIS về HÀ Nội khoảng 1954 – 1975

    TRÍCH
    tôi chọn câu chuyện của M. và T. để kể với bạn vì họ là một thế hệ chẳng dính dấp trực tiếp gì với thù hận hay lợi lộc từ cuộc chiến tranh đã qua giữa hai chính thể Việt Nam Cộng Hoà và Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (VNDCCH). Cả hai đều lớn lên trong nước, đều được đi ra nước ngoài, cả hai đều nhìn VNCH như một thứ gì đó cần tránh xa, có phần đáng sợ. Những lúc đó, tôi sẽ trở thành một kẻ dở hơi nếu đem chuyện hoà giải ra nói với họ.
    HẾT TRÍCH

    HAI CHÁU VÔ TỘI M. và T. sinh ra và lớn lên GIỮA KHOẢNG 1975 – 2020 LÀ NẠN NHÂN của TẨY NÃO ĐẦU ĐỘC Chính Sử !!!!
    HIỂU SAI LẦM và NGỘ NHẬN Miền Nam như thế ????
    Đó là đại tội phạm của bọn tuyên giáo tuyên truyền TẨY NÃO ĐẦU ĐỘC Chính Sử !!!!

    Hòa giải từ sự thật MỚI LÀ điều kiện ắt có NHƯNG chưa đủ

    HOÀ GIẢI phải từ SỰ THẬT LỊCH SỬ và CHÍNH SỬ

    HOÀ GIẢI phải từ PHÁP LUẬT như TÂY ĐỨC đã làm với ĐÔNG ĐỨC
    Không dựa trên CẢM TÍNH và CẢM HỨNG mà dựa vào CHÍNH SÁCH và QUỐC SÁCH HOÀ GIẢI DÂN TỘC trên nền tảng PHÁP TRỊ và PHÁP LUẬT định nghĩa bằng HIẾN PHÁP và áp dụng cho TOÀN DÂN bình đẳng như nhau


    On my beloved Old Homeland’s Rivers of LOVE and THE NATIONAL RECONCILIATION .. ..
    ***********************************************************

    The dark clouds still cover in Hanoi’s sky
    This white night in Paris I am nostalgic and sad all night
    I’m in the Dusk River where the Moon rises far away
    And is washing her full Face in the blood water alone
    A very strange name, the Red River
    I often think of that empty ĐồngTâm Village
    And its respectable Old Man Lê ĐìnhKình
    Heavy rain still falls on thousands of Blood Banners
    Over that sorrowful and hopeless ĐồngTâm
    village
    The Red River is full of mist in the Sunset
    Even the River in the Sunrise flows in the thick fog
    I put my Imagination’s thin hand in my Childhood’s beloved River
    The rice greenfields and flock of White Grues
    The Red River and mountains are talking
    About the Past’s sad stories, the Present’s Hope
    And the Future’s Freedom and Happiness
    I try to hear the harmonious sounds
    Other Rivers flow through the Red River

    https://www.youtube.com/watch?v=qtQEv0j2giw
    Tình Thu trên sông Seine- Nguyễn văn Đông

    Perhaps the Seine in Paris and the Potomac in Washington
    As the two French History and the American History
    Are in Light Interferencce
    With the Vietnamese Contemporary History
    In my heart, in exile in Paris
    I am crushed in each other River
    And flow the three Histories’ Fog and Mist
    Flowing over the Red River again.
    And on my beloved Old Homeland’s Rivers .. ..
    I do hope them
    As the Rivers of Love and the National Reconciliation

    https://www.youtube.com/watch?v=cTQeZCVPoyQ
    Mơ Bến Hàn Giang – Tùng Nguyên.Paul Việt.Thụy Khanh

    The dark clouds still cover in my second Hometown ĐàNẵng’s sky
    This white night I am nostalgic and sad all night
    I’m in the Dusk River where the Moon rises far away
    And is washing her full Face in the blood water alone
    A very strange name, the Cold River
    I often think of that empty CồnDầu Village
    Heavy rain still falls on thousands of Blood Banners
    Over that sorrowful and hopeless CồnDầu village
    The Cold River is full of mist in the Sunset
    Even the River in the Sunrise flows in the thick fog
    I put my Imagination’s thin hand in my Adolescence’s and Youthhood’s beloved River
    The rice greenfields and flock of White Doves
    The Cold River and mountains are talking
    About the Past’s sad stories, the Present’s Hope
    And the Future’s Freedom and Happiness
    I try to hear the harmonious sounds
    Other Rivers flow through the Red River

    https://www.youtube.com/watch?v=Zco3XlYt6Ko
    River Visual Approach Washington D.C.

    Perhaps the Seine in Paris and the Potomac in Washington
    As the two French History and the American History
    Are in Light Interferencce with the Vietnamese Contemporary History
    In my heart, in exile in Paris
    I am crushed in each other River
    And flow the three Histories’ Fog and Mist
    Flowing over the Cold River again.
    And on my beloved Old Homeland’s Rivers .. ..
    I do hope them
    As the Rivers of Love and the National Reconciliation

    https://www.youtube.com/watch?v=KQgxdzxkXdY
    Khúc Tình Ca Xứ Huế -Trần Đình Quân

    The dark clouds still cover in Hue’s sky
    This white night in Paris I am nostalgic and sad all night
    I’m in the Dusk River where the Moon rises far away
    And is washing her full Face in the blood water alone
    A very strange name, the Perfume River
    I always think of your name and that empty VỹDạ Hamlet
    Heavy rain still falls on thousands of Blood Banners over that sorrowful and hopeless village
    I also think of my old highschool teacher’s LoveSong
    The Perfume River is full of mist in the Sunset
    Even the River in the Sunrise flows in the thick fog
    I put my Imagination’s thin hand in my Old Homeland’s beloved River
    The rice greenfields and flock of white grues
    The Perfume River and mountains are talking
    About the Past’s sad stories, the Present’s Hope
    And the Future’s Freedom and Happiness

    https://www.youtube.com/watch?v=q1-keviuAKA
    Chiều Về Trên Sông – Phạm Duy – Thái Thanh

    I try to hear the harmonious sounds
    Other Rivers flow through the Red River
    Perhaps the Seine in Paris and the Potomac in Washington
    As the two French History and the American History
    Are in Light Interferencce with the Vietnamese Contemporary History
    In my heart, in exile in Paris
    I am crushed in each other River
    And flow the three Histories’ Fog and Mist
    Flowing over the Perfume River again.
    And on my beloved Old Homeland’s Rivers .. ..
    I do hope them
    As the Rivers of Love and the National Reconciliation

    https://www.youtube.com/watch?v=4RMm-O_Z6_g
    Câu hò bên bờ Hiền Lương – Ca sĩ: QUANG LINH

    The dark clouds still cover in the old Vietnamese Demilitarized Zone’s sky
    This white night in Paris I am nostalgic and sad all night
    I’m in the Dusk River where the Moon rises far away
    And is washing her full Face in the blood water alone
    A very strange name, the BếnHải River
    On the 17th Parallel
    I always think of your name and that empty HiềnLương Bridge
    The Vietnamese Contemporary History’s two Witnesses
    For the Second Civil War
    In the Cold War of the second Half of the 20th Century
    Heavy rain still falls on thousands of Blood Banners
    Over that sorrowful and hopeless QuảngTrị City
    The
    River is full of mist in the Sunset
    Even the River in the Sunrise flows in the thick fog
    I put my Imagination’s thin hand in my Old Homeland’s beloved River
    The rice greenfields and flock of White Doves
    The HiềnLương River and mountains are talking About the Past’s sad stories, the Present’s Hope

    https://www.youtube.com/watch?v=fG8lKgjs3Bg
    QUÊ NGHÈO Nhạc Phạm Duy Ca sĩ Thái Thanh

    And the Future’s Freedom and Democracy
    I try to hear the harmonious sounds
    Other Rivers flow through the Red River
    Perhaps the Seine in Paris and the Potomac in Washington
    As the two French History and the American History
    Are in Light Interferencce
    With the Vietnamese Contemporary History
    In my heart, in exile in Paris
    I am crushed in each other River
    And flow the three Histories’ Fog and Mist
    Flowing over the BếnHải River again.
    And on my beloved Old Homeland’s Rivers .. ..
    I do hope them
    As the Rivers of Love and the National Reconciliation

    https://www.youtube.com/watch?v=3wMf_Cv-bOA
    Anh Về Quảng Trị Cờ Bay – Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa

    The dark clouds still cover in the old Vietnamese Demilitarized Zone’s sky
    This white night in Paris I am nostalgic and sad all night
    I’m in the Dusk River where the Moon rises far away
    And is washing her full Face in the blood water alone
    A very strange name, the ThạchHãn River
    On the 17th Parallel
    I always think of that empty QuảngTrị’s Old Rempart

    https://www.youtube.com/watch?v=McLr3up2Q1M
    Quảng Trị 1973 – Trao Trả Tù Binh Tại Sông Thạch Hãn

    And the ThạchHãn River is full of the same Blood
    Belonging to the Sisters and Brothers
    on the Two Sides
    That Old Rempart and this River are
    Vietnamese Contemporary History’s Two Witnesses
    For the Second Civil War

    https://www.youtube.com/watch?v=KMQo6HNbW0I
    CÓ TUỔI 20 THÀNH SÓNG NƯỚC Nhạc : Trần Phú Cử + Thơ : Lê Bá Dương, Nguyễn Hậu Ca sĩ : Thúy Mỵ

    In the Cold War of the second Half of the 20th Century
    Heavy rain still falls on thousands of Blood Banners
    Over that sorrowful and hopeless QuảngTrị City
    The ThạchHãn River is full of mist in the Sunset

    https://www.youtube.com/watch?v=jWYvNyt-wDI
    Cờ Vàng bay trên thành phố Quảng Trị thân yêu

    Even the River in the Sunrise flows in the thick fog
    I put my Imagination’s thin hand in my Old Homeland’s beloved River
    The rice greenfields and flock of White Doves
    The ThạchHãn River and mountains are talking
    About the Past’s sad stories, the Present’s Hope

    https://www.youtube.com/watch?v=fG8lKgjs3Bg
    QUÊ NGHÈO Nhạc Phạm Duy Ca sĩ Thái Thanh

    And the Future’s Freedom and Democracy
    I try to hear the harmonious sounds
    Other Rivers flow through the Red River
    Perhaps the Seine in Paris and the Potomac in Washington
    As the two French History and the American History
    Are in Light Interferencce
    With the Vietnamese Contemporary History
    In my heart, in exile in Paris
    I am crushed in each other River
    And flow the three Histories’ Fog and Mist
    Flowing over the ThạchHãn River again.
    And on my beloved Old Homeland’s Rivers .. ..
    I do hope them
    As the Rivers of Love and the National Reconciliation

    https://www.youtube.com/watch?v=x9g0KJSvwFo
    Tình Ca Tiếng Nước Tôi – PHẠM-DUY – Thái Thanh

    The dark clouds still cover in the South Vietnam’s old Capital, Saigon’s sky
    This white night in Paris I am nostalgic and sad all night
    I’m in the Dusk River where the Moon rises far away
    And is washing her full Face in the blood water alone
    A very strange name, the Saigon River
    I always think of your lost name
    And the Fall of Saigon in the Black April 1975

    https://www.youtube.com/watch?v=WaaRP9VsZKk
    Trở Về Dòng Sông Tuổi Thơ – Quang Lý

    Heavy rain still falls on thousands of Blood Banners
    Over that sorrowful and hopeless Saigon
    The Mekong River is full of mist in the Sunset
    Even the River in the Sunrise flows in the thick fog
    I put my Imagination’s thin hand in my Old Homeland’s beloved River
    The rice greenfields and flock of White Doves
    The Mekong River and mountains are talking
    About the Past’s sad stories, the Present’s Hope
    And the Future’s Freedom and Democracy
    I try to hear the harmonious sounds
    Other Rivers flow through the Mekong River
    Perhaps the Seine in Paris and the Potomac in Washington

    https://www.youtube.com/watch?v=E1JFr-6IARA
    Paris – L’Amour, L’Amour

    As the two French History and the American History
    Are in Light Interferencce
    With the Vietnamese Contemporary History
    In my heart, in exile in Paris
    I am crushed in each other River
    And flow the three Histories’ Fog and Mist
    Flowing over the BenHai River again.
    And on my beloved Old Homeland’s Rivers .. ..
    I do hope them
    As the Rivers of Love and the National Reconciliation

    MILLIONS OF VIETNAMESE HONEST PEOPLE – TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

  2. Trích: “Cả hai đều lớn lên trong nước, đều được đi ra nước ngoài, cả hai đều nhìn VNCH như một thứ gì đó cần tránh xa, có phần đáng sợ. Những lúc đó, tôi sẽ trở thành một kẻ dở hơi nếu đem chuyện hoà giải ra nói với họ.”

    Cậu M. tỏ ra tôn trọng nỗi đau của người lính VNCH. Cô T. có thứ ngôn ngữ vô cảm, dấu hiệu của quá trình nhồi sọ. Tôi có thể tưởng tượng ngồi xuống nói chuyện được ngay với cậu M. Nhưng sẽ mất nhiều thời gian để chờ cho ngôn ngữ dân tộc chân phương trở lại với cô T. trước khi cô ấy biết lắng nghe và hiểu những người Việt đã ra đi từ lâu.

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây