Những câu hỏi về cái chết của 3 Cảnh sát cơ động vụ Đồng Tâm

Vũ Hữu Sự

27-2-2020

Trong 5 ngày, bộ công an (BCA) có 3 lần thông tin về nguyên nhân dẫn đến cái chết của 3 sỹ quan CSCĐ trong vụ Đồng Tâm đêm ngày 8/1/2020, mỗi lần lại có sự khác nhau. Tuy nhiên, theo lần thông báo cuối cùng thì vào đêm ngày 8/1/2020, lực lượng CSCĐ đã đến lập chốt ở đầu làng Hoành xã Đồng Tâm để bảo vệ từ xa việc xây tường rào bảo vệ sân bay Miếu Môn. Thấy CSCĐ lập chốt, một số đối tượng ở làng Hoành đã kéo đến tấn công.

Sau khi tấn công lực lượng CSCĐ nhưng không gây ra thương vong, các đối tượng đã bỏ chạy vào nhà cụ Lê Đình Kình. Thấy vậy, lực lượng CSCĐ đã tổ chức truy bắt. Khi tiếp cận nhà cụ Lê Đình Kình, 3 sỹ quan CSCĐ gồm 1 sỹ quan cao cấp (thượng tá, phó chỉ huy trưởng trung đoàn CSCĐ) và 2 sỹ quan cấp úy (2 sỹ quan là CSCĐ, 1 sỹ quan PCCC), đã bị rơi vào một cái “hố kỹ thuật” sâu khoảng 4 mét, rồi bị các đối tượng đổ xăng, châm lửa đốt, dẫn đến cả 3 đều hy sinh.

Cho đến nay, chưa có bất cứ một cơ quan báo chí hay tổ chức điều tra độc lập nào được tiếp cận hiện trường để điều tra sự thật về cái chết của 3 sỹ quan nói trên, nên chỉ đành tạm coi thông báo nói trên của BCA là đúng sự thật.

Phải chăng khi thấy các đối tượng, sau khi tấn công chốt của CSCĐ rồi bỏ chạy về nhà cụ Lê Đình Kình, lực lượng CSCĐ đã thành lập 1 “tổ 3 người” với thành phần như trên để truy đuổi, tiếp cận nhà cụ Lê Đình Kình nhằm bắt quả tang các đối tượng có hành vi “chống người thi hành công vụ”. Người viết bài này thấy cần đặt ra một số câu hỏi về cái chết của 3 sỹ quan nói trên.

Thứ nhất, các “tổ 3 người (hay còn gọi là tổ tam tam, tổ tam chế)” là những mũi nhọn tấn công rất hiệu quả trong chiến đấu. Nhưng “tổ 3 người” thường chỉ là chiến sỹ và một trong số 3 chiến sỹ đó được chỉ định làm tổ trưởng. Trường hợp cần thiết thì tiểu đội phó hoặc tiểu đội trưởng mới làm tổ trưởng, trong trường hợp cả tiểu đội phó và tiểu đội trưởng đều hy sinh thì trung đội phó mới phải làm tổ trưởng.

Nếu đúng là lực lượng CSCĐ đã thành lập một “tổ 3 người” để thực hiện nhiệm vụ trên, thì tại sao trong cái “tổ 3 người” ấy, lại toàn là sỹ quan? Và cấp dưới đâu mà lại phải điều hẳn một trung đoàn phó mang quân hàm thượng tá làm tổ trưởng? Nhiệm vụ của trung đoàn phó không phải thế. Anh ta phải ở tuyến sau để kịp thời ra những mệnh lệnh xử lý những tình huống phát sinh trong chiến đấu. Đưa sỹ quan chỉ huy trung đoàn làm tổ trưởng một tổ 3 người, nhỡ anh ta hy sinh thì trung đoàn khác gì “rắn mất đầu”? Thành lập một tổ 3 người nhằm mục đích bắt giữ các đối tượng chống đối, tại sao lại chen một sỹ quan PCCC vào giữa hai sỹ quan CSCĐ?

Trong các cuộc cưỡng chế hay trấn áp, lực lượng PCCC bao giờ cũng ở tuyến sau, chỉ khi xẩy ra nổ rồi gây cháy, thì lực lượng PCCC mới được điều đến để không chế, dập tắt đám cháy. Nếu là chữa cháy, thì anh sỹ quan PCCC kia sẽ xử lý một cách vô cùng thành thạo và bài bản, vì anh ta đã được đào tạo rất cẩn thận tại trường đại học PCCC. Còn với nhiệm vụ tiếp cận nhà cụ Kình để bắt người, nhất là trong trường hợp nhóm người đó có thể có vũ khí, thì anh ta sẽ vô cùng lúng túng, có khi còn trở thành vật cản cho đồng đội, vì anh ta có được học tập, rèn luyện ngày nào đâu

Trong cái “tổ 3 người” đó, ông trung đoàn phó- tổ trưởng chắc chắn là mang súng ngắn. Viên sỹ quan thứ hai có thể mang theo súng CKC hoặc AK 47. Thế còn viên sỹ quan PCCC, thì anh ta mang theo vũ khí gì? Phải chăng là một cái bình chữa cháy? Nếu đúng như vậy, thì khi cả 3 bị rơi xuống “hố kỹ thuật” và bị các đối tượng tưới xăng đốt, anh ta sẽ dùng ngay cái bình chữa cháy đó để dập lửa. Nếu chẳng may bị thương gẫy cả hai tay, thì anh ta vẫn có thể hướng dẫn cho đồng đội cách dùng bình chữa cháy để dập lửa.Và như vậy thì chắc chắn cả 3 sẽ không chết.

Thứ hai, việc cả 3 người trong “tổ 3 người” đều bị rơi xuống “hố kỹ thuật”, chứng tỏ cả 3 đều hoàn toàn “mù” về địa hình. Điều đó là không thể. Vì kể từ năm 2017, khi cụ Lê Đình Kình bị CA Hà Nội đạp gẫy chân, bị bắt, và người dân làng Hoành bắt giữ 38 cảnh sát đến nay, thì Đồng Tâm trở thành “điểm nóng” số 1 của thủ đô. Trinh sát của CA Hà Nội đã ăn dầm nằm dề ở làng Hoành hàng năm trời. Mọi ngóc ngánh trong làng, đặc biệt là địa hình khu vực nhà cụ Lê Đình Kình, họ đã thuộc làu làu, và đã vẽ sơ đồ hết sức chi tiết đến từng góc, từng vị trí nhỏ nhất.

Và nếu cuộc tấn công vào nhà cụ Kình để sát hại cụ đã được lên kế hoạch từ trước đêm 8/1/2020, thì sơ đồ đó còn được thể hiện trên sa bàn, và lực lượng CSCĐ đã phải diễn tập tấn công trên một địa hình như thật, chứ làm sao lại có chuyện đưa một lực lượng hoàn toàn “mù” địa hình lên tấn công? Làm thế, khác gì nướng quân? Và nếu điều một lực lượng hoàn toàn “mù” địa hình lên tấn công, thì người chỉ huy lực lượng CSCĐ đêm ngày 8/1/2020 quả là một người có cái não của hòa thượng họ Trư.

Thứ ba, lực lượng chống đối có thể đổ xăng, châm lửa đốt cả 3 người sau khi họ đã rơi xuống cái “hố kỹ thuật” đó không? Xin trả lời ngay: Được. Nhưng với điều kiện: Lực lượng CSCĐ điều đến làng Hoành đêm hôm đó chỉ có 3 người. Hoặc có cả một trung đoàn, nhưng trung đoàn hoàn toàn khoanh tay, trơ mắt đứng nhìn 3 đồng đội của minh đơn độc tấn công.

Thông thường, để tấn công một mục tiêu, thì trước hết mục tiêu đó phải được”khai quang” tơi bời bằng bom hoặc pháo và các hỏa lực khác. Tiếp theo, là xe tăng hoặc thiết giáp đi trước, bộ binh theo sau, và sau cùng là lực lượng hỏa lực hết sức hùng hậu để yểm trợ, sẵn sàng tiêu diệt bất cứ sự chống cự nào của đối phương còn sống sót để đảm bảo an toàn đến mức cao nhất cho bộ binh. Trong đêm ngày 8/1/2020 cũng vậy, tổ 3 người tấn công vào nhà cụ Lê Đình Kình không đơn độc. Họ được sự yểm trợ hết sức hùng hậu của một đội quân đông tới 3.000 người, với vũ khí hết sức tối tân. Lực lượng yểm trợ cho họ, có thể nói, là dầy đặc vòng trong vòng ngoài. Và lực lương đó đã không tiếc đạn (cứ nhìn những vết đạn ở hiện trường thì biết). Với lực lượng đó, bất cứ một ai là hàng xóm nhà cụ Kình, chỉ cần thò đầu ra sẽ bị tiêu diệt ngay, chứ hòng gì cầm cả một chậu xăng đến cạnh miệng hố kỹ thuật để đổ xuống người 3 sỹ quan kia.

Dù có đổ xăng xuống, thì xăng cũng không thể tự bốc cháy, mà phải bật một que diêm hay dùng bật lửa ga bật lên, châm vào mảnh giấy hay một vật liệu nào đó làm mồi rồi ném xuống thì xăng mới bắt lửa. Liệu có ai làm được thế mà không bị lực lượng yểm trợ tiêu diệt không?

Từ 3 câu hỏi trên, có thể nói việc 2 sỹ quan CSCĐ và 1 sỹ quan PCCC bị rơi xuống hố kỹ thuật rồi bị các đối tượng chống đối tưới xăng đốt chết như thông báo của BCA là rất đáng ngờ, nếu không nói là không đúng sự thật.

Nhưng nếu họ không bị đốt chết dưới hố kỹ thuật, thì họ chết ở đâu? Ai đã giết họ? và giết trong trường hợp nào?

3 giờ ngày 9/1/2020, người dân làng Hoành đang chìm sâu trong giấc ngủ. Cả làng Hoành đang chìm trong bóng tối. Bỗng nhiên mọi người gật mình tỉnh dậy vì tiếng hò hét, tiếng súng nổ. Chắc chắn không một ai trong làng Hoành nghĩ rằng CSCĐ đang tấn công làng mình. Bởi cách đó không lâu, ngày 25/6/2018, Tổng bí thư- Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo tại hội nghị toàn quốc về phòng chống tham nhũng “cán bộ lãnh đạo các cấp phải nhớ: Không ai có quyền lực tuyệt đối ngoài pháp luật”. Một chỉ đạo đúng tuyệt đối, thể hiện tinh thần thượng tôn pháp luật tuyệt đối. Chủ tịch nước là tổng tư lệnh các lực lượng vũ trang (quân đội, công an). Tổng tư lệnh đã chỉ đạo như vậy, thì lãnh đạo CA, dù có cho ăn kẹo, cũng không dám đứng trên pháp luật mà điều quân đến làng Hoành một cách trái pháp luật.

Và trước đó nữa, năm 2017, chủ tịch UBND thành phố Hà Nội Nguyễn Đức Chung đã long trọng hứa trước toàn thể nhân dân làng Hoành rằng “không truy cứu trách nhiệm hình sự người dân làng Hoành”. Từ năm 2017 đến đêm ngày 8/1/2020, không một ai trong làng Hoành bị khởi tố về bất kì một hành vi nào.

Vì vậy, chẳng có lý do gì mà lực lượng cảnh sát phải điều quân một cách trái pháp luật đến làng họ cả. Không nghĩ là lực lượng cảnh sát, thì hẳn là họ nghĩ rằng một bọn cướp, một bọn giặc đã bất ngờ tấn công làng mình. Theo truyền thống của người Việt Nam “giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh”, họ đã vùng lên chống lại để bảo vệ làng quê, bảo vệ tài sản và tính mạng của mình. Cuộc xô sát chắc chắn phải diễn ra rất dữ dội. Và nếu 3 CSCĐ, khi tấn công người dân làng Hoành một cách trái pháp luật rồi chết bởi sự chống trả của người dân, thì người dân chỉ gây nên cái chết cho họ khi phòng vệ chính đáng. Theo quy định của BLHS năm 2015, thì phòng vệ chính đáng không phải là tội.

Trên đây chỉ là những câu hỏi được đặt ra. Cho đến nay, nguyên nhân về cái chết của 2 sỹ quan CSCĐ và 1 sỹ quan PCCC vẫn chỉ được duy nhất một cơ quan độc quyền phát ngôn là BCA. Còn báo chí và các tổ chức điều tra độc lập thì vẫn bị bịt miêng, trói tay. Cùng với thời gian, rất mong những câu hỏi này sẽ được làm sáng tỏ./.

Bình Luận từ Facebook

10 BÌNH LUẬN

  1. nt: NĐK

    Có thể rất lâu nữa chúng ta mới thấy hết ý nghĩa lịch sử của sự kiện Đồng Tâm.
    Toàn bộ sự kiện gồm cả phiên tòa và bản án tòa Hà Nội sắp tuyên, cũng như phiên tòa và bản án cuối cùng sau này, sẽ lột trần bản chất phản động, bất lương, man rợ của chế độ hiện hành.

    Người ta sẽ thấy rõ hơn bao giờ hết, chế độ hiện hành chỉ là một đám tà quyền phản động, mượn tòa án, cảnh sát, quân đội để đàn áp man rợ những người dân thấp cổ bé họng.

    Người ta sẽ thấy rõ hơn bao giờ hết, từng người dân và mọi người dân sống dưới chế độ này, hết thảy không ai được an toàn, cả tài sản lẫn tính mạng. Bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu họ đều có thể bị biến thành những cụ Kình, ông Hiểu. Bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, chỉ cần chính quyền muốn, chỉ cần đám lợi ích thân hữu muốn, đất đai, tài sản và cả tính mạng của họ có thể bị cướp bóc, bị tước đoạt trắng trợn.

    Có cố hủy hoại luật pháp, cố chà đạp lên công lý cũng không thể hơn được những gì mà chính quyền này đã và đang làm với người dân Đồng Tâm.

    Có cố vạch trần bộ mặt trơ trẽn, vô sỉ của chế độ hiện hành (cùng đám ký sinh trùng của nó), cũng không thể nào bằng những gì chúng đang phơi bày ra ở phiên tòa, ở những tờ báo đồng thanh cùng một giọng “lưỡi gỗ” trong những ngày qua.

    Phiên tòa, bản án và những bài báo đồng ca trên hệ thống báo chí nhà nước những ngày qua sẽ chính là bằng chứng hùng hồn, là lời tố cáo đanh thép nhất mà chế độ hiện hành đang tự tay gửi đến tương lai.
    Thế hệ con cháu tương lai sẽ thấy đất nước chúng ta đã từng phải quằn quại trong ách thống trị của một chế độ phản động hại nước, hại dân như thế nào.

    Thế hệ con cháu tương lai sẽ thấy dân tộc chúng ta đã từng có những chương đen tối, phải chịu ách cai trị của một chế độ bất lương, man rợ đến cùng cực ra sao.

    Vậy nên, hãy cứ kết án bằng tất cả sự tàn ác, bất lương, man rợ của các người đi. Bản án đó sẽ chính là bản án cho các người, cho chế độ của các người đấy.

    NGUỒN MẠNG

  2. Học Giả: Thái Bá Tân

    Mục đích của cách mạng
    Vô sản và công nông
    Là thông qua bạo lực
    Biến của tư thành công.

    Khi cách mạng thắng lợi,
    Nhanh chóng hoặc từ từ,
    Các quan chức cộng sản
    Biến của công thành tư.

    Cộng sản gây đau khổ
    Cho hàng triệu, triệu người
    Rốt cục để mang lợi
    Cho một số ít người.

    Một sự thật chua xót –
    Các vấn đề của ta,
    Cách này hay cách nọ,
    Từ cộng sản mà ra.

    Nguồn Mạng.

  3. Học Giả Nguyễn Duy

    con ơi mẹ dặn câu này
    cướp đêm là giặc cướp ngày là quan – (ca dao xưa)

    Cướp xưa băng nhóm làng nhàng
    cướp nay có đảng có đoàn hẳn hoi
    có con dấu đóng đỏ tươi
    có còng có súng dùi cui nhà tù

    cướp xưa lén lút tù mù
    cướp nay gióng trống phất cờ phóng loa
    con trời bay lả bay la
    cướp trên bàn giấy cướp ra cánh đồng

    dân oan tuôn lệ ròng ròng
    mất nhà mất đất nát lòng miền quê
    tiếng than vang động bốn bề
    cướp từ thôn xóm tiến về thành đô

    ai qua thành phố Bác Hồ
    mà coi cướp đất bên bờ Thủ Thiêm
    bây giờ mẹ phải dặn thêm
    quan tham là cướp cả đêm lẫn ngày.

    Nguồn Mạng.

  4. Học giả: Bùi Chí Vinh

    Tru di ta viết một bài hành
    Chuyện truyền đời trang sử máu tanh
    Ngày xưa có quân sư Nguyễn Trãi
    Giúp nhà Lê mã đáo công thành

    Dè đâu lúc lên ngôi cửu ngũ
    Diệt trừ ngay cả trẻ sơ sanh
    Mượn Lệ Chi Viên làm án ảo
    Giết đời cha, con, cháu cho đành

    Hỏa mù Thị Lộ thành con rắn
    Công thần thua một lũ hư danh
    Ải Nam Quan giờ còn chảy máu
    Bình Ngô mà khóc Nguyễn Phi Khanh

    Tru di ta viết một bài hành
    Chuyện xưa giờ tái hiện sử xanh
    Đồng Tâm có cụ Kình giữ đất
    Chẳng ai ngờ bụng rạch, thây phanh

    Hai con án chết đầy oan khốc
    Một cháu chung thân xử rành rành
    Tam tộc một đời đi theo Đảng
    Tưởng thời phong kiến mới lưu manh

    Không ngờ thế kỷ 21
    Còn cảnh vua quan “chém treo ngành”
    Còn cảnh nhổ cỏ nhổ tận gốc
    Ba đời máu chảy vẫn còn tanh

    Tru di ta viết một bài hành
    Quả báo ngày nay đến rất nhanh…

    Nguồn Mạng.

  5. HỌC GIẢ NGUYỄN DUY.

    Phúc chu thủy tín dân do thủy (*)

    Thượng sách muôn đời lấy dân làm gốc
    nhân dân đây
    cái gốc quốc gia này.

    Bán mặt cho đất
    bán lưng cho trời
    nhân dân mẹ cha
    nhân dân ông bà
    nhân dân tổ tiên
    nhân dân nguồn cội
    hột gạo củ khoai nuôi nấng cả giống nòi.

    Mảnh đất truyền đời
    chát mồ hôi
    đắng máu
    lớp lớp anh hùng áo vải
    lớp lớp xác người giữ đất
    vẫn nhân dân.

    Sao nên nỗi người cày không có ruộng
    luật hoang vu hoang hóa nhân tình?

    Sao có kẻ sống mọt đời vắt vểu
    ăn quả trên cành tè axit gốc cây?

    Ai ủ cái ung mủ tanh khoang mũi
    ngửi hoa hồng sặc một mùi hôi?

    Ai nuôi cái mù lòa đáy mắt
    nhìn nhân dân ngấp ngoáng bóng thù?

    Ai lăm lăm đẩy dân sang phía địch
    tự biến thành thù địch trước nhân dân?

    Lai tỉnh
    hỡi lương tri
    lai tỉnh!

    (*) Lật thuyền mới biết dân là nước
    (Quan hải, Nguyễn Trãi)

    Nguồn Mạng.

  6. Thưa, không cần phải nghi ngờ gì cả, đây là một Đại Đảng Cướp nên không có gì mà chúng không dám làm, sự thực thì nó ghê tởm lắm, các bậc tiểu thuyết gia siêu đẳng cũng tưởng tượng không tới.
    Theo nhiều người, lý thuyết ba cái mạng này đổi lấy mấy chục mẫu đất Đồng Tâm là không sai chút nào, còn việc khử cụ Kình là để cho “xây tường rào theo kế hoạch”, coi như tuyên bố Game Over.
    Bốn mạng người nhưng chỉ có một thủ phạm, một mà thôi.

  7. Một kịch bản tồi, dấu đầu lòi đuôi. Thế mà thiên hạ vẫn tin sái cổ cho nên cha con nhà nó vẫn cứ tồn tại dài dài.

  8. “Nằm yên nghỉ ở đây là một cụ già đã sống cuộc đời của mình và cụ đã mất. Tôi không biết cụ tốt hay xấu, nhưng điều đó không có gì can hệ. Cụ đã sống, chỉ có điều đó mới đáng kể. Có một lần, tôi nghe một chàng trai đọc một câu thơ: “Tất cả cái gì sống đều thiêng liêng”. Thế là tôi bắt đầu suy nghĩ và chẳng mấy chốc tôi đã hiểu rằng ý nghĩa của câu đó vượt xa các từ. Tôi sẽ không cầu nguyện cho một cụ già đã mất. Cụ đã có đủ mọi thứ cụ cần có. Cụ có được một công việc làm, nhưng mọi thứ đã được chuẩn bị chu đáo cho cụ, và để làm công việc đó, chỉ có một cách chứ không có hai. Còn chúng ta, chúng ta cũng có một công việc để làm nhưng lại có hàng ngàn cách để làm mà không biết làm theo cách nào. Vậy nếu như tôi phải cầu nguyện, tôi cầu nguyện cho những ai không biết nẻo đất phương trời nào mà đi. Về phần ông Nội, ông đi con đường thẳng, thênh thang. Và bây giờ, hãy phủ ông Nội lại, để ông Nội làm công việc của ông. ” – trích Chùm nho phẫn nộ (John Steinbeck – 1939)

  9. Tiếp,
    Nói xấu đảng và trí thức nước lợ giờ cũng bằng thừa. Chỉ có lời khuyên tới các bạn trẻ đang sóng và làm việc cho đảng rằng: hãy khôn khéo giảo hoạt như các bậc nhân sĩ trí thức nước đảng đi trước rằng thì là cố gắng giữ nồi cơm cho mình và gia đình. Về già bỏ đảng, bỏ nước đảng cũng chưa muộn. Lúc đấy các bạn lập tổ khai trí vì dân nước đảng mãi mãi cần khai trí

  10. Theo tớ thì chuyện nhà đảng thì mắc kê nô. Qua việc 3 đồng chí bị đồng bọn trừ khử, nó đã nằm trong kế hoạch của ” trận đánh đẹp”
    Có lời với các chiến sĩ, trí thức nước lợ rằng: cần cảnh giác cao độ trước đồng chí, đồng nghiệp nước đảng. Chúng sẵn sàng hy dinh đồng bọn vì nấc thang chính trị, vì bổng lộc, vì cái nồi cơm” .

Comments are closed.