20-11-2019
Mình lẽ ra không muốn viết. Nhưng giờ quá nhiều người hỏi và kêu mình giải thích. Thú thật mình sợ khi phải viết ra, mình sợ hệt như giới trẻ VN sợ hãi mỗi khi nhắc đến chánh trị.
Các bạn cần biết rằng, ở Việt Nam, đôi khi chỉ một stt thôi là đủ để bị mời làm việc. Cho nên với vốn kiến thức ít ỏi về xã hội mà mình có, mình chia sẻ lại diễn biến một cách ngắn gọn nhất có thể về Hồng Kông.
Hồng Kông là một đặc khu của Trung Quốc, chính sách một quốc gia hai chế độ. Trước đây Hồng Kông thuộc khối liên hiệp Anh. Năm 97 trả lại bằng ngoại giao cho Trung Quốc.
Vấn đề là, người Hồng Kông đã được thừa hưởng nền tư pháp, nền giáo dục từ Anh, họ ý thức được rằng nếu có sự cố xảy ra, tòa án và giới luật gia sẽ tranh tụng đòi quyền lợi cho thân chủ. Nói theo kiểu ngôn ngữ ở khu trà đá cafe là bạn không cần sợ bất kì thằng con ông cháu cha nào, hay sợ thằng cán bộ nào. Vì nếu xảy ra tranh chấp, đưa nhau ra tòa án công bằng, có luật pháp đảm bảo. (Khúc này anh em nào còn khó hiểu, thì đọc xem thuật ngữ tam quyền phân lập và tự ngẫm).
Về kinh tế, nhờ sự rõ ràng về luật pháp, Hồng Kông dễ dàng trở thành một trung tâm giao dịch và đem lại lợi ích về $ khủng khi thu hút đầu tư nước ngoài cho quốc gia đang sở hữu nó.
Người Hồng Kông không phải chấp nhận họ thuộc về Trung Quốc đại lục. Sự kiện 1997 xảy ra. Một số người Hồng Kông đã sang UK hoặc các nước phương tây sống. (Chính phủ UK cho phép người Hồng Kông nhập quốc tịch). Người Trung Quốc tràn vào cố gắng đồng hóa Hồng Kông nhưng không được, sống lâu trong “bơ thừa sữa cặn” nên họ ý thức được rằng bơ ngon hơn rau muống.
Sự mẫu thuẫn đó cứ âm thầm diễn ra. Và Trung Cộng từ từ từng bước cài cắm phe đỏ vào chính quyền Hồng Kông. Đỉnh điểm là đặc khu trưởng Hồng Kông hiện nay – Lâm Trịnh Nguyệt Nga.
Thế rồi cái gì đến phải đến, sau bao cuộc biểu tình vì chống lại những chính sách Trung Quốc áp đặt lên Hồng Kông mà tiêu biểu nhất là Dù Vàng do Hoàng Chí Phong và mấy người bạn trẻ của anh ta lãnh đạo (mình thích nhất Agnes Chow – may mắn cho ai lấy được cô bé làm vợ).
Nhận thấy nếu không thay đổi nền luật pháp dân chủ tại Hồng Kông thì Trung Quốc khó mà sát nhập Hồng Kông thành bờ cõi của mình (khúc này Tập đại đế nôn nóng thôn tính quá). Thành ra áp cái luật dẫn độ lên Hồng Kông thông qua bàn tay chị Lâm.
Tèn ten, dân Hồng Kông không ngu, giới luật gia Hồng Kông càng thông minh hơn. Dĩ nhiên họ không chịu. Hiện tại, nếu bạn đang sống ở Hồng Kông, khi phạm pháp, bạn sẽ ra tòa ở Hồng Kông và bị xử. Sau đó kết quả như thế nào thì bạn chịu. (Khúc trên mình nói rồi đó, thứ làm cho Hồng Kông đặc biệt chính là luật pháp công bằng). Nếu luật dẫn độ được thông qua, thì người Hồng Kông sẽ bị lôi về đại lục xử, mà tính công bằng trong luật pháp ở các nước có thể chế thiên đường thì các bạn tự biết nha. Đặc biệt là án chánh trị.
Nổ ra biểu tình liên tiếp, kết quả bà Lâm phải ngừng thông qua dự luật Dẫn độ. Nhưng trước khi ngừng thì đã có đàn áp, có đổ máu, “hắc cảnh” đã bắn chết sinh viên biểu tình, hàng loạt vụ tự tử, khủng bố trắng bất chấp luật pháp xảy ra. Chính quyền Hồng Kông đã dồn người dân tới chân tường.
Người Hồng Kông quyết định biểu tình để giữ bằng được quyền bầu cử dân chủ. Ai cũng biết nếu bầu cử dân chủ thực sự thì Trung cộng chẳng thể nào cài cắm được phe ta vào. Các bạn đã đi bầu cử ở VN chưa, nếu chưa đi thì yên tâm, các bạn như robot, chả biết mình bầu cho ai. Đợt trước mình tẩy chay bầu cử vì mình ghét Đảng cử dân bầu. Bên Hồng Kông thì đỡ hơn, tạm thời tính dân chủ còn ít ít nên các cậu trẻ sẽ tham gia tự ứng cử. Và bà Lâm cấm Hoàng Chí Phong ứng cử ?.
Thế là tiếp tục biểu tình đòi nợ máu, đòi tự do…
Cái nhọt ở Hồng Kông khiến chính quyền Trung Quốc đau nhức và tức tối khi mà thua ở chiến tranh thương mại và sợ cái nhọt này sẽ lây lan khiến **** sụp đổ. Trong khi Mỹ rơi vào một cuộc đàn hặc nội bộ thì anh Tập rảnh tay hơn và dạy dỗ dân Hồng Kông. Diễn biến tiếp theo thì như các bạn thấy rồi đó. Trung Quốc tập trung tấn công vào những trường đại học đầu não của phong trào biểu tình. Một bên là vũ khí hiện đại, một bên thô sơ như thời trung cổ.
Khi phong trào và sự ảnh hưởng này lan rộng thì các nước chung thể chế thiên đường hạnh phúc nụ cười sẽ bắt đầu rêu rao tuyên giáo đổ lỗi cho bên này bên kia. Vì nếu không như vậy sự ảnh hưởng có thể dẫn đến sụp đổ toàn cục theo hiệu ứng domino.
Tôi buồn vì thấy dân Hồng Kông phải chọn sự hy sinh để cả thế giới thấy được sự rập rình nguy hiểm của ranh giới từ CS thành phát xít.
Tôi cười vì thấy dân trí VN ta còn thấp nên bị một số kẻ ngụy biện làm cho các bạn hiểu sai về con người Hồng Kông. Làm sao một đám trẻ rảnh rỗi đi lấy đá ném lại kẻ cầm súng?!
Tôi thấy hạnh phúc vì các bạn trẻ 2k bắt đầu quan tâm chánh trị. Lúc tôi bắt đầu đọc nhiều về chánh trị, tôi đơn độc lắm, tôi biết rằng dù né tránh thì chánh trị nó cũng tự tìm đến với mình. Formosa, HD981, 10-6 ANM và đặc khu,… tôi lạc lõng giữa bạn bè xung quanh. Hay gần đây, mỗi mg không khí bạn hít vào là chánh trị đó. Tuyệt nhiên chúng ta chỉ biết mua khẩu trang đeo chứ đang yên đang lành loang quạng là về đồn tự tử.
Không ít bạn bè tôi cũng từng mất việc, bị bỏ tù, đánh đập vì ngày 10-6. Chúng ta chẳng khác gì Hồng Kông nhưng người Hồng Kông dám hy sinh thay ta rồi đó.
Một cái cúi đầu giành cho những người Hồng Kông, các bạn đã giúp chúng tôi ý thức được rằng tự do không miễn phí, và không có sự hy sinh nào là vô ích.
Tôi viết để các bạn đọc và hiểu, hiểu rồi thì hãy tự viết, tự nói với mọi người xung quanh. Biểu tình là điều có trong hiến pháp các quốc gia quy định. Nhưng thử bạn nào ra công viên hay đường phố hét lớn: Đả đảo Tập Cận Bình coi có bị bắt không?! Ngoài biển dân ta vẫn bị bạn tốt đánh và giết, mỏ của ta nó vẫn kéo tàu vào.
Các bạn nên tập đọc nhiều đi, sẽ có lúc các bạn phải chọn chết vinh còn hơn sống nhục như cách người Hồng Kông đang làm đó. Chân thành.
Ghi chú: Tựa đề do Tiếng Dân đặt
Bài viết khá, chứng tỏ tác giả trẻ đã tự tìm tòi và tự ráp nối các sự kiện xảy ra bên Hongkong “ngoài luồng”. Có nghĩa bạn đi đúng đường chứ không “kiên định” ăn những thứ bả của truyền thông lề phải tuyên giáo nó service. Khá lắm!
Đảng chó đang run và tìm mọi cách làm loãng những sự kiện THẬT, hoặc tráo, hoặc cho bò ĐỎ đám AK47 đưa ra những lý lẽ cùn đại loại, đang ấm yên không thích lại thích đổ máu lãng xẹt, phiền cho gia đình, rắc rối với công an làm chi?
Phải. Người ích kỷ và tầm nhìn chỉ quanh cái body thì nói thế. Ngày mai mặc gì, ăn gì, chơi gì, có gì vui, có gì nổi tiếng…người loại này sống chỉ biết mình và ngày hôm nay, theo kiểu bạc cắc.
Tuy nhiên đời sống bao la, không là bạc cắc. Người đi tìm vàng là người đi kiếm tương lai, đối diện sự thật và dám thay đổi số phận để có một đời sống an bình hơn, công bằng hơn, tự do hơn, nhân bản hơn…Nhất là họ nghĩ đến cuộc đời của anh của chị của em và của con cháu họ không bị lừa gạt và chúi nhủi…
Sợ là một cảm giác có thật.
Hãy làm cho những tấm rào cản nó biết SỢ MÌNH
Và đó là những gì các bạn trẻ ở Hongkong đã viết di chúc trước khi xuống đường.Thế đấy!!
Thêm một thằng nhãi tập tọng phun chữ. Cứ như thiên hạ dốt nát, điếc lác như đám nhân sĩ trí thức đảng đẻ( cả đời múa gậy vườn đảng, tưởng mình là ghê gớm lắm. Có biết đâu thẳng đảng đỉnh cao sự đểu cáng, chúng ve vuốt, cho ăn. Thằng nào cũng béo đỏ như trâu đực, cũng khoác đủ thứ học hàm, học vị về vác mặt khoe giòng họ, xóm làng.) CADC CỤ XƯA CÓ CÂU” NHỤC NHƯ CHÓ MỚI CÓ MÀ ĂN)
Trích: “Thêm một thằng nhãi tập tọng phun chữ“.
Tôi không rõ thằng nhãi nào tập tọng phun chữ ở đây???