12-9-2019
1. Gần đây quan sát thấy xu hướng rời Mai Dịch và không vào Mai Dịch. Trong nhiều nguyên nhân, có 2 điểm chốt: Không muốn nằm ở Mai Dịch vì không chung chí hướng; Và sợ hãi nằm ở Mai Dịch.
Không bàn sâu vào nguyên nhân, mà chỉ nói đến hệ quả. Hệ quả là nhân dân mất quá nhiều đất và phải chi quá nhiều tiền của.
2. Nhớ đến 3 đám tang của ông Trần Đại Quang đưa về Ninh Bình, ông Đỗ Mười đưa về Thường Tín, ông Lê Đức Anh đưa về TP HCM mà sợ hãi. Tang lễ ở Hà Nội đã tốn kém, đưa về nơi chôn cất lại càng tốn kém hơn. Tốn kém về tiền bạc, tốn kém về phương tiện, tốn kém về nhân lực, tốn kém về thời gian. Tính tổng lại về tiền bạc, mỗi đám tang tốn hết bao nhiêu tỷ đồng?
Nhưng cái tốn kém chưa nêu mới là kinh sợ. Đó là tốn kém về đất đai. Từ vài ngàn m2 đến dăm chục ngàn m2, mỗi ngôi mộ chiếm một lượng đất nuôi sống từ vài hộ cho đến vài chục hộ dân đời đời kiếp kiếp.
3. Trong di chúc của Cụ Hồ cách đây 50 năm đã nói về điện táng. Những mong sau khi chết chỉ là một bình tro để không tốn đất của tổ tiên. Cụ Hồ giỏi tiên đoán như vậy cũng không thể nào biết được những “hậu duệ cầm quyền” lại không làm theo lời Cụ.
Không thể quốc tang như thế này được. Không thể chiếm đất xây mộ như thế này được. Phải có một chính sách khác ngay tức thì. Bởi vì còn cả hàng trăm vị có chức quyền đã và đang chuẩn bị chỗ ở sau cõi tạm bằng ngôi nhà nhiều ngàn m2 đất. Trào lưu học xây lăng mộ vua chúa của kẻ có chức quyền là tội lỗi lớn với tổ tiên và con cháu.
Ai cho phép họ chiếm cả chục ngàn m2 đất để xây mộ? Cũng là do tên tội phạm “Sở hữu toàn dân”.
4. Sở Bình Vương ngày xưa được chôn sâu dưới đầm lầy không cho ai biết. Vậy mà Ngũ Tử Tư còn đào lên quật 300 roi và đái vào sọ. Sự báo thù là không có thời gian. Những người rời quyền lực còn sống, hay đương quyền, hãy tự biết mà quyết.
5. Đất của tổ tiên không phải là vỏ hến. Những người nhìn xa thì tự biết, rằng trăm năm sau hậu thế sẽ xóa tất để lấy đất mưu sinh.