24-8-2019
Chỉ có một lý do để giải thích vì sao TQ dồn VN đến chân tường qua việc cho tàu HD8 vào sâu trong hải phận EEZ của VN, ngoài khơi Phan Thiết. Đó là TQ muốn “chiến tranh”. Việt Nam chắc chắn không thể ngồi yên để cho tàu bè nghiên cứu, tàu hải giám (và quân sự?) của TQ ra vô vùng biển thuộc quyền tài phán của quốc gia mình như chỗ không người.
Vì sao?
Có lẽ vì TQ không muốn các xí nghiệp rút đi từ TQ, do chiến tranh thương mại với Mỹ, sang đặt căn cứ ở VN (hay các quốc gia ASEAN). Nếu các xí nghiệp này không “trụ” lại ở TQ thì sẽ không thể đi đâu hết. Nếu không làm việc này thì không bao lâu TQ gặp hiểm nguy. TQ trở thành phụ thuộc với Mỹ. Hàng hóa xuất xứ từ TQ sẽ bị hàng hóa xuất xứ từ VN (hay các quốc gia ASEAN) thay thế. Lúc đó Mỹ (và thế giới) sẽ không cần TQ nữa (mà TQ thì ngược lại, luôn lệ thuộc vào kinh tế Mỹ và thế giới).
TQ cũng có tính toán chiến lược. Theo một lý thuyết “địa chính trị” của tây phương mà các lãnh đạo TQ như Tưởng Giới Thạch, Mao Trạch Đông… bị ảnh hưởng sâu xa. Một đại cường muốn giữ được vị thế của mình thì sẽ không bao giờ cho phép một quốc gia kế cận có cơ hội vươn lên thành cường quốc.
Thực tế cho thấy, thời thời chiến tranh lạnh, đại cường Liên Xô không cho phép bất kỳ một “vệ tinh” nào của khối XHCN có cơ hội “ngang mặt” với Liên Xô. Ta cũng thấy toàn bộ lục địa Châu Mỹ, không một quốc gia nào có thể thách thức được vị trí của Hoa Kỳ.
Vì vậy TQ sẽ không bao giờ để cho VN một cơ hội phát triển để “thoát Trung”, chớ đừng nghĩ tới VN trở thành “đại cường” thách thức TQ.
Hiện nay TQ răn đe áp thuế trên 75 tỉ USD hàng hóa nhập khẩu từ Mỹ. Trump xem đó như một khiêu khích, tức thời ra lệnh đánh thuế từ 10 lên 15% trên các mặt hàng TQ dự kiến áp thuế từ ngày 1 tháng 9/2019. Còn các mặt hàng dự kiến đánh thuế 25% thì tăng lên 30% dự kiến có hiệu lực ngày 1 tháng 10/2019.
TQ có “phục tùng” ông Trump vì các hành vi áp thuế này hay không?
Theo tôi là không. Bởi vì, đến thời điểm hiện nay, Mỹ cần TQ hơn TQ cần Mỹ. Đơn giản vì Mỹ không (hay chưa) có hàng hóa thay thế hàng TQ. Ngay cả khi các xí nghiệp Mỹ “hồi hương”, thì vấn đề thiếu hụt công nhân sẽ khiến cho Mỹ chậm trễ trong việc “tự túc”.
Nhưng nếu Mỹ tức thời có lệnh cấm xuất khẩu hàng hóa sang TQ, như lời đồn đại?
TQ có thể thay thế hàng hóa nhập từ Mỹ bằng hàng hóa nhập từ Nhật và Châu Âu hay không, hoặc TQ có thể tự động sản xuất những mặt hàng thay thế, là các yếu tố quan trọng cho “chiến tranh thương mại”.
Và nếu Mỹ cấm vận TQ (như đồn đại trên mạng), không cho TQ sử dụng đồng đôla thì cũng có nguồn tin cho rằng TQ đang vận động để thay thế đồng đôla bằng vàng. Mọi thanh toán của TQ từ nay không tính bằng đôla mà bằng vàng.
Trở lại vấn đề, VN đang trong thế bị ép đến cùng đường. Đánh lại cũng khó mà ngồi yên cũng khó.
“Một đại cường muốn giữ được vị thế của mình thì sẽ không bao giờ cho phép một quốc gia kế cận có cơ hội vươn lên thành cường quốc”.
-Đại cường Mỹ & đại cường TQ có sự khác biệt 01 chút về cách giữ “vị thế” như sau:
*Mỹ:
.Ng dân các “quốc gia kế cận” nc Mỹ cũng như nhiều nc trên Thế giới, kể cả ng dân đại cường TQ đều muốn di cư, nhập cư vào Mỹ. Số lượng ng dân muốn vào Mỹ nhiều đến nỗi Mỹ phải dựng hàng rào dọc theo biên giới Mexico để ngăn chặn, cũng như đưa ra nhiều chính sách hạn chế nhập cư.
.Nền KT Mỹ phát triển có sự đóng góp rất lớn của ng nhập cư & chính những ng nhập cư này là tác nhân chính liên kết nền KT của quê hương mình với nền KT Mỹ, biến nền KT của quê hương mình trở thành đồng minh KT của Mỹ, giúp tạo ra 01 nền KT Mỹ năng động trên toàn cầu. KT Mỹ là nền “KT sẻ chia”.
*TQ:
.Hầu như ko có quốc gia nào mà ng dân muốn di cư, nhập cư vào TQ. Đài Loan, KH là dân TQ nhưng chỉ muốn tách ra khỏi TQ. TQ còn đi xâm chiếm các nc khác để bắt ng dân qui phục như Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông. TQ mà xây tường biên giới như Mỹ thì các “quốc gia kế cận” đỡ quá.
.TQ ko có các đồng minh KT thực sự nên đã đưa ra Sáng kiến “Vành đai và Con đường” trị giá nhiều tỷ USD để xây dựng một mạng lưới cơ sở hạ tầng và thương mại toàn cầu với TQ (Được bắt đầu vào năm 2013 với tên gọi “Một vành đai, một con đường”). Nhưng thực chất Sáng kiến “Vành đai và Con đường” này là biến các quốc gia tham gia trở thành con nợ lớn đến nỗi phải trả nợ bằng “Chủ quyến Quốc gia” của mình. KT TQ là nền “KT chiếm đoạt”.
HOT HOT
Thằng e rể sang thăm con du học nói
Trung quốc nó yẻu cầu không đc để biểu tình chống Trung quốc
Chiến hạm Quang trung bị “DẪN ĐỘ VỀ HẢI NAM R”. NHỤC NHƯ CHÓ CHƯA. NHỤC LÂY CẢ TIỀN NHÂN
Mơ ngủ à
Badc hồ kính iu, danh tướng thế giới võ nguyên giáp có đội mồ sống dậy cũng không dám đánh. Thế thì tại sao Trung quốc phải chiến tranh, phải hợp tác khai thác. Đừng mơ nhé.
TQ dồn VN đến đường cùng là ép CSVN phải bán nước (nhượng chủ quyền), theo các thỏa thuận đã ký.
Bán nước – là con đưòng chết, chết bởi nhân dân VN.
Đánh trả lại TQ là con đường sống của ĐCSVN.
Nếu có chiến tranh (chỉ là chiến tranh hạn chế!), dân sẽ lại bị lừa bịp, bị chết.
Còn đám chóp bu CSVN, chẳng có con lợn nào bị chết!
Nói với người cọng sản: Hóa ra trước đây thắng Pháp Mỹ chỉ là ăn may, bad play, giờ có giỏi thì làm một quả ..nổ chấn động địa cầu nữa đi.
“Trở lại vấn đề, VN đang trong thế bị ép đến cùng đường. Đánh lại cũng khó mà ngồi yên cũng khó.” Không phải, TQ cần gì đánh vì VN chỉ là dạng tà lọt sai bảo nói sao nghe vậy.
Hãy trả lại quyền cho dân, khi đó TQ không dám vênh váo bắt nạt CSVN như bây giờ.
Đúng thía . Chống Trung Quốc & yêu nước/Đảng lun thể, nín nhịn trước Trung Quốc, ổn định xã hội để phát triển là biện pháp hữu hiệu nhứt .
Đây có lẽ là một bài viết nhạt nhẽo nhất của tác giả TNT.!