18-4-2019
Một người bạn bị AVC (đột qụy). Nhờ cứu cấp kịp thời và nhờ y khoa hiện đại, ông ta thoát chết. Nhưng thay đổi hoàn toàn, trở thành một người khác.
Vốn là người nóng nẩy, trở thành một người điềm đạm. Một người ích kỷ, huyênh hoang, coi mình là cái rốn của trái đất, ngày nay nghĩ tới người khác, suốt ngày ngồi, lục cuốn sổ điện thoại rách bươm, gọi hỏi thăm người này người kia, muốn biết tin ai còn ai mất. Một người khắt khe, câu chấp, ngày nay bao dung.
Gần kề với cái chết, ông ta hiểu đời sống hơn, biết cái gì là chính yếu, cái gì là phụ. Ông ta nói: cũng may mà mình bị AVC, mở mắt trước khi chết. Ngồi uống café với ông bạn, tự nhiên nghĩ tới ông Chủ tịch nước.
Nếu thoát nạn, nếu ra khỏi nhà thương bình an, ông Chủ tịch trở thành một người khác? Nếu ông ta nghĩ Đảng mình hoành hành như vậy cũng đủ rồi. Lâu la, phe đảng của mình vơ vét như vậy cũng quá rồi, dư sống phe phỡn 9, 10 thế hệ. Đất nước tan hoang như vậy cũng tệ quá rồi. Xã hội không thể bệ rạc hơn nữa, suy đồi hơn nữa.
Nếu ông ta, giữa lúc gần đất xa trời, nghĩ tới những người một sớm một chiều mang kiếp màn trời, chiếu đất vì đầy tớ đã quá tham lam. Nghĩ đến những người đáng tuổi con cháu mình, đang nằm mục xương trong tù, chỉ vì muốn môi trường sạch, muốn đất nước không bị đô hộ, dân tộc không trở thành nô lệ.
Nếu ông ta nghĩ ở thời đại Internet, cái trò hề XHCN không lường gạt được ai nữa, kể cả những kẻ ngu xuẩn nhất.
Nếu ông ta chợt rùng mình, nghĩ mình đang bán giang sơn gấm vóc của tổ tiên để lại, ngàn sau sử sách sẽ không quên. Nếu…
Trong một lúc mơ mộng, nghĩ quẩn như vậy. Nhưng café làm tỉnh ngủ, biết rằng sẽ không có chuyện đó. Óc não người CS không phải là óc não bình thường.
Và ngay cả nếu bệnh đột qụy làm nổ tung cái vỏ cứng, để óc não ông già trở lại bình thường, nếu một phép lạ khiến ông già suy nghĩ như một người dân bình thường, ông ta sẽ bị cả guồng máy nghiền nát…
Quay đi quay lại, động lực duy nhất để thay đổi đời sống của người dân vẫn là người dân. Không có phép lạ.
(*) Ghi chú: Tựa đề do Tiếng Dân đặt
Tác giả đã viết rất rõ, óc nảo người CS không phải là óc não bình thường…Mà nếu sau cú stroke “đặc biệt nghiêm trọng”, óc não tổng Lú có được cái duyên trở lại bình thường như óc não của một người dân, thì…cũng bị cả cái guồng máy cs ghiền cho nát!!
Lạ là cái suy nghĩ trẻ con của khối kẻ lười biếng và SỢ hành động. Nhìn vào đâu cũng thấy chữ SỢ án ngữ, cho nên chỉ trông vào một giải pháp TRỜI CHO, là rằng thằng chúa đảng ngỏm củ tỏi thì thiên hạ thái bình ngay…trẻ con nó cũng vừa vừa chứ! Cha nó chết thì còn Chú, còn anh em “đồng chí”, cón “hậu duệ đỏ” COCC đầy lúc nhúc ra đấy?! Quyền lực có phải là một thằng đâu, là một guồng máy đấy. Thử nghĩ xem…
Tự Do không đến từ Ông Trời
Và tương lai bắt đầu từ ngày hôm nay…
Hiểu được như thế là hiểu dược toàn cảnh chính trị Việt Nam. Đúng như tác giả kết luận:
“Quay đi quay lại, động lực duy nhất để thay đổi đời sống của người dân vẫn là người dân. Không có phép lạ.” – Bravo tác giả một cái!!
Với đám cọng sản Việt Nam, chỉ có hành động mới hy vọng có được những kết quả mà người dân mong muốn. Thực tế đã và đang chứng minh điều đó. Đừng ngồi đó mà mộng mơ.
Hai chữ ĐỘT QUỴ được tung ra hơi tùy tiện đó @ Từ thức ơi
Nếu đột quỵ thật, ông ta có thể chịu đựng được cuộc di chuyển trên máy bay hai lần như thế không?
Chắc hẳn là không
Bởi vậy tôi cứ nghĩ ngồi ngoài để đoán mò e ra chưa chuẩn lắm
Trộm nghĩ rằng mọi việc sẽ được sáng tỏ nay mai