Thánh vật và người vật

FB Nguyễn Văn Thịnh

21-2-2019

Lên án việc di dời lư hương trước tượng Trần Hưng Đạo là đúng và cần thiết vì nó nhằm che đậy cho một kế hoạch có nguy cơ có hại cho chúng ta. Đó còn là một hành động kém khôn ngoan, kém văn hóa và chính trị…

Nhưng cách lên án, mức độ và thái độ biểu hiện nếu không có chừng mực và có tâm sẽ khiến người lên án trở thành thiếu văn hóa, a dua và phản tác dụng, đẩy câu chuyện sang hướng tiêu cực khác.

Nhiều ý kiến lên án, phản đối việc dời lư hương nhưng lại bày tỏ một thái độ miệt thị, vơ vào, vô tình cổ súy cho tệ nạn mê tín, xúc phạm tiền nhân và người khác. Họ “nhân danh” Đức Thánh Trần để mạ lỵ ai đó, dọa rằng Đức Thánh sẽ ra tay trừng trị những người đã dời lư hương của Ngài, hả hê vì sự ra đi của người nằm trong bộ máy đã cho dời lư..vv… Họ coi đó là sự trừng phạt của Thánh thần, của Ngài, là bị thánh vật…

Thật nực cười, không lẽ một bậc được phong Đức Thánh, một bậc chí nhân chí nghĩa, dẹp hết tư thù để lo việc nước, trí tâm rạng ngời như Quốc Công Tiết Chế lại thèm làm cái việc nhỏ mọn, hạ tiện là trừng phạt con cháu vì cái tội dời lư hương của Ngài như cái cách mấy ngày nay thiên hạ… gán cho? Tôi không tin dù phần nào tôi vẫn tin tâm linh, bởi lẽ đã là thánh thần thì phải công minh, đại lượng, bao dung. Nếu thánh thần oai linh, chỉ báo mộng là đủ cảnh báo những kẻ làm sai.

Ở đây, tôi xin nhắc lại, nhấn mạnh là tôi không phản đối việc lên án dời lư hương, nhưng tôi không đồng tình, phản đối với những kiểu lên án thái quá, mượn gió bẻ măng để xúc phạm người khác.. cổ súy cho cái xấu, làm hoen ố nhân cách của tiền nhân… Thánh vật đâu chưa thấy, chỉ thấy người vật. Thánh vật thì hiếm và công bằng hơn, có khi ít đáng sợ hơn là người vật!

Lên án cái xấu, nếu không khéo, chúng ta sẽ vô tình gây ra, cổ vũ cho cái xấu. Và sẽ gây tác hại khác kéo theo.

Từ việc này, tôi nhớ đến câu chuyện dân gian sau: Có một người bị mất chiếc áo nên nghi ngờ cho hàng xóm lấy cắp. Anh hàng xóm này lấy áo nhưng vẫn thề độc là: Nếu tôi lấy trộm áo của anh thì thánh thần thành hoàng vật chết cả nhà tôi đi. Anh kia nghe vậy ấm ức lắm nhưng đành chịu và chờ xem sự trừng phạt của thánh thần. Chờ mãi không thấy có gì xảy ra, anh ra miếu thành hoàng khấn lễ và trách sao biết người kia lấy cắp áo mà không trừng phạt? Đêm đó anh ngủ thấy thần báo mộng nói: Ta biết là nó lấy cắp cái áo của con nhưng không lẽ vì một cái áo đó mà ta đi vật chết nó và cả nhà nó sao? Anh ta tóat cả mồ hôi và tỉnh mộng.

Từ câu chuyện dời lư hương và sự ồn ào của dư luận này, tôi tự hỏi, lòng nhân của con người, của đồng bào tôi đâu rồi, khi họ lấy cớ đó để hả hê trước khi ra đi của đồng bào mình?

Và nhiều câu chuyện khác đã xảy ra có thấy lòng nhân ái ở ta đang dần teo, biến mất. Đó là một nguyên nhân khiến xã hội ngày càng bất an. Bởi cái gốc của sự bình an cho chúng ta chính là lòng nhân từ.

Bình Luận từ Facebook

7 BÌNH LUẬN

  1. Trích Nguyễn Văn Thịnh “Đêm đó anh ngủ thấy thần báo mộng nói: Ta biết là nó lấy cắp cái áo của con nhưng không lẽ vì một cái áo đó mà ta đi vật chết nó và cả nhà nó sao? Anh ta tóat cả mồ hôi và tỉnh mộng…”

    Ông Thịnh đừng lấy bụng quân tử của một nhà “trí thức yêu nước” mà đo lòng tiểu nhân của tập đoàn vô thần, bàn nước mà trong đó Yến đóng vai trò con rối của Nguyễn Thiện Nhân. Cái áo của tên ăn cắp kia không phải là sĩ diện của một quốc gia, là oai phong có từ mấy trăm năm của một vị thánh tổ, niềm hãnh diện công khai về ý chí quật cường bảo vệ non sông của dân tộc Việt Nam. Ông muốn bọn bán nước cứ dần dần tước đoạt những di sản quý báu của các anh hùng dân tộc bằng những lý luận cù nhầy, vớ vỉn thì ông về mà dạy dỗ vợ con ông, đừng dạy chúng tôi thế nào mới là đấu tranh “khôn ngoan, kém văn hóa và chính trị…” với bọn người rắp tâm bán nước để cứu đảng!

  2. Vài điều

    “Và nhiều câu chuyện khác đã xảy ra có thấy lòng nhân ái ở ta đang dần teo… sự bình an cho chúng ta chính là lòng nhân từ”

    Lòng nhân ái cách mạng thì nước ta có những gương (rất) sáng, như Mai Quốc Ấn đã dụ được Đặng Văn Hiến ra đầu thú công an . Có tội giết người như Đặng Văn Hiến thì phải đền tội . Bài này của Nguyễn Văn Thịnh cũng là 1 ví dụ của lòng nhân ái cách mạng .

    “sự bình an” của Nguyễn Văn Thịnh, ta phải hiểu là “ổn định chính trị & xã hội”. Nước nhà đang rất ổn định về chính trị & xã hội, những người lên án “quá mức” Đảng, chính chủ của chính phủ, trong việc dời lư hương Đức Thánh Trần VNCH là phi nhân, vô văn hóa . Thế thui . Mọi người có thể nói, nhưng nên nói ở mức độ có văn hóa . Đừng dẫn tới những mức độ đòi chống đối, lật đổ hay làm hại tới sinh mạng của lãnh đạo, của chế độ là được rùi .

    “Chờ mãi không thấy có gì xảy ra, anh ra miếu thành hoàng khấn lễ và trách sao biết người kia lấy cắp áo mà không trừng phạt? Đêm đó anh ngủ thấy thần báo mộng nói: Ta biết là nó lấy cắp cái áo của con nhưng không lẽ vì một cái áo đó mà ta đi vật chết nó và cả nhà nó sao?”

    Haha, version mới là “Phạm Văn Đồng, người thầy kính mến của gs Tương Lai, gửi công hàm bán biển đảo cho Chu Ân Lai, 1 người “thoái hóa về tư tưởng chính chị” cầu mong cho thánh thần vật chết ổng & bộ các chị thời Bác Hồ đi . Một đêm thần báo mộng bảo : Ý dân là ý Trời . Đa số người dân yêu mến bộ các chị, kể cả người thầy đáng kính của gs Tương Lai . Tao chỉ là thổ thần, địa thần, làm sao cãi được lệnh Trời”. And the rest is history.

  3. Thánh vật: thánh (bồ tát) họ Hồ tên Chí Minh vật dân tộc Việt theo hướng chư hầu, nô lệ mãi mãi cho giặc phương bắc, còn gọi là ĐẠI HÁN, TRUNG CỘNG. Thánh ( bồ tát) họ Hồ đã vật chết tươi hơn 1 triệu con dân Việt, con cháu Vua Hùng, dòng giống Lạc hồng
    Người vật: lũ đảng viên đảng cộng sản VN! những học trò xuất sẵc của thánh Hồ, những tên TỘI ĐỒ của dân tộc, đang âm mưu, ác độc đưa dân tộc Việt đến chỗ diệt vong. Người vật ( lũ đảng csvn) đã vật chết tươi hơn 4 triệu con dân Việt.
    Bọn ngậm máu phun người ác quỷ của dân tộc. Lũ khốn kiếp chúng mày CÚT HẾT XUỐNG ĐỊA NGỤC ĐI

  4. Nhân từ với bọn giặc bọn cướp là tàn bạo với chính bản thân mình và đồng bào của mình!
    Nếu ông Thịnh là người có học vấn, ông nên học cho đến nơi đến chốn để ko làm những việc nguy hại cho xh bằng cái luận điệu ngụy quân tử như vậy.
    Ông nhỉ?

  5. Không cần đến việc dời lư. Người ta ghét bọn quan quyền CS thì người ta rủa thôi ông Nguyễn Thịnh ạ. Đó là lẻ tự nhiên muôn đời nay, không lẻ ông không biết!
    Quan cộng chết thằng nào thì người ta mừng thằng đó.

  6. trích :” tôi tự hỏi, lòng nhân của con người, của đồng bào tôi đâu rồi, khi họ lấy cớ đó để hả hê trước khi ra đi của đồng bào mình?”, hết trích.
    Xin lấy một câu của chú Lú :”mình có như thế nào nguười ta mới xử như thế chứ !!”. Xin lỗi, ai trách mắng thì tui chịu. Nghe tin bọn chúng nó ,từ bọn tứ trụ cho tới thằng bí thư xã , “đang sống chuyển sang từ trần” là tui vui trong bụng. Thiết nghĩ đó là lẽ thường. Người tử tế ra đi thì ai cũng thương tiếc, kẻ ác đền nợ thì người ta hả hê. Xin tác giả đừng buồn, tui không là thánh nhân.

Comments are closed.