Mừng Đảng trước mừng Xuân là cưỡng ép, phản tác dụng

Bá Tân

29-1-2019

Tết Nguyên Đán đã cận kề, nếu đếm ngược chỉ còn gần một tuần là khép lại mùa đông 2018 và mở cữa đón chào Xuân 2019. Dịp này, khắp mọi miền đất nước, nhất là khu vực đô thị, đỏ rực băng rôn khẩu hiệu.

Nhan nhản khẩu hiệu, nào là Chúc mừng năm mới; Mừng xuân Kỷ Hợi 2019. Nhiều nơi in đậm khẩu hiệu mang tính gán ghép: Mừng đảng, mừng xuân; Mừng đảng quang vinh, mừng xuân Kỷ Hợi.

Dịp tết nguyên đán, treo khẩu hiệu mừng Đảng trước mừng Xuân là tung hô cưỡng ép theo ý muốn chủ quan, không thuận với tự nhiên. Luận theo câu chữ nói trên, Xuân (mùa Xuân) trở thành đối tượng ăn theo, chỉ là vai phụ. Trong khi đó chủ sự đích thực của lễ tiết đầu năm chỉ là Xuân, mùa Xuân. Đặt “mừng Đảng” trước “mừng Xuân” không những cưỡng ép, mà còn tham.

Các thế hệ ông-bà, cha-mẹ luôn dạy con-cháu đừng tham, chớ có dại mà tham. Điều căn bản ấy luôn được thầy-cô nhắc nhở học trò. Phật răn dạy nhẹ nhàng nhưng rất thấm: cái gì không phải của mình đừng lấy. Mừng Đảng trước mừng Xuân, trong dịp đón Xuân, làm khẩu hiệu duy ý chí như vậy, để lộ lòng tham, cái không phải của mình vẫn cứ nhặt nhạnh cho vào túi. Tuyên truyền áp đặt như vậy lợi bất cập hại, phản tác dụng.

“Ép dầu, ép mỡ ai nỡ ép duyên”. Gán mừng Đảng với mừng Xuân, thậm chí để Đảng ngự trị trước Xuân (mùa Xuân) cũng là một cách ép. Xuân tự nó có tính lựa chọn, có tính phản kháng theo quy luật tự nhiên. Phải tôn trọng quy luật tự nhiên để đừng bao giờ ghép ý muốn chủ quan trái quy luật.

***

Chính phủ vừa đưa ra quy định thuộc cấp không đươc nịnh cấp trên. Từ thời phong kiến, cách đây hàng trăm năm, tổ tiên ta đã sống và làm việc theo đạo lý ấy. Bây giờ, khi quan hệ trên-dưới trở nên bát nháo, chính phủ phục hồi nếp sống xa xưa, đã quá muộn nhưng muộn còn hơn không. Để rồi xem “vị thuốc” cổ truyền quý giá có tác dụng như thế nào với quan chức thời nay.

Khắp nơi giăng đầy khẩu hiệu “mừng Đảng, mừng Xuân (đặt Đảng trước Xuân), phải chăng cũng là một cách nịnh. Chính phủ cấm thuộc cấp nịnh cấp trên. Đảng cũng rất nên cấm các hành vi nịnh đảng. Là nhà lý luận, chắc chắn bác Trọng có nhiều cách để giải bài toán này.

Thật khó quên lời của Khổng Tử, đọc một lần vẫn nhớ mãi:

Người khen đúng ta là bạn của ta.

Người chê đúng ta là thầy của ta.

Người nịnh ta là kẻ thù của ta.

Loại “văn hóa nịnh” đang tràn ngập trong đời sống xã hội đương thời, nhất là những nơi sử dụng quyền lực theo kiểu ban phát, mua-bán. Nịnh trở thành ma túy với bọn quan chức “tỷ phú” lòng tham, nhưng điếc năng lực chuyên môn. Đảng suy yếu bởi nhiều lý do, trong đó có phần “đóng góp” không nhỏ của những kẻ tiến thân bằng nịnh.

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Bọn này mang bệnh vỹ cuồng,cho đảng mình to hơn cả tổ quốc và
    dân tộc nhưng chúng thấy chưa đủ mà còn ngạo mạn coi cao trọng
    hơn cả luật tuần hoàn thiên nhiên của vũ trụ.
    Sở dĩ chúng to mồm như thế là vì nhằm tuyên truyền theo nguyên
    tắc…dối trá đến cực độ thì mới mong lừa bịp tầng lớp dân trí thấp.

  2. Bầy ác thú chén con mồi, trước tiên chúng nó ăn bộ lòng sau mới đến thịt xương, nó cũng là một trật tự của hai lá cờ, đảng ưu tiên trước sau mới đến quốc gia.

    Miếng ăn là miếng tồi tàn
    Mất ăn một miếng lộn gan lên đầu

  3. Mừng Đảng trước mừng xuân là đúng!

    – Vì không có đảng, nhân dân Miền Nam VN – đặc biệt là nhân dân Huế – là éo gì biết đến Xuân Mậu Thân “thảm sát kinh hoàng”, mà mới đây, ngài ráo sư khả ố Tương Lai “mu-mông thế sự cho chó tha đi” đã có một bài nhằm “đánh rắm cãi xóa” cho tội ác của ….đảng ?

    – Không có đảng, nhân dân miền Nam VN làm éo gì biết rằng sau “chiến thắng mùa xuân 1975” thì “nhà tan cửa nát” “tha phương cầu thực”, bỏ xác nơi rừng sâu, biển rộng ?

    Cũng như bồ tát Đỗ Mười cũng đã hồ hỡi và thật thà mà khoe rằng : Không có đảng CSVN thì không có ….Đổi Mới! (ý nói rằng VN mà không có đảng CSVN thì cần đéo gì phải đổi mới ! Các nước không CS có nước nào phải hô hào: “đổi mới hay là chết” đâu ?!)

    Đỗ Mười CS !

Comments are closed.