16-8-2018
THÀNH TÍCH, hay là những mặt đã làm tốt, ấy là anh em an ninh thành Hồ đã phá bĩnh kịp thời, ngăn được liveshow “Sài Gòn kỷ niệm” của ca sĩ Nguyễn Tín diễn ra đến phút cuối. Quan trọng hơn, anh em đã cướp được toàn bộ số tiền bán vé, một số máy tính cá nhân, trong đó có cả máy Mac. Anh em cũng huy động đông đảo lực lượng, bắt trói, đánh bầm mặt ca sĩ Nguyễn Tín, manager Nguyễn Đại, cũng như khống chế, đánh gục nhiều phụ nữ khác, làm mấy đứa trẻ khóc thét. Phải nói là trẻ con nghe đến hai từ “công an” không dám khóc đêm.
THẤT BẠI, hay là mặt chưa được, là dù cố gắng hết sức, anh em an ninh thành Hồ vẫn không phát hiện sớm được địa điểm tổ chức liveshow. Căn bản là do anh em keo kiệt, nhất định không chịu chi 200.000 đồng ra để mua vé, mà lại cứ nằng nặc gọi cho Ban Tổ chức dò hỏi linh tinh. Do không nắm được sớm thông tin về địa điểm, nên anh em cay cú lắm, và sự ra tay sau đó là có màu sắc rửa hận, trả thù, nôm na là đánh cho bõ ghét.
Một thất bại ý nghĩa hơn, là sau rất nhiều nỗ lực khủng bố, anh em vẫn không dọa được ai cả. Không khai thác được thông tin gì, đã thế lại còn bị một số đối tượng – trong đó có người viết bài này – góp ý cho vài câu gọi là “mang tính xây dựng”, ví dụ một đoạn đối thoại như thế này:
– Công an các anh vú to thật. Rõ là cả vú lấp miệng em. Xông vào phòng trà, đánh đập bắt bớ khán giả xong rồi bảo người ta gây rối. Thế gọi là vú to, hoặc là không vú – tức là vu khống đấy. Vú to hay không vú, các anh thích được gọi là gì?
– … Lập biên bản thu giữ đồ đạc. Thu tất cả chỗ này đi.
– Các anh buồn cười nhỉ. Cướp thì nói là cướp, lại cứ nói tránh đi là tạm giữ.
– Chị không chịu hợp tác phải không?
– Tôi không đồng loã, chứ không phải là hợp tác. Tôi không thể đồng loã với những tội tầy đình của các anh được.
– Tiền này từ đâu ra?
– Hay nhỉ, tôi chưa thấy cướp hỏi nạn nhân “tiền này từ đâu ra” bao giờ.
– Im mồm! Mày khôn hồn thì im.
– Dọa nhau à?
… Tóm lại, sau mọi nỗ lực thể hiện, anh em an ninh chỉ tiếp tục phô diễn sự thất học, vô văn hoá (hay nói đúng hơn là văn hóa đảng) chứ chẳng có gì khác.
Câu kết luận của người viết bài này với một chiến sĩ là:
– Công an các anh quen nghĩ mình là bố dân rồi. Hỏi thì phải trả lời, đánh thì phải im, bảo ngồi thì phải ngồi, bảo quỳ thì phải quỳ. Các anh làm bố ai thì được, chứ không làm bố tôi được đâu, tôi nói trước đấy.
Nay xin nhắc lại một lần nữa để công an nhân dân Việt Nam hiểu được chừng nào thì hiểu: Đừng bao giờ nại cớ “công việc, trách nhiệm” để bảo vệ một tổ chức bất nhân, phản dân hại nước là đảng Cộng sản Việt Nam. Nếu là người có lương tâm và biết suy nghĩ, các anh hãy để lại một đường rút cho chính mình.
Like cho Phạm Đoan Trang. Rát mến mộ sự hiểu biết và bản lĩnh của chị. Chúc chị mãi khỏe và văn vẻ.!!!