Hôm nay là ngày 27-7
Ngày thương binh liệt sĩ
Tôi không làm “vè” điểm báo nữa
Tôi nhớ một câu thơ về Campuchia:
“đêm khô như tiếng mõ trâu
rừng khô như tờ bánh tráng”…
Đó là mấy câu thơ của Văn Lê viết về mùa khô ở chiến trường Campuchia những năm 80 của thế kỷ trước tôi đọc khi còn học cấp 2.
Ngót 40 năm, không hiểu sao câu thơ ấy vẫn ám ảnh trong tôi.
Trong số hàng vạn người lính trẻ ngã xuống trên đất bạn có rất nhiều người không chết vì súng đạn lúc giao tranh.
Họ chết vì sốt rét, vì khát, vì lạc rừng, vì hổ vồ, rắn cắn… Những cánh rừng đất Miên ba bốn mươi năm trước hoang dã ma quái không thua gì những cánh rừng già ở Amazon.
Sau này khi đọc hồi ức lính K tôi biết thêm có những cái chết không sao hình dung nỗi, dù mình có giàu tưởng tượng đến mấy!
Làm sao có thể hình dung được có người lính lên cơn sốt ác tính, thấy suối ngập nước là lên cơn, và người lính ấy, chỉ có thể nằm vật ra và hát, hát, hát! Những bài hát nhạc đỏ, nhạc vàng, nhạc lính lẫn lộn, hát từ trưa hôm trước đến 4 giờ sáng hôm sau thì trút hơi thở cuối cùng!
Làm sao có thể hình dung được vì đêm xuống, sau cơn sốt khát quá, một thương binh rời bệnh xá, đi mãi về hướng gió mát để tìm nước, anh lao xuống đầm lầy, đầm đã cạn, anh cứ thế lội giữa bùn tìm cho được nước, khi gặp nước, uống no nê, anh gục xuống đầm lầy và hàng ngàn con đỉa như trái chuối bu đến hút cạn máu người lính, hôm sau, đồng đội đi tìm, đưa xác anh về, một tiểu đội ngồi để rứt những con đỉa khát máu ấy ra khỏi thịt da…
Những chuyện kỳ dị ấy có thể thấy nhiều trong hồi ức lính K.
Tôi cũng nhiều lần sang Campuchia nhưng chuyến đi cùng những cựu binh K để được đến với những “ngã ba Snoul, cầu sông Tê, Anlong Veng, Kongpong Cham, Dangrek, Cao Melai, Takong Krao, Ngã ba Nimith… thắp nhang cúng vọng đồng đội sẽ luôn nhắc tôi nhớ về những người lính trẻ đã nằm lại bên ngoài Tổ quốc!
“Máu tuổi 20 bên ngoài Tổ quốc” trên trang bìa báo Tuổi Trẻ hôm nay là nén nhang tưởng nhớ về họ trong ngày 27-7, những người lính măng tơ đã chết ở biên giới Tây Nam và Campuchia trong một cuộc chiến kéo dài hơn 10 năm.
Nghĩ về những người lính ấy, không có từ ngữ nào để diễn tả hết cảm xúc!
Bi thương hơn nước mắt!
Bi tráng trong nước mắt!
Bi phẫn tuổi 20!
Xin cảm ơn các anh Sy Sau Pham, Huu Van, Nguyễn Thành Nhân, Trọng Văn, Nguyen Phongnguyen, Hùng Lương, Đức Thảo Nguyễn, Chanh Le, Phan Văn Trí rất nhiều…
Chắc chắn sẽ còn trở lại với đất K!
____
Thêm một số hình ảnh từ nhà báo Lê Đức Dục:
Những người linh ở K hẳn còn nhớ:
ăn thì ăn cơm cục,
uống thì uống nước đục,
không đi thì nhục,đi bị K nó phục!
– Nhưng tại sao VN phải trải qua cuộc chiến này? Nhiều người nói do bọn Ponpot đánh phá biên giới và giết hại đồng bào ta nên ta mới đánh lại!
-Thế tại sao TQ đánh phá khắp 6 tỉnh biên giới phía Bắc và giết dân ta rất dã man còn ác hơn Ponpot
mà ta không đánh sang TQ? ( Phải chăng là ý đồ đảng CSVN muốn chiếm và lãnh Đạo toàn Đông dương như tên đảng cọng sản Đông dương ? )