Lỗi thể chế chính trị và trách nhiệm của dân

FB Đỗ Ngà

10-5-2018

Các thành viên tổ tư vấn kinh tế của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Ảnh: TTT

Có ai chỉ ai còn nhớ ngày 28/07/2017, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cho thành lập tổ tư vấn kinh tế cho thủ tướng gồm 15 người. Nhìn bằng cấp thì toàn là học hàm học vị đầy mình, ai cũng là tiến sĩ, nhiều trong đó là giáo sư. Việc thành lập tổ này đến đây đã gần 1 năm nhưng có ai đã thấy có những hành động nào của chính phủ nới lỏng thuế phí cho dân không? Không.

Một trong các nhiệm vụ của tổ tư vấn này là tư vấn cho Thủ tướng các chiến lược, kế hoạch, đề án, chính sách phát triển kinh tế trong trung hạn và dài hạn; kế hoạch phát triển kinh tế – xã hội hàng năm. Những kế hoạch dài hạn thì quá sớm để nhận xét, nhưng kế hoạch ngắn hạn của nhóm này là gì? Không thấy. Vẫn tăng thuế, vẫn tăng phí, vẫn tiêu cực khắp nơi.

Người ta có thể ngăn chặn một sai lầm chứ không ai có thể ngăn chặn một kẻ ngu dốt và cố chấp. Năm 1986, CS mở cửa để làm ăn với thế giới. Trong các nhà cố vấn cho lãnh đạo CS thời ấy có tiến sĩ kinh tế tốt nghiệp Harvard Nguyễn Xuân Oánh. Các nhà hoạch định chính sách luôn hiểu rằng, với quy mô nền kinh tế phát triển hơn cơ cấu bộ máy quản trị phải khác đi. Kẻ điều hành một cửa hàng thành công khác với kẻ điều hành một tập đoàn kinh tế lớn thành công, bộ máy hoạt động trong một cửa hàng đơn giản hơn rất nhiều bộ máy hoạt động của tập đoàn kinh tế. Như vậy, nếu ai phát triển từ một cửa hàng thành một tập đoàn kinh tế như McDonald chẳng hạn, thì phải qua nhiều lần cải cách bộ máy quản trị.

Như vậy, với công ty có tầm vóc khác nhau thì đòi hỏi bộ máy quản lí khác nhau. Quốc gia cũng vậy, tầm vóc nền kinh tế khác nhau thì cũng cần bộ máy nhà nước thích hợp. Như vậy với bộ máy nhà nước Việt Nam có kết cấu là ĐCS, công việc của nó là học Marx Lenin và não trạng chỉ nhiễm đúng một thứ, đó là sự thù hằn giải cấp. Loại nhân sự kiểu đó thì ngoài chém giết đồng bào thì chẳng làm nên cơm cháo gì cả. Như ta biết, sức mạnh của bộ máy nó nằm ở cơ cấu tổ chức và chất lượng nhân sự. Với bộ máy nhà nước và bộ máy Đảng chồng chéo, chức năng của nó là rình mò hành động của dân để dập tắt tư tưởng nào Đảng không ưa và diệt trừ hành động nào Đảng không thích mà thôi. Đem bộ máy đó mà để quản trị nền kinh tế lớn mạnh thì làm sao nó làm được?

Cứ tưởng tượng, với nhân sự và cách tổ chức của bộ máy quản lý nhà nước CSVN mà áp vào nước Mỹ, thì đảm bảo vài năm sau, dân Mỹ sẽ nghèo rớt mồng tơi như dân Việt. Chắc chắn là vậy? Vì sao? Vì đơn giản như một công tác thu thuế, 2 bộ máy quản trị khác nhau thì suy nghĩ và hành động cũng khác. Nhà nước của Mỹ họ thu thuế để phát triển đất nước, họ đầu tư hạ tầng, họ đầu tư phúc lợi để làm sao dân được hỗ trợ tốt hơn, và đất nước ngày càng giàu có. Một trong những chức năng quan trọng của thuế là tái phân phối phúc lợi cho xã hội. Còn CSVN họ thu thuế để làm gì? Để bỏ túi, hết. Mà đã thu thuế để nhét túi tham thì chỉ có thu càng nhiều càng tốt. Đất nước nợ ngập đầu, dân khốn đốn, phúc lợi bị tước đoạt. Đó là lý do vì sao Việt Nam luôn bị vấn nạn cướp bóc nấp dưới màu sắc “thu thuế” là vậy.

Rõ ràng bộ máy có chức năng xây dựng khác bộ máy có chức năng cướp. Chính vì vậy mà 1999 TS Nguyễn Xuân Oánh cho Reuters biết, rằng chương trình cải cách kinh tế đã gặp bế tắc vì ĐCSVN đã từ chối cải cách chính trị. Và đến hôm nay, sau khi cải cách đã 32 năm mà chính quyền CS vẫn cứ trung thành với cách bù vào yếu kém quản trị bằng cách… tăng thuế, cách mà thằng bại não cũng có thể làm được đâu cần tới hội đồng tư vấn 15 giáo sư tiến sĩ? Vấn đề Việt Nam hiện nay là thể chế, cả về cách tổ chức bộ máy nhà nước lẫn nhân sự cần phải được thay máu cho đất nước phát triển. Nếu giữ nguyên thế này, nó sẽ nghiền nát mọi chính sách được đưa ra dù cho có là chuyên gia tài giỏi gì đi nữa.

Không thể đòi máy cày làm công tác của xe đua F1 được. Tương tự vậy, bộ máy ĐCSVN cũng chẳng biết làm gì để bù vào yếu kém ngoài việc tăng thuế. Đó là cách quan trọng nhất mà chính quyền CS đảm bảo nguồn thu, và sẽ mãi mãi như thế. Còn về nhân dân thì sao? Một khi CS xem dân là vịt để vặt lông cắt tiết rồi mần thịt để lên mâm lên cỗ cho chúng no bụng thì tiếng kêu cạc cạc của con vịt làm nó chùng tay sao? Vì dân đã chọn thân phận là vịt là cừu nên CS mới dám làm thế. Tại sao không đổi cách suy nghĩ, rằng phải quyết làm sói cho nó khỏi ức hiếp? Hiện trạng đất nước này, nhiệm vụ giải thoát cho mình và thế hệ tương lai là trách nhiệm của dân, ĐCSVN không có khả năng tự tốt.

Vậy nên khi CS nó tăng giá xăng, hay thêm loại thuế mới, hay tăng thuế suất của loại thuế cũ. Thì việc kêu gào của dân cũng vô tác dụng. Với CS, đó là tiếng kêu cạc cạc của con vịt khi bị cắt tiết mà thôi. Dân phải tính tới áp lực hành động chứ kêu gào không làm nó chùng tay. Hành động để loại trừ kẻ cướp là tất yếu, thế hệ này không làm thì đẩy nó sang thế hệ sau. Không có chuyện hèn sợ mà có thành quả.

Bình Luận từ Facebook

1 BÌNH LUẬN

  1. Bài viết rất thuyết phục ở lý lẽ nhận định và thực tế đã chứng minh đúng như vậy !
    Đáng buồn là nhìn vào danh sách tư vấn có một người mà lâu nay tôi có thiện cảm nhưng
    bây giờ thấy đáng khinh bỉ vì ông ta hám danh vọng qúa mà danh hão mới chán !
    Xin hỏi ông ta là phục vụ tổ quốc hay chỉ biết phù thịnh nhà cầm quyền ? Nếu nước mất thì
    danh ông còn không ?

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây