9-2-2018
Ông cựu phó thủ tướng Vũ Khoan nói “Xóa nỗi nhục nước nghèo là sứ mạng lịch sử của người trẻ” rất giống với câu: “Đời tôi và các bạn chưa đòi được Hoàng Sa thì đời con cháu sẽ làm được” của ông Vũ Đức Đam.
Tôi thấy tư duy của các ông thật vô lý. Người trẻ hay con cháu muốn làm được gì đấy to lớn đẹp đẽ thì cũng cần một nền tảng. Không có cái móng nhà, người trẻ bỗng nhiên xây được tầng hai, tầng ba làm sao?
Chưa kể con cháu chúng ta sẽ phải kế thừa một đất nước yếu kém về mọi mặt, văn hoá băng hoại, kinh tế xách dép cho kẻ thù và từ đấy sẽ xách dép về quân sự, quốc phòng, ô nhiễm môi trường, giáo dục càng cải càng thối. Chỉ chăm chăm cho có nhiều PGT, GS mà không hề quan tâm thực sự tới chất lượng giáo dục. Kết quả là gọi là trí thức nhưng cứ ngủ miệt mài từ năm này qua năm khác.
Những thanh niên yêu nước, sống với đầy tinh thần trách nhiệm với dân tộc, thông minh, dũng cảm, đấu tranh cho nhân quyền, giúp người dân đấu tranh bảo vệ môi trường thì bị bắt hàng loạt.
Vậy cơ sở nào để tự đâu mọc lên một thế hệ trẻ, hay lớp con cháu nào để bỗng dưng xuất hiện như một phép lạ để xoá nỗi nhục nước nghèo hay đòi lại được Hoàng Sa? Hay các ông tin Thánh Gióng là có thật? Một ngày nào đấy sẽ xuất hiện một thế hệ Thánh Gióng về mọi lĩnh vực và đưa đất nước trong vài ngày sánh vai được với cường quốc năm châu?
Muốn có được một thế hệ trẻ tài năng thì các ông cần phải đặt một nền tảng dân chủ, nhân quyền, tự do ngôn luận, tự do biểu đạt chính kiến, phải công nhận một quyền đã được ghi trong hiến pháp là quyền biểu tình.
Các ông dùng thứ luật pháp tuỳ tiện và nhà tù để bịt miệng những tiếng nói phản biện thì thế hệ trẻ làm sao có thể phát triển tư duy, dám đứng lên đấu tranh với cái xấu để xây dựng đất nước?
Các ông ghét và đàn áp những người bất đồng chính kiến bằng những bản án vô lý, vô nhân đạo. Chỉ nói riêng 7 năm tù trong tổng số 14 năm tù mà Hoàng Bình phải chịu chỉ vì ngồi yên trong ô tô, không mở cửa theo yêu cầu của công an, quay livestream mà các ông khép vào tội chống người thi hành công vụ thì đã đủ nói lên sự đàn áp dã man thế nào rồi. Báo chí nước ngoài viết bài ầm ầm về việc này các ông biết không? Ngay cả những dòng tít của những bài báo đã nói lên được bản chất của bản án.
Thể diện của một quốc gia chính là ở những điều này, quyền lực mềm của một chính thể cũng là ở những điều này. Tôi phản đối bản án vô nhân đạo với Hoàng Bình cũng như với nhiều người con ưu tú khác của đất Việt.
Những câu nói văn hoa đèm đẹp mơ mộng và vô căn cứ của các ông khiến tôi rất bực mình. Người dân của đất nước này cần những lãnh đạo nói những điều thẳng thắn, tư duy đúng đắn chứ không cần những sự ví von bay bổng, những lời nói ru ngủ được những kẻ ngu nhưng khiến những con người hiểu biết và có lương tri phẫn nộ.
Các ông là những người có quyền cao chức trọng, hãy quan tâm tới những vấn đề nổi cộm của xã hội và những bản án với những con người dám đấu tranh cho một xã hội tốt đẹp hơn. Và xin hãy bớt những phát biểu vô bổ như thế này đi.