Dứt khoát không trung thành mù quáng với đảng cộng sản

Trung Nguyễn

6-2-2018

Mới đây, một quan chức và cũng là một trí thức xã hội chủ nghĩa là Thượng tướng – Bộ trưởng công an Tô Lâm có viết một bài dài trên các báo công an. Dù bài viết dài nhưng nội dung bài viết vẫn chỉ xoay quanh ý chính là lực lượng công an phải trung thành với đảng cộng sản: “công an chỉ biết còn đảng [cộng sản] thì còn mình”.

Hẳn là giới lãnh đạo cộng sản rất yên lòng khi nghe hết tướng quân đội lại đến tướng công an bày tỏ lòng trung thành với họ. Giới lãnh đạo thì vậy, thế còn các anh em lính trẻ thì sao? Tôi vẫn nghĩ cần phải chỉ ra cho các anh em trẻ trong lực lượng vũ trang, gồm cả quân đội và công an, thấy rõ các anh em cần phải trung thành với ai.

Dân trả lương cho lực lượng vũ trang chứ không phải đảng cộng sản

Đầu tiên, cần khẳng định rõ ràng rằng tiền lương, tiền phụ cấp, và mọi thứ bổng lộc khác mà sỹ quan quân đội, công an được hưởng đều là từ tiền thuế của dân. Giới lãnh đạo cộng sản hoàn toàn không có gì để cho các anh em cả. Chính họ tự nhận là họ thuộc tầng lớp vô sản, không hề sở hữu tài sản gì, đi làm cách mạng để “bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình” (lời Quốc Tế Ca).

Để có tiền trả lương nhằm mua sự trung thành của các anh em, giới lãnh đạo cộng sản không ngần ngại tăng thuế phí vô tội vạ gây gánh nặng và oán thán cho dân khắp nơi. Các anh em có thể thấy vui khi thấy tiền lương mình tăng một chút nhưng bù lại, gia đình, họ hàng và chính anh em phải trả tiền đổ xăng cao hơn, mua đồ mắc hơn vì các sắc thuế đều tăng.

Cái tuyệt chiêu này gọi là “lấy mỡ nó rán nó”. Giới lãnh đạo cộng sản bắt con em nhân dân đi nghĩa vụ công an, quân đội, rồi lấy tiền thuế của nhân dân đóng trả lương cho con em nhân dân để đi làm “công cụ bạo lực” bảo vệ “chính quyền cách mạng” cho họ. Thật quá sức “tài tình” và “khéo léo”!

Dân không chỉ đóng thuế để nuôi lực lượng vũ trang mà còn nuôi cả bộ máy đảng cộng sản. Luật Ngân sách nhà nước ghi rõ là bảo đảm kinh phí cho đảng cộng sản và mặt trận tổ quốc. Giới lãnh đạo cộng sản tự xưng là đại diện cho nhân dân lao động nhưng họ không hề lao động mà ăn bám vào đồng thuế đẫm mồ hôi nước mắt của nhân dân, của chính họ hàng, người thân, bạn bè các anh em lính tráng.

Nếu dân không phải nuôi bộ máy đảng cộng sản, mặt trận ăn bám thì tiền lương dành cho quân đội, công an đã cao hơn nhiều, và quân đội đã có thể có tiền để mua được nhiều trang thiết bị, vũ khí hiện đại hơn. Vậy thì lý do gì để anh em lính tráng trung thành với họ?

Sao dám giao tính mạng cho những người không biết đánh trận?

Giới lãnh đạo cộng sản nói chung, các tướng lãnh công an, quân đội nói riêng, đòi hỏi các anh em lính tráng phải trung thành với họ. Thế thì một câu hỏi đặt ra là khả năng cầm quân đánh trận của họ đến đâu.

Nếu để ý tin tức một chút thì anh em sẽ thấy là giới lãnh đạo cộng sản không có khả năng bảo vệ đất nước. Ví dụ là tháng 7/2017, công ty Repsol phải rút khỏi dự án Cá Rồng Đỏ trong vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam do áp lực quân sự từ Trung Quốc. Tướng lãnh Việt Nam không thấy nói cho dân biết kế sách bảo vệ đất nước thế nào mà chỉ thấy đòi kinh doanh kiếm tiền, đòi “phong tướng” nếu không thì sẽ “tâm tư”, theo lời trần tình của ông cựu Bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh.

Hiện tại thì các tướng lãnh quân đội, công an đang suy nghĩ làm sao đè bẹp được ý chí phản kháng của người dân Đồng Tâm và cướp đất của dân Đồng Tâm, Hà Nội được êm thắm. Những tướng tá như vậy có đáng để anh em trung thành?

Xa hơn, ngày 14/3/1988, 64 chiến sỹ hải quân Việt Nam chết thảm tại đảo Gạc Ma vì “lãnh đạo cấp cao” của đảng cộng sản ra lệnh cho bộ đội không được nổ súng chống lại quân xâm lược. Đây là theo lời tiết lộ của tướng Lê Mã Lương và clip vẫn còn đầy trên Youtube.

Chưa kể là sau này, tất cả những người lính chiến đấu với quân xâm lược Trung Quốc ở cả mặt trận biên giới phía Bắc từ năm 1979 đều bị truyền thông, lịch sử đảng cộng sản lãng quên. Bia tưởng niệm bị đục bỏ. Những người dân đi tưởng niệm các liệt sỹ hi sinh vì nước thì bị đánh đập, đe dọa.

Những cựu chiến binh ở chiến trường Campuchia từ năm 1979 cũng bất bình như vậy. Họ cũng chiến đấu để bảo vệ quốc gia nhưng giới lãnh đạo cộng sản vì muốn làm người em tốt của Trung Cộng nên đã xóa bỏ lịch sử.

Ngay cả cái gọi là “Cuộc tổng tấn công và nổi dậy Mậu Thân 1968” đang được kỷ niệm rầm rộ, anh em cũng thấy là giới lãnh đạo cộng sản dù biết là đánh không thắng nhưng vẫn xua lính vào chỗ chết. Không hề có chuyện dân đồng tình với đảng cộng sản và “nổi dậy”. Việc những hình ảnh chết chóc của cuộc chiến tác động đến dư luận Mỹ đòi hỏi rút quân về nước hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của họ. Anh em có thể đọc thêm cuốn “Điệp viên yêu chúng ta” (The spy who loved us) của Thomas Bass nói về điệp viên Phạm Xuân Ẩn để có thêm thông tin.

Do đó, nếu trung thành với giới lãnh đạo cộng sản thì anh em nên chuẩn bị tinh thần là sẽ có thể chết tức tưởi vì có súng đạn trong tay cũng không được bắn, hay biết là không thể đánh mà vẫn bị ép vào chỗ chết, và có chết thì sẽ bị lãng quên. Suy cho cùng, anh em chỉ là “công cụ bạo lực” cho họ, không dùng được nữa thì vứt bỏ. Anh em đừng mong là khi chết anh em sẽ được chôn cùng họ ở nghĩa trang cao cấp Mai Dịch hay nghĩa trang Yên Trung 1,400 tỷ.

Nếu tôi ở vào vị trí như 64 chiến sỹ hải quân ở Gạc Ma, chắc chắn tôi sẽ chống lệnh của “lãnh đạo cấp cao” và bắn trả quân xâm lược Trung Quốc. Thật sự tôi không tán thành cái chết cam chịu tuân phục cấp trên mù quáng như vậy.

Đảng cộng sản và bác Hồ không “đẻ” ra anh em

Một ngụy biện thường thấy của các “giáo sư tiến sỹ” xã hội chủ nghĩa như ông Tô Lâm là bác Hồ và đảng cộng sản đã thành lập ra quân đội nhân dân và công an nhân dân thì quân đội và công an phải trung thành với đảng cộng sản.

Cần phải nói ngay rằng đây là chuyện giả dối. Những người lính đầu tiên gia nhập đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân là để giải phóng đất nước khỏi thực dân và phát-xít chứ không phải gia nhập quân đội để bảo vệ quyền lợi cho riêng đảng phái nào. Anh em cứ đọc 10 lời thề đầu tiên của đội là sẽ rõ. Bản thân ông Hồ cũng khẳng định quân đội “trung với nước, hiếu với dân”. Chuyện “trung với đảng, hiếu với dân” là lời lẽ bịa đặt của giới lãnh đạo cộng sản.

Nếu lúc đó giới lãnh đạo cộng sản “huỵch toẹt” là họ chỉ lợi dụng xương máu anh em trong quân đội để thâu tóm quyền lực và quyền lợi, biến “trung với nước” thành “trung với đảng” thì chắc chắn không có ai theo họ làm cách mạng hết.

Chính ông Lê Kiên Thành, con trai của cố Tổng bí thư đảng cộng sản Lê Duẩn, trong bài viết mới đây đã công nhận 90% liệt sỹ nằm lại Trường Sơn không phải là đảng viên cộng sản mà họ vẫn chết vì [điều mà họ tin là] lợi ích dân tộc. Thắng lợi chiến tranh hay cách mạng gì thì cũng là do dân hy sinh là chính mà thôi. Giới lãnh đạo cộng sản nhận vơ hết công trạng của họ rồi bắt anh em lính tráng phải trung thành với họ là chuyện gian trá.

Nhân dân không biết ra lệnh

Mọi văn kiện của đảng cộng sản hay như bài viết mới đây của ông Tô Lâm đều thêm “nhân dân” vào sau phần “trung thành với Đảng, Nhà nước” cho dân đỡ tủi. Thế nhưng “nhân dân” là một khái niệm rất tổng quát. Liệu có người dân cụ thể nào có thể ra lệnh cho quân đội, công an hay không? Đó thực sự chỉ là một trò mị dân.

Ở các nước thật sự “dân chủ, công bằng, văn minh”, lực lượng vũ trang chỉ trung thành với Hiến pháp, và qua đó lực lượng vũ trang trung thành với nhân dân một cách thực chất. Lực lượng vũ trang chấp hành mệnh lệnh của người lãnh đạo được dân bầu ra qua bầu cử đa đảng tự do và công bằng. Tuy nhiên, nếu người lãnh đạo đó vượt quyền hạn do Hiến pháp trao cho và ra lệnh cho lực lượng vũ trang đàn áp dân thì lực lượng vũ trang có quyền từ chối không chấp hành mệnh lệnh.

Ở Việt Nam, lực lượng vũ trang “nhân dân” đi đánh đập những người dân tưởng niệm những liệt sỹ đã chống giặc Tàu xâm lược, đánh những người dân đi khiếu kiện đất đai như cụ Lê Đình Kình, đi kinh doanh bất chấp luật pháp để kiếm tiền như vụ Vũ nhôm… Xương máu các anh em chiến sỹ bị lợi dụng, lạm dụng chỉ để bảo vệ cái ghế bất hợp pháp của đảng cầm quyền, làm đầy túi tham cho họ.

Nhắn nhủ

Tôi viết bài này để các anh em trong quân đội, công an đọc, nhất là các anh em trong Lực lượng 47 đọc và cùng thảo luận trong các đơn vị quân đội mà các anh em đang công tác. Tôi không phải là “thế lực thù địch” mà là đồng đội của các anh em. Nhiều bà con, họ hàng, bạn bè của tôi đang là sỹ quan. Nếu có giặc đến thì tôi là người cầm súng cùng với anh em bảo vệ đất nước chứ không phải những người đang rao giảng cho các anh em về lòng trung thành với đảng cộng sản.

Giới lãnh đạo cộng sản ngoài chuyện bất lực trong việc bảo vệ chủ quyền quốc gia, còn tỏ ra bất lực trong việc phát triển kinh tế. Đơn cử như chuyện phát triển công nghiệp ô tô là một sản phẩm cực kỳ quan trọng trong việc công nghiệp hóa thành công thì đến giờ này Bộ Công thương và Bộ Tài chính vẫn cãi nhau ỏm tỏi về việc áp dụng thuế cho ô tô như thế nào. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc thì ra lệnh tính cả nền kinh tế ngầm vào GDP để GDP cao hơn, và có thể vay nợ nhiều hơn. Đảng cộng sản tiếp tục cầm quyền bất hợp pháp không do dân bầu thì đất nước tiếp tục lụn bại về kinh tế, và qua đó gây suy giảm khả năng chiến đấu của lực lượng vũ trang vì không có tiền mua sắm trang thiết bị, vũ khí.

Nếu giới lãnh đạo cộng sản không thay đổi sang dân chủ thực chất thì cuối cùng chắc chắn sẽ có biến động chính trị – xã hội lớn. Khi đó, hẳn anh em đã biết phải đứng về phía ai, nhân dân hay giới lãnh đạo cộng sản?

© Copyright Tiếng Dân

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Chỉ có những tên tướng thất học mới phát biểu ngu si đần độn như cái tên rừng nầy ! CHÚNG MUỐN NHƯ THẾ ĐỂ LÀM GÌ ? ĐỂ TẤT CẢ THANH NIÊN NAM NỬ CÔNG AN PHẢI BẢO VỆ CHO CHÚNG ĂN NO NGŨ YÊN MÀ THAM NHŨNG VẢ TIẾP TỤC ĐƯA COCC VÀO NẮM QUYỀN CAI TRỊ NHÂN DÂN MÀ TRONG ĐÓ CÓ CHA MẸ CỦA CÁC BẠN ,HÃY NHÌN NHỮNG CÔNG VIỆC THẤT NHÂN ÁC ĐỨC BÁN TỔ QUỐC CỦA CHÚNG ,KHÔNG PHAI BAO VỆ ĐẢNG LÀ BẢO VỆ TỔ QUỐC MÀ BẢO VỆ CHO CHÚNG ĂN CHẬN VÀ HỐI LỘ THAM NHŨNG ! CHÚNG ĐẢ KHÔNG CÒN Ý NGHỈA BAN ĐẦU KHI THÀNH LẬP ĐẢNG ! chúng bây giờ là loài sói ,loài quỉ dữ ăn xác đồng bào mình ! chúng xem DÂN LÀ NÔ LỆ LÀ LÁ CHẮN CHO CHÚNG ,khi chiến tranh đảng kêu gọi nhân dân chiến đấu ,khi chết chúng nó vứt xác chết trong rừng hay đồi núi biên giới như bên Kampuchia đả 40 năm chúng bỏ xác không cho mang về với gia đình ,ngay cả trận Lảo sơn hàng ngàn chiến sỹ đến nay chưa lấy xác về còn lại đìu hiu trên các đỉnh cao mà theo 1 vị tướng báo cáo chỉ cần 10 tỉ là đem xác các liệt sĩ nầy về cho gia đình họ ,,trong khi bọn .lũ chúng nó bỏ ra 700 triệu dollar để xây MỒ CHÔN TẬP THỂ cho cán bộ cao cấp như chúng đả làm với đồng bào Huế trong tết mậu thân ! chúng là NGƯỜI HAY THÚ VẬT ! không thể để lũ ,bọn ,đám ma giáo nầy tiếp tục cai trị mà phải làm cuộc cách mạng giải phóng GIAI CẤP LẦN 2 ,chúng đả quá thối nát ,thua cả loài súc vật ,bây giờ điều chúng quan tâm là ăn gì ,uống gì đi xe gì ,ở biệt thự nào và sau cùng con cháu lủ nhà chúng nó định cư ở Hoa kỳ hay Châu âu và tài khoản ngoại tệ đem đi bao nhiêu ? đừng bao giờ mắc mưu hay nghe lời láo khoét của bọn nầy ,toàn mị dân ,ăn cướp và tay sai ngoại bang hán tặc ngồi điều khiển đất nước cả ,chúng đang chuẩn bị tháo chạy ,còn lại đất nước tan hoang ,nghèo đói và lạc hậu ,cúng cho tàu khựa theo đúng ý đảng là đánh đế quốc cho Nga ,và tàu khựa

  2. ĐCSVN coi thường nhân dân VN một, thì chúng nó coi thường “công cụ” của chúng nhiều gấp hai . Công an cũng là người, mà chúng hạ nhục, không coi họ có chút nhân phẩm nào, bằng câu ” CAND chỉ biết còn Đảng, còn mình” – họ chỉ được coi như những con chó, không cần biết gì hơn ngoài chủ của nó. ĐCSVN đã dùng đàn chó công an để lùa đàn vịt, nhân dân VN, đi “bầu cử” cho chúng làm lãnh đạo, “xây dựng CNXH” trong cái Trại gia súc.
    Vậy mà nhiều người ngây thơ vẫn tin “đảng ta” mua sắm vũ khí để bảo vệ đất nước. Quân đội, công an, phải trung thành với Đảng, CHỈ duy nhất để bảo vệ Đảng, cùng “chính quyền” của đảng! “Người ta giành được nó bằng thứ gì, người ta cũng sẽ giữ nó bằng thứ đó”(Mahatma Gandhi). Đảng cướp!.

  3. Không gì thuyết phục hơn chính bản thân Sự thật:

    (1) Đảng CSVN tuyên bố con đường Cách mạng Vô sản, lấy đó xây dựng ‘tính Chính danh’ và làm ‘Chính nghĩa’ hô hào cổ vũ cho cuộc cách mạng của họ . Nhưng Sự thật hiện nay, Đảng CS Việt Nam là tập hợp một bọn “tư sản đỏ”vô cùng giàu có !
    (2) Tỉ lệ phát triển số ‘tỉ phú đô la” là ‘Quan chức Vô sản Việt cộng” cao vào hàng Top của thế giới ! Trong khi GDP của nước VN lại thuộc vào hàng thấp nhất

    Hai “Sự thật’ rành rành ấy, cho chúng ta thấy điều gì :

    + Đảng Cộng sản VN đã dùng Dối trá và Bạo lực để tồn tại theo đúng phương thức của một bọn Cướp ! Lũ Cướp thì phải bị tiêu diệt !

    + Tại VN XHCN –dù tôn thờ ai hay tuyên bố theo Chủ nghĩa nào thì Tài sản của một khối Đa số đã đang và sẽ vẫn tiếp tục tập trung vào tay của một bọn Thiểu số. Bất công thì phải bị dẹp bỏ.

    + Đảng CSVN là những kẻ ăn bám. Tổ chức ấy là loại’dây leo chum gởi” sống bám trên thân cây đại thụ VN để hút kiệt một dưỡng chất khiến cây đại thụ VN khô héo tàn úa. Tổ chức ấy là một loại sâu giòi sống ký sinh trên thân con Sư Tử Việt Nam , và sẽ sớm giết chết con Sư Tử ấy !

    +Tất nhiên, khối Đa số của loài người chưa bao giờ chịu ‘tha thứ’ cho bất công – bất công càng lớn sự thù hận và oán hờn càng thêm ngùn ngụt ! Không hôm nay thì ngày mai , khối ‘Đa số’ kia cũng sẽ phải chin mùi nhận thức và bắt đầu hành động giáng trả để đoạt lại những gì họ đã mất, trả lại kẻ áp bức mình những gì họ từng phải nhận !
    Lịch sử nhân loại chưa bao giờ cho thấy nhóm ‘thiểu số’ trường tồn muôn năm – Chỉ thấy máu đổ và thay đổi thôi !
    ———-
    Bảo vệ đảng CSVN tức là tự khẳng định , bản thân mình quyết sẽ đi theo và trung thành với Dối Trá ,Bạo ác- quyết định đánh đổi ngay cả sinh mang để bảo vệ ‘loài dây leo chùm gởi và lũ sâu giòi’ !- Chấp nhận góp tay vào để ‘cây đại thu VN’ nhanh chóng tàn úa đổ gục , chấp nhận góp tay vào cùng giết nhanh con Sư tử Việt Nam – trong đó tất nhiên, bao gồm cả cha mẹ anh chị em và dòng họ người thân , bạn bè của chính mình !

    Sao cũng được- đó là quyền của mỗi người – Nhưng hãy tự mình quyết định lấy cho chính mình ! Và hãy sẵn sàng chịu trách nhiệm với mọi điều xảy đến cho bản thân mình sau đó.

    Có thể quyết định ấy sẽ mang lại giàu có, sung sướng và an toàn ? Nhưng cũng có thể nhanh chóng mất sạch mọi thứ kể cả tính mạng trong chỉ một lần, hoặc do người Dân nghèo, hoặc do kẻ đồng bọn ra tay ! Và có thể sẽ nghèo đói ,thất bại và tù tội…hoặc sống bình dị lương thiện và êm đềm …Mọi chuyện đều có thể , nhưng chớ có hối tiết !

    Bởi mọi sự hối tiết chẳng giúp ích hay thay đổi gì được , hối tiếc lúc nào cũng thế chỉ vừa muộn, vừa hèn !

Comments are closed.