26-12-2017
15 người, trong đó có người sinh năm 1990, 1992, 1993, ra trước Tòa án Nhân dân TP.HCM ngày hôm nay (26/12) với cáo buộc “phạm tội khủng bố chống chính quyền nhân dân”, trong một vụ án nhằm vào “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” của Đào Minh Quân
Theo phản ánh của một số nhà hoạt động dân chủ-nhân quyền ở Sài Gòn thì nhiều bị cáo rất trẻ và đều “hâm hâm, ảo ảo”, hay theo dõi livestream của một vài nhân vật “đấu tranh” ở hải ngoại và cực kỳ tin tưởng các “nhà đấu tranh” đó. Trong khi ấy, chính những người đang hoạt động trong nước khuyên can, thuyết phục thì họ lại không nghe.
Qua câu chuyện này, có thể thấy rõ một điều rằng: Khi không hiểu biết về chính trị, bạn trẻ rất dễ sa vào một trong các thái cực sau:
1. Chấp nhận sống như một con cừu để nhà nước (và các nhóm lợi ích cấu kết với nhà nước) vặt lông, đứng trước cơ quan công quyền thì run lập cập, gặp công an thì… tè ra quần. Điều này có thể hiểu được và cũng không có gì xấu xa, nhưng bạn thử nghĩ xem, sống ở trên đời mà cứ phải sợ một thế lực nào đó – mà thế lực này là những con người giống như mình chứ không phải thần thánh ma quỷ gì – thì có bõ sống không?
2. Tham gia những nhóm hội, những hoạt động nghe có vẻ rất sang, như “khai dân trí”, “đấu tranh cho tự do”… nhưng thật ra là vô bổ, không chiến lược đường lối, không chiến thuật, không tổ chức, và nhất là không đem lại lợi ích gì cho chính bạn, cả về kiến thức lẫn kỹ năng, tiền bạc lẫn vốn xã hội, tài chính lẫn danh tiếng. Bạn chịu nhiều thiệt thòi, nhưng cái thiệt lớn nhất mà những nhóm hội, những hoạt động đó gây ra cho bạn là mất thời gian: Bạn mất đi những năm tháng của tuổi trẻ quý báu trong khi chẳng tạo ra mấy giá trị cho xã hội, cũng không thu được gì cho mình.
3. Ảo tưởng sức mạnh (nặng hơn nữa thì thành tâm thần hoang tưởng): Bạn lúc nào cũng ở trong một màn sương, đầu óc quay cuồng với những thuyết âm mưu, chiến lược, kế hoạch, quyết định, ý tưởng, sáng kiến, v.v. Cùng với đó, bạn chẳng làm được việc gì mà còn bị cô lập dần khỏi những người xung quanh. Có vẻ như chính trị là một trong những lĩnh vực có nhiều người dễ mắc chứng hoang tưởng nhất.
4. Trở thành công cụ, con rối trong tay những kẻ cơ hội chính trị, để chúng giật dây bạn vào những mưu đồ mà lợi nhuận thì chúng hưởng, tổn thất thì bạn chịu, mà vụ “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” của Đào Minh Quân là một ví dụ mới nhất. Chế tạo bom xăng, bom gas, súng, đốt bãi xe và mưu tính đánh bom sân bay Tân Sơn Nhất, theo kế hoạch do các ông trùm, bà trùm ở hải ngoại vạch ra sau bàn phím – các bạn định làm gì vậy?
Nếu âm mưu thành công và có người thiệt mạng trên sân bay Tân Sơn Nhất hôm đó, bạn nghĩ số phận của họ có khác gì những người Việt chết trong khu cư xá Brinks mà biệt động Sài Gòn đánh bom vào ngày 24/12/1964?
Ở một quốc gia dân chủ, công dân hoạt động chính trị là điều quá đỗi bình thường. Ở xứ độc tài như Việt Nam, muốn hoạt động chính trị, đấu tranh cho tự do, trước hết bạn cần phải hiểu biết đã, dù ít dù nhiều.
Phạm Đoan Trang có thêm 1 bài “Nếu phong trào dân chủ hành xử như cộng sản”, tớ gộp trả lời chung
1- Có 1 phong trào dân chủ ? Tớ cứ tưởng đây là phong trào ủng hộ độc tài .
2- OK, thì cứ cho là … phong trào dân chủ (!?), nhưng nếu nó hành xử như cộng sản thì là mà 1 điều tốt, vì đã tiếp nối truyền thống hy sinh của các thế hệ trước . Các cá nhân nổi bật như Tiến Sĩ Nguyễn Quang A, các thành viên của VNTB … vẫn ca tụng những tấm gương hy sinh của ngày xưa góp phần đánh đuổi “dân chủ tư bẩn” ra khỏi VN muh
3- Ah, hóa ra “đấu tranh dân chủ” cũng phải đúng cách . Nếu đúng cách thì sau khi được “tạm giữ” họ chỉ đi vào lãng quên 1 cách nhẹ nhàng, không đúng cách thì không những không ai thương, mà mọi người cùng ném đá, lên án nữa .
4- “Đấu tranh dân chủ” kiểu gì thuộc loại Kinh Kha cũng nhất bộ nhất bái . Ít nhất Kinh Kha cố kiếm cách để thành công, “phong trào dân chủ” toàn kiếm đường thắng cho chính quyền . Đồng Tâm nhốt đám công an, lòi ngay võ sư Lương Ngọc Huỳnh khuyên dân “nên chịu thiệt” vì ảnh hưởng tới uy tín của lãnh đạo!
5- Logic sai èo uột . Freedom is not free. Tạm dịch muốn tự do phải trả giá . Dùng bạo lực không có nghĩa sẽ hành xử như chính thứ mình muốn lật đổ . Heck, ít nhất nó tỏ rõ ý định muốn lật đổ . “Phong trào dân chủ” không muốn lật đổ chế độ độc tài, mà muốn giữ nó mãi mãi ở vị trí lãnh đạo đất nước & dân tộc . Mỹ duy trì quân đội để bảo vệ nền dân chủ của nó, và hành xử khá kiên quyết với những người nó xem là nguy hiểm . Xem Zaccarias Moussawi bây giờ ở đâu thì biết .
6- Với mức độ đối kháng giữa Đảng & dân càng ngày càng tăng, sẽ còn nhiều vụ như thế này, và sác xuất thành công sẽ tăng lên, điển hình qua vụ Đồng Tâm vừa rồi . Đồng Tâm chỉ dừng ở bắt nhốt công an, sau này có thể dẫn tới những hành động quyết liệt hơn . Thái độ của “phong trào dân chủ” sẽ thế nào ? Quyết liệt lên án sẽ dẫn tới người dân khinh thường & tẩy chay . Rồi sẽ tới lúc im lặng cũng bị xem là đồng lõa với chính quyền . Tớ đoán họ sẽ đứng ra làm tấm bung xung để cứu Đảng, vì cứu Đảng là cứu nước, như Đại tá công an Nguyễn Đăng Quang bây giờ .
7- Hay là chỉ khi nào hải ngoại nhúng tay vào mới bị lên án ?
8- Oh, dân chủ xã hội chủ nghĩa . Neverfreakinmind.
9- Theo logic của Đoan Trang, “đấu tranh” kiểu này thì lỡ dại dân ta lật đổ chế độc độc tài cộng sản, các bác cũng lại đấu tranh để thành lập 1 chế độ cộng sản khác . Tốn kém thế thì cứ để chế độ độc tài cộng sản này lãnh đạo đất nước & dân tộc, chỉ nên kiến nghị để Đảng Cộng Sản “mạnh” hơn -aka, Cộng Sản hơn- thôi . Oh, you’ve been doing exactly just that . Neverfreakinmind again. Tớ đãng trí quá nhẩy . Tớ không bao giờ quên tên nước & bản chất chính quyền, nhưng thường xuyên đánh giá lầm nhân dân . Dân ta còn iu Đảng lắm lắm lun . Càng “đấu tranh dân chủ” càng iu Đảng, vì họ đấu tranh để chính quyền càng ngàng càng mạnh hơn, càng vững chãi hơn trong vị trí lãnh đạo duy nhất đất nước & dân tộc .
Em xin hết ạ
(trích) “…rất dễ sa vào một trong các thái cực …nếu âm mưu thành công và có người thiệt mạng trên Sân bay Tân Sơn Nhất hôm đó …( hết )
——–
Dù những nhắc nhở trên đúng và không thừa, nhưng có cảm giác tác giả Đoan Trang đi quá xa, quá nhanh…bỏ qua một vài logic cơ bản ban đầu chăng ?
Thiền nghĩ , đặc thù trong các hoạt động tranh đấu Chính trị là , thông thường, nó ít khi tuân theo những chuẩn mực hay giá trị Đạo đức, Tín nghĩa …vv, giống như các hoạt động Xã hội, Văn hóa…, trừ những khu vực cần đối phó với công luận. Đặc thù này, có lẽ sẽ cho chúng ta có những suy luận bắt buộc và trước hết, về các “sự kiện” loại này, theo kiểu như sau :
(1) TRƯỚC HẾT : Đây có phải là hoạt động do chính Việt công đạo diễn và dàn dựng ? – Quá khứ ăn vạ, lu loa…của Việt cộng không hiếm trò này (thậm chí ‘ném lựu đạn vào đám đông biểu tình’ rồi lập tức buộc tội cho đối phương …vv), nếu vì ‘lo sợ’ mà dàn cảnh để chặn trước , thì nhiều khả năng chính Việt cộng là tác giả (thậm chí họ công bố hay xử tù công khai…vv, cũng tin sao nổi ) . Có các biểu hiện và mối lợi khá rõ :
• Họ theo dỏi và chộp bắt đúng lúc, chưa có thiệt hại…( họ cũng chưa muốn, vì đang bận “chống tham nhũng lẫn nhau” )
• Chưa điều tra thêm- đối với một âm mưu ‘khủng bố sân bay’ trong đại như thế – mà kết luận ngay về Đào minh Quân gì đó…?
• Tân Sơn Nhất sập, cháy, thì chỉ còn cách “dồn tiền ngay vào sân bay Long thành” ?! He he, mấy ‘đại quan” sợ đến lược, vội ‘nấu gạo thành cơm’ chăng?
• Muốn tạo cớ gia tăng đàn áp, bắt thêm người , công bố thêm luật mới để siết chặc…?Đề phòng phản ứng của dân khi “ổ Tham nhũng’ bể ra ?
• Trong khi toàn thế giới đang lên án “khủng bố”- Cú gập lửa bỏ tay người này có khả năng làm các đối thủ hết đất sống
• Khiến toàn dân ghê sợ sự ‘dã man; tàn bạo của “ thù nghịch phản động”…cách ly họ với người dân…
• …vv
(2) TIẾP THEO : Hãy luôn tìm hiểu kỷ, đề phòng vô số những “Tổ chức chân rết” của Việt cộng , đang ra sức Đội lốt ‘Tranh đấu cho Tự do- Dân chủ’…ở hải ngoại ! Nhìn vào hàng động để so với tôn chỉ mà đánh giá mọi ‘hậu, hệ quả tiềm ân…có lợi gì cho việt cộng. Xin chớ có nhìn vào…khí thế và sự “hùng biện’ của các cá nhân , hội nhóm!
(3) ÍT QUAN TRỌNG HƠN:
Nằm trong số các nhắc nhở của tác giả , chẳng hạn
+ Một người đứng lên, tự cho rằng mình có trọng trách chống lại Việt cộng vì những tội ác, sai lầm và thối nát của họ…đối với Dân tộc và Tổ quốc, tất nhiên dù có mưu tính gì thì cũng không thể khiến người ta thấy kẻ ấy cũng giống hệt Việt cộng – Ngu lắm mới làm thế- mà ngu với Việt cộng là nắm chắc cái thua trong tay rồi . Tôi không tin nhóm “ Đào Minh Quân” hay “Mận Hào Kiệt” …gì đó, lại chọn cách tranh đấu dại đến mức ấy…chỉ tổ mang lợi đến thêm cho Việt cộng . (Mà giết người vô tội , tương tự Việt cộng, IS…thì ai mà còn đi theo ?)
+Có thể có những nhóm chuyên ‘phục quốc lừa đảo” để kinh doanh, hoặc khôn vặt to mồm tìm cách“ăn hôi chính trị”…vv, nhưng, những kẻ như thế lại rất nhác và hèn ! Bản chất họ không phù hợp với bất kỳ sự tranh đấu nào đòi hỏi lương tri, tâm huyết…nhất là hy sinh . Họ có kiến thức và có mồm rất to,có “cái Tôi” khổng lồ, ngạo mạn và cực đoan…thế nhưng tài năng/ lương trị thì bé , cực bé …( có khi bé hơn cả Việt cộng) . Loại ấy thì , cả đời chỉ sợ ngang sân bay bị soát xét…,chứ chẳng biết bom, đạn hay dao kéo gì đâu! Họ tỏ ra hung hãn nhưng lương thiện và lành tính, mẩu người rất …vô hại ! Tội nghiệp .
Túm lại, dù thế nào thì :
Việt cộng sợ Bất bạo động, Bất tuân dân sự…, ngại thế giới biết đến, trông vào các cuộc đàn áp đối với Biểu tình ôn hòa, các bản án bất công chà đạp Nhân quyền…đối với người yêu nước khi sử dụng quyền Tự do ngôn luận…vv. Còn lại, khi đã là Tổ sư khủng bố, và các đòn bẩn, hiểm, ( như, họ khoái trò từ núi rừng lẻn về , cắt đầu người bêu vệ đường…, theo model Hồi giáo cực đoan – họ khoái khủng bố toàn dân bằng các đạichiến dịch tàn bạo như CCRĐ…vv )- thì Việt cộng có ngán vài trò nhỏ lẻ như thế này ?
Lựa chọn “Khủng bố” là, hai tay dâng “Chính nghĩa” lên cho Việt cộng, điều họ đang mong mỏi mà chưa có dịp đấy ! Họ chĩ mong một cái cớ nhỏ thôi !
( Nhưng hiện nay, Việt cộng tung ra một lũ tay chân , đóng vai “cực đoan tuyệt đối” luôn mồm hô hào, kích động những trò ngu này khăp nơi , sợ rằng sớm muộn sẽ có vài vị nào đấy lọt bẫy ?!)