Khen lãnh tụ càng ngày càng… khó!

Blog VOA

Trân Văn

22-12-2017

Hình minh họa. Nguồn: Reuters

Đó có lẽ là cảm giác chung của nhiều người khi theo dõi các diễn biến trên mạng xã hội Việt Nam tuần này.

Nhiều facebooker đã chia sẻ suy nghĩ của ông Trần Đình Triển, thành viên Đoàn Luật sư Hà Nội, khi ông đưa lên trang facebook của mình nhận định “Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng – Vị hào kiệt của dân tộc”, kèm ý kiến của riêng họ mà chủ yếu là… ác cảm với nhận định ấy. Chẳng hạn Nguyễn Thiện bỡn cợt rằng, khen là nghề có triển vọng nhất. Nghề này không cần kiến thức, không phụ thuộc vào định hướng dư luận, không bị cưỡng chế thu hồi, không sợ bị thế lực thù địch lợi dụng, không cần có lòng tự trọng cao, lại có nhiều cơ hội tiến thân! Mai V Sáu, friend của Nguyễn Thiện bổ túc, “cần phải trơ trẽn một cách toàn diện”. Trịnh Hồng Thọ, một friend khác của Nguyễn Thiện không tán thành, facebook này cảnh báo, khen kiểu đó khó làm lắm, không tin thì cứ thử viết như ông Triển coi có được không.

Thế thì ông Triển viết gì? Trong status “Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng – Vị hào kiệt của dân tộc”, ông Triển bảo rằng, về phương diện cá nhân, ông Trọng vốn đã có đầy đủ vinh quang (học hàm, học vị, từng là Chủ tịch Quốc hội, Tổng Bí thư,…), lẽ ra ông có thể nghỉ ngơi nhưng vận mệnh của Đảng, của chế độ và của dân tộc, kể cả mệnh trời thành ra ông buộc phải ở lại gánh vác nhiệm vụ mà non sông, nhân dân giao phó để loại trừ bè lũ tham nhũng, lôi kéo sự tin yêu của nhân dân với chế độ trở lại, giữ ổn định về chính trị để đưa quốc gia tiến lên. Cũng theo ông Triển thì với “đầu óc Thiên tử”, “hào kiệt” Nguyễn Phú Trọng đã tính toán chu đáo, bước đi, giải pháp nên tập hợp được một “đội quân tinh nhuệ”, khiến Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ban Chấp hành Trung ương Đảng đoàn kết, quân và dân đồng tình ủng hộ, “xây lò thiêu bè lũ tham nhũng”. Ông Triển nhấn mạnh, bước đầu, ông Trọng đã “thành công vẻ vang”, “quân và dân cả nước kính trọng, yêu mến, tin tưởng, ủng hộ ông, cuộc chống giặc nội xâm do ông lãnh đạo sẽ thắng lợi, mọi khó khăn chắc chắn sẽ vượt qua và lịch sử mãi mãi lưu danh một hào kiệt dân tộc”.

Cho dù có nhiều friends của ông Triển khen nhận định của ông về ông Trọng “hay”, “chuẩn” song bên cạnh đó vẫn có không ít người không tán thành. Huong Thanh Nguyen Thi nhắc nhở: Chính trị là sân khấu, các chính trị gia là diễn viên và “diễn hết đó bạn ạ”. Hieu Do Xuan thì bảo rằng ông hết sức quan ngại vì nếu ông Trọng đúng là “hào kiệt” thì công khố sẽ phải xuất thêm tiền để xây cho ông Trọng một cái “mả to” hoặc một “tượng đài” trị giá hàng ngàn tỉ. Thạch Ngọc Thái thắc mắc, nhiệm kỳ trước, ông “hào kiệt” ở đâu mà để “đồng chí X” thao túng như thế? Tương tự, Trần Vũ Hoàng thắc mắc, chuyện mất đất, mất biển, thảm họa formosa, vi phạm nhân quyền, khủng hoảng quan hệ Việt – Đức thì sao? Để xảy ra những chuyện như thế liệu có đáng mặt “hào kiệt” không? Có những facebooker như Tuat Bui Van, Hoang Hung, Nguyen Huu Thao,… nhắc ông Triển, chính thể chế độc đảng toàn trị sản sinh ra thảm trạng tham nhũng như hiện tại. Phạm Đình Toại thì nói thẳng rằng, trước giờ, ông vẫn quý ông Triển song status “Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng – Vị hào kiệt của dân tộc” khiên cưỡng quá!

Có thể vì không phải là friend của ông Triển nên trên nhiều trang facebook khác, các facebooker phản ứng mạnh mẽ hơn. Họ bảo rằng nhận định của ông Triển “nặng mùi”, “nâng bô”, “nâng bi”… Chừng 600 người tán thành chuyện facebooker Chú Tễu phong ông Triển là “Đại Lão Bô của làng Phây”. Ngọc Vinh thì gọi status “Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng – Vị hào kiệt của dân tộc” là “tuyệt đỉnh công phu”. Ngọc Vinh giải thích, đời ông đã gặp vô số nịnh thần nhưng tất cả những nịnh thần đó phải gọi một luật sư và một nhà báo, đồng nghiệp của ông Vinh là “sư phụ” vì cả hai đã nâng “nghệ thuật bợ đít” lên thành “tuyệt đỉnh công phu”. Đa số thiên hạ biết luật sư mà ông Vinh đề cập là ai nhưng không biết danh tính nhà báo và “tuyệt phẩm” thứ hai. Ông Vinh úp mở, cứ vào google, gõ “Sĩ phu Bắc Hà Nguyễn Phú Trọng” thì biết.

Không biết đã có bao nhiêu người làm theo hướng dẫn của Ngọc Vinh nhưng sau đó một số người khuyên những ngưới khác, đừng… ăn gì trước khi đọc hai “tuyệt phẩm”.

Bây giờ, “tuyệt phẩm” thứ hai đã được nhiều người thưởng lãm, nó có tựa là “Sĩ phu Bắc hà” với tác giả là Phan Đăng. Trong “Sĩ phu Bắc hà”, Phan Đăng xưng tụng ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng CSVN là “Ngài Trọng”. “Ngài Trọng” của Phan Đăng “hay nói đến chủ nghĩa Mác”, theo Phan Đăng, “đúng là Đảng ta đã lấy chủ nghĩa Mác làm kim chỉ nam tư tưởng nhưng nếu chỉ có thứ chủ nghĩa được nhập về từ phương Tây ấy thì chắc chắn đã không thể tạo nên hình tượng một Ngài Tổng bí thư đáng kính như vậy”. Ngoài chủ nghĩa Mác, “Ngài Trọng” của Phan Đăng còn có “nội lực truyền thống của phương Đông”, có phong cách của một “sĩ phu Bắc Hà” nên “lẫm liệt và tuyệt đẹp, bình dị, điềm đạm mà uy nghiêm, tôn quý”.

Dường như Phan Đăng có vẻ chủ quan khi bảo rằng: “Ở thời điểm hiện tại này, có lẽ toàn bộ con dân nước Việt biết suy nghĩ đều nghiêng mình ngưỡng mộ trước những gì Ngài Trọng đang làm và sẽ ủng hộ lý tưởng của Ngài đến cùng”. Phản ứng của thiên hạ cho thấy, dễ dãi trong việc sử dụng những yếu tố như “toàn quân”, “toàn dân”, thậm chí cố tình tiết giảm về mức độ thành “toàn bộ con dân nước Việt biết… suy nghĩ” khi khen lãnh đạo chỉ… chuốc vạ!

Người ta chỉ có thể tìm thấy “Sĩ phu Bắc hà” của Phan Đăng trên một vài trang web, trang blog những trang web, trang blog ấy chú thích “Sĩ phu Bắc hà” được lấy từ trang facebook của Phan Đăng nhưng không thể tìm thấy dấu vết “Sĩ phu Bắc hà” trên trang facebook của Phan Đăng nữa. Tác giả không giải thích tại sao.

Rõ ràng thời thế đã khác. Có ai ngờ khen lãnh tụ càng ngày càng… khó!

Bình Luận từ Facebook

2 BÌNH LUẬN

  1. Có lẽ do ‘ám ảnh’ một vài tên tuổi khác nên… nhầm . Xin đọc lại là “Ông Bùi Quang Vinh” thay vì “Bùi chí Vinh”
    Chân thành cáo lỗi cùng bác ‘hảo kiệt’ Quang Vinh.

  2. Ha ha ! Mùa này , trong khi“Viện Đạo Đức” dành cho quan chức Việt cộng còn chưa kịp xây , mà coi bộ lượng ‘khách tiềm năng’, ‘khách thường xuyên’ đông đúc quá, thi nhau đổ về nườm nượp …Khổ thân cho ‘Minh quân Hào kiệt’ rồi ! Chắc ngài “sĩ phu hào kiệt’ ấy, cũng có ngờ đâu, vì chút thù riêng làm cú đi buôn gỗ , vốn ít nhưng sao ‘càng làm càng to’…đến ‘bầu muốn hổng kịp ?!
    Ngoài mấy cái tên quen thuộc của những Mõm quan lừng lẫy, ‘thi thoảng’ lại có những cái tên lạ hoắc…’ nổi lên từ phần chìm’ của tảng băng : Hết lũ “Nhôm nhựa ve chai’ lại đến đám ‘Hói Trọc phế liệu”…lạ hoắc ?! Lũ tội phạm ấy, không quân đội thì là Côn an, không ‘Chính phủ’ thì là ‘Nhà nước’ chẳng thấy ‘thằng đân’ chỉ thấy ‘đảng ta’ . Đẹp mặt không hả ngài“Minh quân Hào kiệt” mấy thập niên, cứ mặt dày buôn nước bọt, hô khẩu hiệu, nâng đỡ bọn ấy ? ( đừng có ưu tiên,giành suất phòng giam đẹp cho đám ấy mà đẩy các vị hào kiệt của dân vào nơi tệ hại nhé ! Các anh Thức, Ba Sàm…cũng không thích ngồi chung buồng giam với bọn ấy đấu ! Rồng, Phượng… không thể bị giam chung với lũ gián chuột, giòi bọ …hôi thối ! )
    ———
    Sau khi cắn răng ‘nín đái”, đợi qua APEC thì bể phốt XHCN không còn chịu nỗi, nên …bật nắp ! Càng về cuối năm, càng nhiệt náo vô cùng, đúng là:
    Xuân này hơn hẳn mấy Xuân qua
    Vạ gởi, Tai bây…khắp quan nhà
    Nam Bắc thi đua …xộ khám mãi
    Tiến lên (XHCN) , Tham những chính ‘đảng ta’ !
    (He he- Sorry đã ‘đạo thơ’ của …ông trùm đạo văn! )

    Tin tức của các lề , đan xen rối loạn….nhưng nổi bật chỉ có hai cụm từ “ Bắt khẩn cấp” và “Truy tố” ! Không biết cuộc chiến “ Ai bắt Ai “ này đâu là “ta” đâu là “ Địch”, Ta đánh ta , rồi Ta đánh địch…nháo nhào ( thỉ thoảng, có vài bút nô ‘Ta đánh …địt’ thêm màu sắt cho cả bình lẫn chuột …) – Dân mạng học ra bài học lớn từ các ‘chủ trương lớn” : Chê ( và chửi ) thì khó sai, nhưng khen một phát là ‘há miệng mắc quai “ ngay ! Cả quan chức cũng ối kẻ ‘lở mồm….long móng” nói tào lao tầm bậy, bị chê cười khắp mạng XH!
    Có một vị …’Nữ thực quan’- vị ấy có lẽ đang dang dở chuyện ‘bồng con, bế cháu’ vào ghế, vì nóng ruột nên đã ‘lở mồm’: “ Con lãnh đạo làm lãnh đạo là hạnh phúc của dân (bụi đời)’ …Câu nói còn mới tinh ,nóng hổi…nói chưa kịp ngậm mõm, thì hàng loạt các vị công tử‘hạnh phúc của dân’ bị khai trừ. Kẻ bị ‘đảng ta’ chê kém chất lượng, kẻ bị đồng chí của bố đá cho văng ra, thậm chí có kẻ sắp tra tay vào còng, cùng hầu tòa với ‘ cựu hạnh phúc của dân”( ông bố)…Than ôi ! Các ngài“hạnh phúc của dân”trẻ tuổi, sao lại có số phận…’bất hạnh’ như thế ?
    Ngày xưa, đám ‘thực quan’ thường liều lĩnh ngạo mạn ‘lên kế hoạch’: “Hy sinh đời bố, củng cố đời con” ! Có biết đâu, ngày nay, bọn đồng chí lại nỡ rat ay kinh thế ? Hic “Còng tay thằng bố, truy tố thằng con “…thật cạn tàu ráo máng, chẳng kẻ nào có chút cảm thông hay băn khoăn nhíu mày, nhăn mặt ! Chỉ thấy lạnh lung và hả hê ?! Tình đồng chí đến là tệ nhỉ ?

    Toàn bộ Tham quan vô lại đều bị ‘biệt phủ’, ‘ngân hàng’… rượt chạy bắn khói ! Chức cao thì sờ đến đâu cũng thấy ‘ghê tay’ cứ như sờ …‘vành móng ngựa” ! Chức thấp thì suốt ngày nghe ngóng, lắm lét ….chỉ một tiếng ‘gõ cửa’ ban đêm, bất kể là ai, lập tức quần trong quần ngoài ước đẫm nước ấm ! Gọi tên một tiếng là giật nẩy mình…lăn ra ngất xỉu !
    N.g.h.i.ê.m !
    Tham nhũng:….Hả ?!
    Tham nhũng:…Xỉu !
    Tham nhũng: …Tẩu …

    Việt cộng dùng câu ‘ đúng quy trình để ‘chày cối, chạy tội’, tiếc thay, cái ‘quy trình ‘ : – “DNNN =>Dự án=> Tòa án =>Đại án=> Tuyên án và …’viện Đạo Đức’ ( tức ‘nhà tù’ ) …mới là một ‘quy trình’… đúng một cách mỉa mai ! Ha ha
    Nhất là cụm từ “ một bộ phận không nhỏ” vốn không thể xác định giới hạn, nên biết đến bao giờ mới hết lũ chuột trong cái bình XHCN ? Cái sự ‘rắc rối ăn chia- táp nuốt” này, coi bộ còn mơ hồ, mờ ảo và phức tạp gấp trăm lần so với phim Ma trận (Matrix)
    ——-
    Ngày nay khen quan khó quá” là … nói rất đúng luôn ! Thật vậy, dù có uốn lưỡi …cả ngày, cũng chẳng ai dám …dại miệng ! Be65ng’ lở mồm-long móng’ lại hay lây ( Hì hì , tôi yêu tiếng Việt ) . Tuy vậy, Marx ghẻ xin liều mạng ca vài vị ( cùng lắm là…’hy sinh’ góp thêm chút đá cho Trường Sa thôi ),chẳng hạn :
    Bà Bí thư Lan, vừa mới ‘bỏ chổ tối về chổ sáng’ ở Đồng Tâm . Ra khỏi chốn âm u hiển ác, thanh thản về với dân tộc và tổ tiên , ngẩn mặt đón làn gió mát trong tiếng reo hò của người dân !
    Ông Bùi chí Vinh- Bộ trưởng Kế hoạch-Đầu tư ngày xưa- Ông ‘củ mài ăn xuống’ ấy một mình chống mafia, từng vì yêu đảng mà cảnh báo trong hốt hoảng, Làm tròn trách nhiệm của một quan chức. Can đảm đáng nể .
    Ông Nguyễn Sự -có một nhân cách đáng nể trọng ! Nhớ có lần , bác Nguyên Ngọc trao giải Phan chu Trinh cho ông ta , và điều đó hoàn toàn xứng đáng . Cái công bảo tồn di sản văn hóa của ông ta không nhỏ, có lương tri và tầm nhìn mới theo đuổi được công việc khó nhọc và đầy bọn tham lam ‘phá đám’ xung quanh. Tuy cái phố cổ Hội An bé tí , nằm cạnh cái “Thành phố đáng sống” to đùng, nhưng tỉ lệ ấy, cũng tương đương vấn đề nhân cách cụ Bá “Hốt liền không nóa nhiều” với ông Nguyễn Sự .
    Ông Sự cũng là …là một trong các quan chức CS….nhưng mà tốt !
    …vv
    Nói chung, nếu tìm thì cũng không thiếu –Không phải họ quá giỏi hay tài năng vượt trội ( còn xa chuẩn lắm) nhưng lấy lòng một kẻ hèn nhác như Marx ghẻ, đặt vào hoàn cảnh của họ…thì , đâm ra nể trọng .Hì hì !
    ——-
    Còn phía Dân thì…hào kiệt quá nhiều, trong mọi lĩnh vực kể không siết ! Ngày càng nhiều và…càng trẻ ! Mà cũng chẳng ai dấn thân như thế , mà lại còn cần đến Marx ghẻ mỗ ca tụng, tung hô thêm rách việc…
    Họ chắc chắn rất ghét thứ ‘ Văn hóa tượng đài” – Mà chúng ta cũng chẳng cần ‘lăn tăn nóng vội’, hãy ‘để giành mồm’ để khi nào chọn họ làm lãnh đạo, xong, sẽ còn có cửa sáng suốt phê phán cho đúng , cho có ích chứ ? He he .

Comments are closed.