Biểu tình chống Trung Quốc, tại sao không?

Ngô Anh Tuấn

6-8-2019

Sáng ngày 6-8-2019 một số nhà hoạt động tại Hà Nội đã đến trước ĐSQ Trung Quốc để biểu tình phản đối việc Trung Quốc xâm phạm bãi Tư Chính của Việt Nam. Ảnh: internet

Lâu nay chính quyền gần như là “cấm cửa” hoàn toàn các cuộc biểu tình tự phát, dù quyền biểu tình của người dân ghi nhận rõ ràng trong Hiến pháp, bản văn có giá trị pháp lý cao nhất.

Tuy nhiên, khi đất nước rơi vào tình trạng liên tục bị o ép về nhiều mặt, Trung Quốc ngày càng thể hiện bộ mặt thật của một kẻ xâm lăng hung bạo – Từ Hoàng Sa, Trường Sa rồi tới Bãi Tư Chính và không biết rồi đây sẽ là những nơi nào khác? Từ việc tranh chấp ở những nơi có vị trí xa xôi, Trung Quốc đã đặt chân tới vùng đặc quyền kinh tế, thậm chí là vùng lãnh hải của Việt Nam – đó là hành động ngang ngược của kẻ ăn cướp. Trung Quốc phớt lờ các quy định của luật pháp quốc tế nhưng không bị bất kỳ một sự trừng phạt nào đủ mạnh để họ phải e sợ nên họ “nhờn thuốc”. Những lời phản đối, cực lực lên án sẽ không còn giá trị với kẻ mất nhân tính và không biết tới danh dự là gì.

Do vậy, hơn ai hết, Việt Nam phải tự cứu chính mình, không thể trông chờ vào ai đó cứu mình vì ít ai đi cứu người khác một cách bất vụ lợi cả. Mỹ, Nga hay bất kỳ ai đó mà chúng ta tin rằng có thể hỗ trợ, họ cũng chỉ hành động khi và chỉ khi điều đó mang lại lợi ích cho quốc gia họ mà thôi, đừng trông chờ vào sự nghĩa hiệp mang tầm quốc tế, nó chỉ có trong sách vở mà thôi, không có gì là miễn phí cả. Hơn thế nữa, một khi đã phụ thuộc vào một ai đó thì chúng ta cũng có thể được đưa lên bàn cân hay đem ra máy tính để tính toán, bán mua hoặc đổi chác khi “được giá”.

Người dân lâu nay vẫn được huyễn hoặc rằng quan hệ chúng ta và Trung Quốc vẫn tốt đẹp, tình anh em vẫn luôn thắm thiết, tuy nhiên, chắc rằng không mấy ai tin điều đó. Bản thân người Trung Quốc cũng không coi chúng ta là anh em thân thiết gì mà họ xem chúng ta như kẻ hạ đẳng mà thôi. Nếu nghi ngờ điều đó, các bạn có thể vào những trang tiếng Trung Quốc để copy và dịch ra tiếng Anh hoặc tiếng Việt để hiểu đích xác vị trí của mình trong con mắt của “người anh em” là như thế nào. Như vậy, chúng ta cố gắng gìn giữ sự hữu hảo giả tạo với Trung Quốc tới lúc nào? Đại diện chính quyền Việt Nam không kích động bạo lực nhưng cần thể hiện rõ ý chí của cấp cao nhất đối với hành động phi pháp của kẻ thù. Chúng ta cần cho người dân biết một cách thẳng thắn rằng ai là kẻ thù của ta, người dân cần được biết, có được quyền biết và được quyền biểu thị thái độ của họ đối với kẻ thù.

Chính quyền Việt Nam lâu nay xem các cuộc biểu tình tự phát là bất hợp pháp và không ít người trong số những người tham gia biểu tình bị bắt và bị xử lý trách nhiệm hình sự về những tội danh khác nhau. Vậy thì, ngay lúc này đây, chính những người đại diện cho chính quyền cũng có thể đứng ra tổ chức biểu tình để vận động người dân tham gia hưởng ứng, đồng hành. Tôi tin rằng sẽ không có ai dám đứng ra phản đối rằng đây là cuộc biểu tình bất hợp pháp cả! Nếu làm được như vậy, chắc chắn người dân sẽ rất ủng hộ và nhiệt tình tham gia. Hơn lúc nào hết, đây là thời điểm quan trọng để những người lãnh đạo đất nước có thể thu phục được nhân tâm, giúp ích cho nước nhà bằng những hành động vô cùng dễ thực hiện.

Vậy thì tại sao vẫn chưa thực hiện? Không bây giờ thì bao giờ mới là thời cơ?

Bình Luận từ Facebook

1 BÌNH LUẬN

  1. Chính quyền này không và chưa bao giờ đại diện cho nhân dân.
    Là bởi chúng bầu lẫn nhau và ép người dân để bầu vào cái listing đã được tính toán và soạn sẵn. Không có tự do đề cử và lựa chọn, người dân buộc phải vote chẳng khác gì diễn viên quần chúng bị lùa vào vở kịch lớn của đảng chó độc quyền độc tài và hèn hạ.
    “Ý Đẻng lòng Dân” là một khái niệm chua chát, bỉ ổi, nghe mỹ miều bên ngoài nhưng lại rách nát ở bên trong như cái quần lót đã cũ…Lòng Dân bị lợi dụng theo Ý…đồ của Đảng chó, không lúc nào rõ như lúc này khi chủ quyền quốc gia đang bị xâm hại, và những người “đại diện cho chính quyền”( chú ý không phải đại diên cho nhân dân nhé) thì ba phé ba nơi. Mập mờ. Cờ lờ vờ. Trống đánh xuôi kèn thổi ngược. Chẳng ra đầu cua tai nheo gì cả… giống như một đám trẻ con chia nhau ăn vụng trên miếng bánh của đồng bào. Tôi nói thế chẳng ai có thể bắt bẻ được tôi. Nhìn đi! Chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội, tổng tham mưu trưởng quốc phòng… những người quý vị bị ép bỏ phiếu họ đang làm cái gì? Hay vẫn dạng háng đi hai hàng…đã quen?
    Phải. Tàu Cộng nó lớn như thế. Nó đái cũng…đủ ngập. Nhưng không, một lần chịu nhục thì cả đời lòn trôn để tồn tại như cây như cỏ, mà thôi. Hãy bỏ tư tưởng chủ bại này đi và nhìn sang Hồng Kông xem họ đang nói KHÔNG với cộng sản ra làm sao?
    ….trước khi quá trễ!!

Comments are closed.