Nỗi đau

Viet-studies

Cao Huy Thuần

31-10-2018

Anh Chu Hảo vừa bị “kỷ luật” của đảng mà anh là đảng viên. “Kỷ luật” ấy là việc nội bộ chăng? Dư luận đã trả lời: thực chất, đó là một bản án, không phải riêng gì đối với anh Chu Hảo mà đối với tất cả trí thức. Bởi vậy, ai tự thấy mình là trí thức đều cảm thấy có liên quan. Đã có những thư chung. Đã có những “kiến nghị” viết rất sắc sảo và trí thức. Tôi có thể nói thêm ở đây một nỗi đau tuy rằng ai cũng biết, cũng nói, cũng lo: nỗi đau lạc hậu về văn hóa.

Chỉ cần một chữ thôi trong bản án đủ để thấy tất cả những gì là lạc hậu. Anh Chu Hảo bị kết tội là đã “tự chuyển hóa”. Có ai mà không biết: “chuyển hóa” là quy luật của tiến hóa, không chuyển hóa thì chỉ làm tôi tớ cho thế giới. Mà xã hội thì không thể nào chuyển hóa được nếu con người không “tự” chuyển hóa từ trong cái đầu. Nếu cái đầu của Galiléo không tự chuyển hóa thì vũ trụ không to gì hơn cái vòm giếng – cái vòm giếng của những thế lực kết tội ông. Nhưng cái đầu của con người luôn luôn muốn vươn đến trăng sao. Trăng sao của vũ trụ cũng như trăng sao của Sự Thật. Trăng sao của Galiléo cũng như trăng sao của Darwin.

Ấy là chỉ mới nhắc đến hai quyển sách trong công trình xuất bản của anh Chu Hảo. Chẳng lẽ cái tội của anh Chu Hảo là cái tội đã từng được đem ra để xử hai nhà bác học ấy, cái tội mà bây giờ mang tên là “tự chuyển hóa”? Xuất bản những sách đã đánh dấu lịch sử những bước đi của tư tưởng thế giới là một cái tội? Chúng ta sống trong thời đại nào vậy?

Con người không thể có tư tưởng nếu không biết so sánh những cái khác nhau, nghĩa là không biết tranh luận. Mà tranh luận trước hết là tranh luận với chính mình. Trí thức là người luôn luôn “tự” tranh luận với chính mình, luôn luôn trăn trở. Trăn trở là để lớn lên, như trẻ con biết lật. Bởi vậy, một cái đầu khai sáng là một cái đầu đã từ giã tình trạng vị thành niên, tự mình bước đi, không vịn vào ai để dẫn đi.

Thế kỷ 18 của Âu châu đã bước vào Khai Sáng như vậy. Chẳng lẽ anh Chu Hảo phải trở lại tình trạng vị thành niên để bám vào những thế lực của thế kỷ 17, 16, trung cổ mà bước? Đâu phải anh, cũng như chúng ta, cũng như bao nhiêu thế hệ đã từng đọc những sách mà anh xuất bản, xem những sách ấy là thánh hiền phải vịn vào mới bước được? Ấy chỉ là tri thức, thế giới đều biết, và ai cũng biết: không có tri thức thì không có tư tưởng. Ai cũng biết: một đất nước suy vong về văn hóa, hạn hán trong tư tưởng, thui chột những cái đầu biết suy nghĩ, phê phán, là một đất nước thiếu văn minh. Không có tư tưởng thì làm nô lệ mà không biết mình là nô lệ.

Nỗi lo lạc hậu không mới mẻ gì, nhưng nỗi đau đến từ một biện pháp mà ai cũng xem như một bước thụt lùi đáng sợ trong chính sách đối với trí thức khiến ai cũng muốn bật lên thành tiếng, không phải tiếng khóc hay tiếng than, mà là tiếng bất bình. Không ai muốn tương lai nặng trĩu những bất bình như thế.

Bình Luận từ Facebook

5 BÌNH LUẬN

  1. Tại sao tác giả không có nổi đau vối các chiến dịch chống văn hoá đồi trụy của Mỹ Ngụy tại miền Nam sau năm 1975 mà mãi đến hôm nay nổi đau mối thỏ lộ. Chuyện cũng đáng suy gẩm cho tính liêm khiết của một người trí thức đã thụ hưởng được tinh hoa văn hoá của miền Nam

  2. Bên VNTB có bài về GS Chu Hảo: “Đã đi với trộm thì đừng có bật đèn!”
    Nay nên có bài về ông Cao Huy Thuần: “Đã đi với trộm thì đừng có “nỗi đau”!”

  3. Thế giới là thay đổi, nhưng Cao Huy Thuần quên 2 điều . 1- Việt Nam không phải là thế giới . 2- Có những giá trị vĩnh cửu, sống mãi với số phận của dân tộc, vd như tính chân lý trong tất cả những gì Bác Hồ phun ra .

    Đúng, tuy Đảng Cộng Sản thời nay đã phản bội lại lý tưởng Cộng Sản của Bác Hồ, nhưng trí thức nhà mềnh không oan khi bị kết tội “thoái hóa”. Cứ nhìn vào những đầu sách ô Chu Hảo cho xuất bản, thử hỏi nếu Bác Hồ còn sống WTF would Bác Hồ đu ? Treo cổ ô Chu Hảo là nhẹ lắm . Thấy gương tày liếp Nhân Văn Giai Phẩm không ? Là người Cộng Sản khôn lanh -bạn thân của gs Tương Lai- cần tránh khỏi những gì có thể gây khó khăn cho mình . Chỉ có thế mới có điều kiện trở thành trí thức lớn, thành tấm gương sáng cho các thế hệ sau noi theo thui .

  4. “thực chất, đó là một bản án, không phải riêng gì đối với anh Chu Hảo mà đối với tất cả trí thức. ” (trí thức xã hội chủ nghĩa cao Huy THuần tuyên ngôn độc nập 2-9)

    Trí thức xã hội chủ nghĩa, trí thức việt cộng có cái tài rất tài, một hôm nào đó họ thản niên nói, viết những điều rất ư là rất ư, làm như thể những gì đó tồi tệ mà họ đã làm, mà phe nhóm họ đã làm, là những điều chưa bao giờ xảy ra trên cõi đời này!

    Trí thức xã hội chủ nghĩa Cao Huy THuần làm như thể chưa bao giờ có cái “vụ án nhân văn & giai phẩm”, qua đó những toà án kăng gu ru ở Hà nội đỏ, thủ đô của nhà nước tổ quốc xã hội chủ nghĩa VNDCCH, dân chủ cộng hoà bìm bịp, con đẻ của Trung cộng, sinh ra từ bản hiệp định giơ ne vơ 1954 ô nhục, dưới ách cai trị cùa việt cộng hồ chí minh/lê chiêu thống thế kỷ 20/việt gian nguyễn ái quốc 1946, đưa ra những bản án phi pháp, bất nhân nhục mạ trí thức

    Trí thức xã hội chủ nghĩa Cao Huy THuần làm như thể chưa bao giờ có những cuộc khủng bố đê hèn qua đó bọn cộng sản VNDCCH ám sát, giết hại sinh viên, giáo sư, nhà văn, nhà báo VNCH

    Trí thức xã hội chủ nghĩa Cao Huy THuần làm như thể chưa bao giờ có những “lễ hội” đốt sách, qua đó quý các nhà trí thức xã hội chủ nghĩa VNDCCH & trí thức đảng viên cộng sản VNDCCH theo gót đạo quân viễn chinh cộng sản VNDCCH đánh thuê cho giặc tàu xâm lăng chiếm đóng VNCH, phủ lá cờ búa liềm tội ác lên VNCH, mở hội đốt sách VNCH, tàn phá các nhà sách của VNCH, lùng sục bắt giam nhà văn nhà báo, giáo sư, sinh viên VNCH, tiêu diệt nền giáo dục tử tế nhân bản khai phóng cùa VN, đưa VNCH từ chỗ từ ngang bằng đến hơn lân bang, trở nên, cùng với nước cộng sản VNDCCH đi vào tụt hậu , càng ngày càng thua xa lân bang về mọi phương diện kinh tế, chính trị, văn hoá giáo dục, lãnh thổ bị thu hẹp dần, bị trí thức việt cộng & nhà c ầm quyền việt cộng cắt xẻ dâng cho giặc tàu hingf mong đuọc giặc tàu chống lưng đỡ đầu như đã chống lưng đỡ đầu vc MInh giữ lá cờ búa liềm tội ác phủ lên miền bắc từ sau bản iệp định giơ ne vơ 1954 ô nhục

  5. “thực chất, đó là một bản án, không phải riêng gì đối với anh Chu Hảo mà đối với tất cả trí thức. ”

    Trí thức xã hội chủ nghĩa, trí thức việt cộng có cái tài rất tài, một hôm nào đó họ thản niên nói, viết những điều rát ư là rất ư, làm như thể những gì đó tồi tệ mà họ đã làm, mà phe nhóm họ đã làm, là những điều chưa bao giờ xảy ra trên cõi đời này!

    Trí thức xã hội chủ nghĩa Cao Huy THuần làm như thể chưa bao giờ có cái “vụ án nhân văn & giai phẩm”, qua đó những toà án kăng gu ru ở Hà nội đỏ, thủ đô của nhà nước tổ quốc xã hội củ nghĩa VNDCCH, dân chủ cộng hoà bìm bịp, con đẻ của Trung cộng sinh ra từ bản hiệp định giơ ne vơ 1954 ô nhục, dưới ách cai trị cùa việt cộng hồ chí minh/lê chiêu thống thế kỷ 20/việt gian nguyễn ái quốc 1946, đưa ra những bản án phi pháp, bất nhân giành nhục mạ trí thức VN

    Trí thức xã hội chủ nghĩa Cao Huy THuần làm như thể chưa bao giờ có những cuộc khủng bố đe hèn do bọn cộng sản VBDCCH tổ chức, ám sát, giết hại sinh viên, giáo sư, nhà văn , nhà báo VNCH

    Trí thức xã hội chủ nghĩa Cao Huy THuần làm như thể chưa bao giờ có những “lễ hội” đốt sách, qua đó quý các nhà trí thức xã hội chủ nghĩa VNDCCH & trí thức đảng viên việt cộng, theo gót đạo quân viễn chinh cộng sản VNDCCH đánh thuê cho giặc tàu xâm lăng chiếm đóng VNCH, phủ lá cờ búa liềm tội ác lên VNCH, mở hội đốt sách VNCH, đót phá các nhà sách của VNCH, lùng sục bắt giam nhà văn nhà báo, giáo sư, sinh viên, luật sư VNCH

Comments are closed.