10-1-2018
Như một cơn lũ, news feed tôi bắt đầu tràn ngập những bài thương khóc cho ông Thăng. Những luận điểm cũ, những giai thoại cũ, những chuyện mà tôi đã từng nghe hơn một lần.
Ông Thăng hơn nhiều người đương nhiệm, ông ấy trọng báo giới. Xưa, thuở cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt cũng đã làm điều này. Trước đó nữa nếu đọc lịch sử cận đại, các anh chị sẽ hiểu được rằng, ai nắm được thông tin, người ấy sẽ chiến thắng.
Tôi thật sự thích ông Thăng khi ông ấy về nắm vị trí Bí thư Thành uỷ Tp.HCM. Thời còn Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải, ông Thăng sử dụng báo chí rất khéo, tạo một đám cháy này để đốt một đống lửa kia. Việc Bộ Giao thông Vận tải thoái vốn khỏi Cảng Quy Nhơn là một ví dụ.
Ông Thăng cho báo giới tập trung nhà ga sân bay quá tải khắp nơi, không ai quan tâm đến thoái vốn ở Cảng Quy Nhơn nữa.
Tôi tin rằng, các anh chị làm báo đều biết nguyên tắc 30% để hình thành nên một BOT. Nhưng thôi, chúng ta luôn biết nhiều hơn chứng cứ có được.
Tôi rất trọng những cá nhân yêu ghét hết lòng, thiên hạ ra sao thì mặc kệ. Tuy nhiên, trước khi bày tỏ sự yêu ghét đến độ hướng dư luận thì phải nhìn thấy sinh khí của quốc gia này đã suy kiệt ra sao trước sức công phá của những kẻ tham tàn.
Những sai phạm của các tập đoàn kinh tế Nhà nước, thói chi xài vô tội vạ, xem tiền của công như tiền cá nhân… chính là một trong những nguyên cớ để thuế tăng liên tục, giá nhiên liệu tăng vô cớ.
Thương thôi, vì cảm xúc thuần tuý là cá nhân. Nhưng đừng khóc than cho một cá nhân sai phạm.
Đừng biến công cuộc chống tham nhũng, khôi phục niềm tin trong nhân dân thành một câu chuyện khác từ lẽ ghét yêu thuần tuý cá nhân.
Hãy biết xót xa trước tổn thất của quốc gia, hãy biết đặt lợi ích của quốc gia trên hết.
Cuối cùng, vẫn có mèo cưu mang chuột, nhưng đa phần mèo sinh ra là để ăn thịt chuột!
Mà ai quyền chức trong tay vốn sẵn, lại là chuột bao giờ.
Nhân vụ án của ông ĐLT và qua bài viết vừa đăng trên trang Tiếng dân của FB Huỳnh ngọc Chênh tôi nhận thấy ông nêu ra rất chính xác ,đốt cũi tươi hay củi ướt chỉ là cái vỏ bên ngoài còn cái cốt lõi cái nhân là bản chất sinh ra mọi việc thì AI ĐÓ DÙ CÓ LÚ LUẬN NHƯNG VẪN KIÊN ĐỊNH CON ĐƯỞNG ĐI LÊN CNXH VÀ QUỐC DOANH VẪN LÀ CHỦ ĐẠO ” cũng dể hiệu vì nó là kho bạc trong tay các ông muốn thò tay lấy ra lúc nào chả được vì của TOÀN DÂN NHƯNG DO NHÀ NƯỚC QUẢN LÝ VÀ TẤT NHIÊN CHA CHUNG KHÔNG AI KHÓC ? KHÔNG PHẢI CỦA NHÀ MÌNH MÀ CỨ ĐỄ HÀNG TỈ TỈ THÌ KHÔNG AI DẠI GÌ KHÔNG BỐC BỎ TÚI ĐEM VỀ CHO CÁ NHÂN VÀ GIA ĐÌNH MÀ DÙNG ! lại thêm cái độc tà độc đảng không có ai trong coi ,phản biện ,đối chứng toàn là phe ta với ct 15 thì ngay cả người tốt nhất cũng không thể không sinh lòng tham đó là bản chất tự nhiên của con người mà có đến 90% rơi vào tình trạng nầy .đây mới là cái lý do chủ đạo để nuôi bám quốc doanh ! TẠI SAO KHI CỔ PHÀN HÓA HẦU NHƯ TẤT CẢ ĐỀU SINH LỜI ( ĐIỂN HÌNH BÓNG ĐÈN ĐIỆN QUANG ) nếu không thay đổi cách quản lý hiện nay thì 100 năm ,chứ 1000 năm nửa tham nhũng ,hối lộ vẫn không giải quyết được dù có đốt lò to đến đâu cũng chỉ là hình thức trấn an dư luận ? chỉ có tam quyền phân lập giám sát lẫn nhau ,tất cả phải đấu thầu ,cạnh tranh theo kinh tế thị trường đúng nghĩa thì VN mới thoát khỏi đói nghèo và lạc hậu ,tiếc thay ! chiếc bánh béo bở và thơm ngon không thể bỏ ,VN tụt hậu hàng chục năm củng do nạn tham nhũng hàng triệu tỉ nầy và tất nhiên dân phải còng lưng gánh nợ và trả thuế chồng thuế ,xăng tăng giá vô tội vạ làm mưa làm gió như vô chính phủ ,rồi ép dân phải dùng xăng E5 ,khi dân không hưởng ứng thì các ông đẩy giá A95 lên để dân chịu không nổi phải dùng cái xăng thổ tả do các nhà máy thua lổ lạc hậu sản xuất ,chỉ có một con đường duy nhất thay đổi thể chế