Phe tài xế cần làm gì nếu lợi thế đang không thuộc về họ?

Blog RFA

Nguyễn Anh Tuấn

5-12-2017

Các tài xế vui mừng khi nghe tin Thủ tướng quyết định dừng thu phí trạm BOT Cai Lậy trong 30 ngày. Ảnh: Tùng Tin./ Zing

Nếu quả thật lợi thế đang không thuộc về phe tài xế vì thời gian không đứng về phía họ, thì câu hỏi là họ có thể làm gì để đảo ngược tình hình?

Điều đầu tiên cần làm là thay đổi cách nhìn về chính đối thủ của họ: BOT Cai Lậy.

Nếu ví trạm BOT này như một cỗ máy thu tiền thì sẽ có ít nhất hai cách khiến nó ngưng hoạt động: Một là nhắm thẳng trực tiếp vào cỗ máy để quấy nhiễu, tức tấn công trực diện; hai là tìm hiểu xem cỗ máy này đang được vận hành dựa trên những nguồn hỗ trợ nào để cắt đứt những nguồn này tức là tấn công gián tiếp. Toàn bộ những hoạt động của phe tài xế đến giờ phút này tập trung vào cách thứ nhất, không có hoặc có rất ít hành động thuộc cách thứ hai.

Với cách thứ nhất, một khi cỗ máy vẫn được cung ứng đầy đủ các nguồn lực để vận hành, nó sẽ tiếp tục đối phó giằng co với các tài xế. Thời gian, do đó, đứng về phía cỗ máy. Càng lâu tài xế càng mệt mỏi, chưa kể cùng lúc đó họ còn bị tấn công bởi các lực lượng khác.

Với cách thứ hai, bởi lẽ mất sạch các nguồn hỗ trợ cho việc vận hành, cỗ máy không còn cách nào khác ngoài phải chấm dứt hoạt động. Càng để lâu càng thiệt hại, vậy nên thời gian đứng về phía phe tài xế.

Thế nhưng thực hiện cách thứ hai như thế nào? – Đầu tiên phải bằng việc phân tích các nguồn lực hỗ trợ cho BOT Cai Lậy.

Thứ nhất là nguồn lực tài chính. Ngân hàng BIDV cấp 85% vốn cho dự án BOT Cai Lậy. Điều này có nghĩa là họ chia sẻ lợi nhuận với nhà đầu tư trên lưng những người lái xe. Bởi vậy họ không thể vô can, họ phải chịu trách nhiệm theo cách này hoặc cách khác. Không ai có sức mạnh hơn những người gửi tiền ở BIDV trong việc yêu cầu ngân hàng này ngưng hỗ trợ BOT Cai Lậy (bằng không sẽ rút tiền hàng loạt). Khách hàng của BIDV còn có trách nhiệm đạo đức phải làm điều này nếu không muốn bị coi là vô tình tiếp tay cho BIDV. Những người lãnh đạo của BIDV như Trần Anh Tuấn (Quyền Chủ tịch) và Phan Đức Tú (Tổng Giám đốc) đều là những người địa vị cao, quan hệ rộng ở Hà Nội nên chắc chắn sẽ không muốn xuất hiện trong mắt bạn bè, người thân, đối tác như những kẻ đang sống giàu sang trên những đồng tiền mồ hôi nước mắt của những người lái xe kham khổ miền Tây. Một chiến dịch truyền thông sẽ buộc họ phải lựa chọn giữa việc ngưng hỗ trợ BOT Cai Lậy hoặc là chuốc lấy hậu quả cho thanh danh bản thân mình.

Ông chủ thực sự của BOT Cai Lậy, tương tự, là đối tượng thứ hai không thể bỏ qua. Người đàn ông tên Lê Tiến Thắng, Chủ tịch công ty Bắc Ái trụ sở tại Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc có vẻ vẫn đang ung dung ngồi thu tiền từ khoảng cách 2000 cây số tính từ BOT Cai Lậy. Phải có một chiến dịch truyền thông để ông ta không còn vẻ ung dung đó nữa. Người thân, bạn bè, đối tác của ông ta cần nhận ra sự giàu có của ông ta chẳng có gì tốt đẹp và đáng tự hào vì nó đến từ những đồng tiền còm cõi của những người lái xe – lẽ ra được dùng để đỡ đần thêm cuộc sống cho vợ con, thêm thịt cá cho bữa ăn, thêm sách vở để đến trường.

Nguồn lực thứ ba là các dịch vụ hậu cần. Các công ty xe cẩu, công ty bảo vệ, công ty cung ứng nhân viên thu phí ở Tiền Giang và các tỉnh lân cận đều cần nhận được thông điệp chính thức từ phe tài xế giải thích vì sao không nên cung cấp dịch vụ cho BOT Cai Lậy. Chỉ cần một thư ngỏ có lý có tình và một kế hoạch truyền thông khéo léo sẽ khiến chẳng có công ty bảo vệ hay xe cẩu nào “tham bát bỏ mâm” bám lấy BOT Cai Lậy để rồi bị không chỉ hàng ngàn tài xế mà cả một cộng đồng quốc gia quay lưng tẩy chay. Tương tự vậy, nếu phe tài xế tìm ra được những mạnh thường quân đồng ý tiếp nhận các nhân viên bán vé sau khi họ nghỉ việc ở Cai Lậy, cũng như kêu gọi những người khác không ứng tuyển vào các vị trí này để tiếp tay BOT Cai Lậy thì sẽ là một thách thức không nhỏ cho trạm này.

Thử hình dung cỗ máy BOT Cai Lậy, một khi không còn nhận được hỗ trợ tài chính từ ngân hàng, không tìm đâu ra một công ty bảo vệ/công ty xe cẩu nào chịu ký hợp đồng, cũng không ai ứng tuyển vào các vị trí bán vé thu phí, thì không lẽ ông chủ Lê Tiến Thắng phải đứng ra giữa đường Cai Lậy vừa bán vé, vừa gác an ninh? Hoặc, một khi bị các ngân hàng xa lánh, ông Thắng sẽ phải tiếp tục công việc làm ăn của mình thế nào trong tương lai?

Điểm sơ qua có thể thấy khối lượng công việc không hề ít, song tôi tin là với những gì đã thể hiện, phe tài xế thừa năng lực để làm tất cả những việc trên. Dĩ nhiên sự ủng hộ của công chúng là tối quan trọng, và rất may mắn, đây là thứ mà phe tài xế đang có thừa.

Bình Luận từ Facebook

2 BÌNH LUẬN

  1. (trich)’….tìm ra được những mạnh thường quân đồng ý tiếp nhận các nhân viên bán vé sau khi họ nghỉ việc ở Cai Lậy…’(hêt)
    ——–

    Những bài phân tích và đóng góp giải pháp chung như bài viết này , càng ngày càn rất cần thiết – Cám ơn tác giả

    Than khóc, oán trách, căm hờn…vv, không tạo ra một thay đổi nào! Dân tộc VN đang rất cần những giải pháp tỉnh táo và những hành động thống nhất. Và xin đừng lầm tưởng Việt cộng sẽ tự nguyện bỏ những đặc quyền , đặc lợi mà chúng đang hưởng trên lưng người dân VN tại thiêng đường XHCN của chúng – Cũng như đừng nhầm lẫn về bọn Lú, đang làm vua đảng sẽ dễ dàng chịu để mất đảng ? mất đảng thì cái ngôi “vua Mác Lê” vô dụng thừa thãi ấy còn duy trì để làm gì , còn làm vua được những ai ? Nên có chết chúng cũng phải duy trì ‘băng đảng’ của chúng….bất kể ‘chiêu bài’ MacLe, hay Hitler, Sadam, Mao, Kim…
    Nhất là những gì ra vẻ như ‘đã biết lắng nghe’? , hay ‘trở nên hòa hoãn’?…vv, từ bọn chúng, xin chớ có nhẹ dạ lắng nghe và dễ dàng đặt trọn lòng tin vào! Có thể chứng minh bằng rất nhiều sự kiện thực tế, toàn bộ những ‘chiêu bài’ ấy luôn luôn là những cái bẫy chứa đầy những thủ đoạn nham hiểm, nhắm đến mục tiêu duy nhất : Duy trì bằng được nền độc tài toàn trị – Để lũ tham quan vô lại có quyền tiếp tục ‘hút máu mủ , làm giàu trên xương máu dân đen ‘ ! Và khi đã bế tắc, đã găp bước đường cùng… thì chuyện mãi quốc cầu vinh cũng không phải là chuyện không thể hay xa vời – xin chớ có cười mỉm , tự tin một cách khờ khạo ngây ngô khi vẫn tiếp tục đặt lòng tin vào’tình yêu tổ quốc’ của bọn Cộng sản ! Gương ‘rước voi giày mã tổ’ không phải chưa từng có ?

    Trong chiến lược ‘giày mã tổ’ – chắc chắn có cả vấn đề phá hủy Ngôn ngữ và Văn hóa dân tộc mà ‘đám’ Buồi Hèn hiện đang cúc cung thực hiện …Trong một đại chiến lược, liên quan đến sống còn và tồn tại của cả một dân tộc, thường rất hiếm những chuyện ‘ngẫu nhiên’ , hay ‘vô tình’ ….

    Tối thiểu, ‘đám’ Buồi gây ra chuyện ‘ruồi bu’ này, cũng đủ đánh lạc hướng chuyện giặc Tàu đang lấn mạnh ở HS-TS !

  2. Dựa vào những sự kiện trước, đây là nhận định & dự đoán của tớ . Nên nhớ, đây chỉ là những nhận định & dự đoán . Ai thấy cần làm gì để có lợi cho phía mình thì cứ việc, tớ không quan tâm .

    30 ngày miễn thu không phải vì Thủ tướng Nguyễn Xuân Fook có ý định sẽ “giải quyết” theo hướng có lợi cho dân . 30 ngày này sẽ là thời gian “đình chiến” theo quan niệm của Đảng . Và nếu chúng ta học được những bài học lịch sử từ phương thức lãnh đạo của Đảng, giới lái xe cần cẩn trọng, cực kỳ cẩn trọng vì “giải quyết” theo hướng Đảng có nghĩa dẹp cho được nhóm chủ chốt tạo ra “cách mạng tiền lẻ”, thay vì rời trạm thu tiền tới đúng vị trí của nó . Và sẽ giải quyết từng điểm một, có thể vì Đảng nhận ra nhóm chưa đủ mạnh để tấn công tất cả các điểm cùng 1 lúc .

    Trong thời gian này sẽ có (ít nhất) 2 hướng tiến công; 1- gửi 1 số trí thức thâm nhập vào dân để tìm hiểu tình hình & báo cáo như Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã gửi Giáo sư Tương Lai tới Quỳnh Phụ, Quỳnh Lưu (*). Từ những bản báo cáo của trí thức, tùy theo mức độ tình hình, các lãnh đạo sẽ họp để có cách đối phó thích hợp . 2- công an -hình tượng thiêng liêng của Mai Quốc Ấn- sẽ tìm cách cho nhập kho những agent provocateurs chính nhằm cắt đầu phong trào . Từ (1) & (2) có thể suy ra mục tiêu cuối cùng là tiêu diệt & đè bẹp tất cả các dấu hiệu cứng đầu cứng cổ từ phía dân, biến lưng cọp thành lưng cừu, ôn hòa & bất động .

    Đừng nên coi 30 ngày đình chiến này là thắng lợi, có thể nó sẽ không kéo dài, và thời gian tới có thể sẽ có mây mù + sấm chớp .

    (*) Tất nhiên, khi họ nghỉ hưu chúng ta sẽ lại đội mấy ông trí thức này lên đầu, và tròn xoe mắt mỗi lần nghe mấy ổng kể về những bản báo cáo “trung thực” để lãnh đạo lên kế hoạch đàn áp nhân dân .

Comments are closed.