Nhanh, Mạnh, Vững Chắc

Đoàn Bảo Châu

28-6-2021

Đây là cuộc họp của những thành phần chủ chốt để xem xã hội đang đi đâu về đâu:

Quyền Lực: “Các ông các bà cứ cho ý kiến thoải mái nhưng không được lợi dụng quyền tự do dân chủ mà xâm hại lợi ích của nhà nước. Xã hội chúng ta đang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH tươi đẹp, không có gì đáng phải phàn nàn ở đây! Thử hỏi đất nước đã bao giờ được thế này chưa?”

Trung Thực đứng lên phát biểu: “Thưa anh em, nhưng mà khi muốn đánh giá một xã hội có tốt đẹp không thì chúng ta nên nhìn vào cuộc sống của những người nghèo, tôi thấy khắp đất nước người lao động chỗ nào cũng khổ sở, nhiều nơi người dân phải lang bạt xa xứ để mưu sinh, rất khổ cực…

Tự nhiên micro mất điện, Trung Thực mấp máy môi gì không rõ. Thằng Lưu Manh đứng cạnh đá vào khuỷu chân rồi thò vào cạp quần ấn Trung Thực ngồi xuống.

Nó giằng lấy micro, nói alo alo thì micro lại có điện ngay.

Lưu Manh phát biểu sôi nổi: “Vâng vâng, đại ca, em hiểu rõ điều ấy. Đại ca đã nói là đúng, đã nói là cấm có sai. Thằng nào cãi, đại ca cứ bẩu iem một câu! Cửa nhà nó sẽ có dầu nhớt trộn mắm tôm ngay, nếu sau đấy mà vẫn không ngoan thì cho nó một cái tai nạn giao thông, mũi giầy của nó sẽ chĩa ra sau mông ngay!”

Thằng Đểu Giả nhỏm lên thầm thì vào tai thằng Lưu Manh: “Mày ngu bỏ mẹ, điều ấy ai nói chỗ đông người, thôi ngồi xuống đi!”

Tử Tế thở dài: “Thôi rồi, thế này là mình lép vế rồi, mình cần phải đi nhẹ nói khẽ trong thời đại này thôi. Muốn sống đúng mình cũng khó quá!”

Lương Tri thầm thì: “Đúng rồi, chúng mình mình yếu thế rồi anh ạ. Anh nói nhỏ không mấy thằng Quyền Lực, thằng Lưu Manh, thằng Bạo Lực và thằng Đểu Giả giết chết đấy.”

Dũng Cảm đứng phắt dậy: “Phải thay đổi, không thể sống trong sự bẩn thỉu thế này được. Xã hội muốn văn minh là phải có Dân Chủ và Nhân Quyền, phải mời các anh ấy vào.”

Trung Thực gật đầu đồng ý, mặt ấm ức vì bị thằng Lưu Manh đá vào chân vẫn còn đau.

Quyền Lực hất hàm ra hiệu cho thằng Bạo Lực và thằng Lưu Manh: Hai thằng này xông vào đấm đá vào mặt Dũng Cảm, kêu to: “Dân Chủ này, Nhân Quyền này! Dân Chủ Nhân Quyền cái con C bố mày đây này!” rồi trói tay, quẳng Dũng Cảm lên xe như một con lợn. Bọn chúng quay lại, giả vờ ngã vào người Trung Thực rồi lên gối vào chim đánh hự một phát, khiến anh này lăn quay ra ú ớ, mặt tím tái vì đau quá. Cả bọn cười hô hố, chỉ có mấy chị Tình Thương, anh Tử Tế sà vào hỏi: “Có sao không, có sao không, đi viện nhé!”

Văn Minh lắc đầu nuốt lệ vào trong, đưa ngón tay lên miệng ra hiệu cho Công Lý im lặng rồi thầm thì: “Các anh Dân Chủ và Nhân Quyền còn lâu mới được vào, và như thế này thì tôi cũng phải ra đi thôi anh ạ.”

Công Lý lắc đầu ngao ngán, khóc mà không ra nước mắt. Anh này trông thì đẹp trai nhưng qua mấy mùa Covid Tầu thì người đã nhỏ, đã gầy gò sẵn từ trước giờ trông càng tội nghiệp, thảm thương hơn bao giờ hết.

Nhóm mấy thằng Thờ Ơ, Vô Tâm, Vô Cảm, Mặc Kệ thì dửng dưng, cứ ngồi uống trà ung dung, rồi có lúc nhắm mắt hít thở thiền định, có vẻ như không hề bị ảnh hưởng gì bởi sự ầm ĩ trong phòng. Có vẻ như chúng đắc đạo trên con đường tu tập của mình.

Đểu Giả thấy cảnh ấy sướng quá cười khùng khục, nó vỗ vào vai thằng Bất Nhân nói giọng hất hả hê: “Thấy chưa, đấu tranh là tránh đâu, đúng là rỗi việc. Như các bố đây bữa bữa có rượu uống, tối tối cưỡi phò cho sướng chim. Sao cứ phải khổ làm gì? Cái thằng Dũng Cảm thật là ngu, mà rồi sẽ có lúc phải xử nốt mấy thằng Tử Tế, Văn Minh, Công lý… toàn lũ dở người.”

Bất Nhân gật đầu đắc ý: “Đừng lo, cứ đà này thì giang hồ sẽ lại thêm những thằng như Khốn Nạn, Lừa Lọc, Bẩn Thỉu, Hèn Hạ cùng tham gia với anh em mình, rồi mấy thằng hâm dở ấy sẽ biến mất khỏi mặt đất này mà xem.”

Lưu Manh cười bảo thằng Đểu Giả: “Ông nói ngu bỏ con mẹ, phải để chúng nó tồn tại thì anh em mình mới có gà mà chăn, chứ không thì toàn anh em tanh tưởi như tụi mình lại phải chiến với nhau, mệt mỏi hơn nhiều chứ.”

Đểu Giả cười, gật gù: “Chú mày nói cũng có lý!”

Hèn Nhát, một thằng phì nộn, to xác nhất trong phòng nghe thấy thế thì đái ướt hết cả quần, nhưng sợ Quyền Lực, Lưu Manh, Bạo Lực, Khốn Nạn đứng xung quanh nên cũng không dám xin ra toilet, sợ lại bị quy kết là không tôn trọng lãnh đạo nên cứ đứng chôn chân với cái quần ướt. Bỗng dưng nó gặp ánh mắt của Quyền Lực nhìn mình, tưởng là mình đang bị soi vì quên không vỗ tay khi Quyền Lực phát biểu xong. Nó tránh ánh mắt sắc lạnh của Quyền Lực, giả vờ húng hăng ho, nhưng do sợ quá nên cứt phọt ra ngoài, khiến cả phòng thối um. Thằng Bạo Lực gầm lên một tiếng rồi cầm cổ nó vứt ra ngoài.

Trong biên bản cuộc họp tất cả đều đồng ý là xã hội đang tiến rất nhanh, rất mạnh, tiến vững chắc lên CNXH và tất cả đều cần phải tự hào về điều ấy. Tất cả vỗ tay rào rào rồi hớn hở bắt tay nhau chúc tụng vì những thành tựu vĩ đại mới đạt được.

Bình Luận từ Facebook

3 BÌNH LUẬN

  1. Đọc bài này hay nhưng không thấy bóng dáng thằng Lật Lọng và thằng Tráo Trở. Hai thằng này nắm trọng trách rất cao trong thành phần chủ chốt.

  2. Tác giả nói cạnh nói khóe rằng thì là thằng Quyền Lực, thằng Bạo Lực, có phải ám chỉ đồng chí tổng bí Lú với mái đầu bạc hiên ngang của đảng ta không ?
    Cẩn trọng không thì bọn ưng khuyển Lưu Manh, Khốn Nạn chúng giã cho giập tay, không còn gì để mà gõ phím nữa đâu.

  3. Các trí thức nhà mềnh nhớ lấy, chớ có bao giờ dũng cảm & trung thực . Chỉ cần tử tế, lương tri, vô cảm & hèn nhát như ai đó thì chả có phiền hà gì cả .

Comments are closed.