5-12-2024
Cách đây hai hôm, anh Phạm Xuân Nguyên gọi điện cho tôi đặt bài viết về chuyện sai sót của Vua Tiếng Việt để đăng mục “Vấn đề hôm nay” do anh phụ trách.
Chiều 5-12 (tầm 18 giờ) đang gấp rút hoàn thành để sáng mai kịp gửi bài như đã hẹn thì nhìn thấy thông tin “Nhà thơ Lương Ngọc An được bổ nhiệm Phó Tổng biên tập Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống”. Bỗng thấy dâng lên một cảm giác ghê sợ.
Tôi nhắn ngay cho anh Phạm Xuân Nguyên: “A lô anh, em quên chưa hỏi bài viết anh dự định đăng trên báo nào ạ?”.
Không thấy anh phản hồi.
Gọi cho Thái Hạo: “Vừa thấy tin Lương Ngọc An được bổ nhiệm Phó Tổng biên tập Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống. Thật không thể tin nổi! Sao người ta có thể làm chuyện tởm lợm như vậy được? Lương Ngọc An bị tố cáo hiếp dâm và vụ việc chưa được giải quyết cho rõ trắng đen, chính Lương Ngọc An cũng chưa một lần lên tiếng phủ nhận kia mà?”.
Thái Hạo nói ngay là cũng vừa biết chuyện này cách đây 5 phút và đang gõ mấy dòng…
Gọi lại cho anh Nguyên, anh xác nhận bài anh đặt cho Báo Văn Nghệ (Hội Nhà văn Việt Nam). Tôi xin lỗi anh, nói sẽ không gửi bài đặt như đã hẹn nữa. Lý do, tôi được biết Hội Nhà văn Việt Nam vừa bổ nhiệm một kẻ đang bị tố cáo có hành vi hiếp dâm, cưỡng bức tình dục, vào chức vụ Phó Tổng biên tập Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống. Tuy anh đặt bài cho Văn Nghệ, nhưng dù bên nào thì cũng đều là ấn phẩm của Hội Nhà văn Việt Nam cả. Rất mong anh thông cảm.
Anh Phạm Xuân Nguyên nói, anh tôn trọng quan điểm của tôi.
Vẫn biết “không mợ thì chợ vẫn đông”, nhưng thông qua việc dứt khoát từ chối đăng bài trên bất kỳ trang nào của Hội Nhà văn Việt Nam lúc này, đơn giản là tôi thấy cần phải làm một cái gì đó, ít nhất là biểu lộ công khai quan điểm và bày tỏ thái độ nghiêm túc của một người viết không bao giờ thỏa hiệp trước cái xấu, cái ác hoặc sự bất minh.
***
Thái Hạo: Lương Ngọc An “tái xuất” với quyết định bổ nhiệm làm Phó Tổng biên tập Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống
Ngày 6.4.2022, Nhà thơ Dạ Thảo Phương đăng đơn tố cáo Lương Ngọc An (đương Phó Tổng biên tập báo Văn Nghệ – Hội Nhà văn) về hành vi hiếp dâm cô nhiều lần trong quá khứ. Dư luận trong và ngoài nước dậy sóng, văn đàn bàng hoàng, chao đảo.
Ngày 14.4, Lương Ngọc An, sau 8 ngày im lặng, đã đăng lên facebook cá nhân vài dòng không đầu không cuối vì “không biết nói gì lúc này” kèm theo hình chụp bì thư gửi đến địa chỉ của Giám đốc công an Hà Nội với câu dẫn “Tôi xin được giải quyết việc này theo cách tôi cho là cần thiết”.
Ngày 16.4, tức hai ngày sau khi Lương Ngọc An đăng hình “báo công an”, Hội Nhà văn Việt Nam thông báo điều chuyển Lương Ngọc An, cho thôi giữ chức Phó tổng.
Một năm rưỡi đã qua, đơn Lương Ngọc An gửi công an không biết đã xử lý ra sao, nhưng “vô tăm tích”. Cũng từ bấy đến nay, Lương Ngọc An chưa từng nói thêm lời nào về vụ việc kinh hoàng ấy, cũng không đối chất với người tố cáo (Dạ Thảo Phương) như chị này đề nghị. Hội Nhà văn cũng hầu như im lặng. Tóm lại, vụ việc chưa từng được các bên liên quan giải quyết hay có bất kỳ kết luận cũng như kết quả nào. Trừ Dạ Thảo Phương vẫn luôn nhắc và luôn chuẩn bị để sẵn sàng về Việt Nam hầu tòa, còn lại tất cả đều lặn mất tăm.
Đột ngột, hôm nay, 5.12.2024 Lương Ngọc An “tái xuất” với quyết định bổ nhiệm làm Phó Tổng biên tập Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống (thuộc Hội Nhà văn Việt Nam), và được nhà thơ – đương kim Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam Nguyễn Quang Thiều trân trọng trao tay.
Xin chúc mừng Tạp chí Nhà văn & Cuộc sống, chúc mừng Hội Nhà văn Việt Nam, chúc mừng nền văn học Việt Nam!
HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!!
Chao ơi cái hội nhà văn..G vịt nôm CẢ 10.000 chú hội viên ĐỨC HẠNH và TÀI NĂNG
chưa đáng 1 phần 1.000.000 cái lông l..ờ của Nữ sĩ tiền bối HỒ XUÂN HƯƠNG hay Nữ sĩ Han Kang
HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!! HA HA HA HA !!!
Chẳng hiểu từ bao giờ có luật bất thành văn: ai là hội viên Hội Nhà văn mới được gọi nhà văn, còn lại là cây bút, cây bút trẻ, chiếu cố lắm mới được gọi nhà văn trẻ.
Nghĩ cũng buồn cười, cây bút còn sang gấp vạn nhà văn nhưng chẳng mấy ai ưa, cứ thích người ta gọi mình nhà văn.
Mình có vở kịch vừa dựng, nhà hát kịch Hà Nội, mở màn nghe giọng giới thiệu véo von: “tác giả- nhà văn Nguyễn Quang Lập” Nghe ngường ngượng thế nào ấy, nói với Hoàng Dũng, ông bỏ hai chữ nhà văn cho tôi đi. Dũng cười, nói, thế mà có ông khi bọn tôi quên đọc hai chứ ấy là nhảy lên sừng sộ liền.
Về các tỉnh lẻ thấy mấy ông đi đọc thơ, hội thảo thi nhau giới thiệu nhà văn này nhà văn nọ. Ông nào không được giới thiệu nhà văn nhà thơ thì tự ái văng nọ văng kia, bỏ về liền.
Gọi nhà thơ chán thì đua nhau gọi là thi sĩ, gọi thơ ca chán thì gọi là thi ca. Chẳng hiểu cái chữ thi nó sang hơn chữ thơ ở chỗ nào.
Thằng Th. (IỀU – nguyễn quang thiều đấy CHÍNH HẮN !!! chủ tiệm cái hội LĂNG NHĂNG như cái “thèng” chủ tiệm bán nước nguyễn xuân fuc*k xúc phân ăn tham nhũng hàng 100.000.00 đô n..a của mụ XẨM XỜ N..Ờ và RỬA TIỀN qua cháu gái ở SINGAPORE hàng 7 đến 8.000.000.000 đô na…) đi Mỹ tự giới thiệu mình là thi bá , khốn nỗi thằng phiên dịch nó chẳng biết thi bá là cái éo gì, dịch ra sao, cứ dịch bừa là poet, phí công ông Th. (IỀU) nghiền ngẫm chữ nghĩa.
Tất nhiên cũng có nhiều văn tài chẳng coi Hội Nhà văn là cái gì. Nguyễn Mạnh Tuấn ra khỏi hội từ năm 1989, kể từ ngày anh ra khỏi hội hình như anh còn sang hơn, được trọng vọng hơn. Nguyễn Việt Hà, Phạm Xuân Nguyên bảo vào hội chúng nó còn mắng cho.
Nhưng đa số là giấc mơ thiên đường, là khát vọng vô bờ bến.
Ông K được kết nạp, mở một cuộc nhậu lớn, đem cái thẻ ra bắt mọi người hôn cái thẻ, hôn hết một vòng, cạn một ly, lại hôn sang vòng khác, cạn một ly, lại hôn sang vòng khác, lại cạn một ly, lại hôn sang vòng khác.
Ôi giời ơi là mệt.
Ông QT còn oách hơn, bắt cả làng bỏ cái thẻ lên kiệu vàng, rước từ cổng làng vào đến đình làng, cờ đèn kèn trống ầm ĩ.
Ông TC trước khi chết, lời trăng trối của ông là muốn nhìn thấy cái thẻ Hội viên Hội Nhà văn. Hi hi nghe mà muốn ngất luôn. Anh Nguyễn Khải thấy tội nghiệp phải hộc tốc bay ra Hà Nội khẩn khoản BCH kết nạp đặc cách, làm luôn cái thẻ bay vào, may ông TC chưa chết, còn kịp nhìn cái thẻ.
Không biết lên thiên đường cái thẻ ấy dùng vào việc gì, hu hu.
Anh VL nói với mình: Tao nhà cao cửa rộng có rồi, vợ đẹp con khôn có rồi, quyền cao chức trọng có rồi, chỉ thiếu mỗi cái thẻ hội viên Hội Nhà văn là chưa có, mày giúp tao với.
Nhiêù lần vì bạn bè, mình chạy chọt tướt bơ. May những người mình chạy giùm, vận động giùm đều xứng đáng cả, không mang tiếng chết.
Có lần mình nói với anh Nguyễn Khải, anh phải ủng hộ thằng T. bạn em nhé. Anh Khải nói rồi, thằng đó giỏi, không ủng hộ nó thì ủng hộ thằng nào.
Đến khi thằng T. trượt, mình trách anh sao không bỏ cho nó một phiếu. Anh cãi, tôi bỏ rồi. Mình nói không phải thằng T. đó, thằng T. kia kìa. Anh ngồi ngẩn ra, nói, cả một mớ T. tôi biết T. nào ra T. nào đâu.
Anh H. rất tốt bụng, nhờ ai anh cũng ok nhưng tính hay quên. Một hôm bầu xong ra khoe với mình tao bầu nó rồi nhé. Mình hỏi lại tên hoá ra anh bầu lầm. Mình nói, anh ngồi ngẩn ra, nói, ủa… thằng nào cho tao ăn lòng lợn?
Thằng Đ. sĩ diện, vào hội nhà văn không thèm nhờ ai. Mình nói, các vị BCH có đọc éo đâu, mày không nói với người ta một câu làm sao người ta biết mày là thằng nào.
Đ. không nghe, trật, năm sau trật tiếp. Nó uống rượu say chĩa mồm lên tầng ba nhà khách, nơi các vị BCH đang nghỉ, hét tướng lên: Hội Nhà văn là cái nờ! Mình với Nguyễn Nhật Ánh ra sức can ngăn, nó không chịu, cứ nói đi nói lại Hội Nhà văn là cái nờ!
Mình nói, mày đừng nói thế nờ nó tự ái. Nó ngẩn ra, nói, ờ nhỉ… tại sao mình lại đi xúc phạm nờ nhỉ, ngu thế không biết.
ĐA TẠ Nhà văn Chân chính NGUYỄN QUANG LẬP với VĂN PHONG như THƯƠNG ĐAO ĐẠI HÁN..G giải phẫu thẩm mỹ MẶT THẬT XẤU XÍ của cái gọi n..à
Chao ơi cái hội nhà văn..G vịt nôm CẢ 10.000 chú hội viên ĐỨC HẠNH và TÀI NĂNG
chưa đáng 1 phần 1.000.000 cái lông l..ờ của Nữ sĩ tiền bối HỒ XUÂN HƯƠNG hay Nữ sĩ Han Kang
THÂN CHÚC Anh Nguyễn Quang Lập cùng đại gia đình khoẻ mạnh hạnh phúc VÀ bút lực mạnh gấp 1000.000 lần lật mặt nạ bọn siêu vi trun..g c..uốc
HÀNG CHỤC TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT
Nhìn anh Thiều với bộ cán cứng và khuân mặt thầy bợ không lẫn vào đâu được, anh Thiều đại diện cây tre của cụ cố tổng, trên thế gian nầy cái gì cũng có giá của nó, đám hạ nhân quen nghề liếm đít đến chai lưỡi sẽ có cái kết bi thảm, không hiếm đâu, thấy thường lắm.
Chúc mừng Việt Nam bước vào kỷ nguyên mới với tổng bí Lâm Bò Vàng.Chúc mừng Việt Nam bước vào kỷ nguyên mới với tổng bí Lâm Bò Vàng.
Còn lạ gì cái đám nhà văn vc này!