8-10-2024
Tiếp theo kỳ 1 — kỳ 2 — kỳ 3 — kỳ 4 — kỳ 5 — kỳ 6 — kỳ 7 và kỳ 8
Cuốn “Nhãn đầu mùa” viết về cái gì mà đến nỗi hai tác giả Xuân Tùng – Trần Thanh bị đánh lên bờ xuống ruộng?
Đọc nó lâu lắm rồi, từ đầu thập niên 60 tới giờ đã hơn 60 năm, tôi không còn nhớ chi tiết nữa, nhưng vẫn mang máng rằng “Nhãn đầu mùa” là chuyện về cuộc chiến đấu chống Pháp ở Hưng Yên. Nơi này có đội nữ du kích Hoàng Ngân (bà Ngân là cán bộ phụ nữ, bị quân Pháp bắt, quyết không khai, chịu xử bắn. Sau khi bà Ngân mất, đội du kích nữ ở Hưng Yên lấy tên bà đặt cho đội) chiến công lẫy lừng, giặc cũng phải khiếp sợ.
Hưng Yên thời Pháp có bà Hoàng Ngân, Hải Dương có bà Mạc Thị Bưởi (giờ ngay trung tâm Sài Gòn, quận 1, nối với đường Đồng Khởi có đường Mạc Thị Bưởi, nghe đâu giá đất chục tỉ mỗi mét vuông), Thái Bình có bà Nguyễn Thị Chiên “tay không bắt giặc”…
Cùng sát cánh chiến đấu với đội nữ Hoàng Ngân là một đơn vị bộ đội vệ quốc, tất nhiên đàn ông. Cứ có đàn ông đàn bà, lại trẻ nữa, là sinh chuyện. Yêu nhau, để ý nhau, hẹn hò, tỏ tình. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Yêu nhau đâu có tội. Trong chiến tranh, tình yêu thường đẹp đẽ và bi thương. Ông Nguyễn Đình Thi chả viết “Anh yêu em/ Và yêu khẩu súng trường trên vai em” là gì.
Các tác giả “Nhãn đầu mùa” kể về mối tình như vậy. Nói thật, chuyện của cô du kích Tý với anh bộ đội, chỗ tả mùi mẫn nhất cũng chỉ là cái hôn nhè nhẹ lên… trán, là ôm nhau thấy bộ ngực nóng bỏng phập phồng, rạo rực rạo rực. Chỉ tả bạo đến thế thôi, bọn trẻ bây giờ mà đọc lại chẳng lăn ra cười, tưởng “trái cấm” thế nào, chứ văn chương bây giờ đầy thứ gấp tỉ lần, còn đưa vào cả sách giáo khoa cho trẻ con học nữa, gọi là giáo dục giới tính.
Nhưng thời cách nay nửa thế kỷ trở về trước, yêu đương là điều cấm kỵ, cả trong đời lẫn trên mặt giấy. Cấm, cấm tiệt. Không yêu iếc gì sất, tất cả trái tim khối óc phải dành cho cuộc cách mạng, chiến đấu và xây dựng chủ nghĩa xã hội. Không được riêng tư, yếu đuối, ủy mị, tình cảm trai gái.
Yêu nhau quấn quít nhau thì lấy ai ra trận, người cầm súng ngoài chiến trường làm sao “cuộc đời đẹp nhất là trên trận tuyến đánh quân thù”. Ngọt ngào nhớ thương thì làm sao đánh giặc, yên tâm về người ở hậu phương; người ở lại yên tâm chờ chồng, đảm đang gánh vác việc HTX, việc nhà… Cứ cấm tiệt, trước hết trong văn nghệ. Có yêu nhau cũng phải “Yên tâm vững bước mà đi hỡi người mà em yêu”, v.v…
Tất cả những cuốn truyện bị cấm mà tôi đã kể ở kỳ trước đều có số phận na ná như “Nhãn đầu mùa”. Đảng, tuyên giáo không cấm yêu nhưng suốt thời gian dài không cho phép thể hiện tình yêu trai gái trong tác phẩm văn học. Những “Hai trận tuyến”, “Mùa hoa dẻ”, “Sắp cưới”, “Đi bước nữa”, “Phá vây”… cùng chịu chung số phận khi kể chuyện trai gái yêu nhau.
Yêu cũng phải đúng đường lối, kiểu “Yêu nhau ta hẹn cùng yêu nước/ Xao xuyến lòng anh bao ý thơ” (Sóng Hồng), “Trái tim anh đó/ Anh dành riêng cho đảng phần nhiều/ Phần cho thơ và phần để em yêu” (Tố Hữu). “Nhãn đầu mùa” bị lên đoạn đầu đài là do vậy, chứ chả có gì ghê gớm, lại càng không phải phản động, thù địch.
Hồi giữa năm nay, cu cháu tôi ấn tôi lên xe, bảo cháu chở bác sang chơi Ecopark. Chỗ ấy tôi cũng từng đôi lần ghé. Đó là vùng đất đẹp của Hưng Yên. Quê nhãn đương mùa, hương nhãn ngọt ngào thoang thoảng, như từng cảm thấy trên tóc ai.
Nhưng cứ nghĩ tới đô thị hiện đại đó là không dứt ra được sự rùng mình nhớ lại cuộc đàn áp những người dân Văn Giang, chủ nhân bao đời của ruộng vườn, đất đai trù mật, bỗng dưng bị giải tỏa để chính quyền trao đất vào tay đại gia. Dù cuộc chiếm đoạt mang danh nghĩa thay đổi để phát triển, nhưng cứ nghĩ tới cảnh người nông dân giang hai tay hai chân ôm đất, bị sai nha tới bắt khiêng đi, lại ngậm ngùi cái cảnh anh Pha trong cuốn “Bước đường cùng” ngày xưa.
Giờ thì chuyện đã nhạt, người ta quên rồi, chỉ còn một Ecopark Văn Giang huy hoàng tráng lệ. Tất nhiên người ngụ ở đó hầu hết không phải nông dân Văn Giang, Hưng Yên. Lại nhớ câu văn xưa “Đất hỡi, ngươi ăn gì mà quá khát/ Sao uống nhiều nước mắt, máu tươi”.
Nhắc về Hưng Yên mà không có đôi nhời về bạn bè, quả không nên không phải. Nói theo kiểu của cụ Nguyên Ngọc “các bạn tôi trên ấy”, ở đất Hưng Yên tôi được quen, học chung, yêu mến nhiều bạn tốt, những người giỏi giang, tài hoa, tốt bụng, xinh đẹp. Ra trường, xa nhau đã mém nửa thế kỷ, vậy nhưng những gương mặt thân yêu thời hoa niên vẫn cứ như nguyên.
Các bạn Lê Hồng Tư (về Đài tiếng nói VN), Đoàn Văn Tuyến (Báo Hưng Yên, Đài PT-TH Hưng Yên), Cao Dung Hòa (ĐH sư phạm Hưng Yên), Lê Thanh Nga (NXB Kim Đồng), rồi cả các bạn tỉnh Hải Hưng một thời với Trần Hải Bình (Đài PT-TH Khánh Hòa), Đồng Văn Duyệt, Lãnh Thị Mẫn, Đỗ Quyết Tâm, Lê Ngọc Tân (Tân loe)… Người còn kẻ mất, đã chấp chới mép tuổi trời, nhưng cái tình đèn sách, chung thầy học đạo vẫn đậm tới bây giờ. Nhớ các bạn tôi nơi ấy.
Sau cái “tuyển tập” Hưng Yên tự nhiên anh Nguyễn Thông bặt vô âm tín, lặn mất tăm kkk, coi bộ đường chuyền của anh tẹc méc bị téc béc rồi cũng nên và vài tiểu đội trinh sát gốc Hưng Yên thay nhau làm nhiệm vụ trước và sau nhà anh Nguyễn Thông.
Thời buổi này mấy chữ dát vàng, Hưng Yên nó bị “nhạy cảm” lắm cơ kkk.
-Thời tác giả NT kể về HY, chắc chắn là lão Tố Hữu làm chủ soái van-thì đàn chứ không ai khác .
Thế trong “Bài ca xuên 61”, lão ấy viết “…Rồi hai đứa hôn nhau trong tình đồng chí/ Dắt nhau đi cho đến sáng mai nay/ Anh đón em về, xuân cũng đến trong tay”
Hôn nhau như tình đồng chí là hôn thế đếch nào? Hôn trán, hôn má, hay hôn môi ? Hôn chỗ nào cũng vẫn là hôn ! Sao lão viết chuyện hôn được, mà người khác viết lại cấm ? Lại dắt nhau đi cả đêm ( bọn trẻ bây giờ gọi là over night, tới bến luôn ! ) . Đi đâu và làm gì, chỉ có trời và hai người biết .
( Câu thơ thứ ba, có điểm vô lý : Đã dắt nhau đi cả đêm rồi, lại còn “anh đón em về”, là nghĩa làm sao ?! ) .
Hề… hề…, Nguyễn Thông này: Ông có thấy bà anh hùng Nguyễn Thị Chiên sau ngày giải phóng 1954 không bao giờ đi đăng đàn bốc phét về chiến tích của mình rằng thì là bà ấy có công bắt được 1 thằng Tây. Nhớ nhé và hãy ngẫm là tại sao??
“Đọc nó lâu lắm rồi, từ đầu thập niên 60 tới giờ đã hơn 60 năm, tôi không còn nhớ chi tiết nữa, nhưng vẫn mang máng rằng “Nhãn đầu mùa” là chuyện về cuộc chiến đấu chống Pháp ở Hưng Yên.”
Hơn 60 năm thì đúng rồi. Nhãn Đầu Mùa in lần đầu năm 1960, đến nay là 64 năm. Các bản in Nhãn Đầu Mùa về sau đã được “nâng cấp” từ phiên bản 0.0 lên 4.0.
Những gì được biết, Nguyễn Thông tuổi Ất Mùi 1955, năm nay tuổi Tây là 69.
Vậy nên “Mang máng” là “đại tài” rồi. Nhưng mới 5-6 tuổi mà đã đọc tiểu thuyết Nhãn Đầu Mùa, bị cấm và thu hồi vì “kiếm hiệp” pha lẫn “ngôn tình”, mới là “thiên tài”, và lại có “chống lưng”. Lúc bấy chừ, Nguyễn Chí Thanh, Hoàng Văn Hoan lên gân lên cốt, làm căng lắm, đang đánh bọn Nhân Văn, Giai Phẩm, Trăm Hoa … chống tư tưởng xét lại, lệch lạc … vớ vỉn là “ông cho đi ở tù” chứ chẳng chơi.
Hao hao Châu Minh Hùng, sinh 1968, luận về “tôi học tiếng Anh thời Việt Nam Cộng Hòa”. Tạm ẩn tích giang hồ từ khi Nguyễn Phú Trọng bất hạnh mệnh vong, và phe Nghệ Tĩnh tạm thời “bình tĩnh”.
Có Chàng Tráng sĩ Phố Hiến vừa viễn du Mỹ-Âu
**************************
Thân gởi Tráng sĩ đầu đàn đang trên Chuyên cơ Chim sắt trên chuyến không trình trở lại Thủ đô Hà Nội …
Cố gắng lên Anh hiền diệt gian trừ bạo nhổ cỏ tận gốc !…
Hãy tự lột xác Tử tưởng + tự diễn biến Hoà bình hoà mình vào Vận hội Việt Sử đang điểm Thời khắc quyết định…
Cố gắng lên ANH Tô Lâm !!!
Tráng sĩ Phố Hiến vừa viễn du Mỹ-Âu
Diễn đàn Liên Hiệp Quốc phát biểu đầu
Nghe ra tự diễn biến tự lột xác
Nhộng côn an hóa Bướm từ bỏ kiếp sâu
Chắc chột dạ qua T(b)ắc Kinh mở mắt
Chế tầu ngầm tầu sân bay khiến lo âu
Cứ như bánh mì cho ra lò mỗi sáng
Chu choa chắc mưu mô lũ chệt Tàu
Biển Đông Hoa Đông đầy cá sấu cá mập
Có quỳ xin bưng bô cầm giấy chùi cầu
Đại Hán dùng xong vắt chanh bỏ vỏ
Chỉ có “thèng” đuôi đom đóm chẳng vào đâu
Muốn cầu đèn lồn..g xe điên xe điện
Bầu đàn nhóm Nghệ An Diên An qua hầu !
Duyệt binh Tử Cấm Thành : Tráng sĩ Phố Hiến
Bên Hồng d(đ)ế Tập, chàng lại nghĩ đâu đâu ???
Chuyến này phải chắc tính Con đường Khác !
Lái Con thuyền Việt Nam qua Công du Mỹ-Âu
Quốc sách khai triển Diễn đàn Liên Hiệp Quốc
Nghe qua tự diễn biến tự lột xác bỏ kiếp sâu
Ghé qua Mông Cổ ôn lại Bài học Tổ tiên lưu lại
Vua Trần cùng Toàn dân toàn thắng Ba lần đầu
Thoát Hoan – Cháu nội đích tôn Thành Cát Tư Hãn
Vó ngựa Nguyên Mông chinh phục Á lẫn Âu
Trốn chui trốn lủi ống đồng chạy về Mông Cổ
Có Chàng đẹp giai Hưng Yên mĩm cười trong đầu
Chuyến này thử nghiệm qua Ái Nhĩ Lan + Pháp
Nhờ Khoa học & Kỹ thuật vận dụng biết nhỡ đâu ???
Thủ đô Ái Nhĩ Lan thành công lại thành nối tiếp
Thủ đô Paris cùng Khối Pháp ngữ bắc bao nhịp cầu
Thiên kỷ Mới – Kỷ nguyên vươn mình Dân tộc Việt !
Việt Nam ơi ! Vươn mình lên cao lên cùng Năm Châu
100.000.000 Tấm lòng dâng lên hàng hàng lớp lớp
Như 100.000.000 Sóng vỗ trùng trùng điệp điệp bạc đầu
Việt Nam ơi ! Vươn mình lên cao lên cùng Bốn Bể
Tiến lên với 7 Chàng Tráng sĩ Phố Hiến vì Tương lai Mai sau !!!
HÀNG CHỤC TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT