Đội quân chủ lực bị bỏ rơi (Kỳ 4)

Nguyễn Thông

25-8-2024

Tiếp theo kỳ 1kỳ 2kỳ 3

Tam nông: Nhà nước có quan tâm đến nông thôn không? Nói ngay, có. Ngay cả thời họ thực hiện mô hình hợp tác xã nông nghiệp từ thập niên 60 đến 80 phá gần nát kinh tế nông thôn, thì bộ mặt nông thôn vẫn có thay đổi, nhưng rất chậm.

Vài con đường liên xã trải đá, mấy hàng cột điện, sân gạch hợp tác, mái ngói trại chăn nuôi, cấy chăng dây thẳng hàng (ba cô đi cấy chăng dây, ba cánh áo gụ này, ba cây súng trường), cào cải tiến sục bùn, cày 51 thay cày chìa vôi, giống lúa mới nông nghiệp 4, nông nghiệp 8, phun thuốc trừ sâu DDT, 666, Vofatoc, bèo hoa dâu, phong trào làm phân xanh (dọn tí phân rơi nhặt từng ngọn lá), máy tuốt lúa đạp chân (sân kho máy tuốt lúa, mở miệng cười ầm ầm), trạm bơm nước, nhà trạm xá, hố xí 2 ngăn, trường học cấp 1 cấp 2, vài hộ lên được nhà mái bằng cốt tre, sáng trưa vang tiếng kẻng đi làm, tối đốt đèn măng xông ở sân hợp tác để chia thóc chia rơm…

Đó là hình ảnh đổi mới có thực của nông thôn mới ở miền Bắc. Sau này, nhà nước gộp thành 4 chữ, 4 tiêu chuẩn cơ bản: Điện, đường, trường, trạm.

Đổi mới sinh động nhất chỉ trong văn thơ nhạc họa, do đám văn nghệ sĩ tưởng tượng vẽ lên, kiểu như “dân có ruộng dập dìu hợp tác/ lúa mượt đồng ấm áp làng quê”, “kìa dòng mương chảy, cầu đương bắc/ lò gạch xây cao, đường thẳng tắp/ bên này kho thóc nhà chăn nuôi”, “mái nhà ngói mới mái nhà thương/ mái chợ xum xuê lại mái trường/ ngói mới trăm nơi cùng cửa sổ/ xây lên không khí những tòa gương”, “đều lộng hương thơm những cánh đồng hợp tác/ chim cu gần, chim cu gáy xa xa/ ruộng đoàn tụ nên người thôi chia cắt/ đêm no ấm giọng chèo khuya khoan nhặt/ lúa thêm mùa khi lúa chín về ta”… Nhiều lắm, ngâm đọc hát trên đài suốt ngày.

Ông anh tôi, ngày chưa đi bộ đội (năm 1969) đang chuẩn bị thi tốt nghiệp cấp 3 (lớp 10) ôn môn văn, đọc thơ Tố Hữu, Chế Lan Viên, Xuân Diệu, Hoàng Trung Thông… buột mồm, đ*o mẹ, rặt lũ ăn tục nói phét. Lời buột miệng ấy phát ra trên thực tế nông thôn ngay chính làng tôi, xã tôi, huyện tôi kia, đang nghèo đói, vất vả, u buồn, rất ít sinh khí, đang được nhìn tận mắt, nghe tận tai kia, cần gì qua văn thơ.

Thời đó, bộ máy tuyên truyền của nhà nước (đâu nhiều như sau này), chỉ có mồm cán bộ tuyên giáo, báo Nhân dân, đài phát thanh luôn ca ngợi kiểu so sánh, chẳng hạn nông thôn đã “ngói hóa” với bao nhiêu nhà ngói, tỷ lệ nhà ngói nhiêu phần trăm, các xã có điện chiếm bao nhiêu phần trăm… so với trước cách mạng tháng 8. Cái gì thứ gì cũng so với trước năm 1945. Rất buồn cười.

Đừng thấy những “đầu tư” của nhà nước như thế cho nông thôn rồi khẳng định rằng nông thôn được ưu tiên chăm chút, được quan tâm đặc biệt. Xin thưa, những điện đường trường trạm ấy chỉ bằng phần rất nhỏ so với sự đầu tư cho đô thị, cho nơi nhà cao cửa rộng, nơi thành phố luôn sáng rực ánh đèn.

Ngay cả bây giờ cũng vậy, vẫn nhất bên trọng nhất bên khinh một cách đắc chí, ngạo nghễ, xem thường tam nông. Nhiều năm qua, có những ý kiến về sự chênh lệch đầu tư đường cao tốc ở miền Bắc và vùng nông thôn đồng bằng sông Cửu Long. Xin thưa, nó cũng phần nào bắt nguồn từ cách đối xử với nông thôn, nông dân đã ăn vào não nhà cầm quyền.

Tôi nói thật, nếu không có những xé rào như rau xanh rau đỏ, khoán hộ, khoán chui, lén chia ruộng đất cho xã viên canh tác, cứ kéo dài thêm “hợp tác xã là nhà, xã viên là chủ” mươi năm nữa thì cái gọi là “nông thôn mới” được các văn nghệ sĩ đứng đầu là Tố Hữu ca ngợi sẽ chỉ còn làng quê tiêu điều xơ xác, giống như cái đêm tối như mực mà chị Dậu của cụ Ngô Tất Tố đã đâm đầu vào, thậm chí còn tệ hơn.

Nhà nước, chính thể này cần phải cảm ơn nông dân bởi chính nông dân đã giúp họ mở mắt ra, chứ đừng tranh công đổi mới.

Còn nông dân, đối tượng thứ 3, và quan trọng nhất của “tam nông” (nông nghiệp, nông thôn, nông dân) được đối xử ra sao? Xin coi kỳ sau.

(Còn tiếp)

Bình Luận từ Facebook

2 BÌNH LUẬN

  1. Đâu chỉ đội quân chủ lực BẦN NÔNG (cụ Lê Đình Kình Già làng Thôn Hoành bài học MOI GAN MỔ BỤNH MÓC RUỘT còn đó !!!) + CÔNG NHÂN shipper giao hàng (sống dở chết giở với AliBàBà của chú tho òng mã vân jack ma …. và cả bác Lính già Nhà thơ tóc bạc gần đất xa giời nữa!!


    Người lính Già qua Đất Mỹ tự hết kể Chuyện Xung f..ong !!!
    **************************


    Thân gởi ANH Ngô Kỷ, Người Anh cả khả kính Quảng Nam của tôi …
    cùng Tất cả Tù nhân Lương tâm Vô danh hay hữu danh : Mẹ Anh thư Cấn Thị Thêu hạ sinh hai con Anh hùng, Nhà báo Tự do Phạm Đoan Trang, Phạm Chí Dũng, Anh hùng chống Tàu 1979 và Nhà Tranh đấu Trần Kim ANh, Chí sĩ Phạm Thành, Kỹ sư Trần Huỳnh Duy Thức sắp mãn hạn tù 16 năm,….


    Tổ Quốc hỡi tình chi đau đớn vậy
    Con yêu người, ngục tối nuốt trời xanh
    Ôi Tổ Quốc vào tay quỉ dữ
    Tiếng hát tự do uất nghẹn khắp thân mình.

    Bùi Minh Quốc – Thơ vụt hiện trong phòng thẩm vấn

    Người lính Già đầu bạc
    Chắc hết kể truyện nguyên f..ong
    Chuyện c..uốc f..òng
    Tự kiểm duyệt Chuyện Trường Sơn qua Đất Mỹ
    Vĩ đại Cờ Sao Sọc Hoa Kỳ

    Lưu vong xa Quê Hương gần Nửa Thế kỷ
    Hồn Thuyền nhân chết trôi bao lần bấy thì
    Xưa réo gọi Biển Đông
    Nay Biển Đông lại kêu gọi vọng gọi

    Bao lần cuộc chia ly
    Nỗi lòng Người đi xa Hà Nội 1954
    Theo Tiếng gọi Miền Nam Tự do nắng ấm
    Thủ đô Mới Sài Gòn
    Hòn Ngọc Viễn Đông
    Định hình Tâm trí từ ấy
    Toàn cảnh Thế giới Chiến tranh Lạnh
    Lồng khung bối cảnh Nội chiến lần Hai
    Oanh nghiệt uất hận bất hạnh Việt Sử
    Sử lịch bất công ! Sài Gòn thất trận !
    Danh tướng bất khuất tuẫn tiết từ chối hàng quân
    Dòng di tản vượt biển vượt biên
    Nay lại di cư di dân nối tiếp thuyền nhân
    Mong rời khỏi Xứ Việt Quê Cha Đất Mẹ

    Như Người lính Già đầu bạc Nhà thơ
    Gần đất xa trời không thể đợi chẳng may chờ
    Vợ chồng già đoàn tụ với con nơi Đất Mỹ
    Cờ Hoa Vĩ đại – Cờ Sao Sọc Hoa Kỳ
    Tuổi trẻ nhiệt huyết yêu Đồng bào Miền Nam
    Chẳng may nước lú lỡ lọt tai từ bầy ma quỷ
    Lên đường chống Mỹ té ra cứu Mao Tàu
    Từ ấy Đất Nước Tổ Quốc chẳng biết đi về đâu ?
    Chắc chắn rơi vòng nô lệ Tàu cộng
    Quốc nạn tham nhũng – mạt pháp Phật giáo Quốc giáo
    Đạo đức suy đồi xã hội bất công
    Trăm triệu cuộc đời bầm dập
    50 triệu Chuyện Tình xuống cấp
    Bùi minh quốc Tổ quốc hỡi tình chi đau đớn vậy

    Người lính Già đầu bạc
    Nay lại bỏ Thung lũng Hồng Đà Lạt
    Xứ Hoa Đào Đồi Cù ngàn thông bạt ngàn bát ngát
    Giờ lại bỏ Xuân vũ Cao nguyên
    Người bay đi – Thơ bay đi về Đất Mỹ
    Chắc Cờ Hoa Vĩ đại !
    Dân Nhật, Dân Hàn, Dân Tân Gia Ba từng chọn
    Cờ Sao Sọc Hoa Kỳ !
    Dân Đài Loan, Dân Mã Lai đã chọn
    Nước họ đã hóa Rồng
    Còn nước Vệ ta thành rắn
    Đẻ quái thai sư hổ mang
    Sinh quái vật quan lớn hổ lửa
    Ăn mọi thứ không chừa thứ gì của trăm triệu Dân đen
    Cứ nhìn thằng chủ tiệm bán nước xuân fuc*k xúc f..ân
    Triệu đầu niểng như quỷ Phạm Nhan chém chưa hết tội
    A tòng với xẩm Trương Muội cướp Dân 43.000.000.000 Mỹ kim
    Triệu đầu niểng như quỷ Phạm Nhan chém chưa hết tội
    A tòng với mụ vợ mua kit dơ bẩn Tàu ô ngoáy mũ hành Dân trong đại dịch

    Người lính Già đầu bạc Bắc quân
    Đoàn viên Người lính Già đầu bạc Nam quân
    Chắc sắp cùng luận bàn chuyện Bắc phong Nguyên phong
    Chiến lược Biển Đông chiến thuật Quốc phòng
    Giữa Sài Gòn Nhỏ Little Saigon, Quận Cam Bố Hạ
    Bang Cali Cờ Hoa – Đất Mỹ
    Vĩ đại Cờ Sao Sọc Hoa Kỳ

    Ôi Mối tình Việt-Mỹ Thế kỷ 20 tan vỡ vì đâu ???
    Nước Mỹ của Giấc mơ Bùi Viện lại lãng quên quên lãng
    Hỡi Việt-Mỹ Hữu nghị Thế kỷ 21 lại như Tình Đầu !!!
    Ôi Hoa Kỳ như ngọn đèn dầu ‘hôi’ Vịnh Bắc Bộ
    Lại như Hải đăng ngời sáng Biển Đông làm lại Cơ đồ
    Góp Gió Mỹ-Âu thành Gió Lành Gió Nồm về Quê Mẹ
    Hỡi Đàn Chim Lạc Việt xa đàn lìa xứ cùng chung Ngọn Cờ:
    “Vì Đồng bào vì Quê Hương cùng gắn nhau liền sợi Duyên tơ…”

    HÀNG CHỤC TRIỆU LƯƠNG DÂN VIỆT

    cảm tác nhân nghe tin vui HAY hung tin Nhà thơ BMQ vào tuổi 84 lên đường định cư trên ĐẤT MỸ chôn cả huyền thoại CMCn QUẬT MỒ ‘thánh’ thoại chông Mỹ cứu Tàu Mao ô xếnh xáng

  2. Bác thử nghĩ xem , tại sao có những cái ngu ( nói ra, khiến người dân phẫn uất đến tận cổ ) cứ kéo dài mãi từ thế hệ cai trị trước đến những thế hệ sau này ? Và không biết đến bao giờ .
    Có phải do cái thói ngạo mạn, tự cao tự đại, coi trời bằng vung, cứ nghĩ mình là đỉnh cao trí tuệ, thiên tài thế giới mà chưa bao giờ ngẫm nghĩ lại để sửa sai ?! Chủ trương sai đâu sửa đó, rồi, sửa đâu sai đó sẽ kéo dài đến bao giờ ?
    Bởi những “hồng phúc của dân tộc” thay nhau cai trị, không một người tài năng nào xen vào được guồng máy này thì đất nước cũng sẽ không bao giờ cất đầu lên nổi .
    Cứ mãi tự hào về chuyện “đánh Pháp, đuổi Mĩ” , huênh hoang với trò chơi súng đạn . Còn các vấn đề kinh tế, quốc kế dân sinh thì cứ lẹt đẹt, xách dép đuổi theo thiên hạ .
    Chẳng thế lực nào lật đổ được chế độ . Cớ sao, các ngài cứ lo phòng thủ, bảo vệ chỗ ngồi cho các ngài ? Có phải là sự sợ hãi vu vơ nên lúc nào cũng giật mình thon thót rồi nhìn chung quanh, chỗ nào cũng là thế lực thù đích , phản động ?!
    Dân chỉ muốn sống yên lành, no ấm, các quyền căn bản của công dân được bảo vệ đúng nghĩa và đúng mức .
    Như thế, có phải là yêu cầu cao lắm sao ?
    Hiện tại thì đời sống của người dân thành thị và người nông thôn vẫn cứ cách biệt nhiều lần về nhiều mặt từ vật chất đến tinh thần .
    Bộ máy hành chánh cơ sở rất quan liêu, đến đó , người dân sợ hơn là vào hang cọp . Bất đắc dĩ, cần cái dấu đỏ mà đến thôi . Nhất là, vào chỗ CA, chưa bao giờ thấy chúng nó nở một nụ cười niềm nở với dân mà mặt lũ chúng lúc nào cũng khó đăm đăm như đang đối diện với lũ trộm cắp, tội phạm hình sự .
    Cái gọi là “ủy ban nhân dân”, nghĩa là cái ban (cái nhóm người ) do nhân dân giao phó để làm việc cho dân. Dường như, chẳng đứa nào hiểu ý nghĩa đó. Nên, chúng thích làm cha dân hơn là làm “đầy tớ nhân dân”.
    Thế, của dân, do dân, vì dân là ý nghĩa gì ?

BÌNH LUẬN

Xin bình luận ở đây
Xin nhập tên của bạn ở đây